Mục lục
[Dịch] Phiêu Miểu Chi Lữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiên Phong kiếm là trấn phái chi bảo của Thương Cực Tông, sư tôn của Kỳ Tiện Ngư là tông chủ Thương Cực Tông Hạ Vân Đào, hắn đối với vị đệ tử này cực kỳ sủng ái. Cha mẹ của Kỳ Tiện Ngư cũng là người tu chân nổi tiếng ở Lâm Minh Tinh, là sinh tử chi giao của Hạ Vân Đào, thanh Tiên Phong kiếm này chính là khi Kỳ Tiện Ngư bước vào Nguyên Anh kỳ, là lễ vật Hạ Vân Đào tặng cho hắn.

Lý Cường liếc mắt nhìn liền nhìn ra tu vi của Kỳ Tiện Ngư, phát hiện hắn đã có công lực Xuất Khiếu sơ kỳ. Tại tu chân giới chỉ cần có thể bước vào Xuất Khiếu kỳ thì tính là cao thủ, trách không được hắn lại cuồng ngạo như vậy.

Vô số màu vàng nhạt quang mang vòng quanh Kỳ Tiện Ngư, phi kiếm có hình thái như thế Lý Cường cũng là lần đầu tiên nhìn thấy qua, hắn lập tức phát giác ra sự lợi hại trong đó. Kỳ Tiện Ngư tay kháp linh huyền chỉ huy phi kiếm, trên mặt hiện lên thần sắc sáng lạn, trong miệng nói: “ Mời chỉ giáo!” Phi kiếm đột nhiên hóa thành một tế ti màu vàng, trong đại sảnh bay múa xoay quanh, bám theo trận trận tiếng gió, phảng phất như có vô số lưỡi dao sắc bén cấp tốc phá vỡ hư không, phát ra thanh âm ô ô.

Lý Cường gật đầu cười nói: “ Quả thật đúng là một thanh phi kiếm tốt, dùng Thiên Kim Sa làm thân kiếm, lại bố trí thêm Thiết Triền Ti trận, ân, tựa hồ còn tu luyện qua Liễu Thủy Chi Hồn, linh khí mười phần, không tệ, không tệ.” Hắn thuận miệng đã nói ra đặc điểm của Tiên Phong kiếm.

Hiên Viên Dịch Thanh nghe không rõ, hắn không giải thích được, khó hiểu hỏi: “ Mộc Tử lão huynh biết luyện khí?”

Trong lòng Kỳ Tiện Ngư cũng kinh hãi, Lý Cường chỉ nhìn thoáng qua đã nói ra đặc điểm của Tiên Phong kiếm, loại nhãn lực này không phải chuyện đùa, nếu không phải có thể ngộ luyện khí thật sâu đậm thì không có khả năng làm được. Hắn mặc dù kiêu ngạo, nhưng đối với tu chân cao thủ có bản lĩnh vẫn còn rất bội phục. Hắn thu hồi Tiên Phong kiếm, nói: “ Không nghĩ tới ánh mắt của Mộc Tử lão huynh lại lợi hại như thế, thật không tưởng nổi.” Dừng lại một chút, lại trịnh trọng nói: “ Ta muốn cùng ngươi giao kết bằng hữu, không biết Mộc Tử lão huynh có chịu nể mặt hay không.”

Lý Cường không khỏi cười nói: “ Hay a, thiếu tông chủ không chê bai người từ dị vực đến như ta, Mộc Tử còn gì có thể nói, a a, ra mắt Kỳ huynh.” Hắn đối với loại công tử ca như Kỳ Tiện Ngư hiểu rõ nhất, chỉ cần cho hắn mặt mũi, rất dễ dàng trở thành bằng hữu, chỉ là loại bằng hữu này rất ít có khả năng trở thành sinh tử chi giao.

Trong lòng Kỳ Tiện Ngư kỳ thật rất khẩn trương, hắn sợ Lý Cường cự tuyệt, vậy thì mặt mũi hắn sẽ ra sao. Nghe được câu trả lời của Lý Cường, hắn nhất thời thở dài một hơi, vội vàng nói: “ Đừng khách khí, a a, đến đây! Đến đây! Ta đưa Mộc Tử lão huynh đi thăm Thiên Bảo Các.”

Hiên Viên Dịch Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng sợ Kỳ Tiện Ngư và Lý Cường xung đột với nhau, như vậy người tiếp đãi như hắn cũng thật khó làm.

Kỳ Tiện Ngư lại giới thiệu đám sự đệ sư muội của hắn, họ tiến lên chào hỏi Lý Cường, Lý Cường đều nhất nhất đáp lễ, hắn vốn thích giao kết bằng hữu, chỉ chốc lát sau, hắn đã cùng đám đệ tử của Thương Cực Tông vừa cười vừa nói chuyện.

Từ trong phòng đi ra mấy người, có một người là tổng quản sự của Thiên Bảo Các.

Thiên Bảo Các tại Kỳ Long Thành cũng là một đại môn phái, các chủ của bọn họ cũng là một trong mười hai tông chủ của tu chân liên hợp hội, vừa rồi Kỳ Tiện Ngư xuất ra phi kiếm, bọn họ vẫn ở một bên quan sát. Kỳ Tiện Ngư rất vui vẻ lớn tiếng nói: “ Nhan tổng quản, đây là bằng hữu của ta từ dị vực tới Mộc Tử lão huynh, gần đây có đồ vật gì tốt a, giới thiệu một chút đi.”

Nhan tổng quản cũng là một người tu chân có công lực Xuất Khiếu hậu kỳ, tại Kỳ Long thành cũng là cao thủ có danh, hắn rất quen thuộc với Kỳ Tiện Ngư, cười nói: “ Thiếu tông chủ, Mộc Tử tiền bối, gần đây đúng là có nhiều thứ cổ quái, mời đến phòng khách quý nghỉ ngơi, ta sẽ cho người đem đồ vật tới.”

Phòng khách quý là địa phương bí ẩn nhất của Thiên Bảo Các, có nhiều cấm chế, bởi vì có rất nhiều kỳ trân dị bảo cất giấu ở đây, phải phòng hộ phi thường nghiêm mật chu đáo, không phải bằng hữu của Thiên Bảo Các các chủ tuyệt đối không đi vào được bên trong. Bách Thương Lão căng thẳng đi theo sát Lý Cường, lần này hắn chẳng những được đi tới Thiên Bảo Các, nhưng lại mơ mơ hồ hồ đi theo Lý Cường tới phòng khách quý.

Phòng khách quý rất lớn, trên mặt đất trải một lớp thảm mềm, thảm mềm được đặt sáu cái bàn thấp màu vàng nhạt, vách phòng phát ra bạch quang nhàn nhạt. Nhan tổng quản mời mọi người ngồi xuống, Bách Thương Lão không dám ngồi bậy, vào cửa thì đứng dựa vào bên cạnh tường. Mọi người ngồi xong, Lý Cường mới phát hiện Bách Thương Lão đang đứng bên tường, hắn mặc kệ nơi này có quy củ gì, ngoắc gọi: “ Triền lão, lại đây, đừng có đứng đó a.”

Tay chân Bách Thương Lão lúng túng, luôn miệng nói: “ Ta đứng là được rồi, các ngươi cứ nói chuyện..các ngươi nói chuyện, ta đợi được mà.”

Hiên Viên Dịch Thanh mặc dù không hiểu Lý Cường tại sao lại khách khí với một người phàm như thế, nhưng hắn là người cơ trí, lập tức đứng lên kéo Bách Thương Lão đi tới bên cạnh Lý Cường nhỏ giọng nói: “ Triền lão, cho ngươi ngồi thì ngồi, đừng có giằng co, khó coi!”

Nhan tổng quản vỗ vỗ tay, lập tức có người bưng một cái khay đi tới. Nhan tổng quản cầm lấy cái khay, cẩn thận đặt lên bàn thấp, trên khay là một cái hộp hình chữ nhật, hắn cười nói: “ Đây là bảo vật có được từ Bích Hải Long Ẩn thành, mọi người nhìn xem, a a, cũng kiểm tra thử nhãn lực các vị.” Hắn rút ra nắp hộp, lấy ra một viên bảo châu cỡ quả trứng gà màu lam, hạt châu phát ra bảo quang lóng lánh, Bách Thương Lão đột nhiên rùng mình một cái, nhỏ giọng nói: “ Lạnh quá a.”

Hiên Viên Dịch Thanh khen: “ Hay! Đây là nội đan của Hàn Giao, ít nhất ngoài năm trăm năm, rất hiếm thấy.” Hắn là người tu chân chuyên môn tiếp đãi người nơi khác đến, kiến thức bất phàm, một lời đã nói ra lai lịch của bảo châu.

Kỳ Tiện Ngư kinh ngạc nói: “ Di, nhìn không ra, Dịch Thanh biết được không ít, ta cũng biết đây là nội đan của Hàn Giao, nhưng lại nhìn không ra là bao nhiêu năm, không tệ a!”

Lý Cường có chút ngoài ý muốn, nghĩ không ra Kỳ Tiện Ngư cũng có lúc khiêm nhường, có thể nói ra lời nói thật, trong lòng không khỏi có chút hảo cảm với hắn, nghĩ vị thiếu tông chủ này cũng không phải kẻ ngu ngốc lúc nào cũng tự cho rằng mình cái gì cũng bất phàm.

Lý Cường cười nói: “ Ta đối với quái thú của nơi này thì không biết, nội đan của Hàn Giao có tác dụng gì?”

Hiên Viên Dịch Thanh giải thích: “ Hàn Giao là quái thú sinh sống ở trong hàn đàm, nội đan của nó dùng để làm tài liệu chế thuốc, tính đại hàn, có người tu chân đem nó luyện thành pháp bảo, là một loại đồ vật tương đối hiếm thấy.”

Nhan tổng quản nhìn ra mọi người không cảm thấy hứng thú với Hàn Giao nội đan, liền phân phó thu hồi bảo châu, lại ra lệnh cho người lấy ra bảo vật. Mở ra cấm chế của cái khay, một đạo bạch quang lóe ra, lộ ra một cây châm nhọn màu trắng, cỡ như một chiếc đũa. Hiên Viên Dịch Thanh đầu tiên kinh ngạc nói: “ Đây là...hình như là Định Hồn Châm phải không?”

Kỳ Tiện Ngư nói chắc chắn: “ Đúng vậy, là Định Hồn Châm! Ai nha, Nhan tổng quản, đây là một trong những pháp bảo của Cực Tiệm Nhai tại Tuyết Long thành, ngươi làm sao mà có?” Hắn còn có một câu không có nói, cao thủ của Cực Tiệm Nhai Tuyết Long thành tụ tập, nếu muốn lấy đi độc môn pháp bảo của bọn họ, là một chuyện vô cùng nguy hiểm.

Nhan tổng quản cười nói: “ Ngươi yên tâm đi, đây là một cao thủ của Cực Tiệm Nhai lưu lại, hắn vừa lúc cần một kiện bảo vật của Thiên Bảo Các, lại không có đủ tiền mua, đành dùng Định Hồn Châm thay đổi, a a, các ngươi đều cũng biết, Thiên Bảo Các luôn chỉ làm sinh ý chính quy, lai lịch không rõ thì chúng ta sẽ không làm.”

Lý Cường đưa tay cầm lấy Định Hồn Châm, dùng thần thức xem xét một chút, gật đầu nói: “ Phương pháp luyện chế pháp bảo này còn có chút vấn đề, Tuyết Băng Tinh Hồn hẳn là phải dùng Ngưng Luyện Pháp mà đừng dùng Chế Luyện Pháp, thật là đáng tiếc.” Khi hắn ở Câu Lam Tinh tiềm tu, từng tốn hao nhiều tâm sức sửa sang lại ngọc đồng giản, từ trong đó hiểu được rất nhiều tri thức về luyện khí, hơn nữa hắn chính là luyện khí đại sư, đối với loại trình độ luyện khí này không xem vào mắt, pháp bảo để cho hắn nói một tiếng tốt thì thật sự quá ít.

Người ở đây chỉ có Nhan tổng quản còn hiểu được ý tứ của Lý Cường, Hiên Viên Dịch Thanh, Kỳ Tiện Ngư và những người khác cũng đều không hiểu. Nhan tổng quản hỏi: “ Ta cũng có nghe nói qua về Ngưng Luyện Pháp, nhưng ta chưa từng thấy pháp bảo được tu luyện từ Ngưng Luyện Pháp.”

Lý Cường lấy ra cái chén nhỏ màu lam có được tại Trấn Huyền Tháp, cười nói: “ Đây là pháp bảo do Ngưng Luyện Pháp luyện ra, Lãnh Sương Tráo, là một kiện pháp bảo hộ thân, đặc điểm lớn nhất của nó là không cần tu luyện, trực tiếp dùng linh huyền là có thể khởi động.” Hắn đặt Lãnh Sương Tráo lên bàn, mấy người tranh nhau nhìn.

Nhan tổng quản áy náy động tâm, cười nói: “ A a, ta cũng là lần đầu tiên kiến thức, này...Mộc Tử tiền bối, Lãnh Sương Tráo có thể bán ra hay không, Thiên Bảo Các nguyện bỏ giá cao mua nó.” Hắn không hổ là đại tổng quản của Thiên Bảo Các, bảo vật này không cần biết đến giá trị bao nhiêu, mà chỉ do nó dùng Ngưng Luyện Pháp luyện chế, đây là một loại pháp môn chế khí kỳ lạ, Nhan tổng quản muốn lưu nó lại làm trưng bày cho Thiên Bảo Các.

Lý Cường gật đầu nói: “ Ta không cần tiền, dùng tiên thạch đổi đi.” Hắn bây giờ chỉ thiếu tiên thạch, tiếp theo hắn còn phải tìm con đường trở về Phong Duyên Tinh, tốt nhất có thể tìm được tu chân cao thủ từ Phong Duyên Tinh đi tới Lâm Minh Tinh, như vậy có thể giảm được rất nhiều thời gian.

Nhan tổng quản mừng rỡ, Thiên Bảo Các có rất nhiều tiên thạch, mười hai đại môn phái của Kỳ Long Thành ở tinh cầu bên ngoài có tinh thạch quáng rất lớn, hàng năm đều có thể vận chuyển tiên thạch trở về, dùng không được thì cũng để ở Thiên Bảo Các tiêu thụ, bởi vậy hắn rất sảng khoái nói: “ Không thành vấn đề, a a, có thể hỏi một tiếng không? Mộc Tử tiền bối có cần bao nhiêu tiên thạch mới vừa lòng?”

Lý Cường không quan tâm nói: “ Tùy tiện là được, mặc kệ đổi bao nhiêu tiên thạch, ta cũng không có ý kiến.” Chiêu này của Lý Cường đúng là lợi hại, hắn hình như không hề có yêu cầu gì. Nhan tổng quản thấy khó khăn, nếu ít quá thì không được, nhiều lại tổn hại, hắn suy nghĩ một chút nói: “ Mộc Tử tiền bối cần thượng phẩm tiên thạch hay là trung phẩm tiên thạch?”

Lý Cường nói: “ Trung phẩm tiên thạch là được.” Hắn còn có rất nhiều thượng phẩm tiên thạch, nhưng trung phẩm tiên thạch đã xài hết, nếu dùng thượng phẩm tiên thạch khởi động Truyền Tống trận thì không khỏi quá lãng phí, hơn nữa không đáng để làm vậy.

Nhan tổng quản phân phó thuộc hạ: “ Mau đem tới bốn trăm viên trung phẩm tiên thạch, mặt khác cầm thêm một vạn đoàn long tệ cấp cho Mộc Tử tiền bối sử dụng.”

Thương lão ngồi ở phía sau Lý Cường, giật mình há to miệng, một cái chén nhỏ màu lam nhìn bình thường mà cũng đáng tiền như vậy, hắn ngay cả nằm mơ cũng không nghĩ ra. Hắn dùng sức ôm miệng, trong lòng niệm lao thao: “ Lần trước vì muốn cấp cho con mình tìm một khối trung phẩm Cuồng Bạo thạch, không biết phải mất bao nhiêu công phu, nhìn người ta, chỉ tùy tiện xuất ra một món đồ, Thiên Bảo Các lại xuất ra bốn trăm viên tiên thạch, ai, không thể so sánh a.”

Hiên Viên Dịch Thanh hâm mộ nói: “ Mộc Tử tiền bối có phải tinh thông luyện khí không? A a, Kỳ Long thành chúng ta thiếu nhất chính là luyện khí cao thủ. Được rồi, phi kiếm của Mộc Tử tiền bối có thể hay không..ân...cho chúng tôi thưởng thức một chút.”

Kỳ Tiện Ngư vẫn một mực nhìn Lý Cường, hắn đoán không ra tu vi của Lý Cường, cũng đoán không ra thân phận, chỉ nghĩ hắn phi thường thần bí, Hiên Viên Dịch Thanh yêu cầu nhìn phi kiếm của Lý Cường, hắn cũng cảm thấy đây là một cơ hội, vội vàng tiếp lời Hiên Viên Dịch Thanh, cười nói: “ Mộc Tử lão huynh, thật sự là không công bình a, a a, Tiên Phong kiếm của ta cũng cho ngươi xem qua, ngươi cũng phải cho chúng ta kiến thức một chút phi kiếm dị vực đi chứ.”

Lý Cường cũng đã có một đoạn thời gian không dùng đến Hấp Tinh kiếm, hắn vẫn một mực tu luyện Thái Hạo Toa, thu Hấp Tinh kiếm vào trong cánh tay bên trái. Hắn cười nói: “ Phi kiếm của ta rất là bình thường, ân, là nó.” Hắn xuất ra Hấp Tinh kiếm, đem hình thái của nó hóa thành một thanh kiếm bình thường để họ không nhìn ra chỗ kỳ lạ nào của nó.

Kỳ Tiện Ngư thật sự không nghĩ ra, kiếm quang này thật sự là quá bình thường, người tu chân có khả năng thu được Tinh Long bài tuyệt đối không nên có phi kiếm thế này, hắn nhịn không được xuất phi kiếm ra thử.

Lý Cường đang chuẩn bị thu kiếm về, chợt thấy Kỳ Tiện Ngư cũng đã phun ra phi kiếm, chỉ nghe hắn cười nói: “ Ta thử xem!”

Hiên Viên Dịch Thanh trong lòng kinh hãi, Nhan tổng quản cũng nao nao, ai cũng không nghĩ ra Kỳ Tiện Ngư lại xuất ra phi kiếm.

Lý Cường căn bản là không muốn đấu kiếm với hắn, kim quang chớp lên, hắn không một tiếng động đứng ngay phía sau Kỳ Tiện Ngư, cười nói: “ Bỏ đi, thanh Tiên Phong kiếm của ngươi quá lợi hại, thôi thì đừng so còn hơn.”

Nhan tổng quản tâm thần chấn động, hắn lập tức biết ngay Lý Cường đúng là cao thủ chân chính, người tu chân biết thuấn di ít nhất cũng có tu vi ngoài Phân Thần kỳ, Kỳ Tiện Ngư không thể so được. Hắn cười nói: “ Mộc Tử tiền bối thật sự là ẩn giấu quá sâu a, thiếu tông chủ, ta còn một số đồ vật, có muốn xem không?” Hắn thản nhiên nói sang chuyện khác.

Kỳ Tiện Ngư nhìn thấy Lý Cường sử dụng thuật thuấn di thì biết mình không sánh được, cũng may Lý Cường nói chuyện rất uyển chuyển, hắn cũng cảm thấy có mặt mũi, liền mỉm cười thu hồi phi kiếm, nói: “ A a, Mộc Tử lão huynh cũng quá khiêm nhường rồi.” Hắn cũng không có ý tứ tiếp tục dò xét.

Người của Thiên Bảo Các rất nhanh lại đưa tới mấy cái khay, bên trên chứa đầy trung phẩm tiên thạch, đều là bảo thạch đã được tu sửa trơn nhẵn, năm màu phi thường chói mắt, mặt khác còn có đoàn long tệ màu đỏ hình tròn. Nhan tổng quản cười nói: “ Mời Mộc Tử tiền bối kiểm tra rồi thu lấy.”

Lý Cường nói: “ Vậy thì cảm ơn Nhan tổng quản.” Hắn xuất một chiêu, tiên thạch và đoàn long tệ giống như một con rồng bị hấp vào lòng bàn tay, tới tay thì liền bị hắn thu vào trong thủ trạc.

Trong lòng Bách Thương Lão càng thêm thở dài không thôi, hôm nay xem như hắn đã được mở kiến thức, người tu chân giao dịch, tuyệt đối người phàm không thể tưởng tượng, tiên thạch lại có thể dùng khay mà đựng, một ngàn đoàn long tệ cũng đủ cho một gia đình trung đẳng ở Kỳ Long thành đi qua một năm, Thiên Bảo Các tiện tay cấp xuất một vạn đoàn long tệ, thật sự là không tưởng nổi. Để cho hắn cảm thấy kinh ngạc chính là Lý Cường vốn không có chút phản ứng nào, hắn nghĩ nếu là mình có được nhiều đồ vật như vậy thì sợ rằng sớm đã ngất đi mất rồi.

Lý Cường đột nhiên cảm giác được có cao thủ đi đến, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cấm chế ở cửa đã mở, từ ngoài cửa đi vào một đám người tu chân. Nhan tổng quản vội vàng đứng lên, nhỏ giọng nói: “ Các chủ đã về.” Rồi đi lên nghênh đón. Kỳ Tiện Ngư và Hiên Viên Dịch Thanh cũng nhanh chóng đứng dậy.

Hiên Viên Dịch Thanh truyền âm nói: “ Mộc tử lão huynh, mau đứng lên, đây là Phong tông chủ của tu chân liên hợp hội, các chủ Thiên Bảo Các Phong Khiên Bảo, đừng thất lễ.”

Lý Cường có chút gật đầu, cũng đứng dậy, hắn nhận ra Phong Khiên Bảo có tu vi Hợp Thể sơ kỳ, người tu chân bên cạnh cũng có tu vi Hợp Thể sơ kỳ. Tu vi Hợp Thể kỳ tại tu chân giới xem như cao thủ cao nhất, Lý Cường âm thầm giật mình, nơi này cao thủ thật là nhiều a.

Phong Khiên Bảo mặc một bộ bào phục màu xám rất bình thường, nhưng trên vai khoác một tấm áo choàng nhàn nhạt bạch quang, đó là một kiện pháp bảo hộ thân. Hắn có khuôn mặt xanh, có ba chòm râu dài phiêu sái, hai mắt lấp lánh có thần, bộ dáng có vẻ rất tinh minh.

Tu vi của Lý Cường có lẽ so không lại cao thủ Hợp Thể kỳ, nhưng cảnh giới của hắn lại không kém, hơn nữa từ khi hắn tu luyện Thiên Tiến Chương thì không ai có thể nhìn ra được hắn có bao nhiêu lợi hại, ngay cả chính hắn cũng không biết, nhưng cũng chắc chắn là cấp bậc cao thủ thì có thể cảm ứng ra. Phong Khiên Bảo không có để ý Nhan tổng quản nói cái gì, hắn vừa vào cửa đã phát giác Lý Cường bất đồng, không giống cao thủ tầm thường, nhưng hắn cũng không nhìn ra sự sâu cạn của Lý Cường.

Trong phút chốc ba người cũng đứng thẳng bất động, cơ hồ đồng thời cùng thả ra kình lực, nhất thời mọi người cũng cảm nhận được một cỗ áp lực cực lớn, không thể đứng thẳng được, bị tiềm lực ba động đẩy ra xa. Phong Khiên Bảo kinh ngạc nói: “ Vị lão huynh này là khách quý từ nơi nào tới? Hạnh ngộ!” Đang khi nói chuyện, ba người đồng thời thu liễm công lực, đều có một phần băn khoăn lẫn nhau, nơi này không phải là địa phương thích hợp để tỷ thí.

Kỳ Tiện Ngư đến lúc này mới biết Lý Cường lợi hại cỡ nào, hắn dĩ nhiên không chút sợ hãi Phong các chủ của Thiên Bảo Các, mình vừa rồi còn buộc hắn xuất kiếm, thật sự là quá lớn mật.

Lý Cường nói: “ Ta là người tu chân từ dị vực tới, bái kiến Phong các chủ.”

Phong Khiên Bảo không dám chậm trễ, hắn cho rằng Lý Cường ít ra cũng có tu vi cấp tông sư, bèn đi lên vài bước, khách khí nói: “ A a, khách quý quang lâm, hoan nghênh, hoan nghênh a!”

Kỳ Tiện Ngư tiến lên thi lễ: “ Tiện Ngư bái kiến sư thúc.”

Hiên Viên Dịch Thanh cũng tiến lên bái kiến. Ánh mắt Lý Cường lại dừng trên người cao thủ bên người Phong Khiên Bảo, người nọ mặc một thân trang phục quái dị tuyệt luân, cấp cho Lý Cường cảm giác đây là một chữ : Loạn. Như là có vô số sợi dây treo vào nhau, phía sau lưng lại cắm đầy cây nhọn, tựa như một miếng da nhím. Gương mặt người nọ râu ria xồm xoàm, làm cho người ta có một loại cảm giác rất lạnh lùng, hắn cũng đang lẳng lặng đánh giá Lý Cường.

Phong Khiên Bảo cười nói: “ Đây là tu chân cao thủ từ Hàng Mộc Thành tới, Bách Thừa Lệnh lệnh chủ Yển Thiên Hồi.” Mọi người lại chào nhau rồi mới ngồi xuống.

Kỳ Tiện Ngư trong lòng vừa đắc ý vừa khẩn trương, hắn biết Bách Thừa Lệnh là đại môn phái của Hàng Mộc thành, tại Lâm Minh Tinh đỉnh đỉnh đại danh, không nghĩ tới lại có thể tại Thiên Bảo Các nhìn thấy lệnh chủ của họ, hắn cảm giác mình rất may mắn. Yển Thiên Hồi cũng là một nhân vật truyền kỳ, ở tu chân giới nơi này danh khí hết sức vang xa.

Yển Thiên Hồi vừa ngồi xuống lập tức nói: “ Phong huynh, kiện bảo bối nọ có thể đem ra xem một chút không?” Ngữ khí tựa hồ có chút gấp gáp khó dằn.

Phong Khiên Bảo vuốt râu, cười cười nói: “ Yển huynh xin đợi chút, đồ vật đã gọi người đi lấy, chỉ là...” Hắn trầm ngâm một chút, Yển Thiên Hồi vội nói: “ Ngươi yên tâm đi, ta dùng một Huyễn Hóa Thanh Điểu thượng đẳng trao đổi, thế nào?”

Hiên Viên Dịch Thanh và Kỳ Tiện Ngư mấy người đều khẽ biến sắc, Lý Cường nhất thời cảm thấy hứng thú, hắn truyền âm hỏi: “ Tiện Ngư huynh, cái gì gọi là Huyễn Hóa Thanh Điểu?”

Kỳ Tiện Ngư cũng truyền âm đáp: “ Mộc Tử huynh đừng nóng vội, chờ một chút hãy giải thích, tóm lại là một kiện bảo bối rất lợi hại.” Ngữ khí của hắn tràn đầy hưng phấn.

Rất nhanh đồ vật đã đưa đến trên tay Phong Khiên Bảo, đó là một cái hộp nửa vòng tròn, mở nắp ra, bên trong là một tinh bình cấm chế cỡ một con gà con mới sinh, trong bình có một sinh vật cỡ một đầu ngón tay, có chút giống màu xanh, trong bình còn có một phần chất lỏng màu bạc, sinh vật nọ chậm rãi chuyển động thân thể, trên đầu đâm tua tủa, nhẹ nhang chuyển động.

Yển Thiên Hồi trừng lớn hai măt, hô hấp dồn dập, không ngừng nói: “ Chính là nó! Chính là nó!”

Lý Cường cũng rất kinh ngạc, loại sinh vật này trong ngọc đồng giản có ghi lại, tên gọi là Nham Hà Tinh, phi thường hiếm thấy, sinh sống ở trong một loại nham thạch, nước miếng của nó cũng chính là chất lỏng màu bạc nhạt, tên là Nham Tinh Dịch, đối với người tu chân mà nói, đây là một loại bổ phẩm cực kỳ trân quý, nhất là người mới sơ học, phục dụng loại chất lỏng này có thể tăng trưởng linh trí và công lực, linh đan Thiên Linh Tử của Phật tông tu luyện cũng có thành phần này.

Phong Khiên Bảo cười nói: “ Yển huynh, cho ngươi bốn giọt Nham Tinh Dịch hẳn là đủ dùng chứ? Nhưng ta không muốn Huyễn Hóa Thanh Điểu, ta muốn Huyễn Hóa Lân Ban Tiến.”

Yển Thiên Hồi lặng người hồi lâu mới nói: “ Huyễn Hóa Lân Ban Tiến là một trong những trấn phái chi bảo của Bách Thừa Lệnh, ta mặc dù là lệnh chủ cũng không thể tùy ý tặng người a, ta dùng hai Huyễn Hóa Thanh Điểu trao đổi được chưa? Nhưng bốn giọt không đủ, ta cần năm giọt Nham Tinh Dịch.” Hắn có vẻ rất lo lắng.

Phong Khiên Bảo mỉm cười không nói, Yển Thiên Hồi than thở: “ Chẳng lẽ Phong huynh không thể thông dung một chút, ta đã tìm khắp Lâm Minh Tinh rồi, ai..”

Lý Cường vừa nghe đã biết Yển Thiên Hồi không phải muốn mua bán, hắn gấp gáp cần thiết đến như vậy, Phong Khiên Bảo sẽ càng không dễ dàng cho hắn.

Lý Cường nhịn không được hỏi: “ Yển huynh cần Nham Tinh Dịch để làm gì?”

Trong lòng Yển Thiên Hồi đang khổ sở, nghe vậy tức giận nói: “ Ta rất cần dùng...ai, đệ tử của ta và người khác đấu pháp bảo, bị trọng thương, thần trí si ngốc, cần phải nhanh chóng khôi phục..bỏ đi, nói với ngươi cũng vô dụng.” Lý Cường lắc đầu không nói nữa.

Phong Khiên Bảo đem Nham Hà Tinh thu vào trong hộp ngọc, cười nói: “ Nếu Yển huynh khó khăn, như vậy đi, ngươi suy nghĩ thêm một chút, rồi tìm ta.”

Yển Thiên Hồi quát: “ Chậm đã, ta...ta đổi! Nhưng ta cần Nham Hà Tinh!” Hắn đau lòng cực kỳ, Huyễn Hóa Lân Ban Tiến rất khó luyện chế, Bách Thừa Lệnh tổng cộng chỉ có ba con, uy lực không phải chuyện đùa, nếu không phải hắn phi thường coi trọng đệ tử này, hắn tuyệt sẽ không đáp ứng.

Phong Khiên Bảo nhàn nhạt nói: “ Nham Hà Tinh mỗi một gia long lịch niên có thể sản xuất ra mười giọt Nham Tinh Dịch, bởi vậy đây là một kiện vô giới chi bảo, không có bảo vật gì có thể trao đổi hết.” Hắn đưa hộp ngọc cho người bên cạnh, lại nói: “ Yển huynh, xin lỗi.”

Yển Thiên Hồi thất vọng vô cùng, sắc mặt âm trầm bất định. Lý Cường có chút bất bình, hắn nghĩ bảo vật là phải cần để dùng, người tu chân sao lại so đo từng chút một như vậy. Hắn nhịn không được lặng lẽ truyền âm nói: “ Yển huynh cần cái gì đó, ta có, ân, đi ra ngoài rồi hãy nói. Ân, đừng để cho chủ nhân nhìn ra, vậy thì không tốt.”

Trong lòng Yển Thiên Hồi mừng như điên, vì dấu diếm sắc mặt vui mừng, hắn vội vàng cúi đầu, hắn mặc dù không rõ Lý Cường tại sao làm như vậy, nhưng trong tuyệt vọng hắn cũng bất chấp tất cả, dù đổ bạc cũng phải đổ một lần.

Thật ra tại Lâm Minh Tinh, các đại thành thị cũng liên tục tỷ thí không gián đoạn, vì muốn có được pháp bảo tu chân của các phái khác, nhất là pháp bảo độc đáo, người tu chân Lâm Minh Tinh không từ thủ đoạn. Nhiệm vụ của Thiên Bảo Các chính là thu tập bí mật chế khí và pháp môn tu luyện, tựa như Lãnh Sương Tráo của Lý Cường, Nhan tổng quản có thể bỏ giá tiền thật cao để thu mua. Pháp môn tu luyện cấp thấp ở nơi này rất nhiều, tùy tiện ở nơi nào cũng có thể tìm được, nhưng pháp môn tu luyện cao cấp thì rất khó, chỉ khi có đầu nhập vào danh môn đại phái mới có thể học được.

Phong Khiên Bảo cười a a hỏi: “ Mộc Tử huynh, ta hôm nay nghe lão Hằng nói qua ngươi dùng bàn tay san bằng Huyền Cấm Thạch, lợi hại không tưởng nổi a, ha ha, bây giờ cao thủ Kỳ Long thành đều cũng đang chuẩn bị chờ cùng ngươi tỷ thí pháp thuật, luận bàn học tập cũng là một trong những cách đề cao pháp thuật a. Ác, đã quên hỏi, Mộc Tử huynh từ nơi nào tới?” Hắn vừa nói chuyện với Lý Cường, nhưng vẫn chú ý đến Yển Thiên Hồi, hắn không sợ Yển Thiên Hồi không khuất phục, nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ đến Lý Cường lại chen vào đá một cước.

Lý Cường gãi gãi đầu: “ Ách, tỷ thí pháp thuật rất dễ dàng bị thương, nếu làm bị thương người thì làm sao bây giờ?” Hắn không muốn nhắc lại Phong Duyên Tinh, nghĩ phải ít nói mới thỏa đáng.

Kỳ Tiện Ngư cướp lời nói: “ Người tu chân tại Lâm Minh Tinh, có thể tham gia tỷ thí là chuyện rất vinh hạnh, chẳng những trợ giúp đề cao tu vi, còn có thể học được pháp thuật cao thâm, trong tỷ thí pháp thuật, đều có cao thủ hộ pháp, cho dù bị thương cũng có người cứu trị, không cần lo lắng đâu.”

Phong Khiên Bảo cũng nói: “ Không sai, là như thế, Mộc Tử huynh cứ yên tâm, tại bất cứ thành thị nào của Lâm Minh Tinh, người tu chân cao thủ bên ngoài tới chỉ có tôn kính, không có kỳ thị.” Trong lòng hắn phi thường kỳ quái, đến bây giờ Yển Thiên Hồi cũng không nói gì, hình như có bộ dáng rất định tâm, thần thái cũng rất thản nhiên, tựa hồ không nóng nảy nữa. Yển Thiên Hồi không vội nhưng hắn cũng đã nóng nảy, nhưng hắn lại không thể chủ động nhắc tới việc này.

Đúng lúc này từ ngoài cửa tiến vào một đệ tử của Thiên Bảo Các, trên tay cầm một kiện đồ vật thông báo: “ Tổ sư gia, có người cầm đồ vật này muốn đổi đoàn long tệ.” Hắn vừa đưa kiện đồ vật lên, Phong Khiên Bảo ngạc nhiên nói: “ Đây là vật gì vậy?”

Lý Cường từ trên mặt đất nhảy dựng lên, chộp lấy kiện đồ vật nọ, kinh ngạc kêu lên: “ Trời ạ, đây là Bột Lãng Trữ Thủ Thương! Người này ở nơi nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK