"Giám đốc Thích, là U Lan phu nhân gọi riêng cho ngài."
Thích Thủ Lân viết nhưng không ngẩng đầu lên. "Có chuyện gì."
"Đêm nay bà ấy muốn trực tiếp chiêu đãi ngài ở "Ô Kim". Nói là...... muốn trực tiếp xin lỗi ngài." Thư ký Ngô đưa thiệp mời.
"Mấy tháng trước người của bọn họ một khoảng thời gian vẫn luôn gửi thiệp mời như vậy. Nhưng tôi nghe theo chỉ thị của ngài nên nói rằng chúng ta đang bận thảo luận về việc hợp tác với giám đốc Trần nên đã từ chối."
Thích Thủ Lân thở nhẹ một hơi, ném bút sang một bên, tựa lưng vào ghế, nhéo nhéo sống mũi, nhắm mắt lại.
Bà ấy vậy mà lần này trực tiếp ra mặt.
"U Lan phu nhân" là cái tên mà mọi người kính trọng gọi bà. Bà là một nữ beta đã độ chừng bốn mươi hay năm mươi tuổi. Sau khi người chồng già của bà qua đời, bà được thừa hưởng một khối tài sản kết xù. Mặc dù không có con, bà xem tất cả trai bao ở "Ô Kim" là "chim con" của mình—— bà là người sáng lập và là cổ đông lớn nhất của "Ô Kim". Tuy chỉ là một beta, nhưng rất có năng lực, có thể tập hợp tất cả người có thế lực về "Ô Kim", tạo thành một mạng lưới quan hệ khổng lồ. Trên thế giới này có rất nhiều sở thích, sở thích quái đản cũng không ít. Không phải lần nào mọi chuyện đều có thể thuận lợi thông qua trên bàn đàm phán. Ví dụ như vị giám đốc Trần hợp tác lần này, là một tên giỏi đánh Thái Cực quyền mềm cứng đều không ăn. Nếu không phải "U Lan phu nhân" vì Thích Thủ Lân giật dây, đồng ý ở "Bạc phỉ lệ", hơn nữa còn dùng "Tiểu Thạch" mà trình bày một "màn trình diễn" không mấy hoàn hảo nhưng mới mẻ này. Lần hợp tác này e rằng còn lâu mới xong được.
"Đương nhiên là tôi đi." Thích Thủ Lân trả lời.
Ân tình này không có gì có thể đền đáp được.
Những ánh đèn của "Ô Kim" về đêm tỏa sáng thật rực rỡ. Chủ đề trang trí hôm nay là phong cách nhiệt đới từ Nam Mĩ, lấy màu xanh lục làm chủ đạo, bày trí như rừng mưa nhiệt đới. Nhưng mà bắt mắt, lộng lẫy nhất là "nhóm chim con". Vì để hợp với chủ đề, mọi người không hẹn mà cùng hóa trang làn da thành nâu sẫm, như là tắm nắng, còn lấy lông chim và ngọc lục bảo bảo làm phụ kiện. Tất cả đều lộ ra vẻ quyến rũ đầy cám dỗ dưới ánh đèn mờ ảo.
U Lan phu nhân khoác tay Thích Thủ Lân, cả hai chầm chậm đi dạo trong "khu rừng mua nhiệt đới". Thỉnh thoảng, bà ấy gật đầu chào hỏi với những vị khách quen và những chú "chim con" yêu quý của bà.. Nhưng để là người có tư cách đi bên cạnh bà, mọi người đều biết rõ —— đêm nay chỉ có Thích Thủ Lân mới là "khách quý".
"Thật hiếm khi mới gặp được Thích tiên sinh." U Lan phu nhân nhẹ nhấp một ngụm champagne.
"Tôi còn nghĩ rằng, cậu ngay cả cơ hội tạ lỗi cũng không cho cơ đấy."
"Không dám......" Thích Thủ Lân hạ ly thấp hơn so với miệng ly của nàng, chạm khẽ.
"Tôi còn chưa có cơ hội cảm ơn ngài. Nếu không phải ngài cho tôi cơ hội, e rằng chuyện hợp tác với giám đốc Trần khó mà hoàn thành được."
U Lan phu nhân cười nhẹ: "Có thể khiến cho mọi người vui vẻ đến chơi ở ' Ô Kim ', ngoài ra còn có thể càng thuận lợi hợp tác với nhau, là vinh hạnh của tôi. Không biết lần trước cảm nhận của ngài ở "Bạc Phỉ Lệ" như thế nào?" Thích Thủ Lân lựa lời mà nói: "Sở thích đặc biệt của giám đốc Trần...... Tôi có chút thiển cận, không biết cách nào để thưởng thức nó."
U Lan phu nhân vỗ vỗ tay hắn: "Tôi hiểu mà. Mỗi người mỗi sở thích, Thích tiên sinh không cần phải miễn cưỡng. Huống chi chỗ này của tôi có rất nhiều bé "chim con" mới đấy, mong ngài sẽ thích."
Sau Văn Yển, quả thật lâu rồi hắn không làm với ai. Bởi vậy cũng không có gì sai nếu bây giờ hắn tìm đến một giai nhân khác.
Giống như cậu thiếu niên omega trước mặt vậy. So với làn da nâu sẫm do cố tình hóa trang ra của người khác thì làn da của cậu ta rất đặc biệt, cậu ta là người Nam Mỹ chính gốc. Mái tóc vàng nâu hơi xoăn, chiếc mũi nho nhỏ và đôi mắt màu nâu vàng như nai con. Không giống với những "chim con" khác tụ tập thành đôi ba người, cậu ta đứng một mình, cũng không đi tìm khách, trên tay đeo một chiếc vòng gì đó.
"Em là người mới đến, không quen với mọi người lắm......" Thiếu niên tên là Ilica, lúc nói tiếng Trung có chút lẹo lưỡi nên không nghe rõ được, giọng nói nhẹ nhàng mềm mại. Thích Thủ Lân từng đến Nam Mĩ, không bao lâu đã thân thiết với Ilica hơn rất nhiều. Thiếu niên này như một chú chim thật sự, dựa vào người hắn nói chuyện liên tục, như thể tìm được bạn tâm giao thật sự ở một đất nước xa lạ.
Nhưng vẻ ngoài đáng yêu cũng không che giấu được mục đích muốn kiếm tìm nhục dục của cậu ta.
Ilica men theo ngón tay của Thích Thủ Lân từng chút từng chút vuốt ve đi lên chạm vào cổ tay hắn, nhẹ nhàng vuốt nhẹ chiếc vòng có ba hạt đá quý màu xanh, hồng và trắng được đan với nhau. "Tiên sinh, ở quê nhà của em, đây là bày tỏ cho tình bạn...... đây là vòng tay tốt nhất của em đó, tặng cho ngài ạ......" Cảm thấy Ilica câu lấy ngón út của hắn không buông, Thích Thủ Lân hơi hơi nghiêng đầu, hai mắt nhíu lại, cười hỏi: "Chỉ là bạn thôi sao?"
Tuy rằng dưới giường xấu hổ, nhưng lúc lên giường, Ilica lập tức liền bộc lộ nét phóng đãng của người Nam Mỹ chính gốc. Cậu ta xem cổ họng giống như hâu huyệt, khẩu giao một chút liền đạt được khoái cảm. Tinh dịch của alpha chứa nồng đậm tin tức tố, đối với omega mà nói đó như thuốc kích dục vậy. Sau đó cậu ta đỏ bừng mặt, cưỡi lên người Thích Thủ Lân như cưỡi lên thân một chú ngựa hung hãn. Hậu huyệt tham lam mà phun ra nuốt vào dương v*t của alpha, mồ hôi từng giọt từng giọt rơi lên người của Thích Thủ Lân. Thích Thủ Lân vuốt lên đùi thấm đẫm mồ hôi của Ilica thở dốc. Tin tức tố của Ilica mang đến cho hắn cảm giác như nước cốt dừa béo ngậy dưới ánh mặt trời, xua tan đi mệt mỏi mà tận hưởng nó một cách trọn bẹn.
Hắn cũng chả nằm im.
Dường như Ilica sướng quá chịu khổng nổi, cậu ta cúi người xuống, nức nở, đôi mắt như nai con mơ màng và ngấn nước: "Tiên sinh...... Ôm em một cái đi...... Em đau quá......" Đôi môi đỏ thắm tiến đến gần Thích Thủ Lân như muốn hôn.
Thích Thủ Lân hiếm khi hôn môi với bạn tình, nhưng lần này Ilica làm cho hắn khá thoải mái.
Ilica vốn nghĩ rằng cậu ta có thể chạm môi với người kia một cách thuận lợi, nhưng lúc gần chạm đến thì bị cánh tay của Thích Thủ Lân ngăn lại. "Ưm......" . Truyện Quan Trường
Cậu ta nịnh nọt mà mút lấy từng ngón tay của Thích Thủ Lân, dường như đang cầu xin hắn cho cậu ta cơ hội. Không ngờ, người kia lại trầm giọng nói bên tai cậu ta: "Nếu như em cứ khăng khăng muốn làm vậy, e rằng đêm nay chúng ta sẽ kết thúc tại đây......"
Mọi chuyện đều ổn cho đến khi Thích Thủ ân cảm thấy Ilica đem dương v*t của hắn đâm vào khoang sinh sản.
Lúc đâm vào tất nhiên cảm giác rất tuyệt vời, bên trong khoang sinh sản đối với alpha mà nói đây chính là thiên đường.
Nhưng cho dù có mang bao đi chăng nữa, Thích Thủ Lân cũng sẽ không bao giờ tiến vào khoang sinh sản của omega, đối với bất cứ ai cũng vậy.
Hắn biết một vài omega xung quanh hắn thừa lúc đang lên đỉnh mà lừa lấy tinh dịch, ý đồ mang thai mà trèo cao.
Nhưng mà...... trẻ con...... như một sinh vật xa lạ và đáng sợ......
Máu tươi, gương mặt tái nhợt, mùi thuốc sát trùng, những tiếng khóc kìm nén...... từng khung ảnh hiện lên trong đầu hắn.
Hắn không muốn có con.
"Tiên sinh...... em xin lỗi." Ilica lập tức ngồi dậy, nực nở nhận lỗi.
"Em chỉ là...... rất ngứa...... muốn tiên sinh đâm vào trong em...... Trước kia, bọn họ đều thích...... em cũng nghĩ rằng......"
Thích Thủ Lân trở mình đè Ilica dưới thân, Ilica vừa mừng vừa sợ, ngẩng đầu nhìn Thích Thủ Lân. Dưới ánh đèn mờ, đôi mắt hắn rũ xuống như ẩn chứa vô vàng ấm áp. "Tiên sinh......" Ilica muốn vòng tay ôm lấy cổ của Thích Thủ Lân, nhưng lại bị hắn nắm lấy tay, xoay mặt cậu ta đi mà không nói gì.
"Tiên sinh...... em sai rồi, em không nhìn thấy ngài...... em, em sợ lắm......" Ilica hơi giãy giụa, biểu đạt sự bất an của mình, cố gắng cầu xin hắn thương xót.
"Ilica, nhớ cho kỹ......" Lòng bàn tay to lớn của Thích Thủ Lân đè sau gáy của Ilica, giống như đang đè chặt chú cừu non đang chờ bị làm thịt. "Đây là hình phạt cho hành động tự cho mình thông minh của cậu."
Sau đó hắn bắt đầu tấn công một cách tàn nhẫn.
"Ilica thật may mắn lắm khi vừa mới đến đã nhận lấy sự yêu thích của ngài đó!" Giọng điệu vui sướng của U Lan phu nhân vang lên từ đầu điện thoại.
Thích Thủ Lân chỉ nói Ilica rất đáng yêu, nhưng không nói rõ là có muốn giữ cậu ta lại hay không. Hắn chỉ nói là muốn một trợ lý mà người đó nhất định phải là "Tiểu Thạch". "Tiểu Thạch? Tiểu Thạch......" U Lan phu nhân lặp đi lặp lại cái tên này, dường như bà đang cố gắng lục lọi tìm kiếm cái tên này trong trí nhớ. "Chính là trợ lý của Văn Yển." Thích Thủ Lân nhắc. Tiểu Thạch quá bình thường, ở "Ô Kim" có nhiều người như vậy, U Lan phu nhân không nhớ được cũng là lẽ thường tình.
"À......" U Lan phu nhân nhớ ra, nói: "Là cậu ta ấy hả? Nhưng...... Cậu ấy nghỉ làm ở ' Ô Kim ' rồi."
Trong tiềm thức của Thích Thủ Lân, Tiểu Thạch hẳn phải còn làm việc ở "Ô Kim" mới đúng. Hơn nữa trong một khoảng thời gian lâu như vậy, cậu hẳn phải còn nợ tiền ở "Ô Kim", phải từng giây từng phút khom lưng uốn gối, tràn đầy sợ hãi mới phải.
Khóe môi của Thích Thủ Lân mấp máy, nhưng cuối cùng hắn vẫn không nói ra.
Làm sau cậu ta có thể đi được?
Sao câu ta dám bỏ đi?
Một sự buồn bực ảm đạm bao trùm lấy hắn. Nực cười thật đấy, hắn không cam lòng.
Chẳng qua là một hòn đá mà hắn tiện tai ném sang bên đường thôi mà, lại xấu lại cứng, ai mà thèm chứ, thậm chí nếu muốn đá vào nó cũng phải xem xem có bẩn giày hay không nữa kìa.
Nhưng mà một hòn đá như vậy, hắn hứng thú muốn quay lại nhìn xem thì nó lại biến mất rồi.
Hắn không bao giờ tìm thấy được hòn đá giống hệt như vậy nữa.
Lời tác giả:
Hehehe! Mọi người thấy chua không? Như thường lệ cầu bình luận với yếu thích nhé!
——————
Chuyện ngoài lề:
Chợt nhận ra fw sắp phải nghỉ ngơi một thời gian. Tôi hận mình đã không lấy hết can đảm xông ra cái hố não mà tôi đã nghĩ từ lâu, để rồi cái hố vẫn chưa cạn.
Bạn có muốn chờ xem thịt và rau cùng nhau sau khi nhà ga mở cửa, hoặc bạn muốn đi bộ xung quanh lô hoặc những nơi khác mà bạn có thể lái xe, có nơi nào có thể lái xe không???????
Về các nhân vật, tôi có vẻ đã làm cho Thích Thủ Lân trở nên rất khốn nạn, và một số chị em dường như mắng hắn rất kịch liệt. (Có phải đó là ngầm khen tôi viết những xung đột kịch tính này rất tốt hay không?) Khi tôi viết truyện, tôi chắc chắn sẽ cân nhắc ngôn ngữ và hành động của nhân vật, có thể nó thực sự xấu hoặc thậm chí là là khốn nạn, nhưng đó thực sự là những gì nhân vật sẽ làm trong tình huống này. Ngoài ra, bộ truyện này cũng có gắn tag "máu chó" mà, sướng là được rồi! Tiếp theo, sẽ là màn cưỡng chế yêu của đến từ vị trí của"Thích Nghe Ngóng". Nếu mọi người có bất kỳ ý kiến hoặc ý tưởng, xin vui lòng chia sẻ nó nhé!
Hôm nay học còn nhiều việc không biết fw có đóng cửa đúng 12h không ạ? Kangkang có thể vắt kiệt một cái gì đó.
Chúng ta hãy dạo quanh cốt truyện trong khi CP của chúng ta nghỉ giải lao. Hãy thử ủng hộ bộ khác cùng tác giả nhé.
Không biết có đăng bài trên Hải Đường được không nữa, tôi sẽ tìm hiểu một chút.
________________________________________________________
Lời Editor:
Rảnh rảnh search thử tên truyện mình edit trên google thử mà thấy mấy trang kia reup nhanh dữ. Aiyo mấy huynh đài à, có gì từ từ đợi hoàn rồi up không được à, sống vội thế.