Chương 15: Có thể nói nền tảng của tình hữu nghị là không biết xấu hổ
Tạ Cửu cười một tiếng: "Không cần nói nhiều, đánh đi
Đại trưởng lão đi xuống bậc thang, hòa ái nhìn Tạ Cửu: "Tiểu nha đầu, người ngược lại rất thủ vị, những người muốn đánh, ngươi..."
Đại trưởng lão nhìn Tạ Cửu: "Một mình ngươi Huyền Giả cấp ba, làm thể nào đánh thắng chúng ta, có thể đảm nhiệm chức trưởng lão Tạ gia ta, nặng ở đức hạnh, nhưng thực lực cũng không thể thiếu " "Trong chư vị trưởng lão ở đây, cảnh giới của người thấp nhất là
Huyền Tương cấp bảy." Đại trưởng lão nỗi.
Tạ Cửu xua xua tay: "Không cần nói nhảm, chính là ông, ta đoán người là người mạnh nhất trong những người ở đây, chỉ cần đánh bại ống, bọn họ cũng sẽ tâm phục khẩu phục. "
Đại trưởng lão ồ một tiếng: "Ta a? Ta là Huyền Tương cấp chín, người thật chọn ta sao?" "Quân tử nhất ngôn, khoái mã nhất tiên (1)." Tạ Cửu nói. (1) Khoái mã nhất tiên: Ngựa hay chỉ cần người cỡi đánh một roi là chay. "Được, thật sảng khoái. Lão phu ở chỗ này bảo đảm với ngươi, chỉ cần người đánh bại lão phu, chuyện người kế nhiệm gia chủ, thông qua toàn phiếu trưởng lão Chí Cao Viên." Đại trưởng lão nói.
Tạ Cửu nhẹ nhàng cười, cùng người thẳng thắng nói chuyện rất thoải mái. "Bây giờ có thể động thủ?" Đại trưởng lão hỏi. "Chờ một chút." Tạ Cửu nói. "Ngươi còn có chuyện?" Đại trưởng lão kinh ngạc hỏi. Nha đầu này khôn khéo giỏi giang, nhất định có hậu thủ. "Năm nay ta mới mười bốn, hiện tại cảnh giới chỉ có Huyền Giả cấp ba." Tạ Cửu nói. "Ngươi muốn nói cái gì?" "Để công bằng cho cuộc thi, lẽ nào ông không nên áp chế tu vi xuống, tỷ thí với ta một trận thỏa thích ?"
Tạ Cửu mở mắt nhìn, đôi mắt tròn vo tràn đầy chân thành cùng hài hước. "Lão gia gia, ngài nói có phải không?"
Tạ Cửu bày tỏ địa vị rất rõ ràng, nàng lấy tư cách vãn bối cùng trò chuyện với Đại trưởng lão.
Về tình về lý, Đại trưởng lão sẽ không cự tuyệt đề nghị của nàng. "Nếu như ta nói không thì sao?" Đại trưởng lão không lập tức đáp ứng Tạ Cửu.
Tạ Cửu nhún nhún vai: "Như vậy bắt đầu từ ngày mai, chuyện trưởng lão Tạ gia ỷ mạnh hiếp yếu sẽ truyền khắp toàn bộ hoàng đế."
Tạ gia tuy có thể lực lớn, có danh tiếng trong lòng dân chúng, nhưng bọn họ cũng phải cố kỵ.
Tạ gia bị hoàng thất kiêng kỵ, quần thần hoàn tự, đã không phải là chuyện ngày một ngày hai. Nếu danh tiếng suy tàn, quần thần mượn có công kích Tạ gia, hắn đây là tạo nghiệt. "Ngươi uy hiếp ta?”
Đại trưởng lão nói: "Nhất vinh câu vịnh, nhất tổn câu tổn (2), ngươi cũng là người Tạ gia, nếu Tạ gia rơi vào kết cục suy tàn, thì người cho là người sẽ có kết cục như thế nào?" (2) Nhất vinh cậu vinh, nhất tổn câu tổn: Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia.
Tạ Cửu xem thường: "Tạ là gia chủ Tạ gia, vậy ta chính là người Tạ gia. Nếu hôm nay ta thất bại, vậy thì xin lỗi, đó không phải chuyện của ta, có quan hệ gì đến ta." Cập nhật chương mới nhất tại *TгцуeлАРР.coм
Đại trưởng lão lắc đầu một cái, cuối cùng vẫn đồng ý với Tạ Cửu.
Tạ Uyên đứng xem mở miệng cười: "Tạ Nghị vẫn hiền từ chất phác như vậy."
Đoàn người đi vào nhà lá, phía sau nhà là một đài luyện võ, trên đài luyện võ Tạ Cửu đứng đối điện Đại trưởng lão.
Đại trưởng lão áp chế tu vi xuống Huyền Giả cấp ba, nhưng khí tức không khác chút nào, ngược lại càng lộ vẻ sâu không lường được. "Bắt đầu tỷ thí."
Lời vừa dứt, trên đài hai người liền ra tay. “Đoàng đoàng đoàng!”
Tiếng va chạm đình tại nhức óc khiến các phiến đá vỡ vụn, khiến các cây lớn xung quanh ầm ầm" ngã xuống, chiến trường của hai người mở rộng từ trên núi Thanh Sơn xuống dưới. "Tuy lão đầu này áp chế cảnh giới xuống Huyền Giả cấp ba, nhưng kinh nghiệm chiến đấu, chiêu thức phong phú, cùng với việc nắm chắc thời cơ tấn công phòng thủ đều cao hơn ta một bậc "
Cánh tay Tạ Cừu run run, đứng trên đình một cây cùng Đại trưởng lão xa xã nhìn nhau. Đại trưởng lão chịu đựng cảm giác muốn họ khan, trong đầu nghĩ: "Chỉ cần thêm ít thời gian, thành tựu của nha đầu này chắc chắn trên Tạ Uyên, Huyền Tôn, Huyền Hoàng, vậy cũng không phải là vọng tưởng không thiết thực."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK