Xin chào các bạn, tôi là Mikage Eiji.
Đã ba năm rồi từ tác phẩm trước của tôi. Nếu có bạn đọc nào đó đang trông chờ tác phẩm mới của tôi, tôi xin thứ lỗi. Và tôi cũng xin cảm ơn vì đã không quên tôi.
Có một thời gian tôi tạm ngưng, nhưng không phải là tôi đã từ bỏ. Lí do tại sao trong ba năm qua tôi không xuất bản cuốn sách nào đơn giản là vì tôi thiếu tài năng.
Tôi viết truyện này với ý định nó sẽ mang lại giá trị giải trí cao. Ý định của tôi trong khi viết truyện cũng thay đổi.
Nhưng tôi không thể không cảm thấy khó chịu với sự thay đổi này. Chất lượng sẽ biến mất? Những bạn đọc trung thành sẽ cảm thấy tôi đang phản bội họ? Cuốn sách của tôi sẽ bị chôn vùi dưới vô số các tác phẩm hay khác?
Đó là những sự khó khăn – và sợ hãi – tôi phải đối diện từng giây phút khi viết <<Utsuro no Hako to Zero no Maria>>.
Nhưng sự khó khăn và sợ hãi này biến mất trước khi tôi kịp nhận ra.
Bởi vì tôi biết quyển sách này là của chính tôi.
Tôi tin rằng một khi nó đã được xuất bản, tôi có thể nói <<Hãy đọc thử đi>> đến với những người thích các tác phẩm trước của tôi, đến với những người không thích, và cũng đến những người hoàn toàn không biết gì về tôi đến thời điểm này.
Thế nào? Giờ khi bạn đã đọc xong, nó có thú vị không?
Nếu câu trả lời là <<CÓ>>, vậy đó là niềm vui sướng nhất của tôi.
Tiện thể nói luôn, đây là quyển sách thứ tư của tôi và cũng là quyển đầu tiên có tranh minh họa.
Thật ra lúc đầu tiên, tôi rất lo lắng cách hiểu của người đọc sẽ thay đổi vì tranh minh họa, nhưng khi tôi nhận được mail với bản phác thảo, tôi thay đổi ý định.
Đó là cái cảm giác nhân vật của mình không còn là của mình nữa.
Đó là cái cảm giác nhân vật đã thoát ra khỏi kiểm soát của mình.
Lần này, tôi không biết ngoại hình của nhân vật cho đến khi tôi gần viết xong, nên sự ảnh hưởng không nhiều lắm, nhưng tôi sẽ bỏ qua thứ “độc lập của nhân vật” trong những tác phẩm trong tương lai.
Tôi rất háo hức trông đợi vào kết quả sau này.
Ngoài ra, tôi đã nhận rất nhiều sự hỗ trợ khi viết quyển truyện này. Nói rõ hơn, lần này lòng biết ơn của tôi có khác hơn một chút. Bởi vì đây là lần đầu tiên tôi có cảm giác mạnh mẽ rằng tôi có thể hoàn thành bộ truyện thế này.
Vì thế, lời cảm ơn của tôi sẽ khá dài. Xin các bạn thứ lỗi.
Tất cả mọi editor trong đội ASCII Media Arts. Proofreader. Designer. Cảm ơn mọi người.
Anh 415, người đã vẽ tranh minh họa cho tôi. Đầu tiên, tôi cảm thấy khó chịu vì những bức tranh minh họa, nhưng ngay khi tôi thấy tranh của anh 415, cảm giác khó chịu này biến mất lập tức. Những ngày kể từ sau đó, tôi tưởng tượng suốt ngày khi nhìn tranh minh họa của anh ấy với nụ cười toe toét.
Bạn bè của tôi, những người đã giúp tôi tự hoàn thiện chính mình. Những đồng nghiệp khi làm việc bán thời gian.
Gia đình của tôi đã chăm sóc cho tôi khi tôi gặp vấn đề xuất bản quyển sách.
Fujiwara Yuu. Tôi thực sự rất biết ơn khi anh đã động viên tôi khi tôi sắp chết đến nơi khi bản thảo của tôi liên tục bị từ chối.
Và đương nhiên là anh Kawamoto, người chịu trách nhiệm cho tôi. Nếu không nhờ anh, quyển sách này đã không tồn tại. Tôi rất sửng sốt khi anh không bỏ rơi tôi, khi tôi đã như thế nào trong quá khứ - không đùa đâu. Anh đã giúp tôi trưởng thành trong nhiều việc, không chỉ trong việc liên quan đến sách. Tôi thực sự biết ơn. Chúc anh những lời tốt đẹp nhất trong cả tương lai.
Và dĩ nhiên tôi muốn cảm ơn tất cả bạn đọc đang cầm quyển truyện này trên tay.
Truyện tồn tại bởi vì có những người đọc nó. Tất cả các bạn đều là một phần của quyển sách này…hơi kì cục nhỉ, nhưng ý tôi muốn nói các bạn là những thành phần không thể thiếu.
Tôi hi vọng tôi có thể truyền tải lời biết ơn của tôi đến mọi người một cách thú vị nào đó.
Tôi hi vọng chúng ta sẽ tiếp tục hợp tác tốt với nhau nếu có thể.
À, thôi, xin lỗi các bạn vì những lời nói sau chán tẻ này.
- Mikage Eiji
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK