Mục lục
IMI - Tiên Giới Chiến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đấu luyện !?”



“Đúng vậy, Mặc Tinh tiểu hữu, nghe nói là luyện tập thực chiến để so sánh trực quan số liệu của Nova và các tu chân giả Kim Đan kỳ.” Đối diện Mặc Tinh là một gã thiếu niên tóc dài đến eo, khuôn mặt nhu mỳ như thiếu nữ, nếu không có yết hầu, người khác khó biết được hắn là nam.



“Lần này thật sự làm lớn, tin tức đã được rải ra khắp nơi, thậm chí IMI còn bán vé để ngồi phi thuyền quan sát. Tỷ lệ cá cược cũng đã bắt đầu phân chia rồi.”



Mặc Tinh bị một thiếu niên nhìn còn trẻ hơn mình gọi là tiểu hữu, cảm giác có chút kỳ quái. Dù rằng hắn biết ngồi đối diện hắn là một lão quái đã trăm năm tuổi, chẳng qua thành tựu kim đan ở lúc chu kỳ sinh mệnh chưa tới 16%, nên mới giữ được vẻ thanh xuân. Chắc hẳn là gần đây lên mạng đọc tiểu thuyết ngôn tình nhiều quá, tư tưởng của mình đang bị trẻ hóa, dần dần thoát ly cách nghĩ truyền thống của tiên giới, Mặc Tinh tự giễu thầm nghĩ.



“Ngân Diệp tiền bối, chúng ta bên này có bao nhiêu người tham gia !?” Mặc Tinh cười gượng hỏi.



“Ừm, tính cả ta và tiễu hữu, còn có Lệ Chi đạo hữu, Trúc Tâm tiền bối, và Mộ Vân tiểu hữu nữa. Bởi vì đối phương chỉ xuất ra năm loại hình Nova, vừa đủ làm một tiểu đội, công phòng toàn diện, nên chúng ta cũng chỉ có thể ra lực như vậy thôi.” Mỹ thiếu niên Ngân Diệp cười đáp.



“Như vậy à !?” Mặc Tinh nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Vậy ShenJian đại nhân có tham gia không !?”



“Trên lý thuyết thì có lẽ là không. Cấp bậc của đại nhân đã vượt qua Kim Đan kỳ từ lâu, trừ khi thiếu tướng Trung Thành bên kia cũng xuống tràng với con Thiết Khôi Lỗi màu xanh trắng đó.”



Nhắc đến Trung Thành, Mặc Tinh nhớ lại lần trước khi hắn thử hỏi về biện pháp tu chân, liền lắc lắc đầu đáp:



“Vậy hẳn là không, gần đây không biết cậu ta có khúc mắc gì, đã rất lâu rồi không sử dụng GMS.”



“Ồ, vậy thì lần này hoàn toàn dựa vào biểu hiện của chúng ta rồi.” Ngân Diệp thoáng tiếc nuối đáp. Rồi lại hỏi:



“Mặc Tinh tiểu hữu có vẻ khá thân với thiếu tướng Trung Thành nhỉ.”



Mặc Tinh lắc đầu đáp: “Còn không tính là thân, chỉ là trao đổi có chút thuận tiện thôi. Nhưng coi như cũng có chút lý giải.”



“Vậy, theo tiểu hữu, hai người họ, Shenjian đại nhân và thiếu tướng Trung Thành, nếu tham gia tràng thí luyện này, ai có phần thắng cao hơn !?”



Mặc Tinh chẳng mấy nghĩ ngợi đáp: “Dù rất xem trọng thiếu tướng, nhưng theo tại hạ trông ra, thì trong lớp người trẻ tuổi, tính khắp tam giới tiên, thần, nhân, còn chưa có người nào có thể vượt qua ShenJian đại nhân đâu.”



Ngân Diệp lấy ra một cái quạt, che miệng cười cười, khuôn mặt thoáng ửng hồng:



“Ta cũng nghĩ như vậy.”



Mặc Tinh nổi da gà.







“Đấu luyện sử dụng đạn thật mà cô cũng phê chuẩn, nhỡ ngộ sát thì sao bây giờ !?”



Trên màn hình, khuôn mặt Hans cau càu, miệng cằn nhằn không ngớt.



Stellar xoay xoay cây bút điện tử, vừa tản bộ vừa liên tục đọc và ký duyệt lên vô số màn hình đầy chữ trôi nổi xung quanh, thuận miệng đáp:



“Nếu không sử dụng đạn thật, làm sao đánh giá chính xác được cường độ chống chịu của Nova !?”



“Thì sử dụng giả lập thực tế ảo chứ sao !? Chỉ cần để tôi quét qua bọn họ một lần, đảm bảo mô phỏng ra nhân ảnh số hóa của cả hai bên ra tới 99%.” Hans đưa một ngón tay lên chỉ chỉ, không gian trên đầu ngón tay hắn nhăn nhúm rồi tổ hợp thành một cái đầu giống Trung Thành như đúc.



Stellar nhìn hắn, lắc đầu đáp: “Ta không tin tưởng số liệu.”



“Vậy mà ngày nào cô cũng vật lộn với một mớ số liệu.” Hans bĩu môi.



“Ta cũng không tin tưởng ngươi.” Stellar cười lạnh nói.



“Nào nào, tuy không giống mấy cô bị tẩy não, nhưng tôi cũng là một trong những nạn nhân bị gã xấu xa kia lừa đảo và nắm thóp đó nha. Tạm thời muốn phản bội hắn vẫn chưa có cách nào.” Hans có chút phiền muộn nói.



“Không phải ngươi vẫn đang liên tục thử nghiệm luồn lách tìm cửa sau à !?” Stellar khinh khỉnh đáp.



“Bằng chứng đâu !? Đừng ngậm máu phun người nha, muốn bắt gian phải bắt tại trận.” Hans giãy nảy nói.



“Không nói nữa, đến nơi rồi, để cho ta thanh tĩnh chút đi.”



“Hừm hừm.” Màn hình tiêu thất, chỉ nghe tiếng Hans hậm hực văng vẳng.



Stellar cười nhạt, muốn nói thật sự tin tưởng, hình như mình cũng giống như người đó, không có niềm tin vào nhân loại thì phải. Con người chưa phản bội chẳng qua là do chưa đủ điều kiện và lợi ích tương xứng mà thôi. Trung thành, loại cảm xúc này, luôn luôn chỉ là nhất thời, rồi sớm muộn nó cũng mài mòn theo thời gian. Stellar cũng chẳng mong đợi gì nhiều ở Hans, hắn chỉ là một gã người thường, có chút hồ nháo, lắm chuyện mà thôi. Đừng thấy hắn có vẻ như quan tâm đến mọi người lắm, muốn hắn thật sự sống chết cùng Trường Sinh Đảo, còn lâu hắn mới làm. Dù sao cũng chỉ cần trong mười năm này, hắn không phản bội, vậy là đã đủ rồi. Cái mật mã tối cao King lưu lại cho cô, hẳn là cũng đủ áp chế hắn thời gian này.



Vừa nghĩ như vậy, Stellar vừa đấy ra cánh cửa lớn trước mắt, bước chân đi vào.



Vừa đi vừa ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy một đoàn những áng mây màu xám, thỉnh thoảng trôi đi, để lộ ra những ngôi sao lấp lánh vây quanh một vầng trăng khuyết màu đen.



Tâm tượng hắc nguyệt.



Dưới mặt trăng màu đen, Shaorin ngồi giữa một thảm hoa đủ loại màu sắc, những cánh hoa bên trải rộng nở rồi lại héo, sắc màu biến ảo không ngừng.



Những cánh hoa đã chết bay lên, Shaorin đưa tay bắt lấy chúng, bàn tay nắm vào mở ra, cánh hoa tàn liền căng tràn sức sống, bay khắp trời như bông tuyết trước gió.



Stellar đưa một ngón tay chạm vào cánh hoa, đầu ngón tay lập tức có cảm giác bị cứa nhẹ, rịn ra máu.



Rực rỡ những cánh hoa, mềm lại lại sắc bén.



Là do trên mỗi cánh hoa đều nhưng tụ một ý niệm giống như kiếm ý, muốn cắt đứt tất cả.



Ý chí xâm nhiễm vật chất, cải biến tính chất và trạng thái của sự vật, chính là cảnh giới cận giới hoàng đỉnh phong, tương đương với Huyền Tiên cao thủ ở Tiên Giới.



“Vốn định mời em đi xem một trận đấu thú vị, nhưng xem ra không được rồi.” Stellar dùng bạch hỏa thiêu đốt một cánh hoa, nó lập tức biến thành tro bụi, nhưng Shaorin chỉ động một ý niệm, tro bụi liền tổ hợp lại thành một cánh hoa như mới. Cánh hoa trải qua bạch hỏa ngưng nguyện, thêm một màu trắng lấp lánh.



“Ồ, là ai với ai vậy !?” Shaorin nhẹ giọng đáp.



“Anh trai của con bé phiền phức và ShenJian của Ren.” Stellar khoanh tay trước ngực, đưa một ngón tay lên vỗ vỗ má, đầu thoáng nghiêng nghiêng tổng kết.



“ShenJian của Ren !? Gì vậy !? Nghe cứ như đã bị đóng dấu sở hữu.” Shaorin bật cười nói.



“Cũng không khác lắm mà.” Stellar nhún vai.



“Đáng tiếc…” Shaorin thoáng ủ rũ.



“Hừm, đừng lo, thời đại nào rồi, công nghệ thực tế ảo có thể làm giả một trận trực tiếp đấy.” Stellar bước tới vỗ vỗ vai Shaorin.



“Cứ an tâm hoàn thành tâm tượng Hắc Nguyệt đi.”



Shaorin gật đầu. Ánh mắt Stellar chuyển chuyển, có chút linh hoạt, cúi đầu thì thầm:



“Mà, những năm gần đây, ngoại trừ gã đó, em không nói chuyện với bất kỳ đàn ông nào khác nhỉ !?”



Shaorin ngẩn ra, rồi lắc đầu cười cười, giọng khẳng định thẳng thắn: “Không có chuyện đó đâu.”



“Vậy sao !? Đáng tiếc.” Stellar quay người, muốn rời đi, nhẹ giọng nói: “Chị cứ nghĩ em sẽ khác chứ.”



Lời này đa nghĩa, Shaorin cũng không muốn truy vấn, chỉ nói với theo:



“À, chuyển lời giùm em đến Trung Thành, nói anh ta cố lên nhé.”



….



“ShenJian, cố lên !!!!”



Đứng trên vũ đài, làm trọng tài tự phong, Ren đưa hai tay lên miệng làm cái loa, hồ hởi hét lớn.



Khán đài hai bên chật ních người, chẳng quản sân đấu là nguyên một mảng sơn mạch bị cắt ra, người ta vẫn có thể ở trên phi thuyền quan sát xuống dưới. Chỉ không được hạ xuống độ cao nhất định, còn lại những chiếc phi thuyền quan sát này có thể tự do di chuyển rộng khắp, và ở chế độ ngụy trang quang học, coi như là được lấy ánh mắt thượng đế trực tiếp theo dõi trận chiến bên dưới của các thí sinh.



Trọng tài như Ren còn có nhân khí hơn các tuyển thủ, khi cô ta không chút do dự đứng về phe ShenJian, một đám nam khán giả đồng loạt giơ ngón giữa vào các đội viên Kim Đan kỳ, đồng loạt nhảy sang cược bên còn lại.



“Thiếu tướng Trung Thành, cố lên.”



“Đánh chúng nó.”



“Bắn chúng nó.”



“Đồ khốn ShenJian, trả lại Ren tiểu thư cho bọn taaaaaaa !!!!!!!!”



Ren đứng trên một chiếc phi thuyền bằng phẳng, tạo hình như một sân khấu hình cái đĩa tròn ba lớp, mặt sàn trong suốt, từ trên xuống có thể nhìn xuyên qua, từ dưới nhìn lên chỉ thấy một lớp ngụy trang quang học màu trời. Đối với đám đông đang la ó muốn nổi loạn phía trên, vẫn cười tươi đưa mic lên nói lớn:



“Thôi nào mọi người, ShenJian chỉ là bạn ta thôi. Mỹ thiếu nữ siêu cấp vô địch thần tượng võng hồng, Lilith Ren hôm nay tuyên bố vẫn còn độc thân nhé !!”



“Yahooo !!”



“Friend zone vạn tuế, Friend zone muôn năm.”



“Ăn c** đi ShenJian !!!”



Ren giống như hòa cùng với sự phấn khích của đám đông, khuôn mặt ngẩng lên, ửng hồng, cười xán lạn. Đưa tay lên đánh tách một cái, sân khấu lập tức vang lên nhạc lên, cùng với tiếng hú hét ầm ỹ của đám đông phía trên đệm nhịp.



“Nào, bắt đầu ca khúc mở màn. Trận đấu sẽ bắt đầu khi tiếng nhạc chấm dứt, hai đội chuẩn đị đi nhé ♪♪♪ ”



...



Trong tiếng nhạc lẫn lộn cùng tiếng hú hét của đám đông trên bầu trời, Zoeya ngẩng đầu lên, nhìn một mảng tinh không trắng xóa, cảm thán rằng ngụy trang quang học làm ngày càng tốt, quay đầu sang nói với Lena đang huýt sáo và Fan le Franna đang đong đưa đôi tai theo tiếng nhạc:



“Hình như chủ tướng bên kia rất bị ghét !?”



Hai cô gái mặc kệ hắn, nhắm mắt lim dim, hoàn toàn tận hưởng show diễn, chỉ có Hugh cười cười đẩy gọng kính đáp:



“Chủ tướng bên kia là đồng đội với sếp nhà mình trước đây trên tàu Angereris, tính khí không được tốt lắm, đắc tội rất nhiều người.”



“Chậc, loại nhạc này có gì hay ho chứ !? Cái hiệu ứng đám đông này thật phiền phức.” Zoeya ngoáy ngoáy lỗ tai càm ràm một câu, rồi tiếp chuyện Hugh:



“Đắc tội nhiều người như vậy, mà xem ra hắn lăn lộn vẫn rất tốt đấy chứ !? Quân hàm chẳng kém sếp nhà mình thì phải.”



Hugh điểm điểm trên cái tab, thở dài với Zoeya: “Cậu nên chịu khó theo dõi tin tức một chút đi, không chỉ không kém, mà theo tỷ lệ cược, sếp chúng ta nếu đấu trực diện với hắn, một phần mười cơ hội thắng cũng không đến.”



“Ah, lợi hại như vậy !?” Zoeya cầm lấy cái tab, phía trên là tóm tắt tư liệu về cả Trung Thành lẫn ShenJian, hắn nheo nheo mắt, người này thật mạnh.



Tu chân mười năm lên Nguyên Anh kỳ, lật đổ toàn bộ nhận thức của tu chân giới. Đây là loại thiên tài siêu cấp nghịch tập chỉ có trong mấy truyện tranh não tàn. Thậm chí chỉ còn kém một bước là tấn cấp hóa thần kỳ. Vậy chẳng khác nào nói một mình hắn, không cần trang bị gì cũng đã tương đương với một con GMS khủng nhất hiện tại !?



Chúng ta phải đánh với người như vậy à !?



Hugh thấy Zoeya có vẻ đã nhận ra vấn đề, nhún nhún vai bất đắc dĩ nói:



“Tàu Angeresis này trong quá khứ, kể cả nhân viên lái tàu hay hoa tiêu và nhân viên bảo dưỡng vũ khí, cũng đều là tinh anh trong nhân loại cả đấy. Trong số đó, ShenJian này là người mạnh nhất.”



“Vậy mà dân tình có vẻ rất muốn cổ xúy sếp của chúng ta và hắn quyết đấu !?” Zoeya tặc lưỡi hỏi.



Hugh gãi gãi má:



“Biết làm sao được, hắn kiêu ngạo phách lối quá mà, trong thế hệ trẻ hiện tại ở quân đội, chỉ có sếp là đủ tư cách so găng với hắn mà thôi.”



“Mà, cược vậy thôi, chứ trận này chúng ta mới đấu chính. Bọn họ chỉ lược trận để đảm bảo không chết người thôi.”



Zoeya chán nản nói: “Nhìn cái diễn đàn bình luận này mà xem !? Tôi cảm thấy chúng ta mới là bọn làm nền để hai người họ phô diễn.”



Hugh cười khổ: “Thì cũng đành, ai quan tâm đến đám tân binh bọn mình chứ.”



Zoeya bĩu môi, nhìn lên bầu trời, tiếng nhạc đã sắp chấm dứt. Hắn chê đám đông như vậy thôi, chứ thực ra, tiếng hát của cô gái trên bầu trời rất dễ nghe. Thật sự khiến hắn sôi máu kích động muốn đánh đấm để chứng tỏ.



“Aria, chuẩn bị tới giờ rồi, dậy nào.”



Aria vừa đứng vừa ngủ, lật đật mở mắt ra, rồi lại khép hờ hờ.



“À.. rồi.. okey....”



Lena và Franna cũng đã thoát khỏi chế độ hóng hớt nhạc nền, Lena bẻ bẻ ngón tay đáp:



“Đánh nhanh thắng nhanh nào, tôi còn muốn đi xin chữ ký cô gái trên kia.”



“Đồng ý hai tay !!” Fan Le Franna tung hô tiếp lời giơ cả hai tay và hai tai, cười tít mắt.



...



Phía bên kia khu thí luyện.



“Không cần nương tay. Không cần ẩn giấu át chủ bài. Toàn lực chiến đấu. Kết quả không quan trọng. Nghe rõ chưa.” ShenJian đứng thẳng tắp như cây thương, ngẩng đầu kiêu ngạo ra lệnh. Trán hắn còn có mấy vệt gân xanh vì dư âm của đám đông hú hét friend zone lúc trước.



ShenJian rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.



Trước mặt hắn, bốn nam một nữ, mặc trang phục như người trung quốc cổ đại, nhưng được cách tân để thon gọn hơn, bó sát lấy người, tôn lên vóc dáng được quá trình tu chân cải tạo dần tiếp cận hoàn mỹ.



So với năm thiếu niên lộn xộn bên Trung Thành, năm người này đều là tuấn nam mỹ nữ. Người tu chân ngày ngày hấp thu linh khí, cải biến khí chất, thanh lọc cơ thể, dần dần bài trừ ra ngoài tất cả tạp chất và những điểm khiếm khuyết trên vóc dáng và khuôn mặt, nên tổng thể mà nói, dù là ai cũng rất dễ nhìn. Rất hiếm có tu chân giả xấu xí.



Năm người với Shenjian, bộ dáng hoàn toàn tôn kính, cùng gật đầu đồng thanh:



“Vâng, Shenjian đại nhân.”



Phía trên bầu trời, giọng hát của Lilith Ren đã chấm dứt, cùng với sự tĩnh lặng tuyệt đối của đám đông sau dư âm cuồng nhiệt.



“It’s showtime.”



...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK