Tầng trời thứ năm là một khu rừng nhiệt đới, thế lực chủ lưu ở đây là một đám yêu tinh hỗn tạp, mỗi một tộc quần chiếm một ngọn núi tự xưng vương.
Số lượng vương giả tự phong này nhiều không đếm xuể, công tác thống kê làm ròng rã suốt ba tháng mới xong. Sau đó ban chấp hành chiến lược quân sự họp bàn một thôi một hồi, ầm ĩ nửa ngày mới vỡ lẽ ra, tầng trời này vốn không có chủ quyền cố định, đám yêu tinh tự lập trại xưng vương có quan niệm lãnh thổ khá cao, chúng nó sẽ không tùy tiện rời khỏi địa bàn của mình, bởi vậy ngoài địa bàn của chúng nó, chẳng con nào thèm quan tâm.
Thông đạo đi đến tầng trời thứ sáu được Mặc Gia chỉ điểm rất nhanh đã được tìm thấy, lại mất thêm một tháng để lập trại, đóng quan, thành lập đặc khu giao hòa giữa liên quân và thế lực địa phương, quân đội viễn chinh nhẹ nhàng bước sang tầng trời thứ sáu.
Tầng trời thứ năm tất nhiên cũng có vài thế lực môn phái tu chân, đa phần các thế lực này đều tu tập thú linh quyết, ngự thú thuật, và các loại pháp thuật lợi dụng hay cộng sinh với linh thú khác. Cũng có một hồi vỗ bàn đập ghế nói rằng phàm nhân ti tiện dám đặt chân lên tiên giới gì đó, nhưng sau khi đại nữ hoàng Stellar hỏi rằng: có muốn bọn ta bắt đầu đốt rừng hay không !?
Tiếng phản đối rất nhanh lắng xuống.
Không ai muốn mảng rừng nhiệt đới nuôi dưỡng một đống linh thú yêu tinh này biến thành một bãi lửa như Hỏa Diễm Sơn. Trồng rừng thì khó chứ đốt rừng dễ lắm. Hỏa linh quyết còn là pháp thuật bị cấm chỉ ở tầng trời thứ năm.
Nhân tiện, Hỏa Diễm Sơn là tầng trời thứ sáu.
Là một hành tinh cỡ nhỏ, diện tích bằng 1/10 mặt trăng. Mà, nói rằng nó là một hành tinh thì cũng không đúng lắm, tất cả các tầng trời của tiên giới đều tuân theo quy luật trời tròn, đất vuông. Nếu bạn đi đến sát biên giới của một hành tinh, và phát hiện có một con sông chảy về phía đó, bạn sẽ thấy con sông ấy chảy mãi vào hư không vô tận. Còn nếu bạn là một con cá bơi trong con sông đó, cố gắng vượt qua biên giới kia, thì chúc mừng, đối diện với bạn là cả một vùng chân không với những vì sao lấp lánh.
Nếu có một góc nhìn toàn cảnh, 33 tầng trời của tiên giới giống như ba mươi ba phiến lá của một cái cây to. Và thông đạo giữa các tầng trời là thân của cây thế giới, thứ mà Bắc Thần tộc vẫn hay gọi là Yggdrasil, hay còn gọi là Tiên Khí Linh Thụ theo người Tiên Giới.
Mỗi một phiến lá cách nhau không biết bao nhiêu năm ánh sáng. Cường giả cận giới hoàng đạt tới cảnh giới hư không có thể đánh vỡ không gian nhảy tới, thế nhưng quân đội trái đất thì không làm được, kỹ thuật bước nhảy không gian bây giờ mới đang vào giai đoạn thử nghiệm, còn rất xa mới đủ tính ổn định để đảm bảo viễn chinh.
Bởi vậy muốn đi đến tầng trời kế tiếp, dùng thông đạo ở giữa các tầng là con đường ngắn nhất.
Thông đạo đi giữa các tầng là một cửa khẩu quý báu, thường được các danh môn đại phái chiếm giữ chặt không nhả, vì đây là một nguồn lợi kinh tế vô cùng to lớn. Tầng trời thứ năm do là một phiến rừng rậm hoang dã, một đám yêu thú không hứng thú làm kinh tế nên mới bỏ qua, khiến mọi người hữu kinh vô hiểm tiến bước. Nhưng ở tầng trời thứ sáu, cảnh cũ lại tái hiện, một thế lực gọi là Hỏa Vân Động đã chiếm giữ cửa thông đạo đi đến tầng trời kế tiếp.
Muốn đi qua, dĩ nhiên là người ta không cho.
Hỏa Vân Động giống Thiên Môn phái, tọa lạc hoàn toàn trên phạm vi thông đạo, có thể nói, với diện tích và số lượng của liên quân, muốn hoàn toàn đi qua, không khác gì dỡ nhà họ là mấy.
Muốn bồi thường kinh tế cũng không dễ làm, chung quy phàm nhân là không thể sản xuất linh thạch như in tiền được. Cũng không thể chế tạo pháp bảo như ý người tiên giới, vũ khí thì vì đảm bảo tính lâu dài của chiến tranh, không thể tùy tiện bán. Và quan trọng nhất vẫn là thái độ kỳ thị chủng tộc thâm căn cố đế của người tiên giới.
Người đứng đầu Hỏa Vân Động là một quý phụ có tên gọi là Thiết Phiến Phu Nhân. Là cường giả hợp thể kỳ, quan hệ khá thân mật với Mặc Gia cự tử, đến nỗi pháp bảo tùy thân của mình cũng đã từng cho ông ta mượn. (mặc dù sau đó bị Hestia - người có đam mê với các thể loại quạt chưng dụng, đem về quạt lửa, khiến bà ta đau lòng một hồi). Người này cứng mềm đều không ăn. Thật sự muốn đánh tới, với mạng lưới quan hệ của bà ta, sẽ là một phiền phức không thua kém gì Mặc Gia.
Nói đến quan hệ, bà ta có một gã em chồng được coi là Đệ nhất cường giả dưới Giới Hoàng của Tiên Giới, có một đứa con trai đang theo học tại chỗ Giới Hoàng Phật Giới, Đại quan âm.
Còn có một lão chồng là cường giả Tiên Đài hàng thật giá thật, thành dang không biết bao nhiêu năm. Là Vạn Yêu chi chủ - Ngưu Ma Vương.
Mặc dù người này đang mất tích tại ma giới, nhưng nếu bà xã gặp chuyện, giết trở về cũng không phải không thể.
Một cường giả hợp thể kỳ , ba gã người quen đều là Tiên Đài đỉnh cấp cao thủ, bất cứ ai muốn đụng tới bà ta đều phải chuẩn bị sẵn tinh thần trả giá cực đắt.
Đó là còn chưa kể Mặc Gia đã ngã xuống, quan hệ cũng cực tốt với bà ta.
Tuy không phải là Lục Đại Phái, nhưng loại quan hệ chồng chéo này, độ khó đối phó cực kỳ cao.
...
"Ghét nhất là loại đàn bà cậy quan hệ thế này."
Stellar ngồi bên bàn trà, xoay xoay chiếc thìa bạc, gõ nhẹ đều đều lên cái chén, phát ra những tiếng tý tách.
"Thực phải đánh mà nói, chúng ta cũng không hẳn là sợ, chỉ là hao tổn không đáng. Với lại, nhân loại đặt chân được lên tiên giới có một phần lớn công lao là của con khỉ đó đã mở cổng Thiên Môn. Mặt mũi của hắn, vẫn là phải cho."
Shaorin ở một bên nhẹ nhàng rót trà, đôi mắt luôn nhắm nghiền cũng không ảnh hưởng đến việc cô sử dụng gió để cảm nhận mọi thứ xung quanh, nước trà màu xanh trắng mang theo chút linh khí thơm dịu, còn tỏa ra hơi ấm từ từ lấp đầy chén của Stellar. Vừa rót vừa cười nói:
"Chúng ta được là Queen của IMI, cũng là nhờ có quan hệ với King mà !?"
"Khác nhau chứ !?" Ren nằm ngoài nửa người lên, khoang tay trên mặt bàn, cằm chống xuống khuỷu tay, đặt một cái muỗng lên môi trên, chu miệng nói:
"Em đi lên là nhờ nhân khí đó nha. Vừa check lại mạng lưới một chút, hóa ra mình vẫn rất nổi tiếng, có thể coi là mỹ thiếu nữ siêu cấp dễ thương ngàn vạn người trầm mê. Không có King hay IMI, em vẫn là nữ hoàng."
"Cái đó có thể so được sao !?" Stellar cười lạnh.
"Mà, nếu không có IMI, em nghĩ với khả năng náo loạn và thói vô trách nhiệm của em, có công ty nào đủ sức lăng xê em lên tới mức đó !?"
Ren bĩu môi:
"Em mới không cần, chỉ cần chị không chủ động chèn ép, dựa vào khuôn mặt và sức sống thanh xuân tươi trẻ, mỹ thiếu nữ siêu cấp dễ thương vẫn dư sức đăng tràng. Mà cái gì mà náo loạn với vô trách nhiệm, cái đó gọi là cá tính, cá tính hiểu không !? Người trẻ tuổi không nổi loạn thì lấy đâu ra nhiệt huyết thanh xuân !?"
Stellar đưa cốc trà lên miệng, ngửi ngửi, hương vị thơm dịu khiến những bực tức mấy ngày nay dần dần lắng xuống. Ừm, không hổ là người thừa kế tâm tượng hắc nguyệt, cả cốc trà pha sẵn cũng có khí tức u tĩnh thanh nhàn, thật dễ chịu.
"Em đấy, nếu chịu khó bình tĩnh một chút, hai lần đánh nhau gần đây nhất, đã không phải vào capsule nằm như vậy. Lần sau trước khi đánh nhau thì lắc cái đầu một chút, cho bộ não có thêm nếp nhăn đi."
"Hừm, chính vì não chị có nhiều nếp nhăn quá, nên chúng tràn hết lên mặt rồi kia kìa." Ren lè lưỡi đáp.
"Cái gì !?" Stellar nhíu mày, giữa trán đã nhăn thành ba cái vạch.
"Nào nào, được rồi. Tại sao hai người cứ gặp nhau là lại đấu khẩu vậy !? Đều là người một nhà, có thể đoàn kết hơn được không !?"
"Uy, chị Shaorin, vì thương nhau rất nhiều nên phải cắn nhau thật đau, đây là một loại minh chứng tình yêu đấy, chị biết không !?" Ren chắp ngón tay của hai bàn tay thành một hình trái tim, nháy mắt.
"Vậy à !? Thế chị có nên bày tỏ tình yêu thương với em không !?" Shaorin nghiêng đầu đáp.
"Em sai rồi. Thành thật xin lỗi." Ren lập tức cúi đầu ngoan ngoãn.
Shaorin gật đầu cười nhẹ, đẩy cốc trà vừa rót ra trước mặt Ren, bàn tay chĩa ra, làm tư thế mời.
Ren ngẩng dậy, lại cúi người, đưa mũi ngửi ngửi. Cảm giác an tĩnh dễ chịu tràn đầy, liền khoan thai ngồi xuống, cẩn thận nhấp từng ngụm.
Stellar thì vẫn chưa buông tha chủ đề này:
“Nếu cái mặt dễ thương tự phong của em mà mài ra thành linh thạch được thì tốt. Lợi ích đầy đủ, để mụ đàn bà khó ưa đó nhường đất cũng không hẳn là không thể.”
“Dào, nói đi nói lại, chị chỉ không muốn trực diện đánh đấm với mụ ta chứ gì !?” Ren lập tức thoát khỏi chế độ câm lặng
Stellar nhấp một ngụm trà, không trả lời, cũng không phải đối.
Shaorin chỉ ở một bên cười cười, tự rót cho mình một cốc, yên tĩnh ở một bên ngồi nghe. Khoảng thời gian này không có chiến đấu gì, mọi thứ yên bình như vậy cũng không tệ chút nào. Mặc dù cô chẳng biết làm gì nhiều ngoài đánh và giết, nhưng thực sự thì Shaorin không có quá nhiều dục vọng đánh nhau, ngồi đây nghe Ren và Stellar châm chọc nhau, cũng là một loại hưởng thụ.
“Nghĩ đến thì… nếu như không muốn chủ động đánh mụ ta, vậy khiến mụ ta đánh mình là được rồi. Giống như hồi ở tầng trời thứ nhất ấy.” Ren ngẩng đầu, đưa ngón tay lên vỗ vỗ môi, tự hỏi.
“Lúc đó có một đống danh môn đại phái tự xưng, thế cục hỗn loạn và bọn họ chưa biết gì về chúng ta nên mới khinh suất, bây giờ… khó làm lắm.” Stellar lắc đầu đáp.
“Chung quy, kích chiến cũng chỉ là chọc giận đối thủ thôi mà. Có gì mà khó làm chứ !?” Ren cười đáp.
“A, em có cách !?”
“Tầng trời này không phải nhiều núi lửa sao !? Chúng ta cứ từ từ chơi, mỗi ngày kích nổ một ngọn núi lửa. Dù sao liên quân vẫn chưa có chỗ đặt chân, coi như giải phóng mặt bằng luôn. Chúng ta lơ lửng không sợ dung nham, cái động kia… hình như không bay được nha.”
“Ren, làm vậy sẽ có rất nhiều người vô tội chết đó.” Shaorin nhíu mày đáp.
“Chết cũng là người tiên giới, ai quản chứ !? Nếu đánh nhau thì bọn họ cũng chết thôi, lại còn bồi thêm vài mạng quân ta vào.” Ren nhún vai nói. Ngoại trừ người của Trường Sinh Đảo, bên ngoài chết sạch hết cô ta cũng chẳng quan tâm.
Cơ mà, không phải bình thường chị vẫn chém người như chuối đấy hả !? Cái đoạn thương xót ở trên mọc đâu ra vậy !? Ren nghĩ vậy nhưng không dám nói, chỉ tiếp:
“Mà, chung quy cũng là tu chân giả, chút dung nham đấy chắc chỉ giết được một đám trúc cơ kỳ trở xuống mà thôi. Nhưng Trúc cơ kỳ lại là con cháu của mấy lão già bất tử, không điên lên mới lạ.”
Stellar ray ray trán nói:
“Em quả là có năng khiếu chọc giận người khác. Nhưng làm vậy thì không phải Hỏa Vân Động sẽ có cớ để liên hợp toàn bộ thế lực trên tầng trời này, thảo phạt chúng ta à !?”
Ren đưa ngón tay lên lắc lắc:
“Không, không, Stellar, trọng điểm là… ai biết chúng ta làm !? Bằng chứng đâu !?”
“Ừ nhỉ !?” Stellar bừng tỉnh.
“Mà, chị vừa nói đấy còn gì !? Có đánh thật, chúng ta sợ sao !?” Ren tranh thủ bồi thêm một câu.
Đến lượt Shaorin thấy đau đầu, giây phút hòa bình nhìn bọn họ náo loạn, hơi ngắn thì phải.
Và Stellar, không phải chị vừa chê Ren là não không có nếp nhăn à !? Tại sao lại bị cuốn theo rồi !?
Shaorin nghĩ vậy, nhưng cũng không dám nói.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK