Mục lục
Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài Trần Hạo Bản Dịch Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mau nói đi chứ!” Từ Hà bởi vì quan hệ với Dương Huy cho nên luôn coi Trần Hạo như người một nhà, quan hệ hai người cũng khá tốt.

Trong giọng nói của cô ta không che giấu nét ngạc nhiên.

*À à, tôi đến đây để tìm người, với tặng đồ!” Trần Hạo đứt quãng nói một câu.

Anh vừa ngẩng đầu lên lại trùng hợp mắt đối mát với nữ thần có khi chất nhất trong đám người Triệu Nhất Phàm.

Bởi vì lúc này trên mật Triệu Nhất Phàm mang theo nét ứng đỏ ngượng ngùng, đôi mắt chăm chú nhìn Trần Hạo, rồi lại đảo qua thứ trong tay anh.

Hai đầu ngón tay đan lông vào nhau không ngừng xoắn xít Vừa nãy phòng kí túc các cô cùng nhau đi lên lớp.

Thấy Trần Hạo ở đó, thực là không riêng Triệu Nhất Phàm, ngay cả mấy người Lâm Kiều cũng vô cùng ngạc nhiên.

Bởi vì trong ấn tượng của bọn họ.

Cho dù là lúc có nhiều tiền trong tay hay là khi trước không xu dính túi, Trần Hạo đều là kiểu người thành thật khở khao.

Không ngờ ngày hôm nay Trần Hạo lại tới khoa của các cô.

Huống chị, Trần Hạo của bây giờ đã khác xưa nhiều rồi.

Từ lần trước, bạn trai cũ của Lâm Kiều là Hứa Nam, bởi vì thay mấy cô gái Lâm Kiều, Triệu Nhất Phàm ra mặt, kết quả là cùng anh họ của cậu ta là Hứa Siêu ra tay đánh một cậu ẩm nhà giàu cúa Kim Lãng.

Sau lại bị người đỏ điên cường trả thù.

Gia đình của Triệu Nhất Phàm cũng bị liên lụy.

Là lúc ở nhà hàng, Trần Hạo nhờ để Cục trưởng Hoàng ra mặt mới giải quyết ổn thỏa chuyện này.

Từ khi đó, Triệu Nhất Phàm và Lâm Kiều đều phỏng đoán, Trần Hạo chắc chân là một người khó lường.

Thậm chí có thể là cậu Trần Kim Lăng? Ôi chao, cậu Trần Kim Lắng thì chắc không phái đâu, bởi vì Trần Hạo không có cái khí chất đó.

Thế nhưng, cậu ta cũng không phải là một người đơn giản.

Nói chung cũng rất giàu có.

Cho nên Lám Kiều cám thấy vô cùng hối hận Triệu Nhất Phảm thi lại cảng lẫn trong cảm giác hối hận lại pha thêm chút biết ơn.

Cô ta vần luõn muốn tìm một cơ hội để tiêu tan hiềm khích lúc trước với Trần Hạo, từ đây hai người bắt đầu lại từ đầu.

Kết quả đâu, đến cái bóng của Trần Hạo cô ta cũng không sờ tới Nay mới vừa mở mắt đã gặp phải người ta ngay trong khoa, Triệu Nhất Phàm.

có thể không giật mình được sao? “Trần Hạo, cậu sang đây tặng đồ cho ai vậy?” Triệu Nhất Phàm sửa sang lại mái tóc của mình, cúi đầu nhẹ giọng hỏi Dịu ngoan giống như một con cừu nhỏ dính người vậy đó.

Lễ nào, có phái… Trần Hạo muốn thay dổi thái độ? Dù sao trước đây Mã Hiểu Nam cũng muốn giới thiệu ai đó cho Trần Hạo, Từ Hà và Dương Huy cũng định gán ghép Trần Hạo với Triệu Nhất Phàm thành một đôi, cho nên quan hệ của hai người thế nào thì cũng ấn giấu một tầng mập.

mờ.

Mà Triệu Nhất Phàm cũng khẳng định râng, ngay từ đầu, Trần Hạo chắc chân thích bản thân cô tạ.

Cũng chưa nghe thấy có ai ở khoa Phát thanh truyền hình có qua lại với Trần Hạo.

Cho nên tim Triệu Nhất Phàm hơi thấp thỏm.

“Ha ha, còn có thể là ai nữa, Nhất Phàm, cậu hói như vậy thì Trần Hạo phái trả lời sao đây?” Từ Hà vui vé đến độ vô tay bôm bốp.

Lại dùng vẻ mặt khen ngợi nhìn sang Trần Hạo: “Trần Hạo, tôi thật là không ngờ nhé, sau khi cậu có tiền chí số cám xúc cũng cao lên nhiều đó, còn biết tạo ra niềm vui bất ngờ, hơn nữa đây còn là niềm vui bất ngờ cỡ bự đó, ha ha!” Đúng vậy đó, hôm nay thật quá bất ngờ, mà vấn đề này cũng thật biết khiến Trần Hạo khó mà trả lời.

Mẹ chứ, Trần Hạo chỉ là đơn giản mua một bó hoa hồng, sau đó định đi tìm Tô Đồng Hân, tặng cô ấy, tồi hai người hẹn nhau ra ngoài một chút.

Chí đơn giản như vậy.

Ai mà ngờ được, sinh viên nữ của khoa họ lại là kiểu vậy, vừa nhìn thấy người của khoa khác đến đã vây lại để hóng hớt.

Mà giờ còn đụng phải Triệu Nhất Phàm nữa! Hơn nữa hiển nhiên là bị cả Từ Hà và Triệu Nhất Phàm hiếu lầm to rồi.

Trần Hạo đầu đau muốn nứt ra Giờ thì hay rồi, biết bao nhiêu sinh viên nam nữ đứng lại ở đầu cầu thang không đi, vô hình vây Trần Hạo và Triệu Nhất Phàm vào giữa.

Còn có người cầm máy quay phim nữa.

“Định mệnh định mệnh! Tin hot đây năm trăm anh em, mau đến xem, một tên nghèo dở bên khoa Văn lại dám đến tỏ tình với nữ thần Triệu Nhất Phàm của Khoa Phát thanh truyền hình đóoooo!” Một sinh viên nữ giọng đầy khó tin.

Giời cao đất dày ơi, ai sẽ vừa ý người như thế này chứ. Anh ta còn có dũng khí.

lớn cỡ vậy, thật là không tin nối luôn! *Đệch, anh ta tỏ tình với nữ thần Triệu Nhất Phàm luôn hả, quá dữ cha mạ ơi!” Hai cậu chàng vừa chê cười Trần Hạo cũng khó tin mà thốt lên.

Củng lúc đó, ở một góc khác: “Đồng Hân, các cậu mau ra đây xem nè, lại có người đến tỏ tình!” Tô Đồng Hân hai tay nâng đôi má trằng nốn đang chăm chú đọc sách, ai biết rằng một trang sách này cô nàng đã dừng lại bao lâu chưa có lật đâu.

Lúc này, tiếng reo hưng phấn của bạn học củng lớp đánh thức cô.

“Đi nào Đồng Hân, đi xem xeml” “Không xem, không có hứng!” Tô Đồng Hân nhíu lông mày nói.

“Hạ ha, trò hay như vậy mà cậu cũng không nhìn, nghe đầu là một tên vừa nghèo vừa bấn bên khoa Văn tới đây tỏ tình với nữ thần trong lòng!” “Gì cơ?” Tô Đồng Hân thoáng cái trợn tròn hai mắt.

Cả người hơi run một chút.

Khoa Văn sao, chính là khoa của Trần Hạo mà.

Nhưng tên nghèo thì Nói thật thì dù đã biết thân phận thật của Trần Hạo, nhưng Tô Đồng Hán vẫn cảm thấy Trần Hạo trông rất nghèo.

HÌ hì, mà hết lần này tới lần khác, bán thân lại thích nhất dáng vé khờ khao cúa.

Trần Hạo khi đứng trước mặt mình.

Muốn quên cũng không quên được.

Cho nên vừa nghe nói như vậy, Tô Đồng Hân nghĩ ngay đến Trần Hạo.

Lễ nào tên trai thẳng ngốc nghếch nào đó học khôn ra rồi? Cậu ấy đến tìm mình sao? Tô Đồng Hân bất ngờ đứng bật dậy, ghế ngồi cũng bị xô đổ xuống đất, sau đó nhanh chân chạy ra bên ngoài.

‘Sau khi ra đến ngoài, quả nhiên nhìn thấy một đám người đang vây quanh chỗ chân cầu thang, mà ở chính giữa đám người chính là Trần Hạo hai tay nâng một bó hoa tươi thầm.

Thật là cậu ấy! Tô Đồng Hân vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, dù đã cổ kìm nén lại nhưng trải tim trong lồng ngực vẫn không nghe lời mà đập loạn liên hồi.

“Ö ô ố, mọi người nói xem, tên nghèo này muốn theo đuối Triệu Nhất Phàm khoa chúng ta, Triệu Nhất Phàm là một cô gái cao ngạo như vậy liệu có đồng ý lời tỏ tình của hẳn ta không?” “Không thể đâu, đừng nhìn bình thường Triệu Nhất Phàm tó ra lạnh lùng cao ngạo, thật ra rất kén chọn đó đó, vô cùng chê nghèo thích giàu!” “Các cậu nói cái gì? Theo đuổi Triệu Nhất Phàm?” Nhưng mà nghe tiếng bàn tán của các sinh viên khác, nụ cười trên mặt Tô Đồng Hân trong phút chốc trở nên cứng đờ.

Cô cảm thấy trải im mình như bị ai giày xéo, đau nhức, hơn nữa mắt cũng xót xa muốn khóc.

“Chao, Đồng Hân cũng qua đây xem hả, đúng đó, tên nghèo này muốn theo.

đuổi Triệu Nhất Phàm, không phải Triệu Nhất Phảm đang đứng cạnh đó hay.

sao?” Tô Đồng Hân vừa rồi chỉ quan tâm đến Trần Hạo mà thỏi.

Lập tức nhìn lại, đúng là vậy, hóa ra đứng bên cạnh Trần Hạo chính là Triệu Nhất Phàm.

Tô Đồng Hân khó khăn nuốt một ngụm nước bọt.

Sắc mặt bỏng chốc trở nên trắng bệch.

Ha ha, mình còn tưởng bở rắng Trần Hạo đến đế tỏ tình với mình nữa? Xin lỗi nha, người ta muốn theo đuổi Triệu Nhất Phàm cơ.

Đúng đó, tại sao mình lại ngu như vậy? Mày vần tưởng Trần Hạo ngốc nghếch, tưởng cậu ấy dù có chuyện gì xảy ra cũng sẽ không rời bỏ mày, sẽ luôn yêu thương mày, chỉ đối xứ tốt với một minh mày! Mấy hòm trước ngay trước mặt mình Trần Hạo lại khen cô gái khác, Tô Đồng Hân đúng là ghen, nhưng nhìn thẩy vẻ sốt sảng vì mình của Trần Hạo, Tô Đồng Hân liền biết người Trần Hạo thích là chính mình.

Chỉ là luôn khở khao không dám bày tỏ với mình, không biết đã để minh bật đèn xanh biết bao lần.

Hóa ra, là Tô Đồng Hân những ngày này đã tưởng bở quá đà thôi.

Thậm chí còn có ý định chủ động đi tìm Trần Hạo rồi Nhưng mà Tô Đồng Hân, mày đã đánh giá Trần Hạo quá đơn giản rồi đó! Cậu ấy là ai chứ? Cậu ẩy là con trai cúa tỷ phú thế giới, cậu ẩm nhà giàu top đầu.

Đàn ông có tiền sẽ trở nên đồi bại, càng không nói đến Trần Hạo là loại cậu ấm ngay cả minh có bao nhiêu tiền cũng không đếm hết Mày tưởng người ta thích mày, hóa ra người ta từ đầu chí cuối chỉ định chơi đùa thôi! Ha ha, chẳng lẽ không đúng sao? Trần Hạo hiện giờ đi tới tận khoa của mày, nhưng lại khua chiêng gõ trống để tó tình với một cô gái khác! Chẳng lẽ không.

đúng sao? Viên mắt cúa Tô Đồng Hân nhanh chóng ứng đó, hóa ra hết thảy đều chỉ là sự.

giả dối! Quay lại bên phía Trần Hạo.

Không khí bảy giờ có thể nói là võ cùng sồi sục.

Sinh viên nữ vây quanh đồng loạt ném ánh mắt về phía Triệu Nhất Phàm và Trần Hạo. Ngay cá mấy người Từ Hà cũng đã lui về phía sau.

Trần Hạo bị dọa ngu người luôn.

Tay chân luống cuống.

Mà Triệu Nhất Phàm thì nghĩ, bây giờ Trần Hạo cũng xem như là người có tiền có quan hệ rồi Minh cũng có chút rung động với cậu ta đấy.

Như vậy thì, trở thành bạn gái của cậu ta lại có gì là không thể đâu? Cho dù Trần Hạo trước đây vừa hèn vừa xấu, khiến Triệu Nhất Phàm luôn thẩy khinh thường, nói thật lòng thì, sợ răng bây giờ Triệu Nhất Phàm cũng vẫn không vừa mắt Trần Hạo, cô ta cho râng Trần Hạo chí là một ké may mân mà thôi.

Nhưng thôi, nể tình hiện giờ cậu ta có chút tiền trong tay, ban cho cậu ta một cơ hội cũng đâu có vấn đề gì! Bởi vậy Triệu Nhất Phàm cất lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK