"Daisy! Anh có mua đồ ăn cho em nè, anh thấy em chưa có ăn sáng." Hạo Phú hai tay xách hai túi đồ ăn đưa cho Daisy.
Dạ Thành Đông cùng Hạ Tử Quyên đang ăn sáng thấy cảnh này liền bật cười, Hạ Tử Quyên thấy Daisy vẫn đứng im không thèm nhìn lấy Hạo Phú một cái cô liền lên tiếng:"Daisy! Cô hãy nhận tấm lòng của cậu ấy đi."
Daisy quay người lại nhận lấy hai túi đồ ăn, Hạo Phú không cho Daisy cầm anh cười rất tươi với cô:
"Để anh dọn ra cho em ăn."
Hạ Tử Quyên nhìn Dạ Thành Đông mỉm cười nói:"Đúng là thuộc hạ của anh rất giống anh đó."
Dạ Thành Đông nhướng mày cười cười với Hạ Tử Quyên, Hạo Phú dọn đồ ăn ra cho Daisy đặt ở phòng khách rồi kéo tay cô ra phòng khách. Daisy ngồi xuống ăn, Hạo Phú ngồi đối diện với cô hai tay chống cằm nhìn cô ăn miệng vẫn nở nụ cười.
Daisy nhìn anh cau mày:"Anh nhìn tôi như vậy thì làm sao tôi ăn được?"
Hạo Phú vẫn không thể thu lại nụ cười của mình:"Em cứ ăn bình thường đi đừng để ý đến anh xem anh là không khí là được rồi."
Daisy nhướng một chân mày hỏi anh:"Anh có chắc là muốn tôi xem anh là không khí?"
Hạo Phú suy nghĩ lại câu nói của cô rồi lắc đầu lia lịa:"Coi như anh chưa nói câu này vậy để anh đi chỗ khác cho em ăn."
Hạo Phú đứng dậy rời đi chỗ khác nhưng anh vẫn đứng từ xa nhìn cô, Dạ Thành Đông cùng Hạ Tử Quyên nhìn Hạo Phú chỉ biết bật cười lắc đầu.
Buổi trưa, Hạ Tử Quyên cùng Daisy đi đến trung tâm mua sắm vừa đi Hạ Tử Quyên gặng hỏi Daisy:"Daisy! Tôi thấy Hạo Phú rất thích cô luôn làm mọi thứ để khiến cô vui. Vậy cô có chút động lòng nào không? Cô hãy nói thật lòng đó."
Daisy gãi gãi đầu, ngượng ngùng:"Thuộc hạ..."
Hạ Tử Quyên hóng muốn nghe câu trả lời của Daisy thấy cô ấp úng Hạ Tử Quyên lập tức nói:
"Cô làm sao? Mau nói đi yên tâm tôi không nói cho ai biết đâu chuyện này chỉ có hai chúng ta biết thôi."
Mặt của Daisy dần đỏ ửng lên, cúi mặt xuống khẽ gật đầu:"Có một chút."
Hạ Tử Quyên cố gắng không cười trước hành động ngượng ngùng này của cô, lần đầu tiên cô thấy Daisy như thế:
"Chỉ có một chút thôi sao?"
Daisy lại ngập ngừng nói thêm:"Hơn một chút."
Hạ Tử Quyên bật cười không ngừng, khoác tay lên vai của Daisy:
"Đi thôi! Tôi không chọc cô nữa tôi chỉ muốn biết nhiêu thôi có thích là được rồi tôi với cô đi mua sắm tiếp tục thôi."
Hạ Tử Quyên vừa đi vừa suy nghĩ cách để cho Daisy nói thật lòng mình chuyện này cô nhất định phải nhúng tay vào đẩy hai người họ lại với nhau.
Đi mua sắm xong, Hạ Tử Quyên đi đến Dạ thị, Daisy ở bên ngoài Hạ Tử Quyên đi thẳng lên gặp Dạ Thành Đông, Dạ Thành Đông nhìn thấy cô liền vội đứng dậy mặt rạng rỡ:"Quyên Quyên! Tại sao em đến đây mà không báo cho anh biết trước để anh đi đón."
"Không cần phải như thế em đến đây muốn nhờ anh cái này."
Dạ Thành Đông nhướng mày nhìn cô:"Em cứ nói đi là chuyện gì?"
Hạ Tử Quyên ngồi xuống nói:"Em muốn anh giao cho Hạo Phú một nhiệm vụ một nhiệm vụ bất kỳ trong Dạ Tử Môn rồi bảo cậu ấy nhanh chóng đi làm rồi sau đó đồn thổi lên nhiệm vụ đấy rất nguy hiểm khó bảo toàn tính mạng."
Dạ Thành Đông vẫn chưa hiểu ý của cô:
"Ý của em là sao? Tại sao đột nhiên lại muốn anh giao nhiệm vụ cho Hạo Phú?"
Hạ Tử Quyên mỉm cười gian xảo:"Anh cứ làm theo đi sau đó em sẽ nói cho anh biết để cùng nhau diễn cho tốt chứ."