Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau nghỉ giữa giờ là trận tỷ thí giữa Thượng Quan Kỳ và Mạc Ngôn Quân hai người thế lực ngang nhau, loại hình vũ khí lại đa phần có hạn chế, nhất thời khó phân thắng bại, vì thế, kết quả cuối cùng chính là hoà nhau, cho nên hai người đều có cơ hội đi Linh Khí Tàng Kiếm Phong. 

Cố Chi Hành nghe thấy kết quả này cũng rất cảm khái, hiện giờ xem ra, chuyện sau khi sống lại, thật sự trở nên một chút không giống. 

Tỷ thí giữa Cố Chi Hành và Lưu Tử Minh là trận cuối cùng, vốn dĩ bởi vì Cố Chi Hành bị thương, Lưu Tử Minh liền đề nghị chậm lại tỷ thí, Cố Chi Hành không đồng ý, vốn dĩ hắn cũng không muốn tranh đệ nhất.




Cuối cùng kết quả đương nhiên là Lưu Tử Minh thắng, nhưng, hắn khăng khăng hẹn chờ Cố Chi Hành bình phục lại đấu một hồi, Cố Chi Hành đành phải đồng ý.

Mới từ trên lôi đài xuống, Cố Chi Hành liền nhìn thấy Tô Cách đang cùng sư tôn nói chuyện!

Tô Cách đi tìm sư tôn làm cái gì?! Bọn họ tại sao lại tiếp xúc!

Cố Chi Hành vội vội vàng vàng tiến lên, một phen giữ chặt sư tôn, tìm con đường liền đi, chờ ngẩng đầu mới phát hiện, hai người đi vào sau núi Cạnh Kỹ Phong. //Editor: @kimochi175

"Cố Chi Hành, ngươi…" 

"Phụt…" 

Mạnh Quân Khanh còn chưa nói xong, Cố Chi Hành liền phun ra ngụm máu. Cái gì cũng không nghĩ, trực tiếp kéo người ngồi xuống, giúp hắn điều tức.

Cố Chi Hành vừa mới tỷ thí xong, nội tức vốn dĩ đã không ổn, lập tức thấy Tô Cách tiếp cận sư tôn, càng khống chế không được cảm xúc, dẫn tới nội tức hỗn loạn, cuối cùng trực tiếp hộc máu.

Hoãn trong chốc lát, Cố Chi Hành liền dựa lên vai sư tôn, tự mình điều tức.

"Sư tôn, Tô Cách không phải người tốt, người cách hắn xa một chút, ta sợ hắn tổn thương người." 

"Hả? Các ngươi quen biết? Ngươi không thích hắn?"

"Ừm, hắn tìm người làm gì?"

"Hắn nói muốn cảm tạ ngươi, muốn đưa ngươi một thứ, hỏi ta ngươi có cần gì hay không." 

"Vậy người trả lời hắn sao?" 

"Trả lời, ta nói ngươi không cần gì cả." 

"Ha ha ha. Đúng, ta quả thật không có cần gì cả." 

Phỏng chừng Tô Cách nghe thấy sư tôn nghiêm trang trả lời, sắc mặt hẳn là rất đẹp.

Nghỉ ngơi chốc lát, Cố Chi Hành liền trở lại trong đội ngũ, tham gia nghi thức bế mạc đại bỉ lần này.

Cuối cùng, chưởng môn chân nhân tuyên bố ngày mai ba người đứng đầu đến từ đường chờ, trận đại bỉ này chính thức hạ màn. 

Sư tôn bị các sư bá kêu đi rồi, Cố Chi Hành đành phải một người đi ăn cơm. Ai ngờ, Tô Cách vậy mà đi theo. //Editor: @kimochi175

"Cố sư huynh, cảm ơn huynh ngày đó cứu ta."


Nếu không hắn nhất định sẽ không tìm tới, chưa biết chừng còn tìm thời cơ trả thù


"Cố sư huynh, chúng ta đi cùng nhau đi."


Cố Chi Hành không tỏ ý kiến xoay người rời đi, Tô Cách vội vàng đuổi theo. 


Phía sau Tô Cách còn có người, người này hiện tại chưa thể diệt trừ, như vậy, hắn không ngại từ từ chơi tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK