• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thích Trác Ngọc thật sự rất có bản lĩnh, lần nào cũng biến phòng livetream nghiêm túc thành 18+. Phượng Tuyên thật sự rất lo lắng giây tiếp theo sẽ bị block mất.

Bình luận cũng nổ tung bởi những lời này của hắn:

"Kết quả không quan trọng, quá trình thử cho tôi xem mới quan trọng (em bé không nhìn thấy sẽ chết)"

"Hãy cho tôi một năm vui vẻ (đúng vậy, tôi bắt đầu đón năm mới từ tháng 8.jpg")

"Đổi " thử vì mọi người" thành mọi người cùng nhau thử được không?"

"Chồng của Tiểu Điểu Bảo Bảo đúng không, bản thân tui không mời tự đến đây!"

......

Mắt thấy fan đi theo hướng của chính chủ,

Bình luận bắt đầu càng ngày càng nhiều từ ngữ tục tĩu, khoảng cách bị báo cáo còn kém một bước.

Thời gian phát sóng trực tiếp cuối cùng cũng kết thúc, tổ tiết mục kịp thời tắt phòng truyền hình trực tiếp. Tránh cho Thích Trác Ngọc trở thành nam nghệ sĩ đầu tiên bởi vì nói chuyện 18+ mà bị block.

Tập đầu tiên của show kết thúc hoàn hảo, cũng thu hút được độ hot trên weibo.

Phượng Tuyên xem như được trải nghiệm thế nào là siêu hot ở thế gian, độ hot bắt đầu từ cuối mùa hè tới tận tết vẫn chưa kết thúc.

Không chỉ thế, bởi vì chương trình nổi tiếng. Chỗ Lý Triêu Phong không hiểu sao lại nhận được rất nhiều thông báo mời Phượng Tuyên làm đại diện sản phẩm và tham gia đóng phim.

Chết tiệt.

Lừa vị Thái tử điện hạ quý giá Cửu Trọng Thiên này tham gia chương trình giải trí đã là chuyện ghê gớm rồi. Nếu lại bị Đế Quân phát hiện con mình ở thế gian làm những chuyện hư hỏng này, sẽ không chỉ đánh gãy chân Thái tử điện hạ, rất có thể ngay cả chân Ma Tôn bọn họ cũng phải đánh gãy.

Các nhà sản xuất khác đều biết khó mà lui, duy nhất có một người đặc biệt cố chấp, mỗi ngày đều quấn quít lấy Lý Triêu Phong, nhất định phải nói kịch bản này là tạo riêng cho hai người bọn họ. Đôi khi thật sự không thể coi thường một phàm nhân, lần trước uống nhiều rượu ở nhà Kinh Ngọc, lúc đưa người lên trời bị nhà sản xuất này nhìn thấy.

Tuy rằng lúc ấy đã cố gắng khiến hắn mất trí nhớ, đúng vậy, thần chính là có thể muốn làm gì thì làm.

Xuất phát từ áy náy và sự chột dạ vi diệu, Lý Triêu Phong vẫn thuận miệng nói chuyện này với Thích Trác Ngọc. Ma Tôn đại nhân rất là kiêu ngạo.

Không thích nghe, cho dù nghe được cũng coi như không nghe thấy. Ngược lại Phượng Tuyên cảm thấy rất thú vị.

Quay chương trình giải trí với sư huynh rồi nhưng chưa từng đóng phim với sư huynh.

Chim tò mò, chim lại muốn thử. jpg

"Không thì ngươi hẹn nhà sản xuất kia thử xem?"Phượng Tuyên rất tò mò nói: "Sao hắn lại nghĩ kịch bản của mình nhất định là dành riêng cho ta?"

" Đây là một câu chuyện về giết vợ chứng đạo." Nhà sản xuất ở trong biệt thự rất nghiêm túc giới thiệu nội dung bộ phim, giọng điệu kích động: "Phương đông huyền huyễn! kiếp trước kiếp này! tiên hiệp kỳ duyên! ngược luyến tình thâm! siêu cấp chế tác, thế nào? có phải rất hot không?!"

Thích Trác Ngọc: "......"

Phượng Tuyên: "....."

Căn phòng im lặng vài giây.

Thích Trác Ngọc mở miệng: "... giết vợ chứng đạo?"

Phượng Tuyên yên lặng nhìn hắn một cái.

Thích Trác Ngọc bỗng nhiên rất hung dữ, đập bàn nói: "Sao anh lại cho rằng loại chuyện này là dành riêng cho bản tôn...tôi?"

Sao lại như thế? Chẳng lẽ nhà sản xuất này không xem " Người nhà tôi" sao? Bản tôn đường đường là đệ nhất thê nô tam giới.

Phượng Tuyên:???

Đại ma đầu ngươi mất não à? Loại thê nô này sao phải trang đệ nhất với tam giới?

Hừ.

Thích Trác Ngọc cười lạnh một tiếng không rõ ý, nhất định là Lý Triêu Phong không tuyên truyền đúng chỗ. Cho nên người trước mắt này lại dám nói giết vợ chứng đạo là đo ni đóng giày cho hắn.

Đúng là lời cần nói thì không nói!

"Xoẹt "một tiếng, linh lực hệ lôi đột nhiên xuyên qua cửa phòng, trực tiếp tập trung tới Lý Triêu Phong.

Lý Triêu Phong:??

Con mẹ nó chứ ta ở ngoài cửa thôi có làm gì đâu??!

Giống như con chó ngủ ven đường bị đạp một cước vô tội vạ.

Sau đó biến thành chó!

Lý Triêu Phong: "Gâu gâu gâu?"

Người phụ trách đi ngang qua biệt thự:???

Trong biệt thự cao cấp của chúng ta sao lại xuất hiện một con chó? Ai đó mau đá nó ra cho tôi!

Lý Triêu Phong:??? Gâu gâu gâu?

Con mẹ nó chứ ( muốn nói lại thôi.)

"Thầy Thích, thầy không thấy điều này rất tương phản và đáng yêu sao?!" Nhà sản xuất hoàn toàn không biết chính mình cách cái chết chỉ có một bước: "Một người thê nô vậy mà lại đi giết vợ chứng đạo, mâu thuẫn cỡ nào, hiệu quả cỡ nào!"

Thích Trác Ngọc: "......"

Phượng Tuyên rốt cục không nhịn được nữa, không ngờ có một ngày y sẽ ở trước mặt Thích Trác Ngọc cười đến không thẳng nổi thắt lưng.

Đây là nhân tài gì đây, Lại có thể làm Thích Trác Ngọc nghẹn họng.

" Đúng, đúng lắm. "Phượng Tuyên vừa cười vừa gật đầu, uống nước còn bị sặc, Thích Trác Ngọc không nói gì, nhẹ nhàng vỗ lưng cho y.

Nhà sản xuất nhìn thấy, kìm lòng không đậu: gặm kẹo.

Đợi đã.

Hắn tới không phải để gặm CP!

Thích Trác Ngọc lập tức quyết định: "Không nhận. Nghĩ cũng đừng nghĩ."

Nhà sản xuất nóng nảy: "Ôi chờ một chút! Thầy Thích thầy chờ một chút, thầy đọc nội dung kịch bản của tôi đi."

Phượng Tuyên cười ngã vào lòng Thích Trác Ngọc: "Nghe thầy sản xuất nói đi."

Thầy sản xuất đứng lên! Rất chân thành kéo cánh tay Phượng Tuyên, giải thích: "Cậu xem đi, cậu!"

Nhà sản xuất đọc thơ diễn cảm,"Là Thái tử điện hạ của Cửu Trọng Thiên, bởi vì đánh vỡ thần đăng bản mệnh mình của mình nên bị giáng hạ phàm, trở thành một tiểu sư đệ bình thường không có gì đặc biệt ở tu chân giới."

Nhà sản xuất chỉ vào Thích Trác Ngọc: "Thầy ấy!"

Thi đọc diễn cảm ax2: "Là đại sư huynh gió trong trăng sáng, lạnh lùng ít nói!"

Nhà sản xuất đọc diễn cảm AX3: "Mới đầu! Tất cả mọi người đều bắt nạt y, chỉ có đại sư huynh đối tốt với y!"

"Về sau, y mới biết được, đại sư huynh đã có tiên duyên với y từ nhỏ, trừ phi một người hồn phi phách tán, nếu không thì nên trở thành đạo lữ!"

" Ai mà ngờ hết thảy đều là nói dối!"

"Thẳng đến có một ngày, y nhìn thấy đại sư huynh khi sư diệt tổ ôm sư tôn ở trong lòng. Vì thế Thái tử điện hạ không mong sư huynh nhìn y nữa."

"Về sau nữa, y không trốn một kiếm của sư huynh, Sinh Tử Hỗn Độn, trở về Thần Giới."

"Thái tử điện hạ quên đi kiếp trước, làm một thần tiên vô tình vô ái cũng rất tốt..."

"Chỉ là không nghĩ tới đại sư huynh vậy mà thành......ma tôn duy nhất trong tam giới? "Phượng Tuyên đột nhiên nói tiếp.

"Hả? "Nhà sản xuất sửng sốt:" Sao cậu biết?"

"Ha ha ha ha ha ha ha ha."

Phượng Tuyên cười ngất, Thích Trác Ngọc đen mặt.

Phượng Tuyên cười đủ rồi mới nói: "Thầy sản xuất phim à, thầy nghĩ đến câu chuyện này như thế nào?"

Nhà sản xuất sờ sờ đầu, ngượng ngùng ngồi xuống: "Ôi, cũng không giám giấu diếm gì, từ nhỏ tôi đã có ước mơ làm đạo diễn..."

Phượng Tuyên gật đầu: "Được được tôi sẽ quay, mau kể xem câu chuyện này thầy nghe được từ đâu?"

" Không phải tôi nghe nói." Nhà sản xuất nói: "Nói ra hai người cũng không tin, đây là chuyện từ nhỏ tôi đã mơ thấy. Hình như rất lâu trước đây tôi đã từng viết câu chuyện này, nói tóm lại, cho đến khi nhìn thấy cậu và thầy Thích trong chương trình giải trí tình yêu và hôn nhân, tôi đã cảm thấy, câu chuyện này chính là dành cho hai người."

"Và!" nhà sản xuất tuyên bố một điều quan trọng: "Chúng tôi chuẩn bị làm phim xong sẽ viết thành sách!"

Phượng Tuyên tò mò: "Viết thành sách?"

Nhà sản xuất nói: "Chúng tôi dự toán 30 triệu chuẩn bị tìm người đoạt giải Nobel văn học đến sáng tác cuốn sách này!"

Phượng Tuyên cổ vũ: "Oa."

Nhà sản xuất đau lòng nói: "Nhưng chưa viết được sách, kinh phí trước nửa phim đã tiêu hết ngân sách! Dẫn đến chỉ còn lại ba ngàn, không còn cách nào khác đành phải tìm Tam Thiên Phong Tuyết viết.

"Chưa từng nghe qua."

"Chưa từng nghe qua là đúng rồi, rất mơ hồ chậc chậc chậc."

"Khó trách lại viết ngược luyến của nhà sản xuất này đến mức Ooc tới vậy chậc chậc chậc."

Rượu qua ba tuần.

Nhà sản xuất đã say bất tỉnh nhân sự.

Phượng Tuyên nhìn Thích Trác Ngọc một cái, nở nụ cười. Sau đó ném tiên thuật lên người nhà sản xuất.

Thành thật mà nói, y luôn cảm thấy nhà sản xuất này là lạ. Thậm chí còn có một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu. Tiên thuật bắt đầu hồi tưởng lại kiếp trước kiếp này của người này.

Không có.

Một người sao lại không có kiếp trước?

Trong lòng Phượng Tuyên có một loại dự cảm không lành.

Kiểm tra nguyên thần của nhà sản xuất.

......

......

Tư Mệnh!!

Lại là ngươi đến hạ phàm lịch kiếp!!!

-

Nói tóm lại, Phượng Tuyên vẫn quay bộ phim cổ phong huyền huyễn quá đáng này. Y nói sao nhà sản xuất sao lại mơ thấy từ nhỏ chứ, sổ mệnh ngược luyến tình thâm lúc trước của Tiểu Thất không phải là Tư Mệnh viết cho sao!

Còn tưởng Tư Mệnh chỉ là tùy tiện viết. Không nghĩ tới hắn lại thật sự thích kiểu cẩu huyết này.

Trước khi bộ phim được đưa đi kiểm duyệt, tổ đạo diễn còn băn khoăn một phen về tên của bộ phim.

Nhà sản xuất thương lượng với Phượng Tuyên: "Thầy Tiểu Tuyên, cậu cảm thấy<<Đại sư huynh giết ta chứng đạo>>, hay là<>tốt hơn.

Phượng Tuyên rối rắm: "Cái thứ hai đi!"

Nhà sản xuất: "Ồ? Thầy Tiểu Tuyên có cao kiến gì?"

Phượng Tuyên: "à."

Phượng Tuyên tiếp tục: "Cái thứ nhất sẽ được hiểu thành đại sư huynh giết tôi chứng đạo."

Im lặng vài giây.

Phượng Tuyên nghiêm túc mở miệng: "Tôi cảm thấy như vậy rất ảnh hưởng đến nếp sống xã hội!"

Tuy rằng cái tên "chứng đạo" này chưa từng được kiểm duyệt. Nhưng cuối cùng vẫn được Thích Trác Ngọc tự thể nghiệm thực hiện!

Trong nháy mắt, đã đến ngày mừng năm mới, nhà sản xuất không biết lấy đâu ra niềm tin. Quay bộ phim vớ vẩn này còn dám giành doanh thu phòng vé với mọi người vào dịp tết âm lịch.

Kết quả lại vô cùng quá đáng, tỷ lệ mua vé xem phim vớ vẩn này lại rất được, có thể là tất cả mọi người tương đối tò mò một thê nô sẽ giết vợ chứng đạo như thế nào. jpg

Đương nhiên, có lẽ chỉ có fan CP đi xem. Dù sao bốn bỏ lên năm, đây chính là phim chính chủ quay cho các cô xem.

Phượng Tuyên vì ủng hộ doanh thu phòng vé mà cũng đi mua vé xem phim vào ngày ba mươi tết.

Vừa vào rạp chiếu phim.

Mở cửa.

Không một ai.

Thích Trác Ngọc cầm bỏng ngô và trà sữa cho y, Phượng Tuyên vừa đi vừa nói thầm: "Cái này cũng quá thảm đi!"

Tuy rằng biết có thể quay rất tệ, nhưng một người xem cũng không có có phải quá đáng hay không! Đã nói là nhân vật chính là công thụ trong truyện, tùy tiện quay phim cổ tích gì cũng có thể lấy được giải Oscar mà!

Về việc này, Lý Triêu Phong cho biết, chị dâu, thời đại thay đổi. Đã đến năm 2023 rồi, sao y vẫn còn đọc tiểu thuyết gốc năm 2008?

Phượng Tuyên: "......"

Sau này y mới biết được, thì ra lần mình đi xem đã được đại ma đầu bao trọn.

Quả nhiên.

Diễn xuất như thần Thích Trác Ngọc cũng không cứu vớt được nội dung phim như chó.

Phượng Tuyên xấu hổ không dám nhìn tiếp. Thích Trác Ngọc ngược lại xem đến say sưa, thậm chí còn soi đi soi lại hai ba lần

Trên đường về nhà, hắn còn lấy hình ảnh thái tử Phượng Tuyên trong phim làm hình nên. Cho nên nói dáng vẻ thái tử này có gì hay, đây không phải là y tại Cửu Trọng Thiên xuyên sao!

Đêm ba mươi tết có một trận tuyết lớn.

Lần trước mừng năm mới ở nhân gian mừng đã là chuyện mấy ngàn năm trước.

Phượng Tuyên thích thế gian náo nhiệt, cho nên lần này còn gọi Lý Triêu Phong và Kinh Ngọc cùng mừng năm mới.

Đúng rồi, thậm chí còn gọi Tư Mệnh là nhà sản xuất chuyển thế tới.

Tư Mệnh lúc này hạ phàm lịch kiếp là lịch kiếp thật, ký ức không có rõ ràng. Vừa nhìn chính là thành thành thật thật nhảy xuống Bích Lạc Xuyên.

Lúc được Phượng Tuyên mời tới,nhà sản xuất còn được sủng mà kinh!

Đời người tuy ngắn ngủi nhưng những phong tục, truyền thống đón Tết đã được lưu truyền qua nhiều năm tháng một cách rất kỳ diệu.

Sân biệt thự từ sớm đã tràn ngập đèn lồng và câu đối, những dây đèn lồng nhỏ màu đỏ cũng được treo trên cây, mang đến không khí năm mới.

Trong tiểu khu có địa điểm tập trung đốt pháo hoa. Vừa vặn ở ngay cạnh hồ cách biệt thự không xa.

Phượng Tuyên ăn cơm tối liền đi đốt pháo hoa. Kinh Ngọc đang bồi Lý Triêu Phong uống rượu, từ xa đều có thể nghe được tiếng Lý Triêu Phong phát điên gào khóc.

Nguyệt Nga và Tư Mệnh chuyển thế đánh bài, đến nay, nhà sản xuất cũng không biết, kỳ thật hai chị gái đánh bài cùng mình là thỏ trên Nguyệt Cung biến thành!

Thích Trác Ngọc ở bên hồ giúp y đốt pháo hoa. Phượng Tuyên ở bên cạnh chờ nhàm chán, liền lấy di động ra chụp hắn.

Kết quả đèn flash không tắt, bị Thích Trác Ngọc vừa vặn bắt được.

"Chụp lén?"

"Là chụp quang minh chính đại."

"Lấy ra cho sư huynh nhìn một cái, có chụp rất xấu hay không."

"Không có. "Phượng Tuyên đi tới:" Kỹ thuật chụp ảnh của ta rất tốt đó được không!"

Thích Trác Ngọc nhìn: "Sao chỉ có một mình ta?"

Nhảm nhí, đừng đánh giá quá cao chức năng của máy thông minh chứ!

"Vậy tự sướng nhé? "Phượng Tuyên điều chỉnh.

Thích Trác Ngọc vẫn không hài lòng, hắn thuận tay cắt một mảnh giấy rồi biến hoá!

Phượng Tuyên kinh hô: "Là cá hấp! Đã lâu không gặp hắn rồi."

Thích Trác Ngọc khó chịu nói: "Sao, ngươi rất nhớ hắn à?"

"Đây không phải là Nguyên Thần của ngươi hóa ra sao, sao cả giấm chua của mình cũng ăn thế, sư huynh là cá siêu ghen."

"Ừ, ăn rồi đấy, làm sao bây giờ, ngươi tới dỗ nhé?"

"Ta không. "Phượng Tuyên tránh hắn.

Thích Trác Ngọc bắt lấy y, ôm chặt trong lòng: "Không dỗ? Không dỗ sư huynh thì phải véo mặt chứng đạo."

"Ha ha ha ha! Ngươi đừng dùng tuyết nhét vào người ta, sư huynh lạnh quá! "Phượng Tuyên giãy dụa trong lòng hắn.

Đáng tiếc sức hai người cách quá xa. Phượng Tuyên bị hắn ôm trong thô bạo xoa loạn một trận.

Cá hấp như một con cá công cụ nơm nớp lo sợ chụp lại cảnh tượng trước mắt này.

Phượng Tuyên ở bên ngoài chơi tuyết mệt mỏi, mới được ôm về biệt thự như gấu Koala.

Lúc mơ mơ màng màng còn nói thầm: "Sư huynh lúc 0 giờ bắn pháo hoa phải gọi ta nha, ta muốn xem."

Trận tuyết đêm ba mươi càng rơi càng lớn.Lò sưởi điện trong phòng cháy mãnh liệt, tuyết rơi như lông ngỗng bên ngoài khung cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn.

Một bàn tay cầm lấy tay Thích Trác Ngọc không chịu buông, đó là thói quen nhỏ y dưỡng thành ngàn năm nay.

Thích Trác Ngọc ngồi ở bên giường, lật xem ảnh chụp vừa rồi, khuôn mặt tiểu tổ tông nhà hắn không có gì phải nói, chơi đùa thành như vậy cũng không có một tấm nào ao nét.

Với mục đích khoe khoang, Thích Trác Ngọc chọn hai tấm đăng weibo, không ghi cap nhưng khu bình luận vẫn bùng nổ lập tức.

Đại khái là có fan và độ hot tích góp từng tí một lúc trước khi y lên chương trình giải trí. Tong bình luận cơ bản đều là đang hô to phát kẹo ngọt muốn chết, đừng đáng yêu thế.

Con cá công cụ kia chụp rất tốt, động tác tự nhiên lại thân mật, cách màn hình cũng có thể cảm nhận được tình yêu thầm kín.

Bình thường, lại không bình thường như vậy.

Đây là lần đầu tiên Thích Trác Ngọc chú ý tới ánh mắt mình nhìn về phía Phượng Tuyên.

Chuyên chú lại thâm tình, tựa hồ còn có cố chấp khó có thể nhận ra, trong mắt phản chiếu chính là toàn bộ thế giới của mình.

Refresh lại lần nữa.

Bình luận hot đầu tiên thay đổi.

"Hạnh phúc giống như nhìn thấy kết thúc của một cuốn tiểu thuyết."

Những câu trả lời ở lầu dưới đều là điên cuồng khóc.

Năm mới rồi đừng làm cho các chị em khóc vậy chứ huhuhu.

Vẻ mặt Thích Trác Ngọc khựng lại.

Bất tri bất giác, trong ti vi dưới lầu, MC chương trình mừng xuân đã bắt đầu đếm ngược.

Mười - -

Chín - -

......

......

Ba......

Hai......

Một......

0 giờ đã đến.

Trên bầu trời đêm nổ tung vô số pháo hoa rực rỡ.

Phượng Tuyên từ trong mộng tỉnh lại.

Nhỏ giọng nói: "Sư huynh......"

Thích Trác Ngọc hôn y một cái: "Chúc mừng năm mới."

Phượng Tuyên lại gần hôn một cái: "Năm mới vui vẻ!"

Thích Trác Ngọc vừa cười một giây, Phượng Tuyên đã lay hắn: "Sư huynh tiền lì xì! Cho ta tiền lì xì!"

Thích Trác Ngọc: "......"

Đây đều là thứ y nên có, hắn cong môi cười thầm. Phát cho Phượng Tuyên một bao lì xì lớn.

Bất tri bất giác, họ lại yêu nhau thêm một năm nữa.

Thích Trác Ngọc dừng lại một lát.

Nhân tiện trả lời bình luận hot đầu tiên:

"Câu chuyện của chúng ta sẽ không bao giờ kết thúc."

_______________



Một ngày bình thường ở nhân gian

Artist: 喻清河

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK