Mục lục
Chỉ yêu chiều cô vợ bé nhỏ – Lâm Quân – Lê Nhật Linh (Truyện full tác giả: Nụ Cười)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1065

 

Anh ta vốn cho rằng Trần Hi Lam cũng giống như cha của cô ta, không ngờ rằng cô lại lương thiện như thế.

 

“Tay anh làm sao vậy?”

 

Trần Hi Lam theo bản năng cầm tay anh ta lên xem xét, Minh vô thức vội vàng thu tay lại giấu ở sau lưng mình.

 

Phất tay một cái, anh ta đưa theo đám đàn em của mình rời khỏi hiện trường.

 

Trần Hi Lam nhìn theo bóng lưng đang rời đi, trong lòng nổi lên một cảm giác khó giải thích.

 

Minh rời khỏi quán bar, nếu nói anh ta không ghi hận James một chút nào về chuyện ngón tay thì chính là nói dối, nhưng Minh lại không có năng lực gạt chân James, cho nên anh ta chỉ có thể đến quán bar mượn rượu giải sầu.

 

Không ngờ rằng Minh lại đụng phải con gái của James, anh ta vốn muốn ôm thái độ ngồi xem kịch hay, thừa cơ đùa giỡn cô ta một chút, nhưng cuối cùng không hiểu vì sao lại tha cho cô ta.

 

Nội tâm anh ta bùng lên lửa giận, siết nắm tay đấm một phát vào vách tường.

 

“Đại ca!”

 

Một người đàn em dũng cảm đưa cho anh ta một điếu thuốc, sau đó lại cung kính châm lửa.

 

Đốm lửa đỏ trong đêm chập chờn lúc sáng lúc tối.

 

“Có cần em trói con nhỏ đó lôi đến đây không!”

 

Tên đàn em này không biết đến Trần Hi Lam, chỉ đơn giản nghĩ rằng Minh đã để ý đến cô gái này, liền bày ra bộ dạng nịnh nọt ton hót.

 

“Câm miệng, mày biết cô ta là ai không? Mày thử động vào cô ta xem?

 

Minh tức giận ném điếu thuốc trên tay xuống đất, bàn chân hung hăng dẫm lên, tay bóp chặt lấy cằm của tên đàn em, ánh mắt hung hăng mà dữ tợn.

 

“Đại Nhìn qua thì cùng lắm cũng chỉ là một đứa con gái có chút xinh xắn mà thôi. Thân phận có thể lớn đến mức nào cơ chứ?

 

đại ca! Cô ta là ai?…”

 

Bọn họ lăn lộn bên ngoài lâu như vậy, khả năng nhìn người đương nhiên không thể không có, cô ta căn bản không giống một đứa con gái nhà giàu õng ẹo chút nào.

 

Đương nhiên tên đàn em sẽ không ngờ được Minh lại phản ứng mạnh như vậy, giọng điệu run rẩy, sắc mặt trắng bệch, sợ hãi nhìn Minh.

 

“Cô ta là con gái của ông chủ, cũng chính là cô chủ!”

 

Không biết vì sao khi nói đến hai chữ cô chủ này, nội tâm Minh lại có chút khó chịu, nên đã bỏ tên đàn em ra.

 

Tên kia vốn dĩ đã sợ hãi, sau khi biết được thân phận của người đó thì lại càng thêm kinh sợ, đến mức hai chân mềm nhũn, ngã quy ra đất.

 

Những người khác thấy thế cũng vội ra đỡ hắn ta dậy.

 

Một đám người đi theo Minh, lần khuất vào trong màn đêm đen hun hút.

 

Trần Hi Lam cũng cảm thấy kinh sợ, sau khi Minh đi rồi, cô ta lại nhìn quanh quán bar, cảm thấy mỗi người ở đây đều đang cười nham hiểm, không có ý tốt.

 

Cô ta lập tức nổi hết cả da gà.

 

Cô vội vàng rời khỏi nơi thị phi đó, đạp lên những ánh đèn rực rỡ sắc màu, bước đi vô định giữa đám đông phố thị ồn ã.

 

Đêm đầu mùa xuân, không khí vẫn còn hơi lành lạnh, hai tay của cô ta đặt lên miệng, thở ra một luồng hơi ấm áp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK