Anh cũng không hiểu mình tại sao phải nghĩ cho người con gái nhỏ này. Đôi má cô hây hây đỏ ửng, bàn tay che miệng để không phát ra tiếng rên to, dù gì 2 người cũng đang trên đường, phía trước còn có người.
- Đừng che, tôi muốn nghe tiếng rên của e. Ước chừng tôi có thể nhanh hơn đó.
Đã đủ trơn chu, anh kéo khóa quần đưa cậu em khổng lồ của mình ra, dựng đứng. Anh nhấc cả người cô ngồi lên mình, nhấn xuống.
- A... a.... Anh Tiêu, đau... chậm chút …
- Gọi tên tôi.
- Nghiêm... đau em...
- Ngoan phối hợp với tôi sẽ k đau.
Anh hôn lên tóc cô, sau đó, bàn tay nắm lấy eo cô luận động. Cô dần quen, sự đau đớn giờ thay bằng đó là khoái cảm.
Cô nắm lây vai anh, cả người mặc cho anh khai phá. 2 tay cô đặt lên vai anh để giữ thăng bằng, cô k biết phải nắm vào đâu nữa. Mái tóc búi nhẹ bị anh giơ tay tháo phăng chiếc cặp vất 1 góc. Anh thích cô xoã tóc để anh có thể luồn vào. Anh nâng ngực cô lên bên dưới thì ra vào bên trên thì cắn mút.
Chán tư thế đó anh lật người cô xuống tiến vào từ phía sau. Tiếng thở dốc, tiếng nước nhóp nhép hòa với nhau.
- ưm … nghiêm … nhẹ … sẽ rách mất …
- Tôi đã nhẹ hết mức rồi.
30 phút sau, anh rút ra ngoài bắn hết tinh túy ra xe xoay người lấy giấy lau tay rồi kéo quần lên như lúc ban đầu. Cô xoay người mặc quần áo sau đó lấy giấy lau đi nhưng thứ chứng minh trận hoan ái kịch liệt của 2 người. Anh cười nhẹ kéo cô lại ôm.
- Lát nữa sẽ có người dọn, e lại đây, hay chưa mệt, tôi vẫn còn có thể bồi e.
- Thôi, xin anh. Em mệt lắm rồi.
Anh cười lớn, đây là lần đầu cô thấy anh cười, đẹp thật đó. Bất giác đưa tay lên sờ lông mi anh
- Dài thật đó.
Nói rồi cô mới thấy sự ngu ngốc của mình lại dám vuốt râu hùm. Rụt tay về, cô bị anh nắm lấy đưa cổ tay lên miệng hít.
- Muốn sờ cứ sờ, tôi cho e đặc quyền đó.
- E có thể hỏi 1 câu được không?
Anh nhếch mắt ý là để cô hỏi.
- Anh có vợ chưa? E có tìm hiểu thông tin trên mạng vê anh, không có nhiều.Nếu có vợ rồi thì có sợ vợ anh biết chuyện...
- Ý e là chuyện gì?
- Thì chuyện anh nuôi nhân tình chứ sao?
- E không phải nhân tình.
- E là đồ chơi e biết.
- Ý t không phải vậy, tôi cũng chưa có vợ.
Anh ôm cô vào lòng chiếc xe cũng lăn bánh về biệt thự.
Tối đó sau khi cho cô gái nhỏ ăn no anh cũng quần cô 1 lần nữa rồi mới thoải mái ôm cô vào lòng ngủ. Ngày hôm nay của anh thì không nhẹ nhàng trôi qua như cô, nhưng tối đến được ôm lấy cô gái nhỏ này xem ra cũng rất thoải mái đó.
Người làm trong nhà Tiêu gia cũng quen dần với việc anh thể hiện tình cảm với cô mãnh liệt từ thư phòng tới nhà tắm tới phòng ngủ. Mỗi buổi sáng dọn dẹp là mọi người cũng phải thán phục và cảm thương với cô gái. Lão đại nhà họ được rèn luyện từ nhỏ nếu trên chiến trường là mãnh hổ thì trên giường chắc cũng chẳng kém là bao nhiều khi còn hơn nữa.