Ngắm mình trong gương trong bộ váy cưới trắng tinh khôi, Little không khỏi cảm thấy xúc động. Từ khi quen biết ngài Phó, cô lúc nào cũng mong ngóng ngày này, hôm nay cô thực sự đã được mặc lên chiếc váy cưới của riêng mình.
Cha dắt tay cô đi vào lễ đường, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô dâu xinh đẹp, hoa bay đầy trời, mọi người ai nấy đều nở nụ cười vui vẻ chúc mừng đôi uyên ương.
"Not sure if you know this
But when we first met
I got so nervous I couldn't speak
In that very moment
I found the one and
My life had found its missing piece
* * *"
- Beautiful in white-
Cô đi từng bước tiến đến trước mặt ngài Phó đang nở nụ cười đứng chờ mình. Giờ phút này trong mắt cô chỉ có hình ảnh của ngài Phó. Mỗi khi ngài Phó đứng trước mặt cô, cô đều cảm thấy thời gian như bị ngưng đọng lại và không gian chỉ có riêng hai người. Ngài Phó hôm nay cũng mặc bộ comple như thường ngày chính là hôm nay trông ngài thật lạ, vì từ thời khắc này, ngài không còn là ngài Phó nữa mà sẽ trở thành chồng của Little.
Little nở nụ cười tươi hướng về phía ngài Phó đi, hai người nhìn nhau đắm đuối.
Cha Little trao tay con gái cho ngài Phó.
Họ đứng đứng trước cha xứ tuyên thệ tình yêu trọn đời.
"So as long as I live I love you
Will have and hold you
You look so beautiful in white
And from now 'til my very last breath
This day I'll cherish
You look so beautiful in white"
- Beautiful in white-
Họ trao cho nhau nụ hôn nồng cháy trước sự reo hò chúc phúc của mọi người.
Đến buổi tối, ngài Phó cuối cùng cũng chúc rượu mọi người xong và trở về phòng tân hôn. Nhìn cô gái nhỏ trong chiếc váy trắng tinh khôi thật xinh đẹp động lòng người, ngài tiến đến trước mặt Little. Little thấy ngài Phó cũng từ mép giường đứng dậy.
Ngài Phó đưa hay tay nắm lấy hai tay Little, nhìn cô đắm đuối, "Hôm nay em rất đẹp."
Little mỉm cười hạnh phúc nhìn ngài Phó.
Ngài Phó đặt một nụ hôn trên trán cô, sau đó kêu cô đi tắm rửa thay đồ còn nghỉ ngơi. Ngài Phó cũng đi tắm rửa thay đồ, chính là sau khi tắm rửa xong không trở về phòng mà đi vào thư phòng đứng trước cửa sổ hút thuốc.
Little tắm xong vào phòng không thấy ngài Phó đâu, nghĩ ngài Phó ở thư phòng nên cô đi tới đó.
Ngài Phó thấy Little thì vội dập điếu thuốc.
Little nói với ngài: "Hôm nay anh đã mệt mỏi rồi, mau đi nghỉ ngơi sớm thôi."
Ngài Phó lại một tay cầm tay Little, một tay giữ sau đầu Little đặt lên trán cô một nụ hôn, "Em về phòng nghỉ ngơi trước đi, anh còn một số việc cần giải quyết nên sẽ đi ngủ sau. Ngoan."
Little gật gật đầu rồi trở về phòng.
Nằm trong phòng cô suy nghĩ một chút, cô không hiểu sao ngài Phó lại hành động như vậy, không phải đêm nay phải là đêm dành cho nhau hay sao, sao ngài lại làm việc. Nhớ đến bóng lưng ngài Phó trong thư phòng cô cảm thấy ngài đang có áp lực gì đó nhưng không biết có nên đi làm phiền ngài Phó làm việc không. Cuối cùng cô quyết định đi ngủ trước, dù sao ngày hôm nay cũng đã làm cô rất mệt rồi.
Sau đó một lúc lâu, Little cũng đã ngủ say, ngài Phó trở về phòng ngủ, nhìn vợ mình đang ngủ say, ngài kéo chăn đắp cho cô, vén tóc trước mặt cô, chăm chú ngắm nhìn người vợ của mình sau đó lại đặt lên trán cô một nụ hôn.
Đối với ngài Phó đây cũng giống như một giấc mơ, ngài vẫn không thể tưởng tượng được mình sẽ kết hôn, còn là với một cô gái nhỏ tuổi thế này. Ngài biết đêm nay có ý nghĩa như thế nào đối với cặp vợ chồng mới cưới, chính là ngài lo lắng Little sẽ khó có thể tiếp nhận, ngài sợ sẽ tổn thương cô.
Sáng hôm sau.
Little thức dậy đã thấy ngài Phó không có ở bên cạnh mình, cô không nghĩ nhiều vì cho rằng ngài Phó sẽ như thói quen dậy sớm tập thể dục. Sau đó cô rời giường, chạy đến trước tủ quần áo, chọn lấy một chiếc áo sơ mi của ngài Phó. Cô ôm chiếc áo của ngài Phó cười tủm tỉm. Trước kia cô từng xem một bộ phim, nữ chính cũng mặc áo sơ mi của nam chính, sau đó đi ra thấy nam chính đang nấu ăn, cô chạy lại ôm nam chính từ phía sau, nam chính quay lại, ôm lấy eo cô và hôn cô, hai người hôn nhau thật sâu. Nghĩ đoạn, cô vui vẻ vào phòng tắm tắm rửa một chút rồi mặc vào chiếc áo sơ mi của ngài Phó. Tuy nhiên cô không nghĩ mọi thứ sẽ diễn ra như trong phim nên theo lý trí cô đến phòng tập thể dục để tìm ngài Phó, không thấy ngài đâu, cô lại chạy đến thư phòng cũng không có ai cả.
Cô bước chậm rãi tới phòng bếp, thấy ngài Phó đang ở đó đeo tạp dề nấu cơm. Cô bất ngờ vì khoảnh khắc này quá giống với trong phim đi. Cô nghĩ tiếp theo không phải sẽ là cảnh hôn sao, nghĩ đoạn đỏ mặt, ngại ngùng chạy đến ôm ngài Phó từ phía sau. Ngài Phó quay lại nhìn cô, đặt lên trán cô một nụ hôn rồi bảo cô rửa tay chuẩn bị ăn cơm.
Little thấy ngài Phó chỉ hôn trán mình, ngoài ra không còn hành động nào khác, cô vội nhón chân lên hôn lên môi ngài Phó, cô không định hôn lướt môi mà là hôn thật sâu, ngài Phó cũng đáp lại cô rồi, hai người răng môi dây dưa một lúc, Little lui lại, đỏ mặt quay đi, "Em đi rửa tay đây."
Ngài Phó nhìn Little vội vã chạy đi, cảm thấy cô thật đáng yêu nhưng cũng không quên nhắc nhở cô chạy từ từ không vấp ngã.
Sau đó hai người cùng ăn cơm rồi ngài Phó cũng rời nhà đi làm. Little tạm biệt ngài Phó rồi trở vào nhà. Cô vẫn còn thấy vui vì nụ hôn vừa nãy. Mặc dù mọi thứ không hoàn toàn diễn ra như cảnh trong phim, nhưng nó lại đã diễn ra theo cách mà Little muốn, cô thực sự rất hạnh phúc. Tuy nhiên cô lại nhớ lại ngày hôm qua, ngài Phó tại sao lại không chủ động làm gì? Không lẽ ngài Phó thuộc kiểu người bị động sao? Có phải đó là lý do ngài Phó đến giờ vẫn chưa lập gia đình không? Rất nhiều câu hỏi quẩn quanh trong đầu cô, cô nghĩ vậy liền chắc chắn rằng vì ngài Phó chưa từng trải qua chuyện đó nên còn e thẹn bỡ ngỡ. Nói như thế chính cô phải là người chủ động rồi.