Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 10: Chín Người Làm Cảnh, Chỉ Một Người Chơi

Tiến vào trong sân vận động.

Trong nháy mắt, Lâm Phong trở thành tiêu điểm của cả trường! Ngay sau đó, những gì xảy ra bên ngoài cũng truyền vào trong, điều này lập tức khiến người ta cảm thán.

“Tên nhóc này chính là Lâm Phong sao? Quả nhiên như trong truyền thuyết, bên ngoài chả có gì nổi bật cả, sao lại được các nữ thần ưu ái chứ?”

“Hừ, nghe nói là vì cậu ta chơi game đỉnh thôi.”

“Nhìn bộ dạng cậu ta như vậy sợ rằng hôm nay bị người ta treo lên đánh cũng không chừng.”

Lâm Phong cũng không thèm để ý đến, cứ cho là những người này đang cổ vũ cho chính mình, anh chậm rãi đi ghế tranh tài ngồi vào vị trí của khoa tiếng Trung.

Chẳng mấy chốc, chuyện xảy ra bên ngoài cũng truyền vào trong, gây xôn xao. Sân vận động gần như diễn ra một cuộc bạo động!

“Chết tiệt! Tên nhóc này đúng là cực phẩm!”

“Quá xấu hổ.”

“Đáng chết. Tên Lâm Phong kia, tao muốn cùng đồng quy vô tận với mày.”

“Tôi còn tưởng cậu không dám tới.” Vu Như Yên nhìn thấy bộ dạng vân đạm kinh phong của anh, lập tức nhịn không được tức giận lạnh lùng nói.

Lâm Phong ngồi xuống nhìn về phía Vu Như Yên cười nói.

“Sao tôi không dám tới chư? Tôi đã đồng ý rồi, nhất định sẽ đến.”

Lâm Phong cố ý nhấn mạnh hai chữ “đồng ý” hiển nhiên là ám chỉ Vu Như Yên, là chính cô đáp ứng anh làm bạn gái của anh, bây giờ cũng không nên trách anh.

“Chết tiệt!” Lúc này năm đội viên của khoa Tài Chính Kinh Tế ở phía đối diện đang nhìn Lâm Phong hận đến nghiến răng.

Tên khốn kiếp này, lần này còn dám tán tỉnh nữ thần của họ.

Họ âm thầm thề thốt, lần tranh tài này có thể thua nhất định phải đem chiến tích của Lâm Phong thành kỳ tích.

Sau khi kiểm tra thời gian, Vu Như Yên cầm mic lên chính thức tuyên bố.

“Tôi xin phép được tuyên bố, cuộc đấu giao lưu Vương Giả Vinh Diệu giữa khoa tiếng Trung và khoa Tài Chính Kinh Tế chính thức bắt đầu.”

Ngay lập tức, đôi bên chính thức vào vị trí “ban”.

“Phong thần, mày muốn làm tướng? Tao giúp mày một tay.”

Vì vị trí của Lâm Phong là ở lầu năm, đội trưởng khoa tiếng Trung lập tức hướng Lâm Phong nói nhỏ.

Lâm Phong cười một tiếng.

“Đội trưởng, mày giúp tao lấy một cái Đát Kỷ đi.”

Đát Kỷ?

Đội trưởng chỉ cảm thấy mình nghe lầm! Anh chàng này định dùng Đát Kỷ đi rừng sao? Không phải cậu ta giỏi nhất là “Bách Lý Huyền Sách” sao?

Nhưng mà nhìn Lâm Phong chăm chú như vậy, đội trưởng kẽ cắn môi gật đầu nói: “OK!”

Đúng như dự đoán của mọi người, đám người bên khoa Tài Chính trực tiếp đem “Bách Lý Huyền Sách” lên vị trí ban.

Lập tức, hai bên tiếp tục đưa người, chẳng mấy chốc, chín người mười ban toàn bộ đều ra quân! Lâm Phong là người duy nhất còn lại vẫn chưa chọn “tướng” cho mình.

Không có gì bất ngờ xảy ra, năm người khoa Tài Chính ở vị trí ban đều đi đi rừng. Hơn nữa, tất cả đều là phiên bản nâng cấp để đi rừng! Bọn họ đã sớm khóa chặt “hầu tử”.

Còn bên phía khoa tiếng Trung, bốn tướng được chọn chưa từng xuất hiện ở vị trí đi rừng. Rõ ràng là mọi người đều không biết Lâm Phong muốn chọn tướng nào.

Lâm Phong mỉm cười cũng không thèm quan tâm nhìn về phía đội trưởng khoa tiếng Trung nói.

“Đội trưởng, mày sẽ đi rừng nào?”

“Á?” Đội trưởng chỉ cảm thấy mình nghe lầm. Lâm Phong nói cái gì vậy? Tự mình đi rừng?

Lâm Phong không quan tâm đến thân thủ đạo.

“Bọn họ năm “ban” đi rừng, vì vậy tao không muốn chơi. Tao nói rồi, tao chơi Đát Kỷ, khẳng định đi đường giữa, mày đi rừng đi.”

Đội trưởng khẽ cắn môi, nhìn một lượt các tướng đi rừng đã sớm trống không, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn Arthur.

Nhìn thấy Lâm Phong khóa chặt Arthur, khán giả sôi sục! Vô số người bật cười.

“Đầu óc tên Lâm Phong này quả nhiên chứa toàn chì, chọn Arthur e rằng sẽ bị “hầu tử điếu chùy”.”

Dã Vương cái gì chứ, cũng chỉ là được tâng bốc lên thôi.

Trên khán đài, đôi mắt xinh đẹp của Vu Như Yên gần như tóe lửa, hung hăng nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong lòng căm hận!

Khoa tiếng Trung lần đầu tiên tranh tài, tên này lại chọn tướng Arthur để đi rừng. Cậu ta muốn chúng ta thua triệt để hay sao?

Ngay lập tức, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Đội Xanh khoa tiếng Trung, Arthur cùng Ðát Kỷ trao đổi vị trí! Kỹ năng triệu hoán sư của đội trưởng khoa tiếng Trung trực tiếp đổi thành kỹ năng trừng phạt.

Tên đó, còn đi đường giữa nữa sao? Vu Như Yên lẩm bẩm.

Rất nhanh, cuộc tranh tài chính thức bắt đầu.

Đát Kỷ của đội Xanh và Vương Chiêu Quân của đội Đỏ đối đầu.

Đội trưởng đội Đỏ khó chịu đến mức muốn ói ra máu! Chẳng biết tại sao nhưng Đát Kỷ của đội đối phương vị trí đặc biệt tốt.

Kỹ năng của Vương Chiêu Quân nổi tiếng là tuyệt vời, một kỹ năng có tỉ lệ chính xác rõ ràng rất cao, nhưng chưa từng một lần chạm trán với Đát Kỷ. Bản thân đã đánh trúng kỹ năng của đối thủ vài lần!

Ghê tởm hơn chính là, khi mới cấp hai, Đát Kỷ ở bên kia thế mà hạ tuyến mình xuống.

Sau đó người kia biến mất. Rất nhanh đối phương như đang mở hack, trong khu vực đi rừng nhà mình tìm thấy tàn huyết hầu tử, vô tình trực tiếp mang đi.

Ba mươi giây sau, đội trưởng bất đắc dĩ phát hiện Đát Kỷ ở phía đối diện vị trí có hơi sai sai, dựa vào ưu thế về trình độ! Trực tiếp đem mình về chỗ suối để tắm.

Chỉ trong một phút, tỷ số đã lên đến 2:0! Số lượng đội viên của đội Xanh vậy mà đều nằm trên người Đát Kỷ.

Tiếp theo, các thành viên đội Đỏ của khoa Tài Chính hoàn toàn bước vào ác mộng!

Trong năm phút, tỉ số của hai bên đã là 10:1! Chênh lệch kinh tế cao tới 1.300 nhân dân tệ!

Chiến tích của Đát Kỷ trở thành siêu khủng, 10:0.

Thành viên đội Xanh hoàn toàn nằm trên người một mình Đát Kỷ.

Toàn bộ thành viên của đội Xanh đều trên người Đát Kỷ.

Về phần đưa người kia ra ngoài… Là bởi vì, đội trưởng không biết dùng tướng Arthur đi rừng, nên thực sự rất nhàm chán, chạy đến rừng rậm đối diện, nhưng máu còn lại đã bị Vương Chiêu Quân đối diện lấy mất!

Chỉ là, mười giây sau Đát Kỷ như u linh xuất hiện trước mặt Vương Chiêu Quân, trực tiếp xử đẹp Vương Chiêu Quân.

Giờ phút này, cả đại sảnh nhà thi đấu im lặng như tờ.

Vốn dĩ mọi người chỉ định đến xem trò đùa của Lâm Phong! Thậm chí, họ còn định chế nhạo anh! Không có Bách Lý Huyền Sách anh chỉ là cái rắm!

Ai biết được, Lâm Phong thế mà chọn Đát Kỷ, trực tiếp đem mấy người khoa Tài Chính treo lên đánh.

“Thằng nhóc đó, camera nhìn trộm sao? Sao mỗi lần cậu ta đều biết được vị trí đi rừng của đối phương?” Mọi người nhịn không được xì xào bàn tán.

“Đâu chỉ vậy.” Một người bên cạnh cũng xem vào nói: “Không chỉ có camera nhìn trộm. Tao nghi ngờ cậu ta có cả kịch bản. Mày không thấy sao, từ đầu đến giờ tên Lâm Phong đó một giọt máu cũng không hụt, kỹ năng của đối phương căn bản là không thể đụng vào Đát Kỷ.”

Rất nhanh sau đó, cuộc tranh tài đi vào phút thứ chín.

Kỷ lục của Đát Kỷ biến thành siêu khủng 24:0. Thậm chí còn có một người chặn trước người mạnh nhất đội Đỏ. Ba đường phi nước đại.

Giống như thần chết trong đêm đen, chỉ cần có người xuất hiện ở đối diện, nhất định sẽ bị Đát Kỷ đưa về suối.

Giờ phút này, chỉ trong chín phút đồng hồ, thành viên đội Đỏ mặt đã không còn chút máu! Họ chỉ muốn sớm kết thúc trò chơi nhàm chán này, đơn giản là họ không thể chịu nổi nữa.

Cho tới bây giờ, chưa nói đến việc đẩy tháp bên kia, đến sờ một cái còn làm không được. Đờ mờ rồi chơi kiểu gì?

Bất lực hơn họ là các thành viên đội khoa tiếng Trung.

Bọn họ phát hiện, mình hoàn toàn chính là đang chơi game offline!

Trò chơi kéo dài trong chín phút! Họ chỉ thấy tướng của đối phương chưa đầy ba phút.

Thời gian còn lại đều là do Lâm Phong trực tiếp đồ sát.

Thật là, chín người làm cảnh, chỉ có một người chơi.

Cuối cùng âm thanh “Victory” của hệ thống cũng vang lên, đội Đỏ hoàn toàn sụp đổ.

Giờ phút này, tất cả mọi người ngẩn ra!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang