PHÙ SINH NHƯ MỘNG, NHẤT ĐỌA THẬP KIẾP.
-o-
"Hihi, anh bạn nhỏ, em mới tới đây sao? Em tên là gì?"
"Anh tên Phác Xán Liệt, ở đây em cứ gọi Đại sư huynh là được."
- ----------------------------
"Lạnh không?"
"Có một chút."
"Hihi, như vầy thì ấm rồi, hai ta có thể đắp hai cái mền, lại có thể giúp nhau sưởi ấm, nhất cử lưỡng tiện."
- ---------------------------------------
"Anh tin em ấy, nhất định không có làm chuyện này."
- ------------------------------------------
"Kim Chung Đại...anh không ngờ em lại là người như vậy!"
- --------------------------------------------
"Đừng nghĩ nhiều, cái này không phải tặng cậu."
"Kim Chung Đại, đừng mơ mộng viễn vông!"
"Tôi... nói... cái... này... không... phải... dành... cho... cậu. Đừng... vọng... tưởng... tôi... sẽ... thích... cậu!"