Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 3: Hành trình tới Liên Xô.
------oo0oo-----
Chương 396: Thu hoạch ngoài dự kiến.
Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Share by Goncopius --- 4vn
Đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, đã xuất hiện một tình huống quan trọng. Nếu không để ý sẽ bỏ qua mất, đặc biệt là chỗ tài liệu tìm được về tình hình của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm. Lục Thiếu Hoa rất coi trọng chuyện này, không ngờ lại tìm được tài liệu tình báo đó. Trực giác của Lục Thiếu Hoa nói cho hắn biết, những tin tức tình báo về Hồ Gầm cũng không nhiều lắm, nhưng cũng không dám xác định, chỉ có kiểm tra kỹ lại một lần thì hắn mới yên tâm.
Điều tra về những tin tức tình báo khác của Hổ Gầm có rõ hay không là một chuyện, còn chuyện Lục Thiếu Hoa mong chờ là tìm được những tin tức tình báo hữu dụng khác. Đặc biệt về chuyện kinh doanh, có đủ loại dấu hiệu cho thấy đoàn lính đánh thuê Khô Lâu có một mạng lưới tình báo, như vậy có thể hắn sẽ thu thập được tin tức tình báo về công việc kinh doanh không chừng, cho nên Lục Thiếu Hoa rất là mong chờ chuyện này.
Chưa thấy tận mắt thì không có thật, chưa thấy kết quả trước mắt thì tất cả chuyện này chỉ là phỏng đoán. Lục Thiếu Hoa cũng chưa tự tin đến mức nghĩ rằng những gì hắn đoán đều phải là sự thực, mà tất cả đều phải tập hợp lại mới rõ, nhìn thấy đáp án hắn mới có thể tin được.
Từ tầng hầm thứ hai đi đến phòng họp phải mất một khoảng cách. Tiền Khiêm đã sớm thông báo cho Lý Chí Kiệt và Tạ Kiên Vĩ tới phòng họp, khi anh ta và Lục Thiếu Hoa đi vào phòng họp thì đã thấy hai người họ và Trần Quốc Bang ngồi đợi.
Hai người binh sĩ đặt chồng tài liệu xuống, bảo hai người đó ra ngoài rồi đóng cửa lại, sau đó canh ở ngoài không cho ai vào, Tiền Khiêm mới nói:
- Chỗ tài liệu này là tìm được trong két bảo hiểm của đoàn lính đánh thuê Khô Lâu, bên trong là các tư liệu tình báo.
Mấy người Lý Chí Kiệt không chấn động lắm, bọn họ biết là chuyện tìm được tư liệu tình báo là không có gì ngạc nhiên, trong lòng còn thầm trách cứ Tiền Khiêm sao lại hưng phấn đến mức gọi họ tới đây, tuy nhiên lời nói kế tiếp của Lục Thiếu Hoa làm cho bọn họ trở nên nghiêm túc.
- Trong tài liệu tình báo này có một phần là tư liệu về đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm chúng ta.
Dừng một chút, giọng Lục Thiếu Hoa trở nên nghiêm hơn, trầm xuống nói:
- Vả lại tư liệu này rất là tỉ mỉ, còn đoán ra chúng ta có căn cứ bí mật.
- Cái gì? Căn cứ bí mật?
Lý Chí Kiệt ho một tiếng.
Trần Quốc Bang và Tạ Kiên Vĩ đều nhìn Lục Thiếu Hoa với ánh mắt muốn hỏi, chuyện này có thật không.
Tin này làm sự khinh thường của mấy người Lý Chí Kiệt mất hẳn đi, trở nên nghiêm túc, phải biết rằng chuyện căn cứ bí mật là tuyệt đối bí mật, người biết chỉ đếm trên đầu ngón tay, nhưng hiện tại không ngờ lại xảy ra chuyện làm người ta nghi ngờ này, đúng là chuyện lớn rồi.
- Đúng vậy, là tư liệu về căn cứ bí mật, chỉ có điều, tài liệu mới chỉ phỏng đoán thôi.
Nói xong Lục Thiếu Hoa bỗng chuyển giọng:
- Cho dù là đoán cũng không được. Đoán rồi dần dần sẽ xác minh, mà không lâu nữa có thể chuyện căn cứ bí mật của chúng ta sẽ bị bại lộ.
Lục Thiếu Hoa không phải đang nói chuyện giật gân, mà là suy luận, sự thật có rất nhiều dẫn chứng, nên Lục Thiếu Hoa phải chú ý.
Để chứng minh lời nói của Lục Thiếu Hoa, lúc này Tiền Khiêm cũng nhảy vào đưa chỗ tài liệu tình báo vừa rồi, đưa cho Trần Quốc Bang nói:
- Đây là phần tài liệu tình báo đó.
Tiếng Anh tuy không phải là ngôn ngữ mẹ đẻ, nhưng xét về thân phận mấy người Trần Quốc Bang thì bọn họ không thể không học loại ngôn ngữ này, cho nên không có khó khăn gì khi xem tiếng Anh, căn bản là không sợ bọn họ xem không hiểu những tài liệu tình báo đó.
Ba người cùng nhau xem tài liệu, thời gian dần dần trôi qua, toàn bộ phần đó có hơn năm trang, lại là về đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm nên bọn họ xem rất nghiêm túc, hết năm phút mới xem hết được.
Ngẩng đầu nhìn về phía Lục Thiếu Hoa, cho dù là Trần Quốc Bang hay Lý Chí Kiệt, hay Tạ Kiên Vĩ, trên mặt đều tràn ngập khiếp sợ, thật lâu sau, Trần Quốc Bang mới nghiêm túc nói:
- Nên tăng cường bảo vệ cho căn cứ bí mật, bằng không thì phát sinh ra chuyện ngoài ý muốn chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Lời này vừa nói ra thì gần như mọi người đều đồng ý, gật đầu, bao gồm cả Lục Thiếu Hoa, hắn sớm đã có ý nghĩ này, giọng điệu bình thản, nói theo kiểu không để cho người khác từ chối được:
- Anh Tạ, việc này giao cho anh xử lý.
- Được.
Tạ Kiên Vĩ vừa nói vừa vỗ ngực, giống như là thề với Lục Thiếu Hoa:
- Chuyện này giao cho tôi, cậu cứ yên tâm.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc, thản nhiên cười nói sang chuyện khác.
- Việc này cứ như vậy đi, bây giờ chúng ta tập hợp chỗ tài liệu này một chút, có thể có được thu hoạch ngoài ý muốn.
Lục Thiếu Hoa cười cho không khí bớt căng thẳng, mọi người đang nghiêm túc thì sắc mặt cũng giãn ra nhiều, đều gật gật đầu tỏ vẻ Lục Thiếu Hoa nói có lý. Không cần nói nhiều, tiếp theo đó là xem xét tập hợp những tài liệu này, trên tay mỗi người cầm một phần, ngồi ở bàn xem một cách nghiêm túc.
Lục Thiếu Hoa cũng giống như vậy, trình độ tiếng Anh của hắn cũng chưa thuộc loại tinh thông, nhưng xem những tài liệu này cũng hiểu được tám phần, cho nên gần như không có khó khăn gì đáng nói, cùng với mọi người xem tư liệu.
Không biết là ông trời chiếu cố Lục Thiếu Hoa hay Lục Thiếu Hoa suy đoán có logic, trong đống tư liệu tình báo, Lục Thiếu Hoa đã tìm được một ít tư liệu giống như hắn phỏng đoán. Nội dung cụ thể là tài liệu về phần cứng máy tính của một công ty, có hai phần không giống nhau, một phần về tiến trình mở ra công ty phần cứng và một phần là tài liệu kỹ thuật phần cứng.
Vui sướng, kích động, là hai từ có thể miêu tả được tâm trạng Lục Thiếu Hoa lúc này, căn cứ Phượng Hoàng ở Thâm Quyến đang chuẩn bị mở công ty máy tính, mà tự nhiên lại có tài liệu về kỹ thuật phần cứng máy tính đưa đến trước mặt hắn. Hắn làm sao có thể không vui được.
- Ha ha.
Lục Thiếu Hoa khẽ cười hai tiếng, không để ý là đã quấy rầy mấy người Trần Quốc Bang đang xem văn kiện.
- Tôi tìm được một phần tư liệu về phần cứng máy tính, à, các anh có tìm thấy tài liệu nào giống vậy không, thì đem lại đây, đang cần.
Nói đến hai chữ ‘đang cần’, Lục Thiếu Hoa nói với một giọng điệu nghiêm túc, tỏ vẻ hắn coi trọng chuyện này.
Quả nhiên, giọng điệu đó đã gây được hiệu quả tốt, mấy người Trần Quốc Bang đều gật đầu, sau đó lại quay trở lại với đống tài liệu.
Chuyện tốt luôn đi đôi với nhau, không lâu sau đó, Trần Quốc Bang là người thứ hai tìm được một phần tài liệu kỹ thuật phần cứng máy tính. Từ một phần biến thành hai phần, lại khiến Lục Thiếu Hoa thêm hưng phấn.
Niềm vui bất ngờ không phải là tới liên tiếp, sau khi tìm được phần thứ hai thì tư liệu đó dừng như được chôn sâu trên mặt đất, không thể khai quật, mãi đến khi tập hợp chỉnh lại được hết phần thứ hai thì phần thứ ba mới xuất hiện.
“Ài!” Lục Thiếu Hoa thở dài ở trong lòng, có chút thất vọng, tuy nhiên hắn cũng có suy nghĩ, cho dù có ba phần hắn cũng thỏa mãn rồi.
Chỉ có điều sự việc lớn hơn Lục Thiếu Hoa dự kiến, Lục Thiếu Hoa cho rằng sau phần thứ ba này không có tia hy vọng sẽ xuất hiện phần thứ tư nữa, thì tin tốt lại truyền đến.
- Tôi lại tìm được một phần nữa đây.
- Tôi cũng tìm được một phần, à lạ nha, phần này là về kỹ thuật phần cứng và con chip.
Không đến nửa tiếng sau, ba tin tức tốt lành liên tục truyền đến. Lục Thiếu Hoa nghe được giọng của Lý Chí Kiệt, Tạ Kiên Vĩ và Tiền Khiêm, sau đó là Trần Quốc Bang đã tìm được phần tiếp theo của phần vừa rồi anh ta tìm thấy.
“Ha ha” Lục Thiếu Hoa cười to không ngừng, chẳng qua là cười ở trong lòng chứ không thành tiếng, chỉ có điều vẻ mặt hắn đã bán đứng hắn, tuy nhiên điều này cũng chẳng quan trọng. Quan trọng là mấy người Trần Quốc Bang đang nghiêm túc tìm tài liệu, không để ý đến vẻ mặt của Lục Thiếu Hoa.
- Ah, lại có một phần.
Lục Thiếu Hoa không kìm nổi mà tuôn ra một câu, không có cách khác, bởi vì hắn lại tìm được một phần sau phần thứ ba, vậy là thành tích của hắn cao nhất.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, lại thêm nửa giờ nữa, chồng tài liệu đã xuống tới đáy, còn bên cạnh Lục Thiếu Hoa thì tài liệu cũng chất thành một núi nhỏ.
Đúng vậy, những tài liệu này tất cả đều là về kỹ thuật phần cứng máy tính, có mười sáu phần.
Nhìn mười sáu phần tư liệu, Lục Thiếu Hoa khó nén được vui sướng, tuy rằng chỗ tư liệu này có những phần đã là kỹ thuật lạc hậu rồi nhưng không có nghĩa là nó không có giá trị, mà ngược lại, đem ra nghiên cứu sẽ có hiệu quả rất lớn.
Khoảng một nửa trong số mười sáu phần đó là kỹ thuật đang nghiên cứu, sắp có kết quả, Tất cả đều là những kỹ thuật cao hơn kỹ thuật hiện tại một bậc, việc này có giá trị lớn, cho dù là Lục Thiếu Hoa không có được những nhân tài kỹ thuật cao cấp từ Liên Xô, thì đưa cho những nhân tài bình thường, họ cũng có thể chế tạo được.
Tuy nhiên đây cũng không phải chuyện quan trọng, quan trọng là trong mười sáu phần này có chín phần là kỹ thuật mới, ba phần là kỹ thuật phần cứng, ba phần về kỹ thuật con chip máy vi tính, còn có một phần về bộ nhớ, còn về ổ đĩa CD-ROM thì không thấy nói đến.
- Thu hoạch quả là không tồi!
Lục Thiếu Hoa phát ra câu cảm thán.
Cũng khó trách Lục Thiếu Hoa lại nói như vậy, chưa nói chuyện khác, chỉ riêng chín phần tài liệu kỹ thuật mới kia cũng rất có giá trị rồi, dù sao những phần quan trọng trong máy tính cũng là phần khó khăn nhất, Lục Thiếu Hoa có được chín phần tài liệu này để nghiên cứu khẳng định là có thể khiến công ty máy tính Phượng Hoàng lên một nấc thang mới.
Đương nhiên, ngoại trừ tư liệu kỹ thuật máy tính, còn có một ít tài liệu về các công ty nổi tiếng trên thế giới, trong đó có một phần về công ty ô tô Toyota Nhật Bản, trong đó Lục Thiếu Hoa thấy có kế hoạch chèn ép công ty ô tô Phượng Hoàng, khiến hắn không kìm nổi việc cười ra tiếng.
- Người Nhật Bản đúng là ngây thơ.
Đây là kết quả sau khi Lục Thiếu Hoa xem xong kế hoạch kia, bởi vì công ty Toyota Nhật Bản cũng như công ty của Hàn Quốc kia, cho rằng vật liệu thép của ô tô Phượng Hoàng có vấn đề, đúng là cực kỳ buồn cười.
Lắc lắc đầu, Lục Thiếu Hoa tiếp tục xem tập tài liệu, nhìn đến một phần hóa ra là cùng đôi với một phần ở phía trước, sau khi xem xong, Lục Thiếu Hoa phát hiện một tin tức quan trọng.