Mục lục
Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hai người bọn họ sao rồi?”

Ôm lấy Avrora đang buồn ngủ mà nằm sấp ở trên đầu vai, Ye Jian đi tới bên cạnh La Folia, người đang chăm sóc hai chị em Liana mà hỏi.

“Bởi cả hai đều là ma cà rồng nên vết thương trên người cũng đều đã khôi phục. Bất quá…”

Có lẽ là do sự đồng tình giữa phái nữ với nhau, La Folia lộ ra vẻ thương cảm xen lẫn một chút bất đắc dĩ.

Giờ phút này, hai chị em Liana dường như trở về thời điểm mình vừa mất đi phụ thân.

Vẻ mặt không còn chút máu, đôi mắt u ám vô thần, ngay cả ngọn lửa phục thù cũng chỉ còn như nến tàn trước gió, khẽ thổi là tan. Những năm gần đây, thứ duy nhất dùng để chèo chống cho tâm linh của cả hai không gì qua được khát khao báo thù, nhưng bây giờ, cả hai đã hoàn toàn mất đi tất thảy.

“À? Thật xinh đẹp! Bé gái này chính là Avrora sao? Thực khó tưởng tượng là bé gái đáng yêu như vậy lại có thể tạo ra sức tàn phá kinh khủng như thế.”

Bởi vì trước đó đã hơi biết rõ được tình huống từ chỗ của Ye Jian, nên khi nhìn thấy Avrora lần đầu tiên, dù rằng trước đó chưa biết nhiều, nhưng La Folia vẫn có thể lập tức xác định được rằng bé gái mà Ye Jian đang bế trên tay chính là tố thể số 12 của đệ tứ shinso, tồn tại mộng ảo đứng trên đỉnh của tộc ma cà rồng: có mái tóc diễm quang huyễn lệ như cầu vồng, có dung mạo khả ái hơn cả yêu tinh, lại có ma lực kinh khủng tựa như thiên tai bão táp.

Thân là đệ nhất hoàng nữ của vương quốc Aldegyr, bản thân La Folia cũng là một miko ( vu nữ ) ưu tú, năng lực cảm nhận linh lực của nàng cũng mạnh hơn thường nhân, mà Avrora vì mới tỉnh lại nên cũng không thể hoàn toàn khống chế được ma lực đang tăng vọt trong cơ thể, nên bị La Folia nhận ra được cũng là chuyện dễ hiểu.

“Hiện tại chớ có đụng con bé, con bé vừa hút máu của ta, ma lực trong cơ thể đang trong trạng thái cuồng bạo. Hiện tại con bé này cũng chẳng khác một trái bom hẹn giờ cấp nguyên tử là bao nhiêu. Trừ ta ra, ai dám chạm vào con bé đều sẽ bị nó nổ cho tan xác.”

Thấy La Folia kích động muốn dùng tay giật lấy Avrora, Ye Jian vội vàng ngăn cản.

Những lời này của cậu cũng không phải là nói giỡn, giờ phút này quả thật là ma lực trong Avrora đang rất không ổn định, Ye Jian thật sự không muốn ai chạm vào nàng. Đó không phải chỉ là vì lo lắng cho La Folia, mà còn là vì lo lắng cho Avrora nữa. Nếu ma lực nổ tung, Avrora tuyệt đối sẽ bị thương không nhẹ, đây không phải là điều Ye Jian muốn thấy.

Quả nhiên, nghe được Ye Jian nói như vậy, La Folia chỉ có thể tâm không cam tình không nguyện mà tạm thời buông tha cho Avrora, chỉ là trong cặp mắt trong veo kia, liên tục lóe lên những tia ranh mãnh. Có thể thấy được là trong lòng con bé này, không biết là đang nổi lên ý tưởng quỷ quái gì. Coi bộ về sau, yêu tinh nhỏ sợ người lạ mình đang ôm trong ngực này sẽ phải xui xẻo.

Bất quá, dù đoán được là như vậy, nhưng Ye Jian cũng không định can thiệp nhiều, hơn nữa, giờ cậu còn có chuyện quan trọng hơn muốn xử lý, không rảnh để bận tâm.

“Như vậy, chị em các ngươi còn gì muốn nói với ta không?”

Đi tới trước mặt của hai chị em nhà Caruana, Ye Jian nhìn xuống và dùng ngữ khí bình tĩnh để chất vấn.

Dường như bị lời chất vấn của Ye Jian làm cho tỉnh hồn lại, Liana là người đầu tiên thoát khỏi trạng thái đờ đẫn vô hồn. Cô nhìn về phía Ye Jian. Không giống với em gái, vốn dĩ trước đó đã cảm thấy thua thiệt người trước mắt, giờ lại nhìn thấy được sự thất vọng ẩn giấu sâu giữa đôi chân mày bình thản, Liana chỉ cảm thấy tuyệt vọng và đau rát lòng.

Nếu không phải vì lo cho em gái, cô tuyệt đối sẽ không phản bội người trước mắt. Nhưng giờ thì đã muộn, phản bội là phản bội, kết quả hiện tại, chỉ có thể nói là đáng đời. Cô cũng chỉ có thể mong sau khi trừng phạt bản thân, người trước mắt sẽ có thể cảm thấy nguôi giận vì hành vi phản trắc của mình mà tha cho em gái.

“Thực xin lỗi… Chủ nhân, tôi phản bội ngài. Nhưng Veldy… Veldy sắp bị thù hận ăn mòn rồi. Tôi có thể chờ, nhưng Veldy chờ không nổi nữa… Tôi không còn quyền lựa chọn… Nên cầu xin ngài, sau khi giết tôi, làm ơn tha cho con bé. Dù ngài muốn dằn vặt tôi cũng được, tôi tuyệt đối không oán hận, nhưng làm ơn, làm ơn tha cho Veldy. Cầu ngài ————”

“Không! Chị! Là tôi! Là do tôi xúi chị ấy! Do tôi chị ấy mới phản ngài! Không liên quan tới chị ấy!”

Veldiana vốn đang thừ người, nhưng khi nghe được lời cầu xin của Liana, cô bé như bị sét đánh. Cuối cùng cô bé cũng hiểu tại sao trước đó chị mình kiên quyết không phản bội, nhưng lần này lại dễ dàng chiều theo ý mình như vậy. Hóa ra là do mình sao? Cô bé gần như hoảng loạn mà bật dậy, chạy tới trước mặt Ye Jian mà che chị mình lại sau lưng, cố gắng gào lớn để ôm hết tất cả trách nhiệm vào trên người mình.

“Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Đều là lỗi của tôi, nếu ngài muốn trách phạt xin nhắm vào tôi! Xin ngài, van xin ngài… Đừng tổn thương tới chị ấy! Tôi chỉ là… Chỉ là vội vã muốn báo thù… Là tôi ngu xuẩn, không tự lượng sức!”

Từng giọt nước mắt không ngừng tuôn ra từ trong hốc mắt của cô gái nhỏ. Hối hận cùng tự trách, mãi tới tận lúc này, cô bé tới tỉnh lại từ trong thù hận; mãi tới lúc này, cô bé mới hiểu mình đã liên lụy chị mình ra sao; và cũng mãi tới lúc này, cô con gái út nhà Caruana mới ý thức được là tình thân đối với bản thân, rốt cục có bao nhiêu trọng yếu.

“Oaaaaa… Làm ơn… Cầu xin ngài… Làm ơn đừng giết nee-chan, Veldy chỉ còn có nee-chan là người thân rồi. Ngài muốn làm gì tôi cũng được, nhưng chỉ có nee-chan, Veldy không muốn mất nee-chan… Oaa… ~~~~”

“Veldy! Veldy! Veldy! Là chị không được, là lỗi của chị! Chị không có bản lãnh, khiến em chịu khổ. Là lỗi của chị!”

Bị lời của em gái tác động, cảm xúc sâu trong lòng của Liana cũng không kềm được mà nổi lên. Trong mắt tràn ra những giọt nước mắt hối hận, thiếu nữ ôm lấy em gái mình, cô hối hận vì không thể che chở được cho Veldiana, để cho em gái mình bị thù hận ăn mòn, nên giờ mới ra cơ sự này. Nhưng lúc này, nói còn có ích gì nữa? Có lẽ, điều may mắn duy nhất vào lúc này mà cô còn sót lại, là em gái đã không còn bị thù hận ăn mòn nữa, đã nhận ra rằng tình thân quý giá nhường nào.

‘Có lẽ lúc này, được chết chung một chỗ với nhau trong tình thân, cũng xem như trả nợ cho người kia, như vậy hẳn không phải là một kết cục tệ?’ Hơi nhìn về phía Ye Jian, con tim mệt mỏi và tuyệt vọng của Liana đã thoáng nghĩ như thế.

“… La Folia, em nói xem ta nên làm gì với hai người này đây?”

Nhìn hai chị em ăn năn sám hối mà thút thít nỉ non, Ye Jian không nói, cũng không biểu lộ. Không nổi giận, không trắc ẩn, cậu chỉ nhìn hai chị em với sắc mặt bình thường tới vô cảm, rồi dùng ngữ khí bình tĩnh mà hỏi công chúa đang đứng bên cạnh.

“Nếu như là lúc trước… Ta sẽ bỏ qua cho các nàng. Nhưng nếu là hiện tại, ta sẽ không làm vậy.”

“Ồ? Tại sao?” Câu trả lời của La Folia khiến Ye Jian hơi ngạc nhiên, nên cậu khẽ cười hỏi lại.

“Tại sao? Đó chẳng phải là chuyện đương nhiên sao? Bây giờ, ta là vậy riêng tư của ma vương đại nhân, cho nên, quyết định của Ma Vương đại nhân chính là quyết định của ta. Dù Ma Vương đại nhân muốn giết, hoặc là muốnhành hạ hai người này, ta cũng nguyện ý chấp hành cho ngài.”

Kinh ngạc mà nhìn gương mặt tuyệt mỹ vẫn còn mang chút ngây thơ của La Folia, Ye Jian không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn.

Quả nhiên, công chúa của cậu đã không khiến cho cậu phải thất vọng.

Nhìn thấu được sự bực bội cùng sự thất vọng của cậu, nên La Folia mới chọn lúc này để nói lên lời thề chân thành đó.

Nàng muốn nói cho Ma Vương, công chúa của hắn sẽ không phản bội hắn.

Nàng muốn nói cho Ma Vương, công chúa của hắn chỉ thuộc về hắn.

Nàng muốn nói cho Ma Vương, công chúa của hắn hiểu hắn.

Dòng cảm xúc tiêu cực trong lòng dần tan đi. Hít sâu và thở một hơi thật dài, như muốn tống hết cảm xúc tiêu cực ra khỏi ngực, Ye Jian khôi phục lại nụ cười ấm áp thường ngày.

“Nói dễ nghe như vậy, còn không phải vẫn là vì muốn xin tha thay cho hai kẻ phản bội này sao.”

Bị nói trúng tim đen, La Folia tinh nghịch mà le lưỡi, nhưng nàng vẫn không có ý định thú nhận.

Thấy La Folia như vậy, Ye Jian chỉ cười lắc đầu, sau đó quay lại nhìn hai chị em Liana. Vẻ ấm áp lập tức thu lại, Ma Vương dùng giọng nói hờ hững tới lạnh người để nói với hai chị em.

“Thôi được rồi! Lúc đầu, vốn dĩ cũng không định giết các ngươi, ta chỉ định giữ lại mạng cho tên buôn vũ khí kia, để các ngươi nhìn hắn nhơn nhơn sống mà chẳng làm được gì, để các ngươi phải hối hận vì phản bội ta. Nhưng thôi được rồi, nếu La Folia đã xin cho các ngươi như vậy, lần này, ta không tra cứu thêm nữa. Đây là lần đầu, cũng là lần cuối! Nếu còn lần sau, vậy tốt nhất hãy tự sát trước khi ta tìm được các ngươi. Bằng không, các ngươi sẽ hối hận vì đã sinh ra trên đời. Lần này, xem như các ngươi may mắn, cũng xem như tên buôn vũ khí kia xui xẻo, đánh mất cơ hội sống duy nhất.”

“…!”

Nghe được lời tuyên án của Ye Jian, tiếng thút thít nỉ non của hai chị em im bặt, cả hai không thể tin được mà nhìn về phía cậu. Nghĩ tới hình phạt mà Ye Jian vừa nói, lại nghe được lời tuyên án sau đó, hai chị em có chút sợ tới run rẩy tâm can, lại chợt mừng rỡ tới khóc lên. Hắn, buông tha cho chúng ta, đồng thời vẫn nguyện ý thực hiện lời hứa với kẻ phản bội ti tiện như chúng ta sao?

“Nhưng, dù ta đã tha thứ, nhưng Avrora vẫn không tha thứ. Nếu như nàng không đồng ý, thì ta vẫn sẽ chiều theo ý nàng mà trừng phạt các ngươi.”

Quyền quyết định lập tức rơi vào trên người của yêu tinh nhỏ Avrora. Bị hai chị em Liana quấy rầy giấc ngủ say, yêu tinh nhỏ sẽ tuyên án như thế nào?

“Vua…”

Đầu óc hơi hỗn loạn, nhưng khi nghe được lời kêu gọi bao hàm thành ý của hai thiếu nữ, Avrora vẫn lười biếng mở mắt ra.

“Nguyên, tha thứ cho nhữ.”

Tới cuối cùng, công chúa yêu tinh hiền lành vẫn không nhẫn tâm mà giáng tội hai chị em Liana.

Chỉ là, vận mệnh của cả hai chị em, cũng bởi vì hành vi ngu xuẩn này của mình mà hoàn toàn thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:43
Học năm cuối lại trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Còn vụ đăng cho xong thì coi như sau này có đi làm, không còn thời gian để dịch nữa thì tui sẽ trực tiếp đăng bản convert lên, cứ yên tâm. Còn giờ thì vẫn cứ làm đều đều thôi. Tui dịch truyện này để xem như một kiểu xả hơi riêng, vừa coi như có thể nhấm nháp truyện này, vừa chia sẻ cho anh em, nên bác không cần lo vụ bỏ truyện. Tối thiểu thì trước khi hết text, không có cửa tui bỏ truyện này đâu.
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:39
Học năm cuối còn bị trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Nếu nhanh được thì tui cũng muốn lắm, chỉ là học với xả hơi cũng muốn hết thời gian rồi, đó là tui còn không có thói quen la cà ở ngoài, học xong rồi thì thường về nhà luôn, mà còn như vậy đấy.
LãngSơn
27 Tháng tư, 2018 18:28
Bác Strauss ơi nếu có rãnh thì làm hết phần strike the blood đi ! Cám ơn bác nhiều !!
LãngSơn
22 Tháng tư, 2018 23:30
Thank bác nhiều :laughing:
lacmaitrang
22 Tháng tư, 2018 08:32
oh nàng! Tớ tưởng vp thế cho sát nghĩa để những truyện khác tiếp theo tớ sẽ đổi lại vp
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Mai quăng 40c lên cho.
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Chờ mai đi bác, năm ba cao đẳng rồi nên bận quá!
LãngSơn
20 Tháng tư, 2018 22:09
Thêm chương đi bác cvter ơi :+1:
lovelyday
30 Tháng ba, 2018 21:38
nàng ơi Vp của nàng sườn phi cứ thành 'bên phi' thôi,
lieukiepphi
25 Tháng hai, 2018 07:33
chổ này k khớp khúc trên nè, rõ ràng sau khi đón con gái + hai đứa cháu ngoại về ở mấy năm mới chết. cháu cũng nhỏ tuổi hơn nữa
Aiyukita
22 Tháng một, 2018 08:34
sao lâu quá ko thấy cập nhật chương ms thế chủ thớt
strauss
04 Tháng mười hai, 2017 07:30
Xong luôn phần Campione, đã đủ!
BÌNH LUẬN FACEBOOK