“……………………………..” Tần Mật Mật vẫn còn do dự.
“Mật Mật, bạn nói một câu đi! Là bạn tốt của mình nhiều năm như vậy, bạn không từ chối sự nhờ vả mình phải không?”
Trình Mạn Mạn nắm tay Tần Mật Mật làm nũng:
“Năn nỉ, năn nỉ bạn đó! Duy Thần vì tức giận đã rời khỏi Đài Loan rồi, mình phải đi tìm anh ấy để nối lại tình cảm, nếu không mình sẽ………mình sẽ đau lòng đến chết mất.!”
Nhìn dáng vẻ Trình Mạn Mạn như sắp khóc, cho dù không nhìn tới số tiền Tần Mật Mật cũng không đành lòng.
Từ nhỏ Trình Mạn Mạn đã giúp cô một tay chăm sóc cô, mà hôm nay bạn tốt nói sẽ khó chịu tới chết cô làm sao mặc kệ được sao?
Cô biết rõ đối với Trình Mạn Mạn thì tình cảm chính là điểm yếu, nếu như chuyện tình cảm không thuận đường Trình Mạn Mạn nhất định sẽ một khóc, hai nháo, ba thắt cổ.
Cho nên cô quyết định ra tay giúp đỡ!
“Mạn Mạn, mình đồng ý với bạn.” Nói xong, cô tươi cười ôm chầm lấy Trình Mạn Mạn.
Nghe vậy, Trình Mạn Mạn không chắc chắn hỏi lại: “Cậu………đồng ý ư?”
“Ừ, chỉ là giả thành bạn làm quen Khương Thiên Hạo hai tháng mà thôi! Mình nghĩ sẽ không có vấn đề gì lớn xảy ra đâu. Nếu người nhà của anh ấy vẫn chưa gặp qua bạn như vậy muốn lừa gạt họ cũng không khó, có đúng không?”
Tần Mật Mật nói xong nhìn chăm chăm vào tấm séc 20 triệu, lấy hết can đảm để đối mặt với chuyện này. Cô tự nói với mình, vì 20 triệu cắn răng chịu đựng qua 2 tháng vậy!
“Mật Mật…………”Trình Mạn Mạn cảm kích nhìn Tần Mật Mật, nhắc nhở: “Mình chỉ biết Khương Thiên Hạo có gương mặt đẹp trai, những cái khác mình không rõ lắm. Con cháu nhà giàu, tiêu xài tiền phung phí, tính cách biến thái, số đào hoa, thích bạo lực…v.v mình không bảo đảm rằng Khương Thiên Hạo là loại nào. Cho nên, nếu cảm thấy không ổn bạn phải rời đi, đừng vì mình mà ở lại chịu thiệt thòi, bạn biết không? Mình sẽ nhờ chị mình giúp bạn ở bên trong.”
“Mình biết”. Nghe những lời này, Tần Mật Mật khẩn trương nuốt nước miếng. Nhưng cô đã quyết định giúp bạn tốt vì thế sẽ không rút lui đâu.
“Mật Mật……Mình nghĩ Duy Thần cũng sẽ cảm ơn bạn, thật sự cảm ơn bạn, cảm ơn bạn rất nhiều……”
“Đừng nói như vậy, Mạn Mạn bạn đối với mình tốt như vậy, giúp bạn được một việc mình cũng rất vui vẻ nha!.”
“Thật sự cảm ơn bạn”. Trình Mạn Mạn cầm tay Tần Mật Mật “Lần này mình có thể yên tâm tìm Duy Thần rồi, trong khoảng thời gian mình không có ở Đài Loan, có chuyện gì không giải quyết được, thì gọi điện thoại cho chị Lăng Khả Mi.”
“Nhớ kỹ, chuyện này chỉ có mình, bạn cùng chị ấy biết mà thôi, không thể tiết lộ ra ngoài. Mình nghe nói tập đoàn C khi khởi nghiệp là Mafia, nếu như biết chúng ta đùa giỡn hậu quả thực không thể chịu nổi.”
Mafia? Có phải giống như trong phim, bỏ người vào cối xay thịt??? Nghe vậy, đầu óc Tần Mật Mật trở nên trống rỗng. Sao bây giờ Mạn Mạn mới nói? Khi Tần Mật Mật cảm giác như nước mắt sắp rơi, cô liền nhìn vào tấm séc hai mươi triệu an ủi bản thân.
Tất cả đều không quá tệ, ít nhất………ít nhất cô cũng có tấm séc hai mươi triệu.
“Bạn phải diễn thật tốt vai Trình Mạn Mạn đấy!” Trình Mạn Mạn nói xong, lấy cái laptop từ trong túi Prada ra “Đây là họ hàng và cách xưng hô trong gia đình mình, cùng mình xem các tài liệu quan trọng một chút. Cái này là đêm hôm qua mình làm việc không nghỉ ngơi, tốt nhất là bạn hãy học thuộc lòng nó đi, tránh để lộ bí mật.”