• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước kia anh chỉ cảm thấy cô gái này có gì là lạ, nhưng lần này anh cảm thấy cô căn bản chính là điên điên khùng khùng.

“Cô nói Ma Thần kia rốt cuộc là ai?” Khương Thiên Hạo muốn biết.

Tần Mật Mật đang tính nói, Khương Thiên Chấn đi về phía bọn họ, thấy Khương Thiên Hạo đứng với Tần Mật Mật, nghi hoặc nói: “Thiên Hạo, vào dùng cơm, đem vợ tương lai vào cùng luôn đi!”

Cái gì? Cô gái nhỏ là lạ này………..chính là vợ tương lai Trình Mạn Mạn?

Cái gì? Tần Mật Mật cũng khiếp sợ muốn té xỉu.

“Cô là Trình Mạn Mạn?” Khương Thiên Hạo nghiêm túc hỏi cô, hình ảnh trong mắt Tần Mật Mật thật đáng sợ.

“Tôi…….tôi…….”

Tôi nửa ngày, cuối cùng, Tần Mật Mật rốt cuộc không chịu nỗi sợ hãi, ngất xỉu tại chỗ.

Đại Ma Thần Khương Thiên Hạo, không thể làm gì khác hơn là đỡ cô lần nữa.

“Tôi sẽ không cưới cô ấy”

Đem Tần Mật Mật về đại sảnh, gọi người mang cô về phòng nghỉ ngơi, Khương Thiên Hạo mới tuyên bố với mọi người.

“Con nhất định phải cưới.” Khương Kính bác bỏ.

“Thật sự hoang đường ! Giữa con và cô ấy một chút tình cảm cũng không có, kết hôn cái gì?”

“Cho nên trước là đón nó về đây, các con có thể ở đây chúng ta về Ý trước, bồi dưỡng tình cảm, không phải sao? Người ta cũng đã để người đến đây rồi, không đến lượt con hối hận.”

“Cha, không phải hai người ở chung sẽ phát sinh tình cảm?” Khương Thiên Hạo bất mãn nói với Khương Kính: “tình cảm không có chính là không có.”

“Con không thử thì sao lại có thể kết luận không có?”

“Chính là không thể nào !”

“Đó là bởi vì Selina còn tồn tại trong lòng của con!” Khương Kính cả giận nói.

Ông hôm nay không thể không mắng đứa con trai này được.

Nghe được cái chữ Selina phòng khách nhà họ Khương nhất thời đóng băng.

Vốn là một bên đang nói chuyện phiếm trò chuyện vui mừng mặc kệ cha con họ gây gổ, để tránh bị liên lụy mọi người quyết định tránh đi.

“Tôi muốn đi ngủ.” Khương Thiên Mưu nói.

“Tôi đi xem Mạn Mạn một chút.” Cát Tân Na nói.

Chớp mắt một cái, chỉ còn lại mình Khương Thiên Chấn, hắn nhìn bên trái rồi nhìn bên phải, suy tính mình không nên lưu lại tuyên bố hòa bình……….

“Tôi…..tôi quên mất ! Sea đang chờ tôi đến chỗ hẹn, tôi đi trước, hai người từ từ tán gẫu.” Khương Thiên Chấn cuối cùng lựa chọn .

“Không có!” Trầm mặc chốc lát, Khương Thiên Hạo lạnh giọng nói.

“Con có!” Khương Kính lập tức phản bác: “Bởi vì cô ta còn tồn tại trong lòng con cho nên con đem con gái trên toàn thế giới này thành Selina, con sợ sẽ như cô ta, căn bản không dám đến gần con gái, con sợ gặp lại một Selina lần nữa tổn thương lòng tự ái đàn ông!”

Khương Thiên Hạo nghe ông nói vậy, nhất thời im lặng.

Đúng, anh thừa nhận, tất cả cũng chỉ vì lý do buồn cười đó.

Anh thích cô ta, mà cô ta lại lựa chọn người con gái khác, thậm chí anh còn không thể bại bởi một người đàn ông.

Cho nên anh thật sự, thật sự muốn ói, không muốn hôn bất kỳ người con gái nào.

Khương Kính nói xong, nổi giận đùng đùng trở về phòng để một mình Khương Thiên Hạo ở lại phòng khách.

Về phần Tần Mật Mật, từ lúc té xỉu đã ngủ thẳng đến nửa đêm, mà Cát Tân Na đã chăm sóc cô tới 10 giờ mới đi ngủ.

Ba giờ sáng, một bóng dáng cao lớn đi vào phòng của Tần Mật Mật.

Bóng dáng này chính là Khương Thiên Hạo.

Khương Thiên Hạo ngồi dựa vào cạnh giường, ngắm nhìn khuôn mặt của Tần Mật Mật.

Cô bé trước mắt này, chính là người sẽ đi cùng anh suốt cuộc đời này sao?

Có lã cha anh nói một chút cũng không sai, anh nên quên đi câu chuyện cũ buồn cười đó, điều chỉnh lại tâm tình, không nên bài xích con gái, tập tiếp nhận một người vợ…………

Vợ…….anh cẩn thận chu đáo nhìn cô, phát hiện gương mặt cô thật mỹ lệ, khi ngủ nhìn cô vô cùng ngây thơ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK