Mục lục
Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Hả? —— Này! Ba cái con bé này! Đang làm gì thế!? Còn nữa, đừng tưởng rằng ngươi trốn ở đó là ta không biết, Avrora!”

Kết thúc cuộc nói chuyện điện thoại với Yuuma và Misaki, Ye Jian cũng tắt đèn đi ngủ. Chỉ là, còn chưa tắt đèn được bao lâu thì Ye Jian lại chợt phát hiện trong căn phòng đen kịt của cậu đột nhiên có ba tên trộm nhỏ đang lén lén lút lút đột nhập vào.

Ngay lập tức phát hiện ra được thân phận của ba tên trộm nhỏ, nhưng Ye Jian cũng không đứng dậy ngay, mà vẫn tiếp tục giả vờ ngủ. Cậu muốn nhìn xem ba con nhóc này rốt cuộc muốn xâm nhập vào phòng cậu để làm gì.

Chỉ là ai biết, bởi vì có năng lực nhìn trong đêm của ma cà rồng, ba con bé này hầu như chỉ vừa vào phòng xong thì liền không chút do dự mà chạy tới bên chăn của cậu rồi trực tiếp chui tọt vào. Mà chui tọt vào thì cũng thôi, ba con nhóc này lại còn dám ngang nhiên lục lọi trên người cậu, trong lúc lục lọi còn không ngừng thủ thỉ thù thì thương lượng với nhau về cái gì.

“Các ngươi, mò tới sao? Chỗ mà không giống với chúng ta?”

Không cần đoán cũng biết, cái giọng này tuyệt đối là của con bé số 3.

“Không có dị thường.”

“Ta cũng thế.”

Số 4 cùng số 5 trả lời khá ngắn gọn và trực tiếp, chỉ là câu trả lời của hai thiếu nữ lại khiến Ye Jian bất ngờ. Hai con bé này vậy mà lại tham gia chung với con bé số 3? Rốt cục ba con bé này đang muốn làm gì? Có thể khiến cho hai người vốn trầm ổn như số 4 cùng số 5 cũng cảm thấy hứng thú, Ye Jian thật sự cảm thấy hiếu kỳ. Nghĩ như vậy, Ye Jian tiếp tục ráng nhịn thêm một chút để chờ xem ba con bé này rốt cục đang làm gì.

Bất quá, cậu vẫn phải nói là, bị ba con nha đầu này tùy tiện sờ tới sờ lui mãi như vầy thực sự không phải là chuyện dễ chịu.

“Mặc kệ, cởi trước.”

Làm chị lớn, số 3 trực tiếp ‘tâm ngoan thủ lạt’ mà ra lệnh.

Kết quả là, ba con nha đầu không biết thu liễm, hầu như dùng phương thức tương đương thô lỗ mà đem đồ ngủ của Ye Jian lột sạch. Không được một lát, trên người Ye Jian cũng đã chỉ còn sót lại một chiếc quần ngủ.

Ba cái con nhóc này, thật sự coi là cậu chết rồi đúng không?

“Vẫn là, như vậy?”

Số 4 nghiêng cái đầu nhỏ, vuốt vuốt đôi thỏ ngọc nho nhỏ của mình mà nghi hoặc nhìn về phía hai người còn lại.

Thấy số 4 như vậy, số 5 càng thêm trực tiếp, thiếu nữ lập tức dùng tốc độ nhanh nhất mà cởi bộ đồ ngủ màu hồng ra, để cho cơ thể của mình hoàn toàn trần trùng trục trong bóng tối. Sau đó, dường như bắt đầu đối chiếu xem giữa mình và Ye Jian có gì khác biệt, thiếu nữ liên tục không ngừng nhìn cơ thể mình rồi lại tìm kiếm điểm đối xứng tương tự ở trên người Ye Jian.

“Ở đây!”

Cuối cùng, phát hiện ra được điểm dị thường, số 5 có chút hân hoan mà kêu lên, tay chỉ về phía chiếc quần duy nhất còn lại trên người Ye Jian.

“Ở đâu? Đâu!?”

Hai mắt sáng lên, số 3 giống như không kịp chờ đợi mà lập tức vung cặp song mã vĩ và nhào tới; sau đó, hai đồng tử một vàng một bạc cứ thẳng ngoắc ngoắc mà nhìn chằm chằm vào phần thân dưới của Ye Jian. Giống như phát hiện ra đại lục mới, thiếu nữ đột nhiên mắt sáng lên, lộ ra cặp răng mèo và đưa tay cầm lấy quần của Ye Jian, chuẩn bị lột nó xuống.

Tới lúc này thì ma vương đại nhân rốt cuộc cũng không thể nhịn nổi nữa trực tiếp vùng mạnh dậy, sau đó, một hơi mà túm chặt lấy cặp song mã vĩ của số 3, ma vương đại nhân hung tợn mà chất vấn.

“Thành thật khai báo, các ngươi đây là đang làm gì?”

“A…! Buông… Buông ra, đừng đụng ta… Cô ô ô ~~~ .”

Bị Ye Jian túm lấy cặp song mã vĩ và không ngừng nhéo, số 3 nhịn không được mà phát ra tiếng rên rỉ kỳ quái, rồi sau đó liền xụi lơ ở trong ngực của Ye Jian.

Về phần số 4 cùng số 5, sau khi thấy Ye Jian nổi đóa thì lập tức giống như đứa nhỏ làm sai bị gia trưởng phát hiện, chỉ có thể im lặng cúi đầu chờ bị Ye Jian thẩm phán.

“Số 4, nói nguyên nhân, chuyện gì xảy ra. Còn nữa, đừng có nấp ở đó, Avrora. Bước vào đây cho ta!”

Nghe được Ye Jian dùng ngữ khí nghiêm túc mà hạ lệnh, số 4 run rẩy hai vai, liên tục gật đầu.

Về phần Avrora đang núp ở cửa ra vào, sau khi nghe Ye Jian quát xong thì cũng không khỏi do do dự dự, nhưng rồi cuối cùng yêu tinh nhỏ cũng dậm đôi chân trần nhỏ bé mà bước vào phòng.

Vẻ mặt điềm đạm đáng yêu, yêu tinh nhỏ vừa từ từ bước tới gần Ye Jian, vừa vụng trộm liếc về phía Số 3 đã xụi lơ nhưng vẫn đang bị Ye Jian không ngừng văn vê nắn bóp cặp song mã vĩ.

“Không… Không có liên quan tới ta.”

“Trước ngồi xuống bên cạnh ta đi.”

Vào lúc này, đối mặt với Ye Jian, cho dù là Avrora cũng không dám đi tranh luận, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời mà cúi đầu ngồi xuống bên cạnh Ye Jian.

“Rồi, giờ ngươi có thể nói, số 4.”

Hai tay chơi đùa lấy cặp song mã vĩ của số 3, Ye Jian mặc kệ việc thiếu nữ đã đỏ rực cả người, toàn thân mềm nhũn ở trong ngực mình, mà lên tiếng nói với số 4. Với số 3, Ye Jian cũng đã xem như biết rồi, cặp song mã vĩ này tuyệt đối là có kết nối với thần kinh xúc giác của số 3, có thể xem như là điểm mẫn cảm của nàng, cũng giống với cái đuôi của Félicie lúc trước vậy.

“Veldiana nói cho bọn ta biết, Jian với bọn ta có cấu tạo cơ thể khác nhau, không thể lung tung chạm vào chỗ đó, sẽ mang thai.”

Nghe tới đó, khóe miệng của Ye Jian có chút run rẩy, nhưng cậu vẫn chuẩn bị nghe cho xong hết rồi mới làm quyết định.

“Sau đó thì sao?”

“Số b… Không đúng, là ta, ta muốn biết cấu tạo cơ thể của Jian, nên mới tới mạo phạm.”

“Không! Là ta, không phải số 4, là ta muốn tìm tòi nghiên cứu. Không liên quan tới bọn họ, là ý của cá nhân ta.” Nghe được số 4 chủ động ôm hết trách nhiệm, số 5 liền vội vàng lấy hết dũng khí mà nói lớn.

“Chờ… Chờ một chút… Các ngươi… Rõ ràng là ta… Các ngươi chớ nói lung tung.”

Lúc này thì ngay cả số 3 đang hữu khí vô lực cũng ráng đứt quãng mà lên tiếng giải thích.

Cuối cùng, Avrora cũng nhẹ nhàng kéo kéo tay của Ye Jian, vẻ mặt đau khổ mà dùng ngữ khí chả có chút độ tin tưởng nào để nhận sai: “Thực… Thực ra là ta, nhữ những trách tội bọn họ.”

“Là vậy a ~ ? Vậy tức là cả bốn người các ngươi đều thừa nhận là mình có lỗi? Như vậy nói cách khác, tất cả các ngươi đều đáng bị phạt rầu ~? Nếu vậy lần này ta nói trước là ta đang rất tức giận, vô cùng tức giận, cho nên với người chân chính phạm sai lầm, ta sẽ trừng phạt vô cùng nghiêm khắc. Ví dụ như ngày mai ta sẽ mang mọi người đi ăn kem với đi dạo công viên mà không mang người đó đi. Không, không, chỉ là ngày mai, về sau cũng sẽ không mang người đó đi.”

“Ah ~~ không…không được! Jian là ma quỷ!”

Người đầu tiên không nhịn được là Avrora, yêu tinh nhỏ suýt chút nữa liền khóc lên, giống như một công chúa nhỏ bị kẻ xấu cướp đi món đồ chơi yêu mến nhất.

“Ta… Bọn ta sai rồi, Jian.”

“Người ta về sau không dám nữa.”

“Ô ~ Ta… Ta cũng không dám.”

Quả nhiên, số 3, số 4, số 5 đều bị hình phạt ‘khủng bố’ của Ye Jian dọa cho sợ tới liên tục nói lời xin lỗi.

Nhìn xem bốn cô bé con giống như những chú thỏ bị dọa chấn kinh, trong lòng của Ye Jian đắc ý cười to. Hừ hừ, đám nhóc con, muốn sửa trị mấy đứa còn không dễ dàng?

“Được! Đã các ngươi chủ động nhận lỗi, vậy ta cũng không truy cứu. Thế nhưng chuyện đã làm sai thì vẫn phải bị phạt. Vì để cho cả bốn đứa về sau đều một mực nhớ kỹ việc ngày hôm nay, ta sẽ hơi trừng phạt bốn đứa một chút. Cả bốn! Đều nằm xuống rồi chổng mông lên đây!”

Trong đêm tối, ma vương lộ ra nụ cười sa đọa tà ác. Đối mặt với bốn yêu tinh nhỏ thuần khiết đáng yêu, non non mềm mềm, nũng nũng nịu nịu đã chủ động đưa tới cửa, đêm dài đằng đẵng lại không có lòng dạ để ngủ, Ye Jian có thể không làm chút gì mà tùy ý buông tha cho bốn yêu tinh nhỏ được sao?

“Ta… Ta cũng muốn sao?”

Khác với ba người số 3 không hiểu rõ về Ye Jian, Avrora chỉ cần nghe Ye Jian nói vậy xong thì hầu như không cần suy nghĩ thì cũng đã đoán được là Ye Jian muốn làm gì, vì vậy yêu tinh nhỏ lo sợ bất định mà hỏi lại, có chút không dám nghe theo lệnh của Ye Jian.

“Yên tâm, hôm nay không đánh mông, hôm nay chúng ta làm chuyện khác mới hơn, gọi là xấu hổ play.”

“Xấu hổ, xấu hổ p… play?

Hiển nhiên, chưa từng nghe qua cụm từ cực kỳ hiện đại hóa này, cả bốn cô bé con đều lộ ra vẻ hiếu kỳ cùng nghi hoặc.

“Uh, chưa nghe nói qua cũng không sao, các ngươi rất nhanh sẽ hiểu. Hôm nay, ta sẽ không giữ lại chút nào mà dạy hết toàn bộ cho các ngươi.”

Nụ cười giống như ác ma khiến bốn cô bé con trong lòng có chút lo sợ cùng sợ hãi, nhưng mà hiện tại, nói gì thì cũng đều đã trễ rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:43
Học năm cuối lại trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Còn vụ đăng cho xong thì coi như sau này có đi làm, không còn thời gian để dịch nữa thì tui sẽ trực tiếp đăng bản convert lên, cứ yên tâm. Còn giờ thì vẫn cứ làm đều đều thôi. Tui dịch truyện này để xem như một kiểu xả hơi riêng, vừa coi như có thể nhấm nháp truyện này, vừa chia sẻ cho anh em, nên bác không cần lo vụ bỏ truyện. Tối thiểu thì trước khi hết text, không có cửa tui bỏ truyện này đâu.
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:39
Học năm cuối còn bị trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Nếu nhanh được thì tui cũng muốn lắm, chỉ là học với xả hơi cũng muốn hết thời gian rồi, đó là tui còn không có thói quen la cà ở ngoài, học xong rồi thì thường về nhà luôn, mà còn như vậy đấy.
LãngSơn
27 Tháng tư, 2018 18:28
Bác Strauss ơi nếu có rãnh thì làm hết phần strike the blood đi ! Cám ơn bác nhiều !!
LãngSơn
22 Tháng tư, 2018 23:30
Thank bác nhiều :laughing:
lacmaitrang
22 Tháng tư, 2018 08:32
oh nàng! Tớ tưởng vp thế cho sát nghĩa để những truyện khác tiếp theo tớ sẽ đổi lại vp
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Mai quăng 40c lên cho.
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Chờ mai đi bác, năm ba cao đẳng rồi nên bận quá!
LãngSơn
20 Tháng tư, 2018 22:09
Thêm chương đi bác cvter ơi :+1:
lovelyday
30 Tháng ba, 2018 21:38
nàng ơi Vp của nàng sườn phi cứ thành 'bên phi' thôi,
lieukiepphi
25 Tháng hai, 2018 07:33
chổ này k khớp khúc trên nè, rõ ràng sau khi đón con gái + hai đứa cháu ngoại về ở mấy năm mới chết. cháu cũng nhỏ tuổi hơn nữa
Aiyukita
22 Tháng một, 2018 08:34
sao lâu quá ko thấy cập nhật chương ms thế chủ thớt
strauss
04 Tháng mười hai, 2017 07:30
Xong luôn phần Campione, đã đủ!
BÌNH LUẬN FACEBOOK