• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Part 6 (3)

Tại thế giới trước kia, game thủ 『  』 ..... cũng tức là Sora và Shiro, đã trở thành Truyền Thuyết Đô Thị.

Trong thể loại game FPS tập hợp tất cả những game thủ bắn-chạy đỉnh cao của toàn thế giới.

Người đã lập nên kỷ lục không thể lay chuyển.... không phải Sora, mà là Shiro.

Cô bé sử dụng khả năng tính toán như ma quỷ của mình để nắm giữ chuyển động của đối thủ, từ đó suy luận ra quy luật hành động của đối phương cùng thời điểm có thể sẽ xạ kích, dẫn đến việc tránh né, đứng lệch đường đạn gần như đoán trước được tương lại. Kết quả khiến đối thủ như có ảo giác rằng [đạn của mình chủ động tránh khỏi mục tiêu, đạn của đối phương tự đuổi theo sau lưng].

(..... Cái *** gì thế này, desu!!)

Tất nhiên, Izuna không thể biết được chuyện về thế giới của hai người Sora.

Izuna có thể đoán ra được sự thật đó cũng không phải vì trực giác của tộc người thú.

Mà là vì trực giác của một game thủ nói cho cô bé biết, cô bạn này.... còn nguy hiểm hơn cả kẻ tộc Flügel kia.

Hốt hoảng nhìn lại xung quanh, lúc này Izuna đang nấp trong một không gian chật hẹp chất đầy vật dụng.

Đối phương có thể dùng đạn nảy ngăn chặn đạn nảy do Izuna bắn ra từ ngoài tầm nhìn. Đối mặt với một địch thủ như vậy, hoàn cảnh này... rất bất lợi.

(..... Chỉ còn nước chạy thôi, desu!)

Izuna ném một quả [lựu đạn] qua khe cửa để tạo khoảng trống chạy trốn.

.... Nhưng lựu đạn còn chưa bay ra bên ngoài.

Đã bị viên đạn từ ngoài bắn vào... dẫn nổ!

(Sao.....?!)

Bùm ~~~~

Izuna vội vã nấp sau đống vật dụng, suýt soát tránh được luồng sóng nổ quét qua căn phòng.

Nhưng phát bắn vừa nãy thật sự giống như là tiên đoán trước được rằng cô bé sẽ ném lựu đạn ra vậy.

Trong thời gian đó, bước chân Shiro vẫn hoàn toàn không chút rối loạn, cuối cùng cùng tiến tới sát phòng kho. Izuna chỉ cảm thấy toàn thân ớn lạnh.

(Đến rồi, desu!)

Chạy nhanh vài bước rồi nhảy lên cao.... đạp mở cửa phòng.

Shiro xuyên qua khói mù từ vụ nổ, tiến vào trong phòng.

Nhưng đồng thời cô bé cũng kéo đổ giá đồ gần đó, ẩn vào trong tiếng rơi vỡ của đồ đạc, Izuna không thể nghe ra được vị trí của Shiro.

Thử thăm dò tiếng hô hấp.... Không nghe thấy gì.

(.... Còn mỗi cách dùng lưới đạn thôi, desu!)

Cô bé nấp sau đống đồ, ước lượng góc ngắm một thoáng rồi bóp cò liên tục.

Vô số viên đạn bắn ra, bật nảy qua lại, giống như tạo thành một lớp màn chắn bằng đạn trong phòng.

Thế nhưng.... Trong khoảnh khắc...

Izuna nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ của Shiro.... lập tức cảm thấy một luồng hơi lạnh ngắt chạy dọc sống lưng.

Izuna vội vàng tung người nhảy lên.

Cô bé dùng sức như đạp nát sàn nhà, phá vỡ khung cửa sổ, nhảy ra khoảng không bên ngoài tòa nhà.

Quay đầu nhìn lại, Izuna cảm nhận được trong căn phòng vẫn bị khói bụi mù mịt che phủ đó....

Toàn bộ lưới đạn bắn ra lúc nãy đều đã bị bắn rơi.

Tiếp đó, cô bé lại nghe thấy tiếng đạn văng bắn đi rồi hội tụ về vị trí mình vừa mới nấp lúc trước.

(..... Rút cuộc, chuyện quái gì đang diễn ra thế này, desu?!)

Chỉ một tích tắc thôi... Chỉ cần do dự một giây không nhảy ra nữa thôi là bây giờ mình đã bị làn mưa đạn đó bắn trúng toàn thân rồi.

Nhưng hiện tại, Izuna lại càng trợn tròn mắt kinh ngạc.

Không phải vì người vừa phát động một loạt công kích vừa nãy, Shiro.

..... Mà là vì khí tức đang ập tới từ trên đầu.

“Vâng~, xin chào mừng đã tới nơi ❤ “

(Flügel.... Jibril, desu?!)

Mai phục trên không trung, giống như là đoán trước được thời điểm cô bé sẽ nhảy ra.

...... Cô ta di chuyển lên nóc nhà từ lúc nào vậy!?

Izuna thoáng ngưng thở vì kinh ngạc. Tuy là tộc Flügel nhưng trong không gian trò chơi này sẽ bị kiềm chế trong giới hạn vật lý.

Cô ta đáng ra phải không thể dùng loại gian lận công khai là ma pháp, cũng không thể bay được mới đúng.

Nhưng nếu di chuyển bằng hai chân thì tai mình không thể bỏ sót được....!

Dù đang trong hoàn cảnh rối loạn, mạch suy nghĩ và cảm giác của Izuna vẫn hoạt động không ngừng.

Cô bé phát hiện, Jibril chuẩn bị ném [lựu đạn] xuống.

(..... Rối loạn tầm nhìn! Desu!)

Izuna lập tức kết luận.

Dù có ngăn chặn lựu đạn thì đạn bắn cũng sẽ nương theo vụ nổ để tấn công.

Vậy thì... Không để ý tới lựu đạn nữa. Bắn hạ Jibril trước, sau đó dùng viên đạn thứ hai xử lý lựu đạn.

Bằng phán đoán trong thời gian dù gọi là một tích tắc cũng vẫn quá dài đúng như nghĩa đen, Izuna bóp cò.

Thế nhưng...

“Không đơn giản vậy đâu ♪”

Cho dù bị ma pháp đã bị khóa mất thì tính năng thân thể của tộc Flügel vẫn không thua kém gì tộc Werebeast.

Ở giữa không trung, đối mặt với đạn bắn ra từ cự ly cực gần, Jibril vẫn có thể thuần túy dùng mắt nhìn, xoay chuyển thân thể để tránh né.

Đạn bắn sượt qua, trúng vào dây lưng của Jibril, theo trái tim tình yêu bay tán loạn, dây lưng vỡ nát rồi bến mất.

Tiếp đó lựu đạn bị bắn trúng, tỏa ra ánh sáng và tiếng nổ mãnh liệt.

Jibril giơ súng, đang định bắn vào phía sau màn khói mù thì bỗng trợn tròn mắt kinh ngạc.

..... Nhìn viên đạn thứ ba bắn thẳng tới trước mặt mình.

Izuna bắn ra tổng cộng.... ba viên đạn.

Chỉ nghe thấy hai tiếng súng vang lên.... Nhưng phát thứ nhất là để buộc Jibril phải tránh né.

Phát thứ hai để dụ Jibril ném ra lựu đạn dùng để nhiễu loạn tầm mắt, lợi dụng ngược lại nó che giấu đòn tấn công của mình.

Và viên đạn thứ ba mới thực sự là....

“Ya.... Ô kìa! À, quên mất là mình không thể bay được nữa!?”

Jibril lập tức muốn vỗ cánh tránh né nhưng đôi cánh chỉ đập đập một cách vô ích.

Cô không thể thay đổi tư thế, không tránh được phát đạn trúng vào giữa trán.

Thế nhưng, ngay trước lúc đó.

Jibril thật sự trông thấy.

Không có một dấu hiệu liên hệ nào... Izuna bỗng hốt hoảng nhìn sang phía một tòa nhà cao tầng cách đó khá xa.

Izuna đột ngột xoay chuyển thân thể, cố gắng hết sức để có thể tránh né.

Ống tay áo dài tung bay bị viên đạn từ xa bắn tới xuyên thủng... và biến mất.

Theo chênh lệch không đầy một sợi tóc, viên đạn thứ hai bắn tới từ cùng một hướng, trúng vào Jibrl vừa bị Izuna bắn hạ lúc trước.

..... Trước thực tế đó, trực giá như thú hoang đã có phản ứng.

Đòn này đã ngay lập tức đoạt lại Jibril vừa bị bắn trúng.

(Chẳng lẽ tất cả mọi chuyện lúc trước đều nằm trong kế hoạch, desu!?)

Cô bé vụt ngẩng đầu lên.

Tại khung cửa sổ Izuna vừa phá ra lúc nãy, Shiro đang hướng nòng súng nhắm thẳng về phía này.

Thế nhưng...

(Trong tư thế này, *** thể công kích được, desu!)

Giống như Jibril vừa nãy.

Izuna bị phát bắn tỉa đầu tiên ép phải tránh né, cô bé không thể phản kích được.

..... Cho dù khả năng thân thể của tộc người thú có cao hơn nữa thì cũng không thể bay lượn giữa không trung.

Tránh né đạn bắn giữa không trung không có chỗ mượn lực.... để thực hiện động tác vô cùng miễn cưỡng đó ,cô bé đã [đẩy hết cỡ] trọng tâm rồi.

Đây đã là cực hạn.... Không thể điều chỉnh lại tư thế được nữa.

Nhìn họng súng của Shiro lạnh lùng nhắm chuẩn vào mình đang rơi tự do.

Phản kích? Không thể. Tránh né? Không thể

Nổ súng.

Đối mặt với viên đạn bắn tới theo quỹ đạo không thể tránh né.

(.......!!)

Izuna cắn răng, vung mạnh tay lên trước.

Ống tay áo thứ hai phất lên, chặn trước đường bay của đạn. Viên đạn của Shiro xuyên thấu qua, phá hủy ống tay áo.

Nhưng viên đạn cũng tan thành vô số trái tim và biến mất.

“.... Thì ra là vậy.... quần áo, có thể dùng, làm khiên chắn...”

Không hề giải thích quy tắc này với chúng ta.

Shiro lẩm bẩm vẻ bội phục, Izuna thì xoay người đáp đất bằng cả tay lẫn chân.

Cô bé lập tức nhảy bật dậy, bỏ chạy ra xa giống như một con thú bốn chân thật sự.

Còn Jibril sau khi bị bắn trúng liên tục, cuối cùng cũng tiếp đất bằng đầu.

..... Một thoáng yên lặng.

Nhưng cô từ từ ngồi dậy giống như không có việc gì xảy ra.

Rồi hai mắt biến thành hình trái tim, nhìn về đằng xa.

“Master..... Ya, chủ nhân của em... Xin hãy cho em được ở bên cạnh người”

Jibril đạp vỡ cả mặt đường trải nhựa, chạy ra xa.

Cũng tức là... Chạy tới chỗ Sora đứng bắn tỉa cách đó hơn 300 mét.

..... Từ lúc Shiro phát động tấn công, cuộc chiến qua lại chớp nhoáng chỉ kéo dài trong mười một giây.

“.... hộc.... hộc....”

Shiro ngồi thở dốc giữa căn phòng kho vẫn đang ngập tràn khói bụi.

..... Mặc dù hành động chuẩn xác như máy móc tinh vi, mặc dù tính toán vượt trội cả máy vi tính, nhưng thân thể cô bé vẫn chỉ là một bé gái loài người bình thường, tuổi vừa mười một.

Trò chơi này phản ánh trực tiếp năng lực trong thế giới hiện thực, bao gồm cả thể lực.

Càng chưa nói tới chuyện cô bé và anh trai đều là hikikomori, thiếu vận động bình thường trong thời gian dài.... thể lực thiếu hụt đến mức thảm họa.

Để hồi phục nhanh nhất có thể, Shiro thả lỏng toàn thân, ngồi nguyên chỗ chờ đợi, miệng lẩm bẩm nói.

“.... Không thể.... hộc.... bắn trúng... được...”

“Không phải lỗi của Shiro. So với đó...”

Người trả lời cô bé là Sora, vừa nãy còn ở cách đây 300 mét.

Từ lúc Jibril bị Sora bắn trúng tới nay đã qua mười lăm giây.

Jibril tinh thần đã khôi phục lại bình thường, bế theo Sora, đưa cậu tới phòng kho ở tầng tám nơi Shiro chờ đợi.

“Trạng thái không thể tự khống chế quả nhiên là biến mất sau mười lăm giây.... Bên cạnh đó.”

Sora ngồi xuống cạnh Shiro, quay sang hỏi Jibril.

“.... Jibril, cô đã xác nhận rồi chứ?”

“Vâng, em đã tự mắt chứng kiến.”

Đỡ Sora ngồi xuống, Jibril nói.

“Trước khi đạn của Master bắn tới, cô ta đã quay sang phía Master rồi, không thể sai được.”

Nghe cô báo cáo, Sora lại chỉ ra vấn đề khác.

“Hmm, tôi mai phục trong trạng thái hoàn toàn tĩnh, tạm ngừng hô hấp, chờ tiếng lựu đạn phát nổ để ngụy trang rồi mới bắn nhưng lại bị tránh thoát. Bắn tỉa hoàn toàn bất ngờ, phối hợp với đòn đánh lạc hướng trực diện, sử dụng vật thể bay tốc độ âm thanh....”

“Jibril.... Nếu là tộc Flügel thì có thể tránh được không?”

Có thể phát hiện được đòn tấn công không thể biết được hay không, một câu hỏi giống như là công án Thiền vậy.

“..... Không thể được. Đây có phải là giác quan thứ sáu của tộc Werebeast không ạ?”

Nhưng Sora lại cười khổ, đáp.

“Đừng có ngốc thế. Nếu thật sự có thể làm được thì đó không phải là giác quan thứ sáu nữa.... mà là [nhìn trước tương lai] rồi.”

Giác quan thứ sáu về thực chất chỉ là [trực giác cao độ] do năm giác quan tổng hợp lại.

Nếu như có thể phát hiện ra chuyện hoàn toàn không có thông tin liên quan từ trước thì đã không cần phải nói dối là có thể đọc được suy nghĩ rồi.

Cho dù không sử dụng trò chơi này thì Liên Hiệp Đông Bộ cũng phải có thể đối kháng được với Elven Guld mới đúng.

“.... Vậy thì...”

“Đúng thế, chắc chắn là.... gian lận.”

Sora vò đầu bứt tai.

“Thật đúng là... Không ngờ lại dùng phương pháp gian lận phiền phức như vậy. Vốn muốn nhân lúc đối phương không cẩn thận, lập tức giải quyết trận đấu là tốt nhất... Thôi bỏ đi, toàn đội tiến tới điểm γ. Jibril, nhờ cô đưa Shiro sang đó để em ấy được nghỉ ngơi, tôi sẽ đi bằng đường khác."

“Tuân lệnh.”

■ Khu vực đài xem. ■

“.... Cái gì...”

Nhìn cảnh tượng hiện lên trên màn hình, Clamy hoàn toàn không nói nên lời.

Hơn nghìn người xem thậm chí đã quên hết mọi hoài nghi với hai người Sora, reo hò cổ vũ vang dội cho họ.

Quả thật là không bắn trúng.

Nhưng không thể nghi ngờ gì... Kỹ năng của hai người Shiro hoàn toàn áp đảo thiếu nữ Liên Hiệp Đông Bộ.

(Chuyện gì... vừa mới... xảy ra vậy?)

Nhưng Clamy đã vượt qua sự kinh ngạc, bắt đầu phân tích hoàn cảnh trước mắt.

Tham dự trò chơi do đối phương đề xuất nhưng lại như đây chính là trò chơi do họ lựa chọn vậy.

Dựa vào hành động và chiến lược giống như đã được tính toán hết từ đầu, thoải mái dẫn dắt đối thủ theo ý mình.

(Dùng người đối phương không đề phòng nhất là Shiro để áp chế trực diện, buộc đối thủ phải chọn cách tránh né khẩn cấp, sau đó ngược lại dùng người bị đề phòng nhất là Jibril để làm mục tiêu thu hút, khiến đói thủ mất thăng bằng giữa không trung không có điểm tựa lực, rồi lại dùng bắn tỉa từ khoảng cách xa....)

((..... Oa~~~... Thật là lợi hại...))

Ngay cả Fii đang cộng hưởng thị giác với Clamy cũng phải cảm thấy khâm phục từ tận đáy lòng.

.... Đúng vậy, đó có thể gọi là chiến lược hoàn mỹ đến mức đáng sợ.

Thế nhưng, từ đây lại có vô số nghi vấn nảy sinh.

Trong hàng đống ký hiệu không rõ ý nghĩa trong ký ức của Sora sẽ có đáp án chăng?

(.... Họ làm thế nào suy đoán ra vị trí của đối thủ? Sao Shiro lại có sức chiến đấu áp đảo như vậy? Còn cả phương pháp khống chế... không, là hoàn toàn [nắm giữ] tình thế giống như tất cả đều đã nằm trong kế hoạch đó là....)

Ngoài đó ra, điều càng khiến người ta nghi hoặc hơn là...

(.... Ngay cả công kích như vậy cũng có thể [tránh được], tên Werebeast đó...)

((Như Sora-san đã nói, đó phải là [công kích không thể biết được] mới đúng.))

Đúng vậy, cho dù có thể dự đoán được là lúc đó sẽ có khả năng bị tấn công thì cũng không thể biết được đến cả vị trí....

Nhớ lại lời Jibril đã nói với Sora.

(Đã có phản ứng trước khi đạn bắn... à?)

((.... Gian lận. Cũng tức là [chơi xấu].... là ăn gian đó~))

(Thì ra là vậy, gian lận không thể chứng minh.... Chỉ cần đối phương kiên trì nói đó là [giác quan thứ sau] là chúng ta chẳng làm gì được cả.)

((Bọn chúng đã sử dụng phương pháp đó nên Elven Guld mới thua đến bốn lần phải không.... Thì ra là vậy~~))

Fii nói với vẻ bội phục, đồng thời cũng ẩn chứa đôi chút thù địch.

Lúc này Clamy kín đáo quan sát Ino.

Mặc dù không nhìn ra được biểu lộ gì trên mặt ông ta.... Nhưng mà trong lòng nhất định là đã có dao động, không thể sai được.

Thế nhưng cũng không thể nhìn ra được dấu hiệu gì là đang gian lận.

(Quả thật là... Bọn chúng rất quen thuộc với trò chơi này, thậm chí còn hơn cả chúng ta!)

Tiếp tục không biểu lộ cảm xúc gì, Ino âm thầm gào thét.

Bọn chúng làm thế nào biết được rõ ràng như vậy để có thể xây dựng được kế hoạch kín kẽ đến thế?

Thông thạo trò chơi còn hơn cả Liên Hiệp Đông Bộ, chuyện này đáng lẽ không thể xảy ra...

Vẫn còn rất nhiều câu hỏi, chỉ có điều...

(.... Bình tĩnh lại nào... Cho dù như thế thì cũng vô dụng thôi.)

Đúng vậy, cho dù như thế thì bọn chúng vẫn không có cơ hội chiến thắng.

■ Bên trong game ■

“.... Nhưng mà nghĩ lại thì.”

Jibril nói.

“.... Dùng [toán học] ép đối thủ vào đường cùng.... Đó đúng là một ý tưởng sáng tạo tuyệt vời.”

Điểm γ..... là một công viên với tầm nhìn tệ hại mà Sora tìm thấy.

Xung quanh được bao phủ bằng những tòa nhà cao tầng, ngoài trên không và chính diện thì tất cả mọi hướng đều bị che chắn, bọn họ dùng công viên này làm đại bản doanh, Shiro đang dùng nền đất thay cho bảng, liên tục viết nên những công thức phức tạp.

Chọn lọc loại trừ những vị trí Izuna có thể ẩn nấp mà Sora đã tìm ra, áp dụng phương pháp đường cong hồi quy và lan truyền ngược hướng, thông qua tính toán xác suất tìm ra vị trí của Izuna, sau đó dùng hàm số Dirac delta xác định độ khuếch tán, tiếp nữa là mô hình liên tiếp Monte Carlo, phân tích tuyến tính, vân vân, để dự báo hành động của cô ta.

Câu nói của Jibril là sự ca ngợi từ tận đáy lòng với sự kết hợp tính toán của Shiro và chiến lược của Sora, có thể ép Izuna vào đường cùng, thế nhưng.

Sora khổ sở lắc đầu.

“.... Đó không phải kỳ mưu diệu kế gì cả, mà là bắt buộc.”

“Ý của người là?”

“.... Izuna sở dĩ không lập tức tấn công ngay từ khi bắt đầu là vì có Jibril cảnh giới đúng không? Nếu là như vậy thì đơn thuần xét về tính năng, khả năng thân thể của Izuna hẳn là được thiết lập ngang bằng với cô.”

Sora thở dài sườn sượt.

“Nói ra để cô tham khảo. Tôi chạy 100 mét mất khoảng mười lăm giây, Shiro có cho hai mươi giây cũng không chạy nổi, còn Jibril, với khả năng thân thể của cô hiện tại, chạy 100 mét hết khoảng bao nhiêu lâu?”

Jibril khẽ nghiêng đầu, đạp đạp chân xuống đất rồi đáp gọn lỏn.

“.... Chắc khoảng, hai bước ạ.”

“Đơn vị quái lạ nhỉ!”

“Nói thật là thân thể nặng nề quá mức..... Các Master ngày ngày đều phải trải qua cuộc sống bất tiện như thế này... Thật đúng là kiên nhẫn... Khiến em phải bội phục.”

“.... Đừng quên là chỉ số năng lực của bọn tôi còn thấp hơn thế mấy chục lần đấy.”

Sora tặc lưỡi cáu kỉnh, nghe vậy, Jibril ngẩng mặt nhìn lên bầu trời với vẻ bi tráng.

“.... Rõ, rõ ràng là dạng sống mong manh như thủy tinh, vậy mà các Master lại dám khiêu chiến với em và tộc Werebeast, thậm chí cả Thần....! A a, thật là can đảm, đúng là dũng sĩ!”

“Thôi đi có được không?”

Tiếp xúc với sự bất lực của hai người Sora lại càng khiến Jibril thêm khâm phục, Sora chỉ biết thở dài.

“Nói tóm lại.... Tính năng thân thể chênh lệch lớn đến như thế, như lưới đạn lúc trước, chỉ cần Shiro sơ sảy một chút thôi là sẽ bị loại, tôi chỉ cần bị tiếp cận là cũng chỉ còn nước đầu hàng.... Không sử dụng toán học căn bản không thể đấu lại nổi.”

Đúng vậy, trong mắt mọi người, mấy người Sora giống như đã nắm ưu thế mang tính áp đảo.

Nhưng trên thực tế... Chỉ cần bị Izuna tiếp cận, bọn họ đã coi như bị [chiếu hết] rồi.

Kỹ thuật bắn như ma quỷ của Shiro cũng vậy, khi mệt mỏi tích lũy lại, chỉ cần nòng súng sai lệch một chút thôi là đã coi như kết thúc rồi.

.... Đến lúc đó, ngoài Jibril ra thì chẳng còn ai có sức chiến đấu bình thường nữa.

..... Chiến lược cấp cao chỉ cần có chút ít sai lệch là sẽ dẫn đến thất bại toàn diện. Không thể không dựa vào chiến lược kín kẽ... vậy nói cách khác, cũng có nghĩa là, ngoài đó ra không còn phương nào có thể trông cậy được nữa.

“Nhưng mà, nếu đã biết được đối phương dùng phương pháp gian lận như thế nào thì chỉ cần tính luôn cả chuyện đó vào, suy nghĩ chiến lược mới... Không phải lần tiếp theo sẽ có thể đánh bại đối phương sao?”

Mặc dù Jibril nói rất lạc quan nhưng Sora lại không hề có chút đồng tình nào.

“Không được.”

“.... Dạ?”

Sora giải thích thay cho Shiro đang cố gắng hết sức viết nên các phương trình trên mặt đất.

“Nguyên lý không xác định... À không, chuyện chính bản thân tôi cũng không hiểu lắm thì không nên nhắc đến vẫn hơn.”

Sora gãi gãi đầu, giải thích bằng phương thức của chính mình.

“.... Thế này nhé, phương pháp chiến thắng trò chơi đại khái chia thành hai loại. Trong lần phân thắng bại đầu tiên, chiến thắng đối phương sau đó chuồn luôn, hoặc là không ngừng thua cuộc, sau đó đến lần cuối cùng thì lật ngược thế cờ, thắng lại toàn bộ và hơn nữa rồi chấm dứt, chỉ có hai loại thế thôi.”

Sora giơ một ngón tay lên, rồi lại lắc lắc đầu, giơ thêm ngón thứ hai.

“Thế nhưng, nếu muốn dùng cách sau, điều kiện là phải [không ngừng đóng vai kẻ ngốc, khiến đối phương lơi lỏng phòng bị].”

..... Đúng vậy, giống như cách quốc vương tiền nhiệm đã làm.

“Một khi đối thủ biết bên ta có thể vượt lên trên mình thì phương pháp thứ hai sẽ không thể sử dụng được nữa. Như vậy, đối phương cũng sẽ thay đổi phương thức ra đòn tương ứng để đối phó với chúng ta, muốn dự tính hoàn hảo theo số học sẽ gần như là không thể...”

Nói xong, Sora ngồi xuống cạnh Shiro, thở dài.

“Tiếp theo đây sẽ là phân thắng bại thuần túy.”

Ngồi cạnh Shiro đang cắn móng tay, viết công thức lia lịa, trông Sora cũng chẳng có vẻ thoải mái hơn gì.

“.... Cố lên nhé, Shiro. Nếu không thể phân thắng bại ngay từ bước đầu tiên thì tiếp theo sẽ là.... tùy cơ ứng biến thôi.”

“.... Ưm.”

..... Phân thắng bại thuần túy?

Với đối thủ thông thạo trò chơi, có tính năng thân thể mang tính áp đảo, chuyên sử dụng gian lận sao?

Nói một cách đơn giản thì.... cũng có nghĩa là, [tình huống tuyệt vọng] rồi.

“..... Jibril, nhờ cô canh chừng xung quanh với tôi. Trong trò chơi có khái niệm về thể lực này, cho dù là Shiro có thể hành động chuẩn xác như máy móc thì chỉ cần mệt mỏi, nòng súng cũng sẽ phát sinh sai lệch.... Em ấy không thể bắn được nhiều nữa, hãy để Shiro tập trung tính toán, việc bảo vệ là của chúng ta.”

Sora nhanh chóng ra lệnh, cắt đứt mạnh suy nghĩ của Jibril, cô cũng cung kính hồi đáp.

“Tuân lệnh, xin cứ giao cho em.”

“.... Thật là, biết thế này thì lúc thường đã chịu khó vận động nhiều hơn chút rồi...”

Sora cười khổ, đứng dậy.

Không chút sợ hãi, đối mặt với các NPC đang kéo tới, nhưng đồng thời, những giọt mồ hôi cũng âm thầm nhỏ xuống

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK