Lạn Kha ngồi bên ván cờ lá rụng, tại giữa trúc lâm không người đánh cờ. Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại xoay người sông núi thênh thang. ... Thức giấc sau cơn mơ, Kế Duyên trở thành một tên hành khất gần như mù mắt trong một cái miếu sơn thần cũ nát. Thực lực không đủ thì dùng miệng lưỡi để kiếm ăn, chân nhân dùng kiếm, lừa đảo dùng mồm, Kế Duyên nhờ vào bản thân kiếm sống tại cái thế giới đáng sợ này. ... Du Lạn Kha Sơn Giản lai huề trượng thượng toàn ngoan, Tứ nhập vân tiêu nhãn giới khoan. Phong động viễn lâm thu sắt sắt, Giản thông u cốc thuỷ sàn sàn. Bình không tử lạc tiên kì tĩnh, Vật hoán tinh di Phật cốt hàn. Duyệt thế du du kim kỷ hử, Không tồn di tích hậu nhân khan. Review Truyện: Tiên hiệp cổ điển rất khó viết. Một bộ tiên hiệp hay là một bộ truyện phải được viết sao cho thật dễ hiểu, thật thú vị, thật tiêu sái cũng như phải có cái hồn của tiên hiệp. Chỉ một điều kiện thôi đã khó, chứ đừng nói phải có đầy đủ các điều kiện trên. Có lẽ vì vậy mà tiên hiệp bắt đầu suy tàn. Kể từ sau Hoàng Đình, cũng thật lâu rồi mình mới thấy lại một bộ tiên hiệp cổ điển thuần túy như Lạn Kha Kỳ Duyên. Có yếu tố lãng mạn, thoải mái tiêu sái của tiên hiệp cổ điển trường phái phi thăng, chi tiết truyện vừa xuất sắc lại dân dã. Có yếu tố truyền thuyết phàm tục mang lại cảm giác của những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Nam chính ở trong trò chơi hồng trần này, tuy rằng pháp lực tu vi không cao, nhưng cách xử sự làm người lại có trước có sau, thần bí khó lường, có ý cảnh, có tâm cảnh, thực sự đã mang lại cảm giác thần bí của tiên nhân. Đoạn mở đầu, khi nam chính nghèo túng cũng sợ chết như người thường, lời ăn tiếng nói cũng hơi tùy tiện. Trong truyện mỗi người đều rất lý tưởng, không dây dưa lợi ích quá nhiều, cũng không có quá nhiều cơ quan tính toán, nhiều khi đọc mà không nhịn được cười. Trước mắt thì thấy đây là một thể loại truyền kỳ du ký cổ đại, có giang hồ, có tu sĩ, có tiên thần, có võ lâm cao thủ, có người phàm. Bàn tay vàng rất có ý tứ, tựa như thay đổi vận mệnh nhân vật. Mỗi khi nam chính thúc đẩy vận mệnh một người, hoặc là dạy người hướng thiện, trên ván cờ sẽ ngưng tụ ra một quân cờ mới. Người đọc bị cuốn hút dần bởi những câu chuyện xung quanh Kế Duyên, muốn biết rốt cuộc quân cờ mà nam chính đã gieo sẽ trở thành những gì.
Chân Phí Sự
- Ngôn Tình
- Đang ra
- 8377
- Tam Linh 247
Lạn Kha Kỳ Duyên - Kế Duyên (truyện full tác giả: Chân Phí Sự)
Lạn Kha Kỳ Duyên - Kế Duyên (truyện full tác giả: Chân Phí Sự) Review Rating: 0.0 out of 10 based on 0 reviews.
5 Chương mới cập nhật Lạn Kha Kỳ Duyên - Kế Duyên (truyện full tác giả: Chân Phí Sự)
Danh sách chương Lạn Kha Kỳ Duyên - Kế Duyên (truyện full tác giả: Chân Phí Sự)
Chương 101: Thành Kỳ chi Y
Chương 102: Hiếm thấy Phán Quan có tính trẻ con
Chương 103: Ta không mua
Chương 104: Nhất duyên khuy thiên
Chương 105: Người chơi cờ
Chương 106: Một chén say ở Tiểu Các
Chương 107: Chơi cờ như một giấc mộng ba năm
Chương 108: Kỳ đạo Âm Dương
Chương 109: Cuộc mua bán kỳ quái
Chương 110: Hạnh phúc là khi biết tự thỏa mãn
Chương 111: Hồng phu nhân
Chương 112: Dám động tới bạn của Kế mỗ?
Chương 113: Quái án
Chương 114: Sắc lệnh"Trảm yêu"
Chương 115: Tiên kiếm trên không, Hắc Phong run rẩy
Chương 116: Kiếm linh giúp quỷ thần
Chương 117: Mộng Âm Ti
Chương 118: Gặp chuyện
Chương 119: Mưa đêm Tiêu Diệp Sơn
Chương 120: Gặp lại trong miếu chính là Tiên nhân
Chương 121: Phép Câu Thần và định thân
Chương 122: Ma khí mà thôi
Chương 123: Người câu cá
Chương 124: Hai bên tìm không thấy
Chương 125: Thuyền đâu?
Chương 126: Kế thúc thúc
Chương 127: Chân Long thọ yến
Chương 128: Lễ vật này có chút nặng
Chương 129: Sẽ có lúc tự dâng hương
Chương 130: Một viên cờ ngưng thực
Chương 131: Lời bàn tán từ chiếc lâu thuyền
Chương 132: Bạn hữu đã đến
Chương 133: Gặp lại bạn cũ
Chương 134: Kẻ mang chữ Minh, khí lành sơ hiện
Chương 135: Chuyện lạ tại nhà họ Chu
Chương 136: Tình người duyên yêu hiếm thấy
Chương 137: Ta mạnh hơn một chút
Chương 138: Uyên ương đẹp mộng, thần tiên chẳng màng
Chương 139: Thay xà đổi cột
Chương 140: Pháp - Không được phạm, nhưng cũng khoan dung
Chương 141: Ngụy gia sinh con trai
Chương 142: Có người vẻ vang, có người đau khổ
Chương 143: Tiếu Diện Hổ
Chương 144: Đại hiệp cụt tay
Chương 145: Sự lột xác ngoạn mục
Chương 146: Tụ tập cùng nhau
Chương 147: Tiệc nhà trong vương phủ
Chương 148: Khách không mời
Chương 149: Điềm lành
Chương 150: Suy nghĩ gì vậy?
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK