“Tiêu Chính Văn, tôi là Khương Vy Nhan, Na Na gặp tai nạn giao thông, con gái của chúng ta sắp chết rồi, cầu xin anh, anh có thể quay về thăm Na Na… Con bé vẫn luôn muốn gặp anh… Cầu xin anh đó… Rốt cuộc anh ở đâu hả, hu hu hu.” Khương Vy Nhan ngã quỵ xuống nền đất, khóc không ra tiếng, cả cơ thể không ngừng run rẩy. “Khương Vy Nhan?” Đầu bên kia điện thoại, Tiêu Chính Văn đang ở trên đài phong tướng ở Thi Sơn xa xôi, trên người mặc quân phục hoa văn rồng xanh, lúc này cả người đều run lên! Hôm nay toàn bộ khu vực Thi Sơn đều đóng cửa, một trăm nghìn binh sĩ xếp thành hàng, cờ bay rợp trời! Tiêu Chính Văn Tiêu Chính Văn lập tức gọi lại, nhưng không có ai bắt máy. Ngay sau đó, anh bỏ luôn đại lễ phong tướng, dưới ánh mắt chăm chú của trăm quan cùng trăm tướng, chạy vội xuống chân núi Thi Sơn. Trăm quan và trăm tướng đều bị chấn động, đây là đại lễ phong tướng đó, là thời khắc vinh quang nhất, huy hoàng nhất! Tiêu Chính Văn lại từ bỏ đại lễ phong tướng, anh ta định đi đâu vậy? Brừm! Khương Vy Nhan bần bật. Hốc mắt của anh sớm đã bị nước mắt lấp đầy. Khương Vy Nhan… Na Na… Con gái của chúng ta… Tiêu Chính Văn không thể kìm nén được sự kích động trong nội tâm, phát ra một tiếng gầm nhẹ. Tiêu Chính Văn anh có con gái, năm năm rồi, anh không hề hay biết, mình lại có một đứa con gái!!! “A! Nhanh lên! Nhanh lên nữa cho tôi! Tôi phải gặp được bọn họ!” Tiêu Chính Văn quát lên, cảm xúc khó mà bình lặng trở lại, sự tự trách trong lòng lúc này bùng nổ như một cơn sóng thần. Thuộc hạ ngồi hàng ghế trên nghe thấy tiếng quát đầy bi phẫn, không dám chậm trễ, lại nhấn mạnh chân ga, “ầm” một tiếng, chiếc xe quân dụng lao thẳng ra ngoài với tốc độ kinh người.
5 Chương mới cập nhật Chiến Thần bất bại - New
Danh sách chương Chiến Thần bất bại - New
Chương 355: Quỳ xuống xin tha!
Chương 356: Mạng lưới ám sát
Chương 357: Nhận nhiệm vụ mới
Chương 358: Kẻ xâm phạm hoa quốc thì xa mấy cũng diệt
Chương 359: Long vương phương đông
Chương 360: Có vấn đề
Chương 361: Vợ tôi không ký!
Chương 362: Thẹn quá hóa dồ!
Chương 363: Tôi nói, tôi nói hết
Chương 364: Đối mặt chất vấn
Chương 365: Đại sư thiết kế váy cưới
Chương 366: Đuổi hết ra ngoài
Chương 367: Cả thành phố chấn động
Chương 368: Hết sức vinh hạnh
Chương 369: Nếu tôi là chủ soái bắc lương
Chương 370: Là anh mời sao?
Chương 371: Ông là đại sư bàng?
Chương 372: Một đại sư bàng khác
Chương 373: Cho anh một cơ hội
Chương 374: Buộc phải vạch trần
Chương 375: Quỳ xuống xin lỗi ư? ông không xứng
Chương 376: Hoảng sợ, thật sự hoảng sợ rồi
Chương 377: Ông ta mới là giả
Chương 378: Đánh vào chỗ chết
Chương 379: Quá mạnh rồi đấy?
Chương 380: Lập tức sa thải
Chương 381: Phi lễ, chớ nhìn!
Chương 382: Anh chắc là muốn chuốc rượu tôi chứ?
Chương 383: Vẫn còn cứu được
Chương 384: Một viên thuốc?
Chương 385: Tỉnh thật rồi
Chương 386: Rốt cuộc tiêu chính văn là ai?
Chương 387: Tống thiên lỗi nổi giận
Chương 388: Tống tiền
Chương 389: Cách ngày đại hôn mười ngày nữa
Chương 390: Người đẹp hoàn mỹ
Chương 391: Xin lỗi anh ấy đi
Chương 392: Rốt cuộc anh ấy là ai?
Chương 393: Võ đường thất hổ
Chương 394: Quỳ xuống gọi ông nội!
Chương 395: Tôi sai rồi, xin anh hãy tha cho
Chương 396: Mời anh bạch
Chương 397: Chó ngoan không cản đường
Chương 398: Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp
Chương 398: Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp
Chương 399: Hai nữ thần
Chương 399: Hai nữ thần
Chương 400: Không nể mặt à?
Chương 401: Quỳ xuống dâng trà
Chương 402: Không biết tự lượng sức mình
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK