Hôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng , đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua.
Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên , còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh . Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển , đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển , ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi , cơ thể nặng trĩu .
Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức , hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm . Cơ thể rất mệt mỏi , có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy.
+ Nhiên vương phi người tỉnh lại đi , huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi.
+ Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi , huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp.
Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ , rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại , hai nàng quay sang nhìn nhau rồi nhận ra nhau vì khuôn mặt của 2 nàng ở hiện đại hay cổ đại đều giống nhau còn đẹp hơn trước rất giống mỹ nhân nha.
Hai nàng nhìn nhau một lúc trong đầu cùng chung một ta nghĩ " Oh My God " bọn mình xuyên qua rồi . Hai nàng lúc rảnh rỗi cũng từng đọc tiểu thuyết xuyên không nhưng không nghĩ mình cũng được như vậy biết vậy không đọc cho rồi , trong trường hợp này tốt nhất nên giả vờ mất trí nhớ.
+ Các người là ai , đây là ở đâu ? - Hai nàng đồng thanh hỏi với vẻ mặt đầy sự vô tội