+ Hai nàng có chuyện gì vui sao , kể cho bổn vương nghe với - Một nói giọng đầy sát khí của Dạ Tước.
+ Làm giật hết cả mình , vào mà không có tiếng động cũng không gõ cửa các ngươi là ma sao - Nhiên nhíu mày nói rồi nghĩ trong bụng " thuốc ít qúa nên không có tác dụng sao , mình bỏ hơn 1 gói mà ".
+ Làm chuyện xấu , bị bắt quả tang nên mới bị giận mình sao - Đế Bạch nói với giọng đầy khiêu khích , cười đắc ý .
+ Xin hỏi hai vị vương gia , bọn ta làm gì đắc tội với hai người sao - Thanh nói xong cười đắc ý rồi nghĩ " có bằng chứng thì đưa ra đây ! ".
Dám cãi với bà sao ... haha. Còn Nhiên ngồi thảnh thơi uống trà.
+ Vậy để hai nàng ăn cơm của bọn ta , người đâu mang lên - Nói xong hai thị vệ Hạo và Sinh mang cơm để trước mặt hai nàng. Nghĩ " ta muốn xem hai nàng định dở trò gì đây ! ".
Dạ Tước nói xong câu đó đúng lúc ngụm trà trong mồm Nhiên " Phụt " ra.
+ Lần này chết rồi mày ơi , có nên dùng tuyệt chiêu không - Thanh ghé sát vào tai Nhiên e rè nói.
+ Cứ thuyền đi hướng nào , mình theo hướng đó - Nhiên đáp lại.
Hai nàng bước đến gần hai chàng cầm lấy tay nũng nĩu nói , thể hiện một bộ mặt đầy sự đáng yêu.
+ Vương gia ... thần thiếp biết sai rồi ! - Nhiên cầm tay của Dạ Tước lung lay nũng nĩu nói.
+ Tha cho thần thiếp đi ! - Thang cầm tay của Đế Bạch bĩu môi nói.
Đây là người nữ nhân thứ hai dám cầm lấy tay của của hai chàng , người đầu tiên tất nhiên là mẫu hậu rồi giờ là Thái Hậu đó . Nhưng hai chàng cùng chung ý nghĩ " trên người nữ nhân này không có mùi phấn son , lại có mùi thơm nhẹ của hoa ... nhưng không biết là hoa gì lại rất đặc biệt , tay của nàng thật sự rất mềm ...
Với những suy nghĩ đó những suy nghĩ sau lại ... " nàng ta thật lắm chiêu , cho đi vào hoàng cung tranh đấu với mấy người quý phi thì nàng ta đứng thứ hai không ai dám đứng thứ nhất " Dạ Tước nghĩ.
Còn Đế Bạch nghĩ " nàng ta lật mặt còn nhanh hơn lật sách "