Mục lục
Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâu Cận Thần trong lòng, có nặng nề áp lực, giống như thiên địa hắc ám, như cơn mưa to này mãi chưa tạnh, điều này làm cho hắn biết rõ ở bên ngoài Triệu phủ còn có địch nhân chờ đợi.

Cho nên hắn quyết định xuất kích, hơn nữa là chủ động xuất kích, dẫn Đại đương gia cùng Lục đương giantrở về, là bước đầu tiên.

Bước thứ hai, chính là ra ngoài đi săn.

Lúc bọn hắn trên đường trở lại, Đại đương gia cùng Lục đương gia nhìn thấy một ít thi thể ở trên mặt đất, trong thi thể có không ít nhìn qua chính là quái vật, có chút vẫn còn ở trên mặt đất giãy dụa.

Lâu Cận Thần cong ngón tay lại bắn ra từng sợi nguyệt quang pháp niệm, như là kiếm mang rơi vào những thân thể đang giãy dụa, giải thoát cho bọn họ.

Không bao lâu, bọn hắn đã đi đến bên trong lão trạch, lúc này bên trong lão trạch vẫn yên tĩnh như trước, Đại đương gia đã tìm được đèn dầu, đốt lên, toàn bộ bên trong lão trạch lại một lần nữa sáng lên ánh đèn.

Lâu Cận Thần nhìn nhìn xung quanh, cũng không có dấu vết của ai đi vào, hắn lại dùng niệm quang cảm chiếu, vẫn không phát hiện được gì, liền đối với Đại đương gia cùng Lục đương gia nói: " Ta đi bên ngoài xem thế nào, các ngươi thủ tại chỗ này, không nên ly khai. "

Đại đương gia lại nói: " Tam đệ, ngươi hà tất phải đi ra ngoài, ở chỗ này trông coi cũng được, chúng ta cùng một chỗ, có thể chiếu ứng lẫn nhau. "

" Nào có chờ người khác đến đến cửa đạo lý. " Lâu Cận Thần cười nói: " Đại đương gia yên tâm, cho dù không đánh lại, ta dùng Du Thân Tung Kiếm Thuật là có thể chạy thoát. "

Lâu Cận Thần đương nhiên không có ý định chạy trốn, chỉ cần hóa thần không xuất thủ, kiếm của hắn cũng không biết sợ hãi.

Đại đương gia còn muốn nói, Lục đương gia đã mở miệng nói: " Tam ca yên tâm, ta có thể bảo vệ tốt nơi đây. "

Lâu Cận Thần nhẹ gật đầu, nói ra: " Chỉ cần các ngươi không đi ra khỏi đây, chắc cũng không có việc gì, nơi đây dù sao có Nhị đương gia, Thất đương gia bọn hắn bố trí xuống pháp trận, tuy chỉ là khải linh trận, nhưng cũng có thể ngăn cản một ít hoặc tâm mê hồn pháp. "

Lâu Cận Thần nói xong, Đại đương gia cùng Lục đương gia liền thấy hắn ở trước mặt của mình chậm rãi biến mất, lại cẩn thận nhìn trên mặt đất, hẳn là vì lúc trước giày của Lâu Cận Thần ẩm ướt, mà lưu lại nhàn nhạt dấu chân đang từ cửa ra vào bước đi.

Lâu Cận Thần cẩn thận bay qua tường viện.

Từ khi hắn bị quỷ mắt nhìn chăm chú, hắn từ đó cũng cảm nhận được loại này che dấu tại ánh mắt bên ngoài thần pháp, hắn lại đem kết hợp với ẩn thân pháp của mình, trở mình nhảy qua tường viện, căn bản cũng không hiển lộ ra thân hình.

Hắn đi ở trong mưa, tiếng mưa rơi đem tiếng bước chân của hắn hoàn toàn che dấu.

Tổ Ngõa đứng ở đầu ngõ, đây là ở gần Triệu phủ một chỗ ngõ nhỏ, hắn biết rõ, bên cạnh ngõ nhỏ cũng có người, chỉ là đến tột cùng là người nào hắn cũng không rõ ràng lắm, nhưng từ trong âm tà khí tức, lại xuông vào trong lỗ mũi.

Đột nhiên, trong tai của hắn, tựa hồ nghe được một mạt kiếm ngâm âm thanh.

Tổ Ngõa trên lưng hai cái cánh tay khác không khỏi nắm chặt, lúc khẩn trương, hai cái cánh tay mới nối, sẽ không tự chủ được nắm chặt nắm, lúc bất an thời điểm, có khi còn không tự chủ cử động.

Chẳng biết tại sao, lúc này, hắn đúng là nghĩ tới người kia bị mình chiếm hai cái cánh tay, lúc ấy hắn nhìn trúng hai cánh tay này, liền đoạt lấy, hiện tại, lại nghe nói nơi này có bí cảnh mở ra, cho nên hắn lại tới nữa, chỉ là hắn đối với bí linh cũng không cảm thấy hứng thú lắm, hắn nghe nói, nơi này có một người có một tay cường đại kiếm pháp.

Sau đó hắn liền động tâm rồi, hắn từng thấy qua người thi triển cường đại kiếm pháp, nên vô cùng muốn học tập kiếm pháp, nhưng là tư chất có hạn, học một thời gian ngắn nhưng không được yếu lĩnh, sau đó hắn liền sinh ra ý tưởng cướp đoạt một cái kiếm thủ cánh tay, hiện tại trên lưng hai cái cánh tay này tuy xinh đẹp, nhưng nếu có thể đổi thành kiếm thủ cánh tay tự nhiên là rất tốt.

Tại phía dưới Lâu Cận Thần niệm quang cảm chiếu, đứng ở nơi đó là một người có bốn cánh tay, hai cánh tay trên lưng, nhỏ nhắn trắng muốt, như là của nữ tử, tổng thể như là ghép vào trên người, dù Lâu Cận Thần dã gặp qua rất nhiều người đem chính mình tu luyện người không ra người quái không ra quái, nhưng loại này nhiều thêm hai cái cánh tay, vẫn là lần thứ nhất thấy.

Hắn chỉ là trong lòng kinh ngạc, kiếm trong tay không chút nào không nương tay, kiếm ra khỏi vỏ, một điểm ngân mang cực nhanh, hướng mi tâm của hắn điểm tới, người bốn tay nhìn thấy kiếm quang trong tích tắc, trên mặt lộ vẻ kinh hoảng, nhưng trên lưng một cánh tay lại hướng phía mũi kiếm chộp tới, mũi kiếm đang tới sắp bị bắt được trong nháy mắt, lại như là gió thổi cành liễu, lập tức ngoặt ra một cái đường cong, đúng là lách qua bàn tay trắng ngần này.

Tổ Ngõa chỉ cảm thấy một mảnh bạch mang chói mắt, trong lòng kinh hoảng, mi tâm đau xót, kiếm đã điểm xuống, sau đó trong mắt hào quang rất nhanh ảm đạm.

Kiếm ra khỏi vỏ trong nháy mắt là sát cơ phóng ra thời điểm, mà kiếm về vỏ, thì là ý niệm trong đầu thu về, sát niệm giấu kín.

Võ thuật bên trong có một câu gọi là, hết thảy phát lực đều là phát cùng thu quá trình.

Nắm đấm vung ra là phát, cơ bắp co lại là thu, thân thể vào thế là thu, thân thể triển khai một quyền là phát.

Mà ý niệm trong đầu hắn cũng là như vậy, hắn từng dùng loại phương thức này, thân thể thu phát, từ đó phá tan người khác áp chế.

Xuất kiếm như hô hấp, hô hấp tương tự là ý niệm trong đầu thu phát, là pháp lực thu phát, hắn càng ngày càng tự nhiên.

Một đầu ngõ khác, có một trung niên nữ tử đứng ở nơi đó, quanh thân nàng ngưng kết từng đoàn từng đoàn khói đen, nhìn kỹ từng đoàn khói đen này, sẽ phát hiện đó là một đám âm quỷ.

Âm quỷ tán vào ngõ nhỏ hai bên vách tường kéo dài đến mặt đất, những địa phương được âm khí trải rộng, như là mạng nhện, nếu có người tiến vào phạm vi của nó, sẽ lập tức bị nàng cảm giác đến.

Nàng cảm giác được có người tới gần, một người ẩn đi thân hình, bước chân nhẹ nhàng.

Nàng lập tức cảnh giác, trong hư không âm khí lập tức hướng phía người kia quấn lên, nhưng mà ý nghĩ của nàng vừa mới động, một đạo quang mang từ trong mưa đêm hiện ra, lập tức xuyên qua xung quanh nàng âm quỷ vòng vây.

Vốn là người kia vẫn còn ở khá xa, từ một điểm kiếm quang kia hiện ra, đúng là lập tức xuất hiện trước mặt nàng.

Dưới người nàng một đoàn âm quỷ kia theo nàng chấn kinh lập tức muốn nhảy dựng lên, như là từng con màu đen hầu tử, hướng phía kiếm quang nhào tới, đồng thời, trung niên nữ tử rất nhanh lui về phía sau.

Kiếm quang dừng một chút, sửa đâm làm chém.

Nàng lập tức cảm giác được mấy con âm quỷ tán loạn.

Nàng lại thấy kiếm quang phóng ra một mảnh quang hoa, tạo thành kiếm quyển, đem âm quỷ của mình vây lại trong đó, rất nhanh bị diệt.

" Ngươi là ai, vì cái gì đánh lén ta? " Trung niên nữ tử đã thừa cơ lùi lại, bay lên nóc nhà, lạnh giọng hỏi.

Ở phía dưới hiển lộ thân hình Lâu Cận Thần cũng không đuổi theo, mà là hỏi ngược lại: " Minh Linh Sơn người? "

" Là, Minh Linh Sơn Âm Mộng Tình, ngươi là ai? " Trung niên nữ tử hỏi.

" Ngươi tốt nhất ly khai nơi đây, lần sau còn đến gần, kiếm của ta sẽ không nhận người. " Lâu Cận Thần nói ra.

" Ngươi cũng không giống người sẽ sợ Minh Linh Sơn ! " Âm Mộng Tình có thể cảm nhận được trên người đối phương một cỗ sát cơ chợt hiện, người luyện tập kiếm thuật, nhìn như phong lưu đa tình, không câu nệ tiểu tiết, nhưng lúc giết người thì thường thường tâm như sắt đá.

" Minh Linh Sơn mặc dù được xưng là nuôi quỷ đại phái, nhưng là dọa không được ta, chẳng qua là có cố nhân ở trong đó tu hành, liền tha cho ngươi một mạng, ngươi sau khi trở về thay ta hướng Đoạn Nhu vấn an, lại nói ta Lâu Cận Thần rảnh rỗi, nhất định sẽ tiến về Minh Linh Sơn bái phỏng nàng. " Lâu Cận Thần thanh âm vừa rơi xuống, cũng đã biến mất.

Minh Linh Sơn rất lớn, trong đó đệ tử đông đảo, Âm Mộng Tình cũng đã mấy năm chưa trở về trong núi, cùng Đoạn Nhu cũng chỉ là nhận thức mà thôi, cũng không có nhiều ít giao tình.

Sau đó nàng nhìn thấy ở đầu ngõ khác, có một cái bón người ẩn vào bên trong nước chảy, như là cá bị kinh hãi vọt lên, một đạo kiếm quang hiện ra, Lâu Cận Thần thân ảnh từ kiếm quang hiện ra, một kiếm chém rụng người nọ đầu lâu, Lâu Cận Thần chạm xuống đất thời điểm, người cũng đã biến mất vào hư không.

Mưa gió dần dần nhỏ lại.

Lâu Cận Thần trong tai xuất hiện tiếng tiêu, theo tiếng tiêu, hắn đi tới bên cạnh một cái giếng, ngẩng đầu nhìn về phía trên nóc nhà, có một người mặc áo tơi mang mũ rộng vành đứng ở nơi đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
tuyetda_buon_1995
03 Tháng chín, 2022 07:02
Tính cách của Lâu Cận Thần khá khác biệt so với các nhân vật trước đây của Thân Vẫn. Nam Lạc, Trần Cảnh, Dịch Ngôn, Đồ Nguyên hay Thanh Dương đều có vẻ hướng nội, còn kiếm tiên của chúng ta có vẻ phóng khoáng và hướng ngoại, có điểm giống Lệnh Hồ Xung của Kim Dung (nhưng không bệnh lên bệnh xuống giống ông này).
tuyetda_buon_1995
03 Tháng chín, 2022 06:59
Trần Cảnh chưa chết. Diệp Thanh Tuyết cũng không. Tới BCDC thì được Cảnh mang đi cho nhập thể lại với Phượng Hoàng. Nếu nói bi kịch nhất hẳn là cuộc đời Nam Lạc. Bị cả thế gian tính kế, xem thường và lãng quên, đến cả cháu gái ruột cũng theo phe kẻ thù, nhưng vẫn kiên cường và mạnh mẽ vươn lên.
tuyetda_buon_1995
03 Tháng chín, 2022 06:56
Tới giai đoạn Nguyên thần du thiên ngoại Đồ Nguyên phân tách ra làm Nhật và Nguyệt luôn á bro
Rainmaker
02 Tháng chín, 2022 20:22
Lâu Cận Thần luyện là nhật nguyệt mà Đồ Nguyên luyện chỉ có nguyệt thôi. Hy vọng bộ này cũng như thế, không bị thái giám!
độc xà
02 Tháng chín, 2022 19:48
Hoàng đình ít ra còn kết thúc bạn ơi. Huyền môn phong thần thái giám đem con bỏ chợ kìa
Pé Heo
02 Tháng chín, 2022 19:41
hoàng đình kết vậy cũng ổn rồi bác, cái chết ý nghĩa mà
soulhakura2
02 Tháng chín, 2022 19:17
văn phong mạch lạc đọc sướng thật. Nhưng vãn sợ tác vì hoàng đình, dù ko có gì nhưng bị ám ảnh 1 mớ bi kịch, rất sợ lại đọc ra 1 truyện như vậy.
độc xà
02 Tháng chín, 2022 19:09
Ối dồi ôi điểm danh ngay điểm danh ngay
Nguyễn Gia Khánh
02 Tháng chín, 2022 13:05
Ái chà
tuyetda_buon_1995
02 Tháng chín, 2022 12:29
Hóng chương, truyện này hay
Pé Heo
02 Tháng chín, 2022 12:18
truyện này khó kiếm text mấy chương mới vl, bên trung đến chương 96 mà mới có text đến chương 82
hanphong
02 Tháng chín, 2022 10:54
Cuối cùng lão tác giả này cũng viết lại mong ko thái giám tiếp :))
akatsuki1609
02 Tháng chín, 2022 09:13
phải công nhận truyện của lão này nó khác biệt hoàn toàn so với các tác giả còn lại từ văn phong, nội dung, cách kể chuyện
Nam Nguyễn
02 Tháng chín, 2022 00:12
tiếc bộ kiếm chủng với huyền môn phong thần. cuối cùng vẫn không viết Đồ Nguyên nó là đại năng bên này luân hồi trở lại hay là xuyên qua
Nam Nguyễn
02 Tháng chín, 2022 00:11
thấy lên bộ này cái là phải vào comment. hôm trước đọc bên stv mà convert tệ quá. chờ mãi mới có bác convert
Kiếm Du Thái Hư
02 Tháng chín, 2022 00:05
bộ đó thái giám rồi bạn :(
Rainmaker
01 Tháng chín, 2022 22:29
Bộ Huyền môn phong thần em vẫn đang đợi bác cv tiếp đây
Kiếm Du Thái Hư
01 Tháng chín, 2022 22:08
mé, lại là lão này. truyện thì hay mà toàn thái giám :(
Tạ Võ Gia Huy
25 Tháng tư, 2022 14:28
thời gian truyện tác giả chơi khó chịu nhợ
Hieu Le
20 Tháng hai, 2021 15:10
hy vọng tiếp tục update truyện
chinhbeo
10 Tháng mười hai, 2020 08:30
Thái giám rồi :((((
Hieu Le
25 Tháng chín, 2020 14:19
đọc 1 vài chương đầu đã cảm thấy main cực kì cẩn trọng và chuyên nghiệp , hi vọng đừng đầu voi đuôi chuột
Kaizo
25 Tháng bảy, 2020 23:04
Game k luyện thay đk, tổ đội bị cắt giảm exp, main lá gan đế , trình độ, kỹ thuật, tư duy, chuẩn bị, tiền, quan hệ, may mắn. Main thua lv thì mới gọi là vứt đi
Kaizo
22 Tháng bảy, 2020 22:45
Hơn nữa bạn sẽ đọc 1 truyện main điểu ti đi làm tiểu đệ cho đứa khác
Kaizo
22 Tháng bảy, 2020 22:44
Nó có tài năng, có thiên phú, có tg, có tham vọng, có tín niệm có điều kiện thì cớ sao k đòi làm số 1. Hơn nữa đây là chơi game chứ k phải văn thơ đối đáp solo luyện cấp pk kiểu vẹo gì mà chả có đứa giỏi nhất, nó cần vinh quang tại thời nó đỉnh cao để k tiếc nuối thôi, qua tg tuổi tác cao bị vượt qua là bt
BÌNH LUẬN FACEBOOK