Tử Tinh sợ hãi nhìn năm thi thể bị giết, tất cả đều bị chém làm hai nửa, bốc lên một mùi cháy khét tràn ngập cả rừng rậm, thật sự làm người khác cảm thấy buồn nôn, Tử Tinh cầm thanh kiếm trong tay, ý vị thâm trường quan sát một chút thanh kiếm này, thân kiếm màu đỏ, tràn ngập tà mị, hơn nữa lực sát thương rất lớn, sau khi giết người, sẽ đốt cháy thi thể, thật không thích hợp làm vũ khí cho mình.!
Nghĩ tới đây, xoay người đi tới hoàng y nữ tử trong lúc nàng còn đang bàng hoàng kinh ngạc, nói: "Vị tiểu thư này, cám ơn hảo kiếm của ngươi, nhưng thanh kiếm này quá nhiều sát khí, cho nên cũng không thích hợp với ta, ngươi hãy thu lại đi, hơn nữa sau này nên sử dụng cho thỏa đáng, thanh kiếm nầy với ngươi thật sự rất không cân xứng."
Hoàng y nữ tử ngẩn người, tiếp lấy kiếm Tử Tinh đưa sang, cúi mình đáp lễ rồi mỉm cười nói: “Cám ơn ngươi, ta biết ngươi, công tử, ngươi cứ gọi ta là Mộng Nhã, đừng có kêu tiểu thư tiểu thư hoài, như vậy ta nghe không quen."
Tử Tinh cũng cười gật đầu nói: "Hảo, Mộng Nhã. Ngươi cũng đừng gọi ta là công tử nữa, người khác đều gọi ta là Tử Tinh, ngươi sau này gọi ta Tử Tinh được rồi. như vậy nghe dễ chịu hơn."
"Cái gì, ngươi là Tử Tinh.”Mộng Nhã cùng "Dâm hoa”đoàn trưởng đồng thời đều bật người kinh hô, rồi cả các đoàn viên trong Kỵ sỹ đoàn của hắn, bọn họ đều kinh hải, vẻ mặt không dám tin nhìn Tử Tinh, trong mắt tràn ngập sợ hải và kinh sợ, bởi vì nếu có ai không biết thiếu niên này cùng sư phó của hắn thì đừng nên lăn lộn trên đại lục nữa.!
Mộng Nhã khẽ đỏ mặt, vẻ mặt có chút cao hứng cùng một tia kích động, nhìn Tử Tinh nhỏ giọng nói: "Ngươi chính là Tử Tinh sao, là đại kiếm sư thiếu niên thiên tài trong truyền thuyết sao.”Trong đầu nàng đã khẳng định nhưng vẫn là có chút không dám tin tưởng điều này, nhưng với tốc độ vừa rồi, cùng với đấu khí, nàng không thể không tin.!
Tử Tinh gật đầu, có điểm buồn bực nói: “Làm sao vậy, ta gọi là Tử Tinh mà, Mộng, Mộng Nhã ngươi không sao chứ, tại sao phải kích động như vậy, mí mắt còn đỏ lên nữa kìa."
Mộng Nhã có chút thanh tỉnh lại, đầu cúi gằm xuống còn hai má thì ửng hồng không dám nhìn vào mắt Tử Tinh, ánh mắt có chút bối rối nói: “Không, không. Ta chỉ bị váng đầu chút thôi, lần đầu tiên chứng kiến năm thi thể loại này, cho nên mới choáng váng đầu, choáng váng đầu mặt sẽ đỏ, cho nên cũng không có việc gì ……”Mộng Nhã ấp a ấp úng nói xong, ngôn ngữ đều không chính xác, vẻ mặt đã càng thêm đỏ.!
Tử Tinh vốn bản tính thật thà, mỉm cười gật đầu nói: “Vậy ngươi nghỉ ngơi đi, để ta giải quyết toàn bộ bọn chúng, nếu như ngươi còn váng đầu, ta sẽ đưa ngươi đi tìm thầy thuốc.” Nhìn Mộng Nhã như mỉm cười sau đó xoay người lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm dâm hoa Kỵ sỹ đoàn !
Khi Tử Tinh quay đi, Mộng Nhã đỏ mặt thầm nghĩ: “Đúng là bổn đản, sao lại không dám nhìn vào người ta, hì hì, bất quá hắn trông thật đáng yêu, đúng là thiếu niên trong truyền thuyết, lại lớn lên như vậy… hơn nữa hắn còn rất trượng nghĩa.”Nghĩ đến đây mặt đã phi thường đỏ, càng nghĩ càng buồn cười. Phương tâm bổng nhiên thầm mến Tử Tinh.!
Đáng tiếc,Tử Tinh đương nhiên không biết mị lực của chính hắn, đã hấp dẫn một thanh xuân tuyệt sắc mỹ nữ, chỉ là biết sau lưng có một đôi mắt đang chằm chằm nhìn hắn, hai tròng mắt phi thường khác lạ, ngay cả Tử Tinh cũng không rõ ràng lắm, cho nên cũng không để ý đến !
Tử Tinh nhìn vết sẹo kia của sửu bát quái, lãnh thanh nói: "Uy, ngươi nghỉ ngơi đủ rồi chứ, thời gian của bổn thiếu gia phi thường quý giá, làm phiền ngươi nhanh lên một chút công kích lại đây a, ta phải nhanh chóng đem ngươi giải quyết, nếu không, sư phó của ta tới tìm ta, ngươi cơ hội chạy cũng không có a."
Quả nhiên, khi nghe đến sư phó Tử Tinh đều dọa cho toàn đoàn run rẩy, đoàn viên của hắn đều đang run rẩy, bọn họ đương nhiên đã biết lợi hại về truyền thuyết Kiếm Thần, hơn nữa cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy, chỉ biết là Kiếm Thần thu thiên tài thiếu niên làm đồ đệ, hơn nữa trước mặt mình chính là đồ đệ Kiếm Thần, mà thực lực lại như vậy.!
"Dâm hoa”đoàn trường, cũng đang run rẩy, dựa vào thực lực chính mình, ngay cả thiếu niên trước mắt cũng không đánh lại, hơn nữa nếu như Kiếm Thần đến, tử vong sẽ là trăm phần trăm, mẹ kiếp, không phải là muốn một nử hài tử xinh đẹp sao, lại không may đụng phải đại kiếm sư, hơn nữa thực lực so với đại kiếm sư lợi hại hơn nhiều, ai..!
"Dâm hoa”đoàn trưởng đi về phía trước, ổn định tâm tình trầm giọng nói: “Bằng hữu, ngươi không thể tha cho chúng ta một mạng sao, chúng ta cũng không có xúc phạm đến các hạ, đại nhân không chấp nhất tiểu nhân, tha cho chúng ta một mạng đi.”Dâm hoa đoàn trưởng lại cầu xin Tử Tinh, tính mạng là chính, cho nên không thể làm gì khác hơn là ủy khuất cầu toàn !
Tử Tinh càng khinh bỉ nói: “xin lỗi, chúng ta cũng không có thương lượng dư thừa, chết chính là tự tìm chết, các ngươi phá hủy danh dự Kỵ sỹ, nhưng lại ở trước mặt bổn thiếu gia kiêu ngạo như vậy, cho nên, ta sẽ dạy các ngươi chử tử viết như thế nào."
"Dâm hoa”đoàn trưởng có chút tức giận, nhưng cũng là không có phát tác ra, bởi vì hắn phi thường bối rối trước thiếu niên này, trước kia đều là người khác cầu xin hắn tha thứ, hôm nay lại phải đi cầu xin người, hơn nữa đối phương còn không đem mình để vào mắt, ai, người ta bản thân vốn cuồng ngạo, mình dùng biện pháp gì đây, xem ra nhất định là phải chết thật rồi!
Sợ rằng sau khi chết, cũng vẫn bị tiểu ác ma này vũ nhục, "Dâm hoa”đoàn trưởng cùng Tử Tinh ánh mắt đối nhau, ánh mắt Tử Tinh là khinh miệt và khinh thường, nhưng dâm hoa chính là thủ lĩnh một binh đoàn nên tránh không được, mục quang xuất nộ, mẹ kiếp, liều mạng, hai người đồng quy vu tận, muốn chết cùng nhau chết.!
"Dâm hoa”đoàn trưởng xuất ra một viên dược hoàn nhỏ màu đỏ, đó là một viên xuân dược, có thể giúp cho phương diện kia tăng lên nhiều trong lúc hành lạc, ngoài ra cùng làm cho lực lượng trong cơ thể tăng cường, nếu như không phát tiết, sẽ bị bạo phát mà chết, nhưng nếu dụng xuân duợc cổ lực lượng kia cùng Kỵ sỹ nói là nhất chiêu phối hợp, "Tự bạo."~
"Tự bạo”chính là tuy
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK