Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân hình của nó như tòa núi nhỏ mạnh mẽ xông về phía trước, quét qua chung quanh như nước lũ, khí thế hung mãnh, Ngũ hộ pháp cùng Lục hộ pháp đều tạm lánh mũi nhọn, vội vàng bay ngược không dám ngạnh kháng với nó.

Ầm ầm.

Một ngọn núi trong ngục thất bổ nhào, sụp đổ, loạn thạch bay tứ tung, cổ thụ chìm vào trong bùn đất, ngọn núi sụp đổ tạo thành sơn cốc lớn.

- Hỏng bét, Bệ Nạn đã nổi giận, hành giả đại nhân còn chưa trở về, căn bản không người nào có thể trấn áp nó cả, nếu không chúng ta nên rút lui khỏi nơi đây đi.

Hộ pháp trưởng lão thứ năm mươi mốt nói ra.

Tất cả hiện tại đã không cách nào khống chế được, tế tự không thể không kết thúc, Bệ Ngạn nổi giận, thị sát khát máu thành tánh, nếu không lui lại thì sẽ tổn thất thảm trọng.

Ngũ hộ pháp cùng Lục hộ pháp đồng thời ra tay cũng không thể trấn áp Bệ Ngạn, ngược lại khiến nó cuồng bạo hơn, bảy tám người áo đen đã bị nó chém giết.

Cổ Lực Đạt rất không cam lòng, chỉ thiếu chút nữa tế tự có thể thành công, nhưng lại bị Phong Phi Vân phá hư, chuyện này làm cho hắn vô cùng căm hận.

NGAO.

NGAO.

...

Trên tế đàn có vô số dị thú lồng lộng, tế đàn chấn động mạnh mẽ, hơn nữa chấn động vô cùng hung mãnh, giống như muốn phá thành mảnh nhỏ vậy.

Phong Phi Vân biến Thiên Tủy Binh Đảm thành một ngàn chuôi tiểu kiếm dài bằng bàn tay, chúng giống như mưa kiếm bắn mạnh ra ngoài, khóa sắt dài hẹp không ngừng đứt vỡ.

Hơn hai vạn đầu dị thú bị trói buộc lập tức thoát khốn lao ra, chúng lao xuống tế đàn, cả đám dị thú trở nên cuồng bạo điên cuồng, nhìn thấy tu sĩ Sâm La Điện thì liều mạng công kích.

Tuy trí tuệ của dị thú không cao bằng linh thú, nhưng lại đều có một tia nhanh nhạy, chúng có thể bằng vào giác quan phân biệt ai là kẻ địch của mình.

Phốc.

Răng rắc.

Rầm rầm.

...

Vô số dị thú tuôn ra, chỉ trong mấy hô hấp đã có hơn mười tu sĩ Sâm La Điện bị cắn chết, còn hơn hai mươi người thụ thương, có cánh tay xé rách, có đầu lâu còn một nửa, có người bị chân dị thú đạp vào người, thân thụ trọng thương.

Ba tên hộ pháp trưởng lão khác đã ra tay chém giết hơn trăm đầu dị thú, nhưng lại không hề có tác dụng, bởi vì dị thú thật sự quá nhiều, giết cũng không hết, một khi bị hai vạn đầu dị thú vây khốn, cho dù bọn họ có tu vị cự phách cũng phải vẫn lạc ở nơi này.

Phong Phi Vân cởi Ẩn Tầm Sa La đứng trên đỉnh tế đàn, tư thế oai hùng trác tuyệt, phong khinh vân đạm nhìn qua cảnh người thú đại chiến bên dưới, thập phần kịch liệt, thần thuật cùng bảo quang tràn ngập cả khe núi.

Trên mặt hắn tươi cười tà dị.

Thiên Vu thần nữ cũng bị tràng diện đột nhiên sinh ra này làm hoảng sợ, nàng thất thần cả buổi, nàng lại đứng lên, dáng người yểu điệu thướt tha, tóc đen rủ xuống eo, ngọc dung giống như hoa lê mùa xuân, trường bào màu bạc phần phật trong gió tôn lên ngọc thể hoàn mỹ của nàng.

Tuy nàng cầm bạch ngân thần trượng, thần trượng có tiên quan sáng lạn, đôi mắt dễ thương của nàng nhìn qua bóng dáng nam tử oai phong trước mặt, một cảm giác quen thuộc và lạ lẫm bỗng nhiên ập vào lòng, dường như đã gặp hắn ở nơi nào rồi.

Nàng có tâm địa thiện lương, có thể cảm nhận được nam tử trước mặt không phải là người tốt, trên người có một sát khí và tà ý đậm đặc, đặc biệt là khi hắn tươi cười lại đầy tà khí, giống như ma đầu cuồng ngạo.

Nhưng mà hắn lại ra tay cứu nàng, hiện tại nàng nên làm cái gì bây giờ?

Thiên Vu thần nữ giờ phút này trong nội tâm rất do dự, muốn tiến lên cảm ơn đối phương một tiếng, nhưng mà lại cảm giác người này không thể tới gần, nàng phải nhanh chóng chạy khỏi nơi đây, nhưng mà trong lòng lại sinh ra hiếu kỳ với nam tử trước mặt này.

Hắn rốt cuộc là ai?

Phong Phi Vân dường như cảm nhận được ánh mắt của nàng, hắn quay đầu lại cười với nàng.

Nhìn thấy nụ cười này, Thiên Vu thần nữ lập tức sợ tới mức hoa dung thất sắc, liên tiếp lui về phía sau, giống như con thỏ con bị hoảng sợ, dáng người yểu điệu phiêu nhiên bay lên, hào quang rực rỡ, hào quang ngưng tụ thành cánh chim trên lưng nàng, nàng bay về dãy núi xa xa.

Phong Phi Vân chợt sửng sốt, hắn sờ sờ mặt mình, tự nói:

- Ta cười đáng sợ như vậy sao? Ta cười rất ôn hòa mà!

- Con quỷ nhỏ, còn muốn chạy trốn.

Cổ Lực Đạt phát hiện Thiên Vu thần nữ muốn bay đi, hắn nhấc con dị thú tu vị sáu trăm năm bên cạnh ném ra ngoài, lập tức bay lên cao, cánh tay kết thủ ấn, hóa thành một đại thủ ấn màu đen to lớn.

Thiên Vu thần nữ bay lên trời cao, chỉ cảm thấy không khí chung quanh cứng lại, thân thể thật giống như lâm vào vũng bùn, không thể nhúc nhích, quay đầu lại nhìn thấy thủ ấn màu đen khổng lồ đang ập tới, giống như tầng mây áp xuống, uy lực vô cùng, muốn đánh nàng rơi xuống đất.

Oanh.

Thủ ấn khổng lồ này bị chiến đao chém đứt thành hai nửa, nam tử tuấn mỹ đầy tà khí lao lên, trong tay cầm chiến đao dài bảy mét, ăn mặc long vân chiến y màu tím, tay áo bồng bềnh, đạp trên hư không mà đi.

Thân ảnh của hắn oai hùng trác tuyệt, không ngừng biến lớn trong tâm trí Thiên Vu thần nữ, tràn ngập trong tầm mắt của nàng.

Hắn duỗi bàn tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Thiên Vu thần nữ ôm vào trong ngực, ngọc thể mềm mại nhỏ nhắn của nàng dán sát vào lồng ngực kiên cố vững trải của hắn, một khí thế uy nghiêm không thể kháng cự làm Thiên Vu thần nữ quên cả suy nghĩ, quên giãy dụa.

Cổ Lực Đạt dù sao cũng bị thương nặng, lưng suýt nữa bị chém đứt thành hai nửa, cũng chính bởi vì nguyên nhân này cho nên Phong Phi Vân mới có thể dùng Thiên Tủy Binh Đảm phá vỡ thủ ấn của hắn.

- Ngươi muốn mang nàng đi sao, lưu lại đây cho ta!

Cổ Lực Đạt chảy máu tươi như suối, hắn phun máu tươi lên tấm da thú long lanh, ném tấm da thú này ra ngoài, da thú mở rộng ra, phía trên có cảnh tượng sơn hà, giống như muốn bao phủ cả trời cao.

Hắn tuyệt đối không cho phép Thiên Vu thần nữ bị Phong Phi Vân cướp đi, nếu là như vậy, nguyện vọng cả đời hắn sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.

Phong Phi Vân tươi cười, trong mắt mang theo thần thái mỉa mai, giống như đang cười nhạo Cổ Lực Đạt vô tri, ống tay áo nhếch lên, lại mặc Ẩn Tầm Sa La lên người, bao phủ thân hình hắn và Thiên Vu thần nữ biến mất trong hư không, biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

- Ngươi trốn không thoát...

Cổ Lực Đạt cổ tay vỡ ra, ánh mắt đỏ hồng vận dụng da tuhs công kích, hắn san bằng rừng núi mười dặm chung quanh thành đá sỏi khô cằn, nhưng mà không thể bức Phong Phi Vân và Thiên Vu thần nữ hiện thân.

Bọn họ đã rời khỏi khu vực này.

- Cổ Lực Đạt, Thiên Vu thần nữ đâu rồi?

Lục hộ pháp trưởng lão đầu vai có một vết thương nhìn thấy mà giật mình, huyết nhục mơ hồ, có thể nhìn thấy xương trắng bên trong.

Ba tên hộ pháp trưởng lão khác cũng nhanh chóng chạy tới, trên người đều là vết thương, sau đó lại có hơn bốn mươi tà tu mặc chiến bào Sâm La Điện chạy đến, trên người tràn đầy máu tươi, đó là máu thú và máu của bọn họ.

- Thiên Vu thần nữ bị Phong Phi Vân vương bát đản mang đi rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Lan
24 Tháng hai, 2023 11:38
truyện ổn đề cử
Thập Bát Nương
12 Tháng một, 2023 10:24
đọc hơn 300 chương mà main gặp rất nhiều gái, ai cũng miêu tả xinh đẹp tuyệt trần. cảm giác bị nhàm. các truyện khác cũng có gái, nhưng không phải tình tiết nào cũng có. đây tác giả lấy gái làm trụ cột thúc đẩy câu chuyện luôn quá ://
Hieu Le
30 Tháng chín, 2021 10:57
một bộ truyện đáng xem ai xem comment của mấy ông đi trước đừng tin đọc tới chương cuối cùng và cảm giác mình hóa thân thành main cảm xúc buồn k tả được
Dương Vinh Quang
10 Tháng năm, 2021 23:08
Truyện nội dung lủng củng quá. Đọc hơn trăm chap bỏ.
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 18:42
vãi l thằng main sống 2 đời mà hành sự như thằng ngáo đá vậy. còn yếu mà đi khắp nơi gây sự, ko biết tính toán, như thằng trẻ trâu. nghe hay đọc thử đọc mấy chương đầu ko nhai nỗi
Trọng Nguyễn
18 Tháng chín, 2020 12:44
l lll. llbll/;nllnlllll[,, ,nnlllnlnllllllnllllnnlpn pn mmpA
Hieu Le
31 Tháng tám, 2020 20:08
nhiều ngưo
linhmin97
08 Tháng mười hai, 2019 04:43
Cái nào chả có tương sinh tương khắc. Phượng hoàng dục hỏa cũng sẽ có đứa phá đc dục hỏa. Các ông cứ lối mòn đọc thì tác giả sao gọi là sáng tác truyện. Bê luôn truyện cũ vào cho n vừa ý các ông.
Mộng Nhiễm
04 Tháng mười, 2019 01:24
Tác giả này không thích viết “Ngôn tình” có CP,
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 22:26
Toàn bộ giải quyết trong một chương cuối :sweat_smile:ok, coi như là có Cp đi! Hạo Hạo cha đẻ cũng thật (...)
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:43
Nếu những gì xảy ra với nguyên thân là con điên xuyên qua nữ làm, cầu mong nữ9 khiến nó chịu gấp trăm lần hoàn trả! Nguyên thân quá vô tội, hiểu chuyện lại kiên cường, cô bé không đáng bị đối xử như thế
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:34
Đã 72% :sweat_smile: si mê nữ9 cũng ko ít, mà ko biết có nam9 ko đây :d
Marshmallows
02 Tháng mười, 2019 22:05
Truyện này có nổi nam 9 sao ?
ngoclang90
24 Tháng chín, 2019 14:00
truyện mới lạ. Nữ điên cường, tội bé Quân Hạo
39397979
23 Tháng chín, 2019 11:04
*** s miêu tả con gái nhiều z, mà nvc gặp đứa nào cug đẹp k z. cmt khen nhiều t cố thử xem. nãn ***
39397979
22 Tháng chín, 2019 20:13
thấy cũng có cmt khen đọc thử xem sao, đọc dc hơn 100 s mà quải quá. Mang tiếng kiếp dc vô địch 1 giới, sống hơn ngàn năm, tộc trưởng 1 tộc mà sống lại s ngu ngu s ấy, ăn cây linh thảo k có cái linh chu chết mịa r, r gây thù vs con ĐPKN nữa, lần đầu nó che mặt khí chất giống nhau mà ncv thấy cái như ngáo đá zô bem r bị truy sát, lần sau thấy dc cái mặt lại ngáo tiếp... thêm cái j mà kiếp trước bị phụ nữ giết r hận ra k tin mà thấy gái là tơm tớp. mới hơn 100 chương mà thấy tuyến nv nữ dc 3 con r. hận hận cl.
Hieu Le
20 Tháng bảy, 2019 19:00
đọc thử
Hieu Le
18 Tháng tư, 2019 20:53
nghe giống nhĩ căn vại
Quang Trần
23 Tháng ba, 2019 19:03
Mình cho mấy bạn đọc sau ý kiến nhá . Truyện nào cũng vậy vào đọc rồi xem hay ko , ko hay ta bỏ chứ đừng coi mấy cái bình luận coi chừng mất một bộ truyện hay . Vs lại truyện mà mỗi người một sở thích khác nhau nên đọc commet ko biêt đc là truyện đó có hay hay ko đâu
Khánh
06 Tháng chín, 2018 10:54
sàm quá,phượng hoàng thì phải phục sinh chứ,drop luôn từ c1
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:14
nhân sinh như một trò đùa quái ác dài vô tận
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:12
kết kể về Tu Tiên vô tình, ko do ta ko có tình. Do tình phai theo năm tháng, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, Nếu vạn năm ko đủ thì 10 vạn, trăm vạn năm. Nếu trăm vạn năm ko đủ vì ngàn vạn .. vạn vạn năm. Nếu thời gian ko đủ, thì nhân sinh sẽ đủ. Thấy từng người thân, thương yêu lần lượt ra đi. Thấy các cảnh vật thân thuộc lần lượt mất đi. Rốt cuộc ta ko còn gì cả, ...Chỉ.. còn chính mình... ta khi đó phải trang bị sự vô tình lãnh khốc, vì ta sợ.. lần nữa..ta đau khổ.. bởi những thứ ta mất đi
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 16:25
Truyện này đọc lâu rồi. Giờ thấy lại nhưng không muốn đọc. =)) kết buồn
Dưa Hấu
13 Tháng bảy, 2018 08:57
truyện này lúc đầu khoảng 80c ổn về sau lan man lại còn xxx tác giả nghèo í tưởng chưa kể... nói chung là 6/10 đấy là mình còn ai ghé cũng nên đọc thử.
paruce
11 Tháng bảy, 2018 13:54
đọc đến mấy chục chương đầu, truyện hay, Hạo Hạo cưng ơi là cưng chịu k nổi :)))))))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK