Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi mới vừa nói cái gì? Phượng cốt?

Phong Phi Vân cầm thanh đao trong tay, gật đầu nói:

- Phượng cốt chính là xương cốt trên người phượng hoàng, cũng là một trong bốn loại linh tính mạnh nhất, nếu ngươi thu được một khối phượng cốt, như vậy cũng sẽ có thể bước vào con đường tu tiên, hồng nhan cũng không cần lại lo lắng biến thành lão thái bà...

- Phượng cốt chính là đồ vật thần hóa trong truyền thuyết, trong hiện thực làm sao có thể có?

Nam Cung Hồng Nhan tự chủ, tâm hồn thiếu nữ chấn động mạnh, nội tâm hỗn loạn.

- Ta nói rồi, ngươi là tiểu mỹ nhân bị hoa ngôn xảo ngữ của ta lừa đi, như vậy nhất định phải nằm trong tay của ta, lừa gạt nữ hài tử luôn luôn phải trả giá thật nhiều.

Phong Phi Vân cầm đao trong tay, phốc một tiếng, cắm vào trong ngực của mình, đâm vào trong huyết nhục, cây đao vẽ một cái liền vạch phá lồng ngực, giống như muốn mở bỏ lồng ngực của mình.

Nam Cung Hồng Nhan giật mình tịa chỗ, đôi mắt phượng nhìn chằm chằm vào tay Phong Phi Vân, nhìn chằm chằm vào thanh đao, nhìn chằm chằm vào vết máu, trong tay hắn xiết chặt một khối ngọc trắng, tâm hồn thiếu nữ như bị xúc động, trái tim đập nhanh hơn,.

Nàng vốn tới giết Phong Phi Vân, nhưng bây giờ lại lo lắng mình một đao chém giết Phong Phi Vân.

Xoạt!

Một đạo ánh sáng đỏ thẫm bắn ra, hào quang sáng ngời giống như lửa một ngôi sao, ẩn chứa nhiệt độ cực cao, tia sáng này nếu không phải bị trận văn ngăn cản, khẳng định sẽ chiếu sáng ban đêm sáng như ban ngày.

Phong Phi Vân dùng tay cầm khối ngọc, phượng cốt dính liến với huyết nhục của hắn bị nâng trong tay, máu màu vàng đang nhỏ giọt tỏa ra hào quang sáng ngời.

- Đây là phượng cốt!

Phong Phi Vân đưa cho Nam Cung Hồng Nhan.

- Ta... Ta không muốn!

Nam Cung Hồng Nhan cắn chặt hàm răng, thân thể mềm mại run lên, giống như đang chạy trốn, chạy ra ngoài thạch thất, nàng chỉ cảm thấy thời điểm này không muốn nhìn Phong Phi Vân, thậm chí cũng không dám nhìn hắn.

Hỗn đản này không chỉ là kẻ đần, còn là một tên điên.

Nếu hắn biết rõ ta là chủ nhân thần bí, hắn khẳng định thương tâm đến cực điểm, chỉ tại con mắt của ngươi mù, nhìn lầm người, căn bản không phải là gia nhân hồng nhan gì đó, lại là nữ nhân nhẫn tâm giết người không chớp mắt.

- Trở lại cho ta!

Phong Phi Vân cầm lấy cánh tay ngọc của Nam Cung Hồng Nhan, trực tiếp kéo nàng quay về, ép nàng lên giường đá, đem phượng cốt cho nàng ăn.

Phượng cốt vào miệng của nàng, nó đã bị huyết nhục của Phong Phi Vân luyện hóa hơn phân nửa, nhiệt độ nóng như lửa cũng đã hoàn toàn giảm đi, cho dù là thân thể phàm nhân cũng thừa nhận được.

- Phong Phi Vân, ngươi không thể tốt với ta như thế!

Nam Cung Hồng Nhan xiết chặt nắm đấm đánh vào ngực Phong Phi Vân, trong lòng suy nghĩ phức tạp.

Khóe mắt của nàng có hai giọt nước mắt rơi xuống, lần này không có nửa phần giả dối.

Nước mắt giả khóc rất mệt, nước mắt thất khóc tâm đau.

- Ta không có phượng cốt còn có thể tu luyện ra, mà ngươi không có phượng cốt làm sao sống với ta đến bạc đầu?

Vết máu trước ngực Phong Phi Vân đã chậm rãi khép lại, mang trên mặt mang theo vui vẻ, nhẹ nhàng lau khô nước mắt trên khóe mắt Nam Cung Hồng Nhan, thật giống như đang đùa giỡn tiểu cô nương.

Hào quang phượng cốt vô cùng sáng ngời, sóng lửa cực nóng, nhiệt độ bao phủ toàn thân Nam Cung Hồng Nhan, làn da của nàng sũng nước, chìm vào huyết cơ, nàng giống như sắp hóa thành phượng hoàng niết bàn.

Phượng hoàng niết bàn sẽ đạt được tân sinh, Nam Cung Hồng Nhan cũng là như thế, ngày hôm nay có thể bước vào tiên đạo, phượng cốt không thể không kể công.

- Oanh!

Nam Cung Hồng Nhan đẩy Phong Phi Vân ra, nghiêng người chạy trốn, giống như Phong Phi Vân chính là con mãnh thú hoặc là dòng nước lũ vậy, nàng muốn thoát đi thật xa, nhanh chóng lao ra khỏi tháp.

Nội tâm của nàng hoảng loạn, vừa rồi nàng rất muốn đánh chết Phong Phi Vân, sau đó lại ra đi, cuối cùng không có đắc thủ cái gì, trong lòng thầm nghĩ:

- Lần này tính toán hắn mạng lớn, trước thả hắn con đường sống, lần sau gặp mặt nhất định phải lấy mạng của hắn, không thể lưu người sống được.

Nam Cung Hồng Nhan chạy nhanh ra khỏi võ tháp, tâm thần không cách nào bình tĩnh lại, ngay cả nàng cũng không rõ vì sao nàng chạy trốn, rõ ràng chạy trốn phải là Phong Phi Vân, nhưng bây giờ hoàn toàn trái lại.

Phượng cốt đã hoàn toàn dung nhập vào trong người của nàng, da thịt của nàng hiện tại tỏa ra thần hoa, xưng là băng cơ ngọc cốt còn không đủ.

Bá!

Một đạo linh khí nhàn nhạt lượn lờ giữa ngón tay của nàng, không ngờ đã mở đan điền ra, thai nghén ra linh dẫn, sinh ra linh khí.

Nàng áo trắng như tuyết đứng trong rừng trúc, đứng rất ngạo nghễ, giống như bạch mai cao ngạo, trong lòng đang suy nghĩ, hít thở thật sâu mới chậm rãi khiến tâm thần của nàng khôi phục bình tĩnh.

Trên người của nàng sinh ra mây lửa đỏ thẫm, bỗng nhiên biến mất tại chỗ.

- Tỷ tỷ, Phong Phi Vân chết chưa vậy?

Huyết Vũ thấy Nam Cung Hồng Nhan trở về, tiến lên dò hỏi.

- Hắn... Hắn sớm muộn sẽ chết, lần này tính là hắn mạng lớn, hắn đã đào tẩu.

Hỏa diễm trên người Nam Cung Hồng Nhan bất diệt, lơ lửng giữa không trung, có khí thế uy nghiêm bức người, trong giọng nói mang theo hàn ý khó hiểu.

Nàng không muốn cho bất cứ kẻ nào biết rõ là nàng đào tẩu trước mặt Phong Phi Vân, mà không phải Phong Phi Vân đào tâu trong tay của nàng, mặc dù là tỷ muội thân mật nhất, nàng không dám nói ra.

- Phong Phi Vân người này có quan hệ không bình thường với nữ ma, trên người có mang bí mật lớn, muốn giết hắn đúng là chuyện không dễ dàng.

Huyết Vũ tiếp xúc với Phong Phi Vân khá nhiều, cũng hiểu Phong Phi Vân không ít.

- Nữ ma thì như thế nào, nếu như ta có thể thu thập được năm món thần dị, nữ ma cũng có thể giết!

Nam Cung Hồng Nhan hừ lạnh một tiếng, hỏa diễm trong người như sóng cồn, bao phủ nửa bầu trời..

- Tỷ tỷ, chúng ta không cần phải đắc tội nữ ma!

Huyết Vũ cảm giác được khí tức của Nam Cung Hồng Nhan có chút không đúng, giống như sinh ra địch ý với nữ ma nên lên tiếng nhắc nhở.

- Người nào?

Nam Cung Hồng Nhan duỗi tay ra đánh vào trong tầng mây, có vô số điện quang chớp động trong mây.

Oanh!

Một nam tử tóc bạc bị đánh rơi ra khỏi mây, trên người hắn có bốn con giao xà màu vàng đang quấn quanh, trên mặt có đường vân vặn vẹo màu bạc, vô cùng quỷ dị.

Trên người của hắn có điện quang đan vào nhau, đôi mắt tối tăm lu mò.

- Luyện Nhất Phàm!

Huyết Vũ nhận ra nam tử này.

Trên cổ tay nam tử này có một cái huyết cẩm huyền, chính là biểu tượng của thiên tài biệt phủ, thiên phú còn trên cả Bắc Minh Đường, cũng là tuấn tài nghịch thiên.

- Ngày đó trong tụ hội thiên tài biệt phủ, rất nhiều người đều chết khó hiểu, hồng nhan, ngươi muốn gạt bỏ tất cả mọi người sao?

Luyện Nhất Phàm vốn chính là một trong những truyền nhân tà phái Sâm La Điện, nhưng bởi vì nhìn thấy dung nhan tuyệt thế của Nam Cung Hồng Nhan cho nên triệt để quỳ dưới váy quả lựu của nàng, thậm chí cho dù đeo vòng tay huyết cẩm huyền cũng cam tâm bị nàng đem ra sử dụng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Lan
24 Tháng hai, 2023 11:38
truyện ổn đề cử
Thập Bát Nương
12 Tháng một, 2023 10:24
đọc hơn 300 chương mà main gặp rất nhiều gái, ai cũng miêu tả xinh đẹp tuyệt trần. cảm giác bị nhàm. các truyện khác cũng có gái, nhưng không phải tình tiết nào cũng có. đây tác giả lấy gái làm trụ cột thúc đẩy câu chuyện luôn quá ://
Hieu Le
30 Tháng chín, 2021 10:57
một bộ truyện đáng xem ai xem comment của mấy ông đi trước đừng tin đọc tới chương cuối cùng và cảm giác mình hóa thân thành main cảm xúc buồn k tả được
Dương Vinh Quang
10 Tháng năm, 2021 23:08
Truyện nội dung lủng củng quá. Đọc hơn trăm chap bỏ.
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 18:42
vãi l thằng main sống 2 đời mà hành sự như thằng ngáo đá vậy. còn yếu mà đi khắp nơi gây sự, ko biết tính toán, như thằng trẻ trâu. nghe hay đọc thử đọc mấy chương đầu ko nhai nỗi
Trọng Nguyễn
18 Tháng chín, 2020 12:44
l lll. llbll/;nllnlllll[,, ,nnlllnlnllllllnllllnnlpn pn mmpA
Hieu Le
31 Tháng tám, 2020 20:08
nhiều ngưo
linhmin97
08 Tháng mười hai, 2019 04:43
Cái nào chả có tương sinh tương khắc. Phượng hoàng dục hỏa cũng sẽ có đứa phá đc dục hỏa. Các ông cứ lối mòn đọc thì tác giả sao gọi là sáng tác truyện. Bê luôn truyện cũ vào cho n vừa ý các ông.
Mộng Nhiễm
04 Tháng mười, 2019 01:24
Tác giả này không thích viết “Ngôn tình” có CP,
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 22:26
Toàn bộ giải quyết trong một chương cuối :sweat_smile:ok, coi như là có Cp đi! Hạo Hạo cha đẻ cũng thật (...)
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:43
Nếu những gì xảy ra với nguyên thân là con điên xuyên qua nữ làm, cầu mong nữ9 khiến nó chịu gấp trăm lần hoàn trả! Nguyên thân quá vô tội, hiểu chuyện lại kiên cường, cô bé không đáng bị đối xử như thế
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:34
Đã 72% :sweat_smile: si mê nữ9 cũng ko ít, mà ko biết có nam9 ko đây :d
Marshmallows
02 Tháng mười, 2019 22:05
Truyện này có nổi nam 9 sao ?
ngoclang90
24 Tháng chín, 2019 14:00
truyện mới lạ. Nữ điên cường, tội bé Quân Hạo
39397979
23 Tháng chín, 2019 11:04
*** s miêu tả con gái nhiều z, mà nvc gặp đứa nào cug đẹp k z. cmt khen nhiều t cố thử xem. nãn ***
39397979
22 Tháng chín, 2019 20:13
thấy cũng có cmt khen đọc thử xem sao, đọc dc hơn 100 s mà quải quá. Mang tiếng kiếp dc vô địch 1 giới, sống hơn ngàn năm, tộc trưởng 1 tộc mà sống lại s ngu ngu s ấy, ăn cây linh thảo k có cái linh chu chết mịa r, r gây thù vs con ĐPKN nữa, lần đầu nó che mặt khí chất giống nhau mà ncv thấy cái như ngáo đá zô bem r bị truy sát, lần sau thấy dc cái mặt lại ngáo tiếp... thêm cái j mà kiếp trước bị phụ nữ giết r hận ra k tin mà thấy gái là tơm tớp. mới hơn 100 chương mà thấy tuyến nv nữ dc 3 con r. hận hận cl.
Hieu Le
20 Tháng bảy, 2019 19:00
đọc thử
Hieu Le
18 Tháng tư, 2019 20:53
nghe giống nhĩ căn vại
Quang Trần
23 Tháng ba, 2019 19:03
Mình cho mấy bạn đọc sau ý kiến nhá . Truyện nào cũng vậy vào đọc rồi xem hay ko , ko hay ta bỏ chứ đừng coi mấy cái bình luận coi chừng mất một bộ truyện hay . Vs lại truyện mà mỗi người một sở thích khác nhau nên đọc commet ko biêt đc là truyện đó có hay hay ko đâu
Khánh
06 Tháng chín, 2018 10:54
sàm quá,phượng hoàng thì phải phục sinh chứ,drop luôn từ c1
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:14
nhân sinh như một trò đùa quái ác dài vô tận
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:12
kết kể về Tu Tiên vô tình, ko do ta ko có tình. Do tình phai theo năm tháng, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, Nếu vạn năm ko đủ thì 10 vạn, trăm vạn năm. Nếu trăm vạn năm ko đủ vì ngàn vạn .. vạn vạn năm. Nếu thời gian ko đủ, thì nhân sinh sẽ đủ. Thấy từng người thân, thương yêu lần lượt ra đi. Thấy các cảnh vật thân thuộc lần lượt mất đi. Rốt cuộc ta ko còn gì cả, ...Chỉ.. còn chính mình... ta khi đó phải trang bị sự vô tình lãnh khốc, vì ta sợ.. lần nữa..ta đau khổ.. bởi những thứ ta mất đi
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 16:25
Truyện này đọc lâu rồi. Giờ thấy lại nhưng không muốn đọc. =)) kết buồn
Dưa Hấu
13 Tháng bảy, 2018 08:57
truyện này lúc đầu khoảng 80c ổn về sau lan man lại còn xxx tác giả nghèo í tưởng chưa kể... nói chung là 6/10 đấy là mình còn ai ghé cũng nên đọc thử.
paruce
11 Tháng bảy, 2018 13:54
đọc đến mấy chục chương đầu, truyện hay, Hạo Hạo cưng ơi là cưng chịu k nổi :)))))))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK