Mục lục
[Việt Nam] Vô Cực Liên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai tên này đối với Lục Đạo hoàn toàn coi thường, ai bảo bọn chúng thấy được Lục Đạo chỉ có Sơ Nguyên Cảnh cấp 4 đây

Sơ Nguyên Cảnh cấp 4 đối đầu với hai tên Luyện Tinh Cảnh, kết quả không cần phải nói cũng biết được ai là người thắng

Thế nên, Nghe được lệnh của thiếu chủ, hai người lập tức rút ra binh khí, lao về phía Lục Đạo chém tới

Luật pháp của Đại Việt Đế Quốc cho phép người dân mang theo binh khí trên người. Dù sao Đại việt Đế Quốc cũng lấy Nguyên Sư làm gốc. Xung đột xảy ra tất không tránh khỏi, nếu mà cấm chẳng lẽ để bọn họ đấu võ mồm

Tất nhiên, mặc dù cho phép mang binh khí. Thế nhưng đánh nhau dẫn tới án mạng vẫn sẽ bị bỏ tù như bình thường. Mà Nguyên Sư đánh chết người thường, tội danh còn nặng hơn nhiều

Nhìn hai tên bảo tiêu lao về phía mình, Lục Đạo liền buông ra Miki. Miki thức thời, biết Onichan lại muốn đánh nhau rồi, thế nên gật đầu một cái rồi chạy ra xa

Nàng cũng không lo lắng Onichan bị thương. Trong lòng nàng, Onichan là thần tiên đó. Mà thần tiên, há lại thua một người phàm

Buồn ra Miki, Lục Đạo mặc dù sắc mặt bất biến, thế nhưng trong lòng cũng ngưng trọng.

Lục Đạo biết hai tên này thực lực trên mình, có thể là Luyện Tinh Cảnh, thậm chí là Nguyên Linh Cảnh cường giả. Thế nên, Lục Đạo không thể không cẩn thận

Tất nhiên cũng chỉ là cẩn thận mà thôi. Còn sợ sệt vì đối phương hơn mình? Lục Đạo khinh thường. Trong từ điển của hắn không có từ: chưa đánh đã chạy.

Hơn nữa, trong một cuộc chiến cũng không chỉ mỗi đẳng cấp là quyết định thành bại

Hai tên bảo tiêu tốc độ rất nhanh, chỉ trong chớp mắt liền xuất hiện ở hai bên cánh trái phải của Lục Đạo. Đại đao đưa ra, không có lưu tình chém xuống tay trái của hắn

Mắt thấy hai thằng này vậy mà xuất thủ tàn nhẫn, muốn một chiêu phế bỏ tay mình. Lục Đạo mắt hiện lệ quang

Tháo xuống kính mắt, Rinegan mở ra, từ dưới đất nhặt lên một hòn đá. Trong ánh mắt ngờ vực của hai tên bảo tiêu, Lục Đạo ném viên đá ra xa

Mặc dù hành động của Lục Đạo để hai tên bảo tiêu khó hiểu, thế nhưng thế công của hai người vẫn không chậm chút nào. Trong chớp mắt, hai thanh đại đao liền bổ xuống

Mắt thấy hai thanh đại đao càng ngày càng gần, Lục Đạo rốt cuộc động thủ

Hướng về phía viên đá bị mình ném ra xa, Lục Đạo cười âm u

“ Rinegan! Dịch chuyển thế thân”

Lập tức, mọi người chỉ cảm thấy một hồi hoa mắt, đến khi tỉnh táo lại thì Lục Đạo nào còn ở chỗ đó. Định thần nhìn lại, thì kinh dị phát hiện Lục Đạo đã đứng ở cách đó trăm mét

Ở đây, kinh hãi nhất không ai khác ngoài hai tên bảo tiêu. Cả hai đều không hiểu chuyện gì xảy ra. Đối phương vừa ở đây, tích tắc sau liền xuất hiện ở chỗ khác. Chẳng lẽ tên này biết dùng thuấn di?

Bởi vì viên đá quá nhỏ, thế nên hai tên bảo tiêu cũng không thấy được viên đá mà Lục Đạo đã ném đi dưới chân mình

Mặc dù nội tâm chấn kinh, thế nhưng hai tên này cũng không hổ danh bảo tiêu chuyên nghiệp. Chỉ mấy giây thất thần liền biến chiêu. Tốc độ cực nhanh lao về phía Lục Đạo

Về phía Lục Đạo, ngay khi thành công “ Dịch Chuyển Thế Thần”, lập tức lấy ra từ trong Không Gian Nhẫn khẩu Lục Bạc mà hắn đã từng dùng ở Mai Farovite thế giới.

Hướng về phía hai tên bảo tiêu nổ súng.

Roẹt… Roẹt

Năng lượng Đạn phá không mà tới, nhắm thẳng về phía cổ tay của hai tên bảo tiêu. Bất quá, Luyện Tinh Cảnh đã có thể miễn cưỡng thấy được đường đạn bay, thế nên phát bắn này của Lục Đạo, hai tên bảo tiêu đều cảm nhận được

Bọn họ theo bản năng dơ lên đại đao trước mặt, muốn dùng đại đao chặn lại hai phát bắn từ Lục Bạc

Thấy thế, Lục Đạo chỉ cười lạnh một tiếng. Nội tâm khinh thường thì thào

“ Hạ Đẳng Ma Cụ đòi chặn lại đạn từ Huyết Cụ. Thật là hai tên ngu ngốc”

Quả nhiên, ngay khi hai viên đạn tiếp xúc với đại đao. Trong mộng tưởng, viên đạn bị ngăn lại không có. Chỉ có hai tiếng “ crắc” vang lên, theo sau đó là hai thanh đại đạo bị thủng một lỗ nhỏ,

Phanh… phanh

Hai tiếng trầm đục vang lên kéo theo đó là hai đóa huyết hoa xuất hiện. Trên vai của hai tên Bảo Tiêu liền xuất hiện một lỗ máu nhỏ đang không ngừng bốc khói

Đau đớn cùng nóng rát do Năng Lượng Đạn mang lại để hai tên bảo tiêu đau đến sắc mặt trắng bệch. Hai mắt trợn tròn nhìn lỗ máu nơi vàng minh

“ Chết tiệt!! đây là Trung Đẳng Ma Cụ”

Hai tên bảo tiêu trong lòng kinh hoàng nghẹn ngào hô lên. Có thể nhẹ nhõm bắn thủng cơ thể của Luyện Tinh Cảnh, cũng chỉ có Trung Đẳng Ma Cụ mới làm được

“ Chính xác!! Bất quá không có thưởng ah” Lục Đạo cười xấu xa, cũng không nói cho đối phương biết đây không phải Trung Đẳng Ma Cụ mà là Huyết Cụ

Lục Đạo có hai món Huyết Cụ, một là chiếc nhẫn trong tay hắn, và thứ hai là khẩu súng này. Cả hai món, đều thuộc loại phát triển hình. Tức là đẳng cấp tăng theo thực lực của Lục Đạo

Mà Huyết Cụ, dù có là thấp kém Huyết Cụ cũng đủ giết chết Luyện Tinh Cảnh cường giả, chứ đừng nói là Luyện Tinh Cảnh. Đấy là lý do tại sao Lục Đạo lại dám tự tin có thể cân được hai tên Luyện Tinh Cảnh.

Vô Cực Tinh Hệ là thế giới của khoa học vũ trụ mà không phải chỉ thuần tu luyện. Nguyên Sư dù cường đại tới mấy, nếu không đạt tới Khí Hồn Cảnh thì gặp phải Huyết Cụ, đặc biệt là Huyết Cụ loại Năng Lượng Súng đều sẽ bó tay chịu chết

Lục Đạo trả lời để hai tên bảo tiêu ánh mắt từ khinh thường trở thành kiêng kị cực kì.

Lục Đạo là Sơ Nguyên Cảnh, bọn họ không để vào mắt. Thế nhưng Sơ Nguyên Cảnh Hệ Xạ Thủ lại một khẩu Trung Đẳng Ma Cụ lại không thể để hai người không thể không đề phòng

Hai người tâm niệm khẽ động, dẫn dắt Nguyên Năng di chuyển lên bả vai để cầm máu. Sau đó không lùi mà tiến, như hai con mãnh hổ lao về phía Lục Đạo. Lần này, tốc độ cả hai nhanh chóng cực kì, so với lúc nãy còn nhanh hơn. Hiển nhiên, cả hai người đều đã vận dụng Chiến Kỹ của mình

Nói gì thì nói, Lục Đạo vẫn là một tên Sơ Nguyên Cảnh. Bọn họ suy tính, chỉ cần né tránh được phát bắn của đối phương, sau đó từ từ kéo dần khoảng cách, áp sát được đối phương liền có thể cầm chắc chiến thắng

Chỉ là bọn họ không biết một điều, Lục Đạo một tay thiện xạ đã tu luyện tới Thượng Đẳng. Nếu mà biết, chắc chắn sẽ xoay người bỏ chạy. Nói đùa!! Tài bắn súng đạt tới mức Thượng Đẳng, chân chính là súng thần, giết người ngàn dặm là chuyện hết sức bình thường. Dù cho hai người tài cao gan lớn, cũng không dám đối mắt với một tên Thượng Đẳng bắn súng

Xoẹt… Xoẹt

Thấy hai tên bảo tiêu thế công như vũ bão, Lục Đạo không chút bấn loạn. Dơ lên Lục Bạc, lập tức hai đạo bạch sắc Năng Lượng Đạn xuất hiện từ nòng súng.

Thấy Năng Lượng Đạn, hai tên bảo tiêu không ai bảo ai, lập tức nghiêng người né tránh

Phanh… phanh

Chỉ là rất nhanh cả hai trợn tròn mắt, thân hình lập tức ngã phịch trên mặt đất. Đau nhói cùng nóng rát lần thứ hai xuất hiện để cả hai mắt trợn thật lớn, dùng vẻ khiếp sợ run rẩy nhìn xuống chân. Nơi đó, hai lỗ máu lớn bốc khói, máu tươi tuôn trào

Trong lúc nhất thời, cả hai tên da đầu tê dại, sắc mặt trắng bệch cực kì bởi đau đớn cũng là chấn động. Bọn họ không tài nào tin nổi, tại sao bọn họ đã né tránh rồi mà vẫn bị trúng đạn

Nhân lúc ngươi bệnh giết ngươi. Lục Đạo không do dự lần thứ ba nổ súng, trực tiếp phế đi chân thứ hai của hai người. Theo hai chân bị phế, hai tên bảo tiêu lập tức trở thành phế nhân nằm giữa đường không nhúc nhích

Cuộc đấu giữa Lục Đạo và hai tên bảo tiêu đến cũng nhanh mà kết thúc cũng nhanh. Và kết quả lại để người xem một phen giật mình.

Lục Đạo đánh bại hai tên bảo tiêu để quần chúng một phen khiếp sợ. Đặc biệt là tài thiện xạ của Lục Đạo lại càng để mọi người thán phục.

Thành phố Hà Bắc mặc dù phần lớn là người thường, thế nhưng dù sao đây cũng là thành phố của Nguyên Sư, thế nên bọn họ vẫn nhìn ra một chút môn đạo. Không ít người, nhìn ra được khả năng bắn súng cường đại của chàng trai trẻ này

Sáu phát bắn, trực tiếp phế bỏ chân tay của kẻ địch, bực này thiện xạ, cũng chỉ có Xạ Thủ luyện súng tới Trung Đẳng trở lên mới làm được

Trẻ tuổi như vậy mà đã có Trung Đẳng bắn súng, thật sự là thiên tài ah

Trong lúc nhất thời, mọi người ánh mắt đều mang theo kính nể nhìn Lục Đạo.

Có kẻ vui thì có người buồn, mà người kinh hoàng nhất không ai khác ngoài Nguyễn Hùng. Hắn lại chẳng thể ngờ tới, hai tên bảo tiêu của mình lại bị một thằng nhóc con đánh bại

Phẳng phất thấy được ánh mắt sợ hãi của Ngô Hùng. Lục Đạo quay đầu nhìn hắn, cười âm u

“ Vừa rồi chính mày phái bọn họ đánh tao phải không nhỉ?”

Nói xong, hắn bẻ tay kêu crắc, không ngừng tiến lại gần Ngô Hùng. Trên mặt, vẫn là nụ cười tà mị, chỉ là ở trong mắt Nguyễn Hùng, nụ cười đó còn đáng sợ hơn cả nụ cười của ác ma

“ Mày muốn làm gì? Tao là Nguyễn Hùng, đại công tử Nguyễn gia. Mày dám động tới tao, Nguyễn gia sẽ không để yên cho mày” Bị Lục Đạo dùng ánh mắt hung quang nhìn, Nguyễn Hùng lập tức da đầu tê dại, trong lòng mọc lên một cỗ sợ hãi, bất quá ngoài miệng vẫn đe dọa

Hắn không ngừng lùi lại phía sau, toàn thân run như cầy sấy, khuôn mặt toát lên một sự sợ hãi. Bản thân hắn ngoài việc cậy vào gia tộc thì chẳng có thực lực gì cả, rất rõ ràng, hắn đây là sợ bị Lục Đạo đánh

Nguyễn Hùng vừa nói xong, Lục Đạo liền khựng lại. Thấy thế, Nguyễn Hùng tưởng rằng đối phương sợ gia tộc mình, khuôn mặt trở nên kinh hỉ.

Cố gắng lấy lại bình tĩnh, hắn hung hăng nói

“ Sao? Sợ rồi phải không? Chỉ cần mày ở trước mặt ta cúi đầu xin lỗi, còn mang con bé kia đưa cho tao. Tao sẽ bỏ qua chuyện này. Nếu không….”

Được rồi!! thằng này đối với Miki yêu thương không dứt rồi. Tại tình cảnh hiện tại mà vẫn chưa từ bỏ ý đồ với nàng

Hắn chưa kịp nói lập tức cứng họng. Không phải hắn không muốn nói tiếp mà bởi vì cổ của hắn đã bị Lục Đạo bóp chặt, không nói lên lời

Một tay nắm chặt lấy cổ đối phương nhấc lên không như nhấc một con gà. Lục Đạo híp mắt, nhàn nhạt nói

“ Có hai loại người mà dù là hoàng đế động tới họ tao cũng chém chết. Một là nữ nhân của ta, hai là bạn bè tao

Mà mày lại dám động tới nữ nhân của tao. Mày..muốn chết kiểu nào đây”

Những câu cuối cùng, giọng nói hắn âm trầm tới cực điểm. Sát khí khủng bố bộc phát. Nếu để ý, sẽ thấy mắt phải của hắn đã chuyển sang màu đỏ rượi. Trong mắt, ẩn hiện một vài biểu tượng màu đen kì lạ

Kinh khủng sát khí, vậy mà ngưng tụ thành từng đoàn tử sắc lạnh lẽo bao trùm lấy Lục Đạo. Sát khí này, ít nhất cũng là do hàng ngàn mạng người ngưng tụ mà thành. Yasuo giết nhiều người như vậy? hiển nhiên không thể nào. Vậy sát khí này từ đâu mà ra?

Sát khí đáng sợ tạo thành một luồng khí lạnh lẽo lan tỏa ra xung quanh, khiến cho người xem như cảm nhận được tử thần đang lượn lờ xung quanh mình

- Xoạt… Xoạt

Chỉ trong tích tắc, người xem kinh hoàng lùi lại phía sau mấy chục bước. Khuôn mặt ai nấy đều trắng bệch, tràn đầy sợ hãi nhìn Lục Đạo

Thật đáng sợ sát khí? Người này chẳng lẽ là tội phạm giết người. Nếu không, tại sao lại có sát khí kinh khủng như vậy

Người xem còn như thế, thân là kẻ bị sát khí tập trung. Nguyễn Hùng còn thê thảm hơn rất nhiều

Hiện giờ, trong mắt Nguyễn Hùng, Lục Đạo không còn là một con người mà là một tên ác ma tới từ địa ngục. Hắn có thể nhìn thấy vô số linh hồn đau đớn đang gào thét phía sau lưng đối phương. Thật sự đáng sợ và kinh khủng

“ Không…. Không, đừng… đừng… giết … ta” Nguyễn Hùng khuôn mặt vặn vẹo, mếu máo hướng về phía Lục Đạo cầu xin. Phía đũng quần hắn, một vũng nước xuất hiện: Hắn vậy mà bị dọa cho đái ra quần

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK