Mục lục
[Việt Nam] Vô Cực Liên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em trai ~~ Có thể làm ơn thả người được không?”

Ngay trong giờ phút căng thẳng nhất. Một âm thanh ngọt lịm, lại tràn ngập cám dỗ vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng. Theo sau đó, một cô gái xuất hiện.

Cô gái vừa tới, lập tức trở thành tâm điểm của mọi ánh mắt. Tất cả đều đổ dồn về phía nàng, ánh mắt mang theo một vẻ ngây dại, si mê

Khuôn mặt đẹp tới nỗi khiến người khác hít thở không thông. Mắt sếch đầy gợi tình, long lanh tràn ngập một vẻ dụ người. Mặc trên người một bộ sườn xám màu đỏ bó sát người khiến cơ thể lồi lõm, gợi cảm được bộc lộ một cách rõ ràng

Mỗi một bước đi, mỗi một cái nhăn mày đều toát ra mị lực vô hạn, câu dẫn chúng sinh. Nàng, giống như một hồ ly tinh khiến đám ông phạm tội

Nhìn cô gái, Lục Đạo sát khí liền biến mất không còn, mắt phải cũng khôi phục lại màu đen thường ngày, dùng bộ dạng ngơ ngác nhìn Nguyễn Mị Nhi, trong lúc nhất thời có chút dại ra

Nguyễn Mị Nhi dựa vào bệnh viện cung cấp thông tin mà tìm tới nơi em trai mình bị bắn, mục đích của nàng là thông qua máy quay hai bên đường mà tìm kiếm vị Luyện Đan Sư đã cứu em trai mình

Bất quá chưa kịp thực hiện ý đồ thì nàng thấy được một đám đông. Tò mò đi tới, Nguyễn Mị Nhi liền thấy được Lục Đạo nắm chặt cổ Nguyễn Hùng

Cũng như bao người khác, Nguyễn Mị Nhi bị sát khí kinh thiên của Lục Đạo dọa cho sợ vãi linh hồn. Kẻ này… chẳng lẽ là sát nhân hàng loạt? Nhưng tại sao trong hồ sơ lại không có mặt hắn?

Bất quá, tình cảnh hiện tại không cho phép nàng nghĩ nhiều. Mắt thấy Lục Đạo có ý định giết chết Nguyễn Hùng, Nguyễn Mị Nhi liền đi ra ngăn cản

Nguyễn Mị Nhi thấy Lục Đạo ngơ ngác. Miệng anh đào nhỏ nhắn khẽ mở, dùng thanh âm tựa như tình nhân làm nũng, quay về Tần Thiên thấp giọng nói nhỏ,

“ Em trai!! có thể hay không thả người đây”

Thanh âm nhu nhược, có thể làm cho bất kỳ nam nhân nào đều nảy sinh một loại cảm giác. Có thể vì chủ nhân thanh âm mà liều mạng.

Trong lúc nhất thời, một đám người xem đều thấy mũi nóng lên, phát nhiệt, tranh thủ nhanh tay che lỗ mũi mình, giờ đã chảy ra hai dòng máu mũi. Nguyễn Mị Nhi lực sát thương quá lớn, bọn họ chịu không nổi ah

“ Móa!! Lại là một nữ yêu tinh” Lục Đạo nội tâm thì thào. Nếu không phải là hắn tâm trí kiên định có thừa, có lẽ đã bị một câu này chinh phục rồi

“ Không được, con hồ ly tinh này nếu để thả ra ngoài chắc chắn sẽ gây hại cho thế gian. Bần đạo ta phải có nhiệm vụ thu phục nó mới được” Lục Đạo chính khí lẫm nhiên, một bộ “ vì nước quên thân, vì dân phục vụ”.

Địa Tạng Vương có câu: Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục. Vì không để cánh mày râu tương lai học tà công “ quay tay thần chưởng”. Lục Đạo quyết tâm lấy thân mình ra để trấn áp con yêu tinh này

Nếu để Lạc Long Vương nghe được câu này, chắc chắn sẽ dơ lên ngón giữa khinh bỉ thằng cháu mình một phen. Thu phục? có mà trên giường chinh phục thì đúng hơn ah

“ Thả người sao? bất quá ta còn chơi chưa chán ờ” Lục Đạo vừa lên tiếng, lập tức một đám nam nhân ở đây ánh mắt phẫn nộ nhìn hắn. Lại dám từ chối người đẹp, thằng này thật muốn ăn đòn ờ

Nguyễn Mị Nhi thấy Lục Đạo nhanh vậy tỉnh táo lại, trong mắt loé ra một tia nhàn nhạt kinh ngạc. Nàng biết mị lự bản thân mình lớn tới mức nào. Nói không ngoa, trừ khi là già 60 tuổi cùng thái giám ra, không một ai có thể không bị vẻ đẹp của nàng hớp hồn

Ý định của Nguyễn Mị Nhi là dựa vào mị lực của mình mê hoặc Lục Đạo, để hắn đồng ý thả người. Bất quá hiện tại, xem ra nàng không thể không động thủ rồi

Nghĩ vậy, Nguyễn Mị Nhi lập tức động thủ. Chỉ thấy nàng thân hình lóe lên một cái, vậy mà vượt qua mấy trăm mét khoảng cách, chỉ trong tích tắc liền xuất hiện bệnh cạnh Lục Đạo. Hóa quyền thành trảo, hướng về phía cổ tay đang nắm Nguyễn Hùng đánh tới

Từ khi Nguyễn Mị Nhi xuất hiện, Lục Đạo ánh mắt đều chăm chú nhìn nàng. Thế nên, Nguyễn Mị Nhi vừa động thủ, hắn liền biết. Chẳng qua, hắn không theo kịp tốc độ nàng

Hiển nhiên, Nguyễn Mị Nhi thực lực đã đạt tới Luyện Tinh Cảnh, thậm chí còn là cao cấp Luyện Tinh Cảnh, so với hai tên bảo tiêu vừa rồi còn mạnh mẽ hơn

Mặc dù không theo kịp tốc độ của Nguyễn Mị Nhi, thế nhưng Lục Đạo cũng không phải mặc cho nàng muốn làm gì thì làm. Rinegan sử dụng, Tula Đạo lập tức hình thành nên một đạo kim loại cứng rắn bao bọc cổ tay hắn

- Keng

Một tiếng ma sát vang lên, Nguyễn Mị Nhi chỉ cảm thấy ngón tay mình đau điếng. Định thần nhìn lại, mới phát hiện không biết từ lúc nào cánh tay đối phương đã bị một tầng kim loại bao trùm

“ Em trai thật xấu ~~ Làm đau chị ~~ em cũng không biết thương hoa tiếc ngọc là gì à” Nguyễn Mị Nhi xoa xoa bàn tay trắng nõn của mình, một mặt u oán nhìn Lục Đạo. Ánh mắt nhu tình như nước, bao hàm quyến rũ cùng phong tình, dường như Lục Đạo làm chuyện gì thương thiên hại lý, thiên địa không cho vậy

“ Người đẹp!! hình như ngươi động thủ trước ah. Ta chỉ là phòng ngự…”Lục Đạo dù biết Nguyễn Mị Nhi đang lừa dối, bất quá trong lòng hắn vẫn không nhịn được run lên một hồi. Thật sự là một con cực phầm yêu tinh ah

“ Ha..ha! em trai thật biết cách ăn nói ờ, em một tiếng “ người đẹp” này ta đều không nỡ ra tay với ngươi. Chị tên Nguyễn Mị Nhi, em chẳng lẽ không thể buông buông hắn sao? phải biết giết người là đi tù ờ, chị cũng không muốn bắt lấy một người tuấn tú như em trai đâu ờ” Nguyễn Mị Nhi che miệng cười khẽ, dáng dấp rất là thanh thuần, nhưng trong đó lại mang theo vô tận quyến rũ, khiến mị lực nàng tăng nhiều

“ Ha…ha, buông ra là có thể. Bất quá mà…” Lục Đạo nói tới đây, ánh mắt sắc mị mị nhìn Nguyễn Mị Nhi, sau đó ở bên tai nàng thì thào một câu

“ Nếu như người đẹp có thể cho ta số điện thoại cùng một cuộc hẹn. Ta có thể suy nghĩ buông tha hắn ờ”

Bên tai vang lên từng đạo hơi thở nóng bỏng, Nguyễn Mị Nhi sắc mặt không khỏi đỏ lên, bất quá rất nhanh liền khôi phục vẻ thiên kiều bách mị thường ngày. Gương mặt nghiêng nước nghiêng thành lộ ra một nụ cười ngọt ngào, mang theo từng tia làm nũng, nỉ non

“ Được ah! số điện thoại của chị là 09xxx. Số điện thoại chị đã cho em, không biết em có thể buông hắn ra được không>”

Nguyễn Mị Nhi đáp ứng để một đám nam nhân hận trời oán đất, ánh mắt ghen ghét đố kị nhìn Lục Đạo. Nếu ánh mắt có thể giết người, thì không biết Lục Đạo đã chết bao nhiêu lần rồi

Trong miệng lẩm nhẩm lại số điện thoại của Nguyễn Mị Nhi, Lục Đạo liền buông Nguyễn Hùng ra, ở bên cạnh người đẹp hít lấy hương thơm tự nhiên cơ thể của nàng, cười nói

“ Người giao lại cho chị!! Sau đó đợi ta gọi điện thoại ah. Lại nói chị là cảnh sát phải không? cố gắng bảo vệ thằng này ah, nếu không hắn rất nhanh sẽ thăng thiên ờ”

Nói xong, cũng mặc kệ Nguyễn Mị Nhi vẻ mặt ngờ vực đứng đó, hắn liền chạy tới chỗ Miki, ôm lấy cô bé rời đi

******************

“ Onichan!! Vừa nãy anh thật đáng sợ ah” Ôm lấy Lục Đạo, Miki run rẩy nói. Vừa rồi Lục Đạo tỏa ra sát khí kinh khủng dọa cho cô bé một phen kinh hoàng. Nàng thật không muốn Oni chan như vậy chút nào

“ Xin lỗi, Miki. Dọa em sợ một hồi rồi” Lục Đạo áy náy, nói rằng. Trong đầu không khỏi hồi tưởng lại cảnh vừa rồi. Chỉ bởi vì phẫn nộ, hắn suýt nữa vi phạm lời thề năm đó. Không chỉ phóng thích sát khí, mà ngay cả “ thứ đó” cũng chút nữa xuất hiện

Ngẩng đầu nhìn trời, lúc này đã là 6h tối. Bầu trời trong xanh đã chuyển sang một màu hoàng hôn ảm đạm, Lục Đạo không khỏi thở dài lẩm bẩm

“ Đến bao giờ… ta mới đối mặt với sự thật đây…”

*****************

Nguyễn Hùng được cứu ra, Nguyễn Mị Nhi gọi 110, sau đó cũng mặc kệ đối phương sống chết. Xoay người trở lại ô tô, lái xe đi tới nơi em trai mình bị bắn

Ngồi trong xe của mình, Nguyễn Mị Nhi không khỏi nghĩ tới thanh niên tuấn mỹ vừa rồi, nàng khóe miệng treo nụ cười hứng thú. Bất quá, cũng chỉ là một chút hứng thú mà thôi.

Còn đối phương có gọi điện cho nàng hay không, Nguyễn Mị Nhi biểu thị không quan tâm. Số điện thoại ảo mà thôi, hắn lại có thể gọi cho nàng sao

“ Chỉ là lời nói cuối cùng của hắn có ý gì? Theo hắn nói thì người vừa nãy sẽ bị giết chết. Bất quá làm sao hắn biết được đây?”

Nguyễn Mị Nhi thì thào, hiển nhiên là đang suy nghĩ lời cảnh báo của Lục Đạo ban nãy. Thân là một đặc cảnh, nàng có thể suy đoán được Lục Đạo muốn nói gì. Chỉ là nàng không hiểu tại sao đối phương biết được Nguyễn Hùng bị giết chết. Chẳng lẽ là hắn ra tay? Càng không thể. Bởi vì nếu thật sự do đối phương động thủ, thì cũng chẳng cảnh bảo nàng làm gì

Trong lúc nhất thời, Nguyễn Mị Nhi nảy sinh hàng trăm nghi vấn không lời giải đáp

“ Thôi kệ đi!! Cùng lắm theo dõi chặt chẽ tên thanh niên kia là được rồi. Hiện tại quan trọng nhất vẫn là tìm ra vị Lục Phẩm Luyện Đan Sư ah”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK