Hoảng sợ khó mà hình dung bao phủ nội tâm Tần Quân.
Hắn nhíu mày, nỗ lực bình phục tâm tình .
- Chẳng lẽ nơi này là vùng đất Thời Không lưu đày?
Tâm lý Tần Quân hiện ra một suy nghĩ đáng sợ, truyền thuyết sinh linh cưỡng ép Nghịch Chuyển Thời Không, sẽ bị Thời Gian Đại Đạo, Không Gian Đại Đạo, Vận Mệnh Đại Đạo liên hợp lưu đày, vĩnh viễn về không được
- Không đúng!
- Chung quanh tồn tại một loại khí thể thần bí, không hình không bóng, thậm chí để ký chủ cũng không thể nhận ra nó tồn tại.
Hệ thống tựa hồ phát hiện cái gì, ở trong đầu Tần Quân nói.
- Cái khí thể gì?
Tần Quân cả kinh vội vàng đứng lên, không còn ngồi xếp bằng nữa.
Hắn đề phòng nhìn chung quanh, phòng bị đột nhiên tập kích.
- Không rõ ràng, hệ thống có một suy đoán to gan.
Hệ thống chần chờ trả lời, ngữ khí lại có chút run rẩy.
- Cái suy đoán gì? Mau nói!
Tần Quân vội vã không nhịn nổi nói, đợi ở chỗ này, quả thực là sống không bằng chết, thứ gì cũng không có, còn phải một mực nơm nớp lo sợ
- Nơi này là vũ trụ trước Hồng Mông, thậm chí có thể nói, là tồn tại vũ trụ nguyên thuỷ nhất!
Hệ thống trả lời, 100 ngàn phân thân của Tần Quân phi hành khoảng cách, đủ để từ Huyền Đương đại thế giới đuổi tới Hồng Mông, nhưng vẫn chưa đạt được cuối cùng, vẫn chưa gặp được sinh linh cùng vật chất, để nó không khỏi ra kết luận như vậy
Trước Hồng Mông?
Tần Quân cứ thế tại nguyên chỗ, thật lâu khó mà lấy lại tinh thần.
- Nếu như nơi này thật là trước Hồng Mông, không có quy tắc, không có vật chất, càng không có sinh linh, vậy hết thảy nghi hoặc liền giải quyết dễ dàng.
Hệ thống cảm thán nói, không nghĩ tới Tần Quân xuyên việt quá mức như vậy.
- Vậy trẫm còn có thể xuyên việt một lần nữa không?
Tần Quân liền vội hỏi.
Hiện tại ngay cả Hồng Mông cũng chưa từng xuất hiện, hắn chơi như thế nào?
Linh khí cũng không có, hắn tu luyện thế nào?
Đợi ở chỗ này, sớm muộn cũng điên.
- Không thể, ký chủ còn không thể kết nối Thời Không vị diện độc lập?
Hệ thống phủ quyết nói, nghe mà Tần Quân vội vàng ngưng tụ Thời Không Đại Đạo, đáng tiếc không cách nào tiến vào Thời Không vị diện độc lập, muốn xuyên qua, càng là nói chuyện viển vông
- Cái này….
Tần Quân há to mồm, đầu óc có chút không xoay chuyển được.
- Hồng Mông chưa ra, Tam Thiên Đại Đạo tự nhiên cũng không có hiển hiện, Thời Không tuyến càng chưa xuất hiện.
Hệ thống cảm thán.
Lần này xuyên việt ngay cả hệ thống cũng không có dự liệu được.
- Bây giờ nên làm gì?
Tần Quân hít sâu một hơi, hỏi.
- Chờ.
- Chờ cái gì?
- Chờ đến Hồng Mông xuất thế.
-…
Khóe miệng của Tần Quân co giật, trời mới biết khi nào Hồng Mông xuất thế.
Nghĩ xong, tâm thần hắn khẽ động, 100 ngàn phân thân tất cả đều tiêu tán, hóa thành pháp lực.
Tần Quân ngồi xếp bằng, chợt lấy ra Vận Mệnh Chi Luân, còn muốn hỏi Tần Nô, dù sao Tần Nô chính là Vận Mệnh phân thân a.
Tần Nô bị hắn thả ra, vẫn như cũ là bộ dáng Bạch Đế.
- Ngươi cái này…
Tần Nô vô ý thức chỉ Tần Quân chửi ầm lên, còn chưa mắng xong, liền bị tràng cảnh chung quanh dọa sửng sốt.
- Nơi này là?
Tần Nô thận trọng hỏi, trong nháy mắt liền sợ.
- Thế giới trước khi Hồng Mông chưa mở.
Hai tay Tần Quân khoanh ở trước ngực, nhắm mắt lại trả lời.
Tần Nô như bị sét đánh, linh hồn cứng ngắc, biểu lộ kinh ngạc.