Khí thế của hắn vậy mà như Hỗn Độn Thần Chủ, Nhậm Ngã Tiếu cũng quay đầu ngoài ý muốn nhìn về phía Khổng Tuyên, sờ lên cằm, không biết đang suy tư điều gì.
- Không nghĩ tới sao?
Tần Quân liếc xéo hắn, khóe miệng cong lên vẻ khinh miệt
Nhậm Ngã Tiếu không có chú ý tới ánh mắt của hắn, ngoẹo đầu suy nghĩ sâu xa, tựa hồ có chút địa phương không hiểu.
Triệu Vân, Lý Tồn Hiếu, Na Tra, Nguyên Sơ đại đế, Bạch Khởi, Hắc Bạch Vô Thường, Đông Hoàng Thái Nhất, Lữ Bố… nhất tề quay đầu, ngay cả ánh mắt của Hỗn Độn Thần Chủ cũng nhìn về phía Khổng Tuyên.
- Gia hỏa này…
Đông Hoàng Thái Nhất gắt gao nhìn chằm chằm Khổng Tuyên, không khỏi nhớ lại trước kia ở Huyền Đương đại thế giới, khi đó Khổng Tuyên như hiện tại, không ai bì nổi, nghiền ép chư địch.
Không cần nghĩ, hắn cũng biết, khẳng định là Tần Quân tăng cường tu vi của Khổng Tuyên
Khổng Tuyên mặt như sương lạnh, sát khí như đuốc, nhìn thẳng Hỗn Độn Thần Chủ.
Lúc trước hắn quan chiến một hồi lâu, khẩn trương đến cực điểm, hiện tại hắn có thực lực chiến thắng Hỗn Độn Thần Chủ, trong lòng của hắn có thể nói là ý chí chiến đấu sục sôi
- Ngươi đến cùng là ai?
Hỗn Độn Thần Chủ nhìn chằm chằm Tần Quân hỏi, lúc trước Khổng Tuyên vô cùng nhỏ yếu, làm sao qua một lúc lại đột nhiên đạt tới cảnh giới có thể so với hắn?
Đối mặt hắn chất vấn, Tần Quân kiêu căng cười một tiếng nói:
- Người chết là không cần biết quá nhiều.
Hưu...
Khổng Tuyên thuấn di đến trước mặt Hỗn Độn Thần Chủ, cuồng phong tiếp cận, phá tán Hỗn Độn chi khí ở trên đỉnh đầu Hỗn Độn Thần Chủ
Ánh mắt của Hỗn Độn Thần Chủ ngưng tụ, tay cầm Hắc Mâu muốn xuyên thủng Khổng Tuyên
Bá...
Ngũ Sắc thần quang bỗng nhiên từ phía sau Khổng Tuyên bắn ra, trực tiếp quét đi Hắc Mâu, Hỗn Độn Thần Chủ cả kinh lui nhanh mấy trăm dặm, kinh ngạc nhìn về phía Khổng Tuyên.
Không biết là căn nguyên của sợ hãi .
Khổng Tuyên vừa xuất hiện liền cướp đi Hắc Mâu, dọa hắn nhảy một cái.
Đám người Đông Hoàng Thái Nhất, Lữ Bố cũng thấy con mắt đăm đăm.
- Ngũ Sắc thần quang.
Na Tra lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ.
Ngũ Sắc thần quang của Khổng Tuyên ở Đại Tần thiên đình có thể nói là truyền kỳ, Tần Tiên Lục Thần thành danh, Ngũ Sắc thần quang hiển lộ tài năng.
- Sợ?
Khổng Tuyên miệt thị Hỗn Độn Thần Chủ, hỏi.
Hỗn Độn Thần Chủ cũng là Hồng Mông Dung Đạo cảnh viên mãn, nhưng trong cùng cảnh giới, Khổng Tuyên còn chưa bao giờ thua ai nha.
- Cái kia chính là Ngũ Sắc thần quang sao.
Lữ Bố nhíu mày, đời trước của hắn chính là La Hầu, đối với Phượng Tổ ngược lại là rất quen thuộc, nhưng không được chứng kiến Ngũ Sắc thần quang thời kỳ đỉnh phong
- Hệ thống, bắt đầu Đại Đạo Truyền Thừa đi!
Tần Quân một bên quan chiến, một bên phân phó.
Nhìn Hỗn Độn Thần Chủ biểu hiện, trận chiến này đã ổn.
Trừ khi còn có người mạnh hơn xuất hiện!
- Đinh! Bắt đầu ngẫu nhiên rút ra Đại Đạo Truyền Thừa!
- Đinh! Chúc mừng ký chủ rút đến Phân Thân Đại Đạo!
Phân Thân Đại Đạo?
Tần Quân ngẩn người, phân thân có thể tính Đại Đạo?
Lúc này, Hỗn Độn Thần Chủ phảng phất như bị chọc giận, hai tay nâng lên, sau lưng Hỗn Độn chi khí cuồn cuộn hóa thành vô số trường mâu, cực giống Hắc Mâu bị Ngũ Sắc thần quang quét đi
Hai tay vung lên, trường mâu như hồng lưu thẳng hướng Khổng Tuyên.
Khổng Tuyên mặt không đổi sắc, không lùi mà tiến tới, Ngũ Sắc thần quang tóe hiện, thậm chí ngay cả thân hình của hắn cũng bị dìm ngập, trường mâu hồng lưu bay vào Ngũ Sắc thần quang, liền biến mất không thấy gì nữa.
Hỗn Độn Thần Chủ thấy mà thân thể run rẩy, Ngũ Sắc thần quang có thể thu đi Đạo Binh, thần thông của hắn, có thể ngay cả hắn cũng lấy đi hay không?
Loại hoảng sợ này không cách nào ức chế từ trong lòng của hắn toát ra.
- Ngũ Sắc thần quang không phải chỉ có thể thu pháp bảo sao?
Tôn Ngộ Không nói thầm một tiếng, không chỉ hắn, Thần Ma còn lại, bao quát Tần Quân cũng đang nghi ngờ.