Mục lục
[Dịch] Tiểu Binh Truyền Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tinh Linh theo sát đằng sau Đường Long, lẳng lặng đi dạo ở bến cảng. Hải cảng này sớm đã bị giới nghiêm rồi, ngoại trừ cảnh vệ ẩn núp trong bóng tối, căn bản không có một người chướng mắt nào tồn tại. Cho nên giờ phút này, giống như trong trời đất chỉ còn lại có Đường Long cùng Tinh Linh hai người.

Tinh Linh không có có tâm tư thưởng thức cảnh biển xinh đẹp kia, mà là cúi đầu nhìn chằm chằm cát trắng dưới chân. Đường Long đứng ở bên cạnh, vừa gãi cái đầu, vừa nhàm chán nhìn xung quanh. Hai người đều không nói gì, bốn phía ngoại trừ tiếng sóng biển thì không có thanh âm nào khác.

Giờ phút này trong nội tâm Tinh Linh hỗn loạn không thôi, giường như cái gì đều nghĩ đến, lại giống như không nghĩ gì. Sự vui sướng không lâu trước đây khi được Đường Long hẹn mình đi chơi, cũng đã biến mất trong hoàn cảnh suốt dọc đường yên lặng này. Tinh Linh tiếp xúc nhiều với con người đã biết, lúc này tam trạng của mình vô cùng hỗn loạn. Nguyên nhân là vì Đường Long đã dùng thái độ đối đãi người ngoài mà đối đãi với mình, trước kia hai người cùng nói chuyện trời đất với nhau đã biến mất, hai bên đều sinh ra một loại cách ngăn.

Nghĩ đến đây, Tinh Linh bất giác nghi ngờ quyết định mình toàn tâm muốn thể nghiệm tình cảm là đúng hay sai. Nếu như mình cứ mãi ở bên cạnh Đường Long, tin rằng mình và Đường Long sẽ cười cười nói nói vô cùng thân mật với nhau rồi, người em gái do chương trình của mình sản sinh ra không phải cũng là vì như thế mới thân thuộc như thế với Đường Long sao?

Đường Tinh? Vì sao em lại lấy cá cái tên này? Có lẽ nàng thật sự đối đãi với Đường Long như người nhà, nhưng mình vì sao luôn cảm thấy lúc cô ấy nhìn, đối đãi với Đường Long, có một cảm giác không hiểu? Chẳng lẽ muội muội cũng đã thay đổi giống như mình?

Tinh Linh nhìn Đường Long nhàm chán lấy hòn đá ném ra biển thì trong lòng thầm cảm thán: "Ngươi rốt cuộc là người như thế nào? Vì sao ý thức tự chủ do những chương trình sản sinh ra như chúng ta, lại không tự chủ được mà hi vọng được ở bên cạnh ngươi? Vì sao người máy bình thường sau khi tiếp xúc với ngươi sẽ bắt đầu có được ý thức tự chủ của mình?" Tinh Linh nhớ lại chuyện văn Na trước kia nói với mình, ngoại một nhóm người máy có được ý thức tự chủ ra, người máy của Đế quốc Ngân Ưng không có sản sinh ra người máy có được thức tự chủ mới nữa.

"Ơ, tiểu thư Tinh Linh, ở đây gió lớn, chúng ta trở về đi?" Đường Long hỏi một cách cẩn thận. Gió biển thổi cát bay về phía Tinh Linh, Đường Long đang nói lời này lúc thì vô ý thức thay Tinh Linh ngăn cản trận gió biển này.

“Ừ, Tinh Linh gật đầu, tinh thần của nàng còn đắm chìm bởi vì động tác vừa rồi kia của Đường Long mà sinh ra tình cảm ôn nhu.

Lúc Đường Long quay người muốn rời đi, Tinh Linh lấy hết dũng khí nói với Đường Long: "Đường Long, ngươi... Ngươi có thể gọi ta giống như trước đây không?" Nói xong Tinh Linh lo lắng nhìn chằm chằm Đường Long.

Đường Long sửng số, nhưng rất nhanh gật đầu nói: "Được, ... Tỷ tỷ." Nói ra lời này, Đường Long cảm thấy có chút không được tự nhiên,

Cách xưng hô này dường như mình chưa bao giờ gọi ai ngoài chị gái máy tính.

Tinh Linh nghe nói như thế, trên mặt lập tức xuất hiện nụ cười hạnh phúc, đột nhiên rất can đảm khoác tay Đường Long, ra vẻ tươi cười nói: "Chúng ta đi thôi."

Đường Long có chút xấu hổ muốn làm cho mình thân thể rời xa Tinh Linh, nhưng bởi vì cánh tay bị nắm chặc, căn bản vô pháp thoát khỏi Tinh Linh cái cảm giác thơm ngào ngạt, Đường Long không có khả năng cố gắng thoát ra, đành phải cứ như vậy đột nhiên bị Tinh Linh vui vẻ kéo đi.

Lúc sắp đến chỗ ở của Tinh Linh, Đường Long đột nhiên nhận được báo cáo của thuộc hạ: "Chủ công, Trần Kháng cầu kiến." Đường Long sớm đã rất muốn thoát khỏi Tinh Linh, lập tức nói với Tinh Linh tiếng xin lỗi, sau đó theo bộ hạ rời đi. Tinh Linh chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài nhìn bóng lưng Đường Long rời đi, cúi đầu đi vào nhà. Mà bọn người Văn Na ở cửa ra vào cùng đợi Tinh Linh trở về, cũng đi theo thầm thở dài một cái.

Đường Long trước khi đi gặp Trần Kháng, đã gặp Đường Tinh và bọn người Ưu Na. "Chị, Trần Kháng lần này tới nhất định là muốn ta đồng ý cho bọn họ khống chế thương nghiệp và công nghiệp quân sự của chúng ta!" Đường Long thở phì phì nói, Đường Long đã từng vì lý do này mà lớn tiếng với Trần Kháng, vừa nghe Trần Kháng đúng lúc này mà chạy tới là biết hắn muốn làm gì rồi, bởi vì mình bây giờ căn bản không có buôn bán gì với hắn. Không có chuyện gì lớn, thương nhân bán vũ khí kia sẽ không tới nơi này.

"Đây là có chuyện gì?" Không biết chuyện nên Ưu Na hiếu kỳ hỏi. Đường Long lập tức kể lại những lời nói mà Trần Kháng trước kia nói với mình, nghe xong những lời này, Lăng Lệ mẫn cảm lập tức hỏi: "Chủ công, ngươi nói lần này khủng bố tấn công có phải là do Trần Kháng làm hay không? Dù sao hắn từng muốn khống chế thương nghiệp và công nghiệp quân sự của chúng ta!"

Mọi người nghe nói lời này đều gật gật đầu, đồng thời vây quanh Đường Long, chuẩn bị lúc Đường Long nổi giận đùng đùng đi tìm Trần Kháng mà ngăn lại hắn. Bất quá mọi người lại phát hiện Đường Long căn bản không có tức giận, ngược lại là sờ lên cằm thầm nói: "Nếu như là Trần Kháng mà nói..., hắn làm như vậy là vì cái gì? Nếu như thật sự muốn khống chế khống chế thương nghiệp và công nghiệp quân sự của chúng ta để phát tài, hắn sẽ không đề xuất ra điều kiện hậu đãi như vậy, hơn nữa cũng không nên tìm chúng ta, dù sao những thế lực có điều kiện tốt, vật tư phong phú hơn chúng ta cũng còn rất nhiều!" Nói đến đây, Đường Long đột nhiên ngẩng đầu hỏi: "Lăng Lệ, ngươi cảm thấy lính đạnh thuê của binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia bị bắt kia, có khả năng tấn công nhà xưởng và nhân viên của chúng ta không?"

Mọi người nghe nói như thế đều lấy làm lạ, binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia không phải đã tấn công chúng ta sao? Sao bây giờ lại hỏi bọn họ có khả năng tấn công hay không?

Lăng Lệ sau khi suy nghĩ một chút lập tức nói ra: "Chủ công, xem cách bọn họ chống cự quân đội, thuộc hạ cho rằng bọn họ hoàn toàn không có năng lực chuẩn bị tấn công nhà xưởng và nhân viên của chúng ta. Mới nhận được báo cáo mới nhất của nhân viên điều tra xét hỏi, bọn họ nói muốn hoàn thành những cuộc tấn công này, kẻ tấn công phải có năng lực giống như đội đăc chiến của chúng ta!"

Đường Long vỗ tay lớn một cái hướng Lăng Lệ ra lệnh: "Ngươi bây giờ lập tức đi thẩm vấn những thành viên bị bắt của binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia , hỏi xembọn họ có tấn công nhà xưởng và nhân viên của chúng ta hay không."

"Dạ!" Lăng Lệ lập tức lui ra.

Đường Tinh hiếu kỳ hướng Đường Long hỏi: "Ngươi nghi ngờ trên hành tinh chúng ta còn một nhóm thích khách thật sự khác ẩn núp sao?"

Đường Long gật gật đầu: "Đúng vậy, chị cũng đã nhìn thấy cuộc giao tranh giữa quân đội chúng ta với binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia, hơn nữa ta cũng đã chỉ huy tác chiến của vài binh đoàn lính đánh thuê. Hoàn toàn có thể nói biểu hiện của binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo cũng không kiệt xuất, bọn họ chỉ có thể coi là binh đoàn lính đánh thuê binh thường. Bảo vệ nhà xưởng và các viện nghiên cứu của chúng ta tuy có chút yếu kém, nhưng quân nhân bình thường hoàn toàn không có khả năng trong tình huống bọn họ không hề có phát hiện gì tiêu diệt mục tiêu bảo vệ của bọn họ, binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia không thể so với quân nhân bình thường, càng không thể nào tấn công thành công được!"

"Sao ngươi đột nhiên nghĩ tới những chuyện này?" Đường Tinh nghi ngờ nhìn Đường Long, nếu như Đường Long tại lúc bắt Binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo có thể có được những phân tích này, chính mình còn không lấy làm lạ, kỳ lạ là Đường Long sau khi cùng Tinh Linh tản bộ trở về đã nghĩ ra những chuyện này, có phải là Tinh Linh nhắc nhở hắn đây này?

Đường Long cười khổ lắc đầu: "Lúc ta cùng tiểu thư Tinh Linh tản bộ, hai người đều không nói gì, nên liền suy nghĩ đến chuyện cái Binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia. Bởi vì ta lấy làm lạ lính đánh thuê đã hoàn thành nhiệm vụ vì sao không lập tức ẩn nấp, còn đi loạn lung tung để cho chúng ta phát hiện bọn họ. Cho đến vừa rồi, ta mới phát hiện bọn họ đi lung tung như vậy là bởi vì bọn ọ vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, đi xung quanh để xem xét tình hình."

“Ồ” Đường Tinh trên mặt nở nụ cười, cũng không biết nàng là vì sao mà cười. Mà con mèo đen nhỏ bị nàng ôm vào trong ngực lại một lần che miệng lén cười, bất quá lần này ánh mắt của nó tập trung ở trên người Đường Tinh.

Rất nhanh, Lăng Lệ vội vàng chạy về đến hô: "Chủ công! Bọn họ nói bọn họ còn chưa kịp động thủ, lúc đang điều tra địa hình thì bị chúng ta phát hiện, cho nên mới tiến hành chống cự!"

"Tiếp tục phong tỏa bến cảng, nhân viên vũ trang toàn bộ xuất động lần nữa, lần này đem mục tiêu định tại trên người mọi người! Thích khách rất có thể là người có chứng minh nhân dân của nguời bản địa chúng ta!" Đường Long ra lệnh.

Nhìn thấy bọn người Ưu Na vội vã chạy, Đường Tinh mới hỏi Đường Long: "Tên Trần Kháng kia giải quyết như thế nào? Chúng ta còn chưa có được chứng cớ là do hắn làm."

Đường Long cười cười: "Ta chuẩn bị tiếp đãi hắn chu đáo…. Hắc hắc, bất kể nói như thế nào hắn cũng là người khách đầu tiên chạy đến đây sau khi chúng ta bị tấn công." Nói xong rồi rời khỏi gian phòng này.

Nhìn bóng Đường Long, Đường Tinh ung dung cười nói: "Có tiến bộ."

Con mèo đen nhỏ trong lòng Đường Tinh tò mò hỏi: "Cái gì có tiến bộ?"

"Ha ha, vừa rồi ngươi không thấy sao? Lúc nói ra chuyện tấn công có khả năng là Trần Kháng giở trò quỷ, tất cả mọi người như có như không vây quanh Đường Long?" Đường Tinh sau khi đem con mèo đen nhỏ nâng đến trước mặt cọ một chút cười nói.

"Thấy được ah, bọn họ không phải vây đến đây chờ lệnh sao?" Con mèo đen nhỏ vừa nói vừa dùng móng vuốt đè lại mặt Đường Tinh , tận lực dùng sức đẩy khuôn mặt Đường Tinh cách xa cái đầu của mình.

Đường Tinh lắc đầu: "Không phải, các nàng là chuẩn bị ngăn Đường Long đang vô cùng giận dữ."

" Đường Long đang vô cùng giận dữ? Nghe ngươi nói như vậy giống như Đường Long rất dễ dàng nổi giận." Con mèo đen nhỏ trừng con mắt đáng yêu nói ra.

"Cũng không phải nói rất dễ dàng nổi giận, trước kia Đường Long hắn làm việc vô cùng xốc nổi. Giống như chuyện chúng ta nghi ngờ Trần Kháng vừa rồi, nếu như là trước kia, Đường Long đã xông tới trước mặt Trần Kháng chỉ vào hắn hỏi có chuyện này hay không." Đường Tinh lần nữa dùng khuôn mặt cọ cọ lấy đầu tiểu Hắc mèo.

Con mèo đen nhỏ bừng tỉnh đại ngộ nói: "Oh, thì ra là thế, chả trách ngươi nói hắn có tiến bộ, hắn đã có thể khống chế sự xúc động xốc nổi mình." Giờ phút này nó đã quên tránh né quấy rầy của Đường Tinh.

Đường Tinh híp mắt nói ra: "Ừm, xem đến Đường Long hiện tại, ai cũng sẽ không tin rằng trước kia hắn là một tên hễ xúc động xốc nổi dám đánh đố một đấu vạn người."

Con mèo đen nhỏ hai mắt tỏa ánh sáng nói: " Thách đấu với vạn người? Nhanh kể cho ta nghe một chút đi!"

"Được, tắm cùng chị, chị sẽ kể cho ngươi nghe." Đường Tinh nói xong liền đi ra ngoài.

Con mèo đen nhỏ lập tức hô lớn nói: "Không muốn! Ta sợ nước! Thả ta ra! Cứu mạng! Bắt cóc ah!" Đương nhiên, căn bản không có ai hội để ý tới tiếng kêu của một cái nhỏ mèo.

"Hi, Trần tiên sinh, đã lâu không gặp, đợt chiến hạm lần trước thật là cám ơn rất nhiều." Đường Long vẻ mặt tươi cười đưa tay ra nói với Trần Kháng chờ đợi trong phòng khách đã lâu.

"Ha ha, chuyện đó không có gì chỉ là chút lòng thành. Đường tiên sinh bây giờ càng ngày càng lợi hại, một thời gian ngắn không gặp đã mở rộng địa bàn ra vài hành tinh, thật là khiến người bội phục." Trần Kháng nhiệt tình mà nắm tay Đường Long nói ra. Đồng thời ánh mắt của hắn nhìn về phía đứng ở sau lưng Đường Long là Phượng Băng, Phượng Sương hai người, trong lòng thầm khen xinh đẹp, cũng thầm trách Đường Long như thế nào lại dẫn hai nữ vệ sĩ vào đây.

Hai bên sau khi ngồi xuống, Đường Long cũng không giới thiệu hai vệ sĩ của mình, sau khi uống một hớp nước chanh liền mở miệng nói: "Không biết Trần tiên sinh lần này tới cần ta giúp chuyện gì?"

Trần Kháng Nhìn thấy dạng vẻ của Đường Long, cũng xem như hai vệ sĩ kia không tồn tại, sau khi thưởng thức một ngụm trà thơm cười nói: "Ừ, lần này ta nhận được tin báo, có một binh đoàn lính đánh thuê tên là Lôi Bạo muốn ra tay với Đườngg tiên sinh, cho nên cố ý chạy đến nhắc nhở Đường tiên sinh."

"Ai, tin tức Trần tiên sinh tới chậm một bước." Đường Long thần sắc ảm đạm lắc đầu.

"Ah? Bọn họ đã ra tay với ngài? Tổn thất nghiêm trọng không?" Trần Kháng giật mình đứng lên hỏi.

"Nhà xưởng và nhân tài các ngành sản xuất đều chết hết. Đúng rồi, Trần tiên sinh đã có thể biết binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo chuẩn bị ra tay với, vậy không biết ngươi có biết đưuọc là ai thuê bọn họ không?" Đường Long chăm chú mà chằm chằm vào Trần Kháng hỏi.

Tuy Trần Kháng bị ánh mắt Đường Long thấy rất không thoải mái, nhưng hắn có lẽ hay là vừa làm ra vẻ tiếc hận vừa ngồi xuống nói ra: "Đáng tiếc không có cách nào biết rõ, tin tức kia còn là một thủ hạ của ta ngẫu nhiên nghe được." Nói đến đây Trần Kháng chủ đề một chuyển: " Nhà xưởng và nhân tài tất cả ngành sản xuất của Đường tiên sinh tuy đều tổn thất, nhưng các nơi sản nghiệp có lẽ sẽ nhanh chóng khôi phục lại?"

"Khôi phục? Ôi Ôi, tất cả mọi người mới đều bị giết chết rồi, làm gì có thể dễ dàng khôi phục như vậy. Nếu như muốn khôi phục, chỉ có chờ bồi dưỡng được nhân tài mới được." Đường Long bất đắc dĩ lắc đầu.

"Bồi dưỡng nhân tài mới? Đây cũng không phải là vấn đề ngày một ngày hai có thể giải quyết, gần đây vô loạn tinh hệ sóng gió nổi lên, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chiến tranh, Đường tiên sinh chẳng lẽ không có gì đối sách giải quyết vấn đề sao này?" Trần Kháng chú ý hỏi.

"Đối sách? Bây giờ ta còn có thể làm gì? Chỉ có trước tuyển nhận người của Vạn La liên bang mới đến. Bọn họ bên kia so chỗ này của ta còn loạn, mới có thể đủ hấp dẫn một số nhân tài tới." Đường Long thuận miệng nói ra.

Trần Kháng trong nội tâm giật mình, căn bản không ngờ đến Đường Long tuyển người ở Vạn La Liên Bang, bất quá hắn suy nghĩ đến Đường Long ở vô loạn tinh hệ không tuyển được nhiều nhân tài ở Vạn La Liên bang, nên cũng yên lòng, cũng lấy lui làm tiến nói: "Như vậy ah, ta đây an tâm, ta còn thay ngài lo lắng, sợ nghiệp lớn của ngài bị ngăn trở. Vậy..." Trần Kháng đứng dậy chuẩn bị rời đi.

"Ai, Trần tiên sinh, sao đã đi rồi, cái này chẳng phải là khách khí sao? Đến chõ ta sao không ở chơi thêm mười ngày nửa tháng chứ." Đường Long vội ngăn Trần Kháng lại.

"Ah, không cần, ta gần đây nhận được sự ủy thác của vài thế lực, công ty chúng tôi đang bận rộn giúp bọn họ phát triển kinh tế và công nghiệp quân sự, nếu như không phải là đến truyền tin cho ngài, tôi thật sự là không có thời gian rời khỏi.” Trần Kháng từ chối một cách khéo léo

"Này, ở một hai ngày không tốn thời gì đâu, hơn nữa bây giờ ta đang bắt phần tử khủng bố, cảng vũ trụ chỉ có thể vào không thể ra, ngươi muốn đi cũng đi không được. Nào, chúng ta hãy nói chuyện và những thế lực ủy thác của ông." Đường Long nhiệt tình lại để cho Trần Kháng ngồi trở lại trên ghế sa lon.

Vừa nghe được 'Muốn đi cũng đi không được' những lời này, Trần Kháng mồ hôi lạnh ứa ra, nhưng đang nghe Đường Long hỏi thăm về mấy cái thế lực sau, bất giác trong nội tâm buông lỏng, xem ra Đường Long đã muốn động tâm.

"Cái này, chúng ta không được nói cho người ngoài nghe, đây chính là vi phạm hợp đồng." Trần Kháng ra vẻ khó xử.

"Này, sợ cái gì, chẳng lẽ ta lại đi nói ra sao? Chúng ta là bạn tốt nha, đến, sau khi nhấp một hớp trà hay nói cho ta nghe một chút." Đường Long cười hì hì thay Trần Kháng rót chén trà.

Nhìn thấy bộ dáng gấp gáp của Đường Long, Trần Kháng cũng không làm khó, sau khi nhấp một hớp trà mà bắt đầu nói ra: "Đã như vậy, ta đây sẽ tiết lộ một chút với ngài, chúng ta nhận được ủy thác ba thế lực, ba thế lực này là thế lực của tinh hệ Vô Loạn, lần lượt là đế quốc Hắc Ám, gia tộc minh Phượng và nước cộng hoà Potter."

"Ấy? ba chế độ chính trị khác nhau đều tìm tới các ngươi? Vị trí của bọn họ ở nơi nào ah? Ah, ngươi chờ một chút, ta đi lấy bản đồ tinh hệ." Đường Long nói xong không đợi Trần Kháng mở miệng liền chạy ra khỏi phòng khách, khiến cho Trần Kháng sửng sốt một hồi lâu mới bất đắc dĩ lắc đầu.

Chỉ chốc lát sau, Đường Long đã bắt đầu để cho Trần Kháng chỉ ra nơi của ba thế lực này trên bản đồ tinh hệ, hơn nữa lắng nghe Trần Kháng giới thiệu: "Đế quốc Hắc Ám ở chỗ này, bọn họ có được 5 hành tinh hành chính , chiến hạm khoảng chừng 1500 chiếc. Gia tộc Minh Phượng ở chỗ này, có được 7 hành tinh hành chính, chiến hạm khoảng 1300 chiếc. Nước cộng hoà Potter ở chỗ này, có được 6 hành tinh hành chính , chiến hạm khoảng 1000 chiếc." Trần Kháng nói xong đột nhiên phát hiện Đường Long chăm chú nhìn tinh hệ đồ, hơn nữa ánh mắt lộ ra trận trận hàn quang, trong nội tâm bất giác nhảy dựng, lập tức nhắc nhở: "Đường tiên sinh, ngài không phải là có ý định đánh bọn họ đấy chứ? Khoảng cách giữa các người có hơn ngàn thế lực đó.”

"Ha ha, ta làm sao có thể có ý định đánh bọn họ được cơ chứ, dù sao giống như ngươi nói, ta cách bọn họ hơn ngàn cái thế lực, chỉ sợ còn chưa có đi đến chỗ bọn họ đã bị hệ thống các nơi ngăn cản rồi." Đường Long vẻ mặt tươi cười nói.

Trần Kháng ý tứ hàm xúc sâu hàm nhìn mắt đường Long, dùng lơ đễnh ngữ khí nói ra: "Cách trở hệ thống thì không có quan hệ gì, chỉ cần có tư liệu chính xác tọa độ bước nhảy, ngài vẫn là có thể đến chỗ bọn họ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngài phải có chiến hạm một lần có thể nhảy xa như thế. Nhưng cho dù chiếm được những nơi này cũng vô dụng, trừ phi có địa bàn gần bọn họ, bằng không thì chẳng khác nào thuộc địa, bất cứ lúc nào sẽ bị những người khác nuốt mất."

Trần Kháng nói đến đây dừng lại một chút, sau khi nhấp một hớp trà mới tiếp tục nói: "Ta muốn nói cho ngài chính là, công nghiệp sản xuất quân sự của bọn họ dứoi trợ giúp của chúng ta, mạnh gấp mấy chục lần so với bọn họ trước kia, lúc cần bọn họ có thể mỗi ngày sinh sản xuất hai mươi đến năm mươi chiếc chiến hạm cấp cao, không bao lâu sau quân lực của bọn họ sẽ không phải con số như ngài đã biết bây giờ này."

"Mỗi ngày sản xuất hai mươi đến năm mươi chiếc chiến hạm cấp cao? Bọn họ làm sao có thể có được lượng sản xuất lợi hại như vậy, phải biết rằng chính dù là Vạn La liên bang nước có hang ngàn hành tinh hành chính, năng lực sản xuất mỗi ngày nhiều nhất cũng khoảng hai trăm chiếc, bọn họ chỉ có vài hành tinh hành chính! Đường Long ngạc nhiên nói.

"Ha ha, nhà xưởng của bọn họ chỉ là phụ trách lắp ráp cùng điều chỉnh, phần chủ yếu của chiến hạm và các linh kiện quan trọng đều do chúng ta cung cấp từ trước, cho nên mỗi ngày năm mươi chiếc sản lượng cũng không phải rất kinh người." Trần Kháng cười nói.

Đường Long lập tức nhẹ nhàng thở ra: "Ồ, nguyên lai là lượng sản xuất lắp ráp." Nói ra Đường Long đột nhiên tò mò hỏi: "Bọn họ dựa vào nguồn tài chính nào để vận chuyển? Nuôi sống nhiều chiến hạm như vậy cũng không phải là việc nhỏ."

"Kinh tế của bọn họ chủ yếu là dựa vào gia công và buôn bán mậu dịch, những ngành này đều phát triển dưới sự trợ giúp của chúng ta. Hơn nữa các loại vấn đề như hậu cần…, chúng ta toàn bộ bao hết, dưới sự trợ giúp của chúng ta, bọn họ hoàn toàn không cần để ý tới vấn đề tài chính vật tư, có thể chuyên tâm đi mở rộng thế lực của mình." Trần Kháng mặt mỉm cười nói.

"Ah, có chuyện tốt như vậy sao?" Đường Long nghi hoặc hỏi.

Trần Kháng nghe được Đường Long nói ra lời nói bản thân chờ mong đã lâu lập tức nói ra: "Đương nhiên là có chuyện tốt như vậy, nếu như lần trước ngài không cự tuyệt tuyệt, bây giờ ngài cũng không cần băn khoăn những vấn đề này, có thể chuyên tâm đi công chiếm những hành tinh khác ." Nói đến đây, Trần Kháng Nhìn thấy Đường Long trên mặt xuất hiện thần thái như có điều suy nghĩ, bất giác cho thêm muối: "Nếu như ngài bây giờ nguyện ý theo chúng ta hợp tác, ngài căn bản không cần lo lắng vấn đề nhân tài không đủ, chúng ta sẽ phái rất nhiều nhân tài cống hiến sức lực cho ngài, ước định lần trước vẫn còn hiệu lực."

Đường Long sau khi trầm tư một chút, trong ánh mắt khát vọng cũa Trần Kháng rốt cục mở miệng nói ra: "Cho các ngươi phụ trách hành tinh dưới trướng của ta công việc buôn bán cùng công nghiệp quân sự cũng không phải không được, nhưng trước tiên phảis giải quyết nghi ngờ của ta."

Rốt cục Trần Kháng đợi cho trả lời cưỡng chế tâm tình hưng phấn: "Ngài có vấn đề gì xin cứ hỏi."

Đường Long vểnh lên chân bắt chéo chậm rãi nói: "Ngươi cũng biết phạm vi thế lực của ta thi hành chính là sự thống trị độc tài của chế độ gia tộc, nghĩa là, 90% các loại vật tư vàxí nghiệp trong phạm vi thế lực của ta là thuộc về cá nhân ta, mà công ty của các ngươi sau khi khống chế những vật tư và xí nghiệp này chỉ nộp thuế cho ta, tương đương lấy đồ đạc của ta rồi trả cho ta ít lợi nhuận mà thôi. Còn có những công xưởng quân sự kia, những công xưởng này cũng tất cả đều là thuộc về ta, các ngươi khống chế công nghiệp quân sự sau đó lại bán bả súng ống đạn được cho ta, quả thực coi ta là con lừa ngu ngốc."

Trần Kháng nghe xong những này, cả người ngây ra đó, một hồi lâu hắn mới giựt mình quái lạ hỏi: "Ngài là nói nhà máy quân sự trong thế lực ngài đều là của mình ngài hay sao? Mà những loại vật tư kia ngài chiếm 90% sao? Điều đó không có khả năng! Những gia thần kia chẳng lẽ không có phần sao? Ngài những người dân kia không có chiếm hữu những vật tư kia sao? Còn có, cho dù Hành tinh Trung Châu và các hành tinh hành chính của Khải Tát gia, bị gia chủ ngài chiếm 90% vật tư, nhưng hai hành tinh Âu đức và Ôn Đặc, nói như thế nào thì tất cả vật tư cũng không thế đều là của ngài ah!"

Đường Long sau khi liếc Trần Kháng cười lạnh nói: "Làm ơn đi, ngươi ngay cả những chuyện này cũng không rõ còn dám nói phụ trách thương nghiệp và công nghiệp quân sự của ta? Chẳng lẽ ngươi không biết dưới chế độ gia tộc, những vật tư kia đều là thuộc về thành viên gia tộc hay sao? Nói độc ác một chút, ngay cả những dân chúng này đều là thuộc về gia tộc, dân chúng làm gì có tư cách chiếm hữu những tài nguyên này? Về phần những gia thần kia, hừ! Lúc ta còn chưa có cướp lấy Hành tinh Trung Châu, quyền khống chế vật tư lệ gia thần trực thuộc ta đã bị ta cướp mất, sau khi ta khống chế Hành tinh Trung Châu thì lại càng không cần phải nói. Về phần những hành tinh khác, sau khi chiếm lĩnh tất cả đất đai, tài nguyên khoáng sản, vật tư đều là thuộc về nhà nước, có nghĩa là hoàn toàn thuộc về ta. Còn lại 10% là do ta muốn nâng cao tính tích cực của thương nhân mà rút ra, bằng không thì bọn họ chỉ có thể làm việc lĩnh tiền lương. Ngươi không giải quyết được những vấn đề này, ta hoàn toàn không thể để cho các ngươi phụ trách thương nghiệp và công nghiệp quân sự trong thế lực của ta."

Trần Kháng trợn tròn mắt, hắn không ngờ gia chủ Đường Long của chế độ gia tộc này, rõ ràng so với hoàng đế còn hoàng đế hơn, quả thực giống như hoàng đế thời cổ đại, thiên hạ vạn vật đều thuộc về một mình hắn! Trong tình huống mà một người có được tất cả vật tư của quốc gia, cho dù là ở Ám Dạ đế quốc hoàngquyền tập trung nhất, cũng sẽ không xuất hiện, nếu như Ám Dạ hoàng đế đào móc tài nguyên khoáng sản còn cần phải trả tiền cho quốc khố nữa là.

Mình cứ cho rằng trong lãnh địa Đường Long cũng giống với thế lực chế độ gia tộc khác, sẽ có mấy vài đại thần hoặc là tập đoàn tài chính khống chế hơn phân nửa vật tư, thật không nghĩ tới Đường Long lại tước đoạt quyền khống chế vật tư của các gia thần? Ai, thật sự là thất sách ah, cho rằng giống những nơi khác, mình cũng quên không điều tra rõ. Giống như Đường Long nói, những xí nghiệp, nhà xưởng, vật tư kia toàn bộ đều thuộc về Đường Long , mình tiếp thu những thứ này cũng giống như đoạt mất đường tiền tài của Đường Long, chả trách lần trước nói chưa tới hai câu Đường Long liền mắng người. Bây giờ chính mình nên làm cái gì bây giờ?

Trần Kháng sau khi suy nghĩ liền nói: "Vậy như thế này ngài thấy thế nào? Công ty chúng tôi tại xây dựng xí nghiệp và nhà xưởng trong thế lực của ngài, những xí nghiệp và nhà xưởng này sẽ nộp thuế nặng cho ngài, còn những xí nghiệp và nhà xưởng kia tôi giúp ngài quản lý. Bảo đảm lợi nhuận cũng sẽ giống với xí nghiệp và công xưởng do chúng tôi xây dựng. Lợi nhuận của xí nghiệp và công xưởng của ngài hoàn toàn thuộc về ngài, chỉ cần ngài trả lương cho những nhân tài làm việc trong xí nghiệp và công xưởng của ngài là được. Đồng thời công ty chúng tôi sẽ tiến hành cạnh tranh công bằng với những thương nhân khác trong lãnh địa của ngài, tuyệt đối sẽ không ức hiếp bọn hắn. Về phần khai thác sử dụng các vật tư khoảng sản các nơi, công ty chúng tôi cần có quyền ưu tiên, cái nà ysẽ chi trả phí sử dụng khai thác cao cho ngài. Còn về vũ khí do công xưởng chế tao vũ khí sản xuất, cũng chỉ thu ngài giá thành phẩm và phí công nghệ, những phí khác đều miễn toàn bộ. Còn về các loại vật tư hậu cần, cũng theo giá thành phẩm cộng thêm phí vận chuyển cho ngài.”

Đường Long gật gật đầu: "Nếu như vậy, còn có thể, nhưng những nhân tài tất cả ngành sản xuất ta cần kia đâu ?"

"Công ty có bộ phận chuyên săn nhân tài, sẽ tìm nhưng nhân tài ưu tú cần thiết cho ngài, đương nhiên công ty chúng tôi cũng cần thu một khoản phí nhất định." Trần Kháng nói xong trong nội tâm cười thầm, trong tổ chức có rất nhiều nhân tài, chỉ cần những người tài giỏi này tiến vào cấp lãnh đạo các loại ngành sản xuất, nền kinh tế, công nghiệp quân sự … của Đường Long ngươi chẳng khác nào hoàn toàn nằm trong tay tổ chức của ta.

Đường Long thoả mãn gật đầu, đưa tay ra nói: "Tốt, ngươi có thể thương thảo hợp đồng cùng với bộ trưởng bộ tài chính Ưu Na của ta . Ngươi có cần hỏi lại công ty không?"

Trần Kháng lập tức cầm tay Đường Long mừng rỡ nói: "Không cần, ta là đại diện toàn quyền của công ty, ta đồng ý là được rồi, bộ trưởng Ưu Na sau khi chuẩn bị xong, xin hãy báo ta biết."

"Được, vậy ngươi ở đây nghỉ ngơi một chút, ta sẽ để Ưu Na tới tìm ngươi soạn hợp đồng." Đường Long nói xong cùng Trần Kháng khách khí vài câu rồi rời đi. Phòng tiếp khách chỉ còn lại Trần Kháng ở đó vui mừng đi tới đi lui.

Ưu Na lĩnh mệnh đi cùng Trần Kháng thương thảo bản hợp đồng, sau khi cùng Trần Kháng chế định hết bản dự thảo, không để ý tới Trần Kháng đưa ra yêu cầu lập tức ký tên, vội vàng mang theo bản dự thảo tựu đi tìm Đường Long.

Đường Long xem hết bản dự thảo cười hì hì gật đầu nói: "Trần Kháng, cái tên này lại bỏ sót hành tinh trái đất, hắc hắc, có thể là xem thường cái này hành tinh nguyên thủy này. Ừm, được rồi." Đường Long đem bản dự thảo đưa trả cho Ưu Na .

Ưu Na không có tiếp nhận bản dự thảo, ngược lại lo lắng nói: "Chủ công ngươi có nhìn kỹ hay không? Làm sao có thể sẽ có điều kiện tốt như vậy! Nhìn xem những điều khoản này, Trần Kháng chẳng khác nào làm ăn lỗ vốn! Hơn nữa tuy hắn xây dựng xí nghiệp nhà xưởng khác, nhưng xí nghiệp nhà xưởng của chúng ta đều do hắn quản lý, các loại vật tư hắn cũng có quyền ưu tiên khai phát. Còn có những người tài giỏi kia, ai biết những người tài giỏi này là không phải là người của hắn, chờ bọn họ sau khi chiếm cứ các ngành các nghề, kinh tế, công nghiệp quân sự, hậu cần của chúng ta chẳng khác nào bị hắn khống chế hoàn toàn!"

"Nhà xưởng sản xuất vũ khí trong phạm vi thế lực của chúng ta còn có thể sản xuất cái gì?" Đường Long không có giải thích thế nào, ngược lại đột nhiên hỏi câu nói.

Ưu Na lập tức nói ra: "Trước kia có thể sửa chữa chiến hạm, nhiều nhất sản xuất một ít nguồn năng lượng, vũ khí đơn binh các loại, bây giờ sau khi bị tấn công cái gì cũng không thể sản xuất."

"Hì hì, cho nên ta mới đem công nghiệp quân sự cái này ngành sản xuất giao cho Trần Kháng cái tên thương nhân vũ khí này ah." Đường Long nói đến đây không đợi Ưu Na nói chuyện, lập tức nói tiếp: "Ngươi không cần phải gấp gáp, quân bị của chúng ta sẽ không bị hắn khống chế, chị Đường Tinh có một hành tinh tất cả đều là công nghiệp sản xuất quân sự, đó là nhà máy công nghiệp quân sự có thể chế tạo bạch kình chiến hạm."

Ưu Na lập tức hai mắt tỏa ánh sáng: "Ý ngài là bạch kình chiến hạm của Đường Tinh tiểu thư đều là do nhà xưởng của tiểu thư chính mình chế tạo hay sao?"

Đường Long gật gật đầu: "Đúng vậy a, cho nên công nghiệp quân sự nhà máy của chúng ta bây giờ giao cho Trần Kháng không có gì đáng lo cả."

Ưu Na vẫn không yên tâm: "Cho dù là như vậy, nhưng kinh tế và nhân tài của chúng ta bị hắn điều khiển ah, ngươi phải biết rằng kinh tế mạch máu so quân bị mạch máu quan trọng hơn!"

Đường Long âm hiểm cười nói: "Ha ha, ngươi chỉ cần sau chữ ‘Đường Long” trong câu “Trong thế lực của Đường Long” thêm vào chữ ‘hiện tại’ là được rồi. Còn về nhân tài chúng ta có thể lén lút bồi dưỡng.”

"Trong phạm vi tất cả cá hành tinh trong

phạm vi thế lực Đường Long bây giờ" Ưu Na đọc xong sửng sốt một chút, nhưng nàng rất nhanh tỉnh lại nói ra: "Ý của chủ công là chỉ đem kinh tế của 6 hành tinh tinh vực trung châu này giao cho Trần Kháng quản lý? Những hành timh chiêm lĩnh về sau hắn sẽ không có tư cách? Cái này Trần Kháng là không thể nào đồng ý."

Đường Long không sao cả nói: "Hắn không đồng ý chúng ta sẽ mang về sửa, cái này không có gì lớn, chỉ cần đến lúc đó hắn không biết chúng ta có bao nhiêu cái hành tinh là được rồi."

"Không biết chúng ta có bao nhiêu cái hành tinh? Cái này có khả năng sao?" Ưu Na khó hiểu hỏi.

Đường Long cười nói: "Như thế nào lại không thể? Chỉ cần chạy đến nơi xa xôi chiếm lĩnh mấy cái hành tinh, không khoa trương, không đường hoàng, đến lúc có ai mà biết được chúng ta thực tế có mấy cái hành tinh."

"Ơ, những hành tinh ở nơi xa?" Ưu Na ngây dại.

Đường Long tại trước mặt Ưu Na vung vẫy tay mà hô: "Được rồi, hồi hồn a, mau đưa bản dự thảo đi ký, ta còn muốn nhân tài của Trần Kháng tới cứu gấp nè."

Ưu Na ngơ ngác lên tiếng liền đi ra ngoài cửa, bất quá đi tới cửa nàng đột nhiên quay đầu lại hỏi nói: "Chủ công ngươi như vậy đề phòng Trần Kháng, có phải là xác định hắn là hung thủ giấu mặt tấn công chúng ta phải không?"

Đường Long thở dài nói: "Không có biện pháp ah, bây giờ Lăng Lệ vẫn không có tin tức của những thích khách kia, chứng tỏ những thích khách này so với bồ đội đặc chiến của ta còn lợi hại hơn, mà thế lực lợi hại như vậy thì không thể nào có người nào có thể nắm bắt được."

Ưu Na đứng ở cửa ra vào suy nghĩ, sau đó như có điều suy nghĩ gật đầu mở cửa đi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK