• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian trôi qua, chẳng mấy chốc huyền nhật đã khuất sau núi.

Về đêm, cũng là khoảng thời gian hoan lạc lí tưởng nhất ở Thăng Long Thành. Tiếng ca, đàn sáo của giai nhân, hương thơm mĩ tửu như lan như xạ phiêu tán cả kinh đô Thanh Lan Quốc, bầu không khí cực kì náo nhiệt, thậm chí ở một số nơi phong hoa tuyết nguyệt còn hơn hẳn lúc ban ngày.

Nhưng ở khu bắc Thăng Long Thành lại là một tràng cảnh hoàn toàn khác, nơi này chỉ dành riêng cho vương công quý tộc cùng những người có quan hệ mật thiết cùng vương thất cư ngụ, chỉ cần một người bất kì nào đó bước ra khỏi đây, không ai là nhân vật đơn giản, tất cả đều có bối cảnh kinh người.

Hiện tại nơi này lại rất yên tĩnh, là sự yên tĩnh trước cơn giông tố !

Lúc này, quanh đại viện Lam gia, dưới ánh sáng lờ mờ của những cây đuốc, từng bóng ảnh thấp thoáng không ngừng di chuyển, tiếng bước chân dồn dập lại khá đều đặn, mang theo vài phần gấp gáp vang lên.

Hàng trăm cây đuốc như những vì sao dưới một bầu trời khác, lẳng lặng, bập bùng chiếu sáng cả khu bắc thành cùng đại viện Lam gia, có thể nói, khu vực này đã bị phong tỏa hoàn toàn, phảng phất như ngay cả một con ruồi cũng không thể vượt qua.

Sau khi màn đêm bao phủ khắp nơi, chỉ chưa đầy một canh giờ, nhân mã của hai nhà Yến gia cùng Mặc gia đã xuất hiện, bao vây chặt chẽ tòa phủ đệ rộng lớn vài chục dặm vuông của Lam gia đại tộc, hoàn toàn ngăn cách họ với người bên ngoài.

Trái ngược hoàn toàn với sự vội vàng điều động nhân thủ, tiến hành hành động bao vây bên phía hai nhà. Bên Lam gia lại tỏ ra khá bình tĩnh, không có những tiếng quát tháo điều động binh lính để ứng phó, Lam gia dùng sự im lặng để đáp lại tất cả mọi biến hóa xảy ra xung quanh.

Bất quá đó chỉ là cái nhìn từ bên ngoài, phía bên trong bức tường viện cao lớn, vô số những binh lính mặc khôi giáp sáng loáng, gương mặt nghiêm nghị cầm đao thương trong tay đứng ở những vị trí khác nhau. Hiển nhiên, bên Lam gia đã có chuẩn bị, đang chờ đợi đối phương.

Có lẽ sau ngày hôm nay, hai bên, chắc chắn phải có một bên tổn thất thảm trọng, thậm chí là diệt vong.

Hàng trăm bó đuốc được cắm cố định ở khắp mọi ngõ ngách, nhìn từ trên cao xuống, trạch viện Lam gia đã hóa thân thành một chòm sao Kim Ngưu tỏa ra hào quang rực rỡ, nhất thời, nơi này được chiếu sáng rõ như ban ngày.

- Họ đã tới.

Một tên binh sĩ nắm chặt loan đao trong tay dỏng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài, không kìm được lo lắng thốt ra một câu.

- Đại nhân nói gì, ta nghe không rõ.

Một tên lính tốt đi theo phía sau nghe người đi phía trước lẩm bẩm, nhất thời nghe nhầm, tưởng vị đại nhân này có mệnh lệnh gì, hắn bèn lấy hết dũng khí hỏi lại.

- À, không có gì, tiếp tục tuần tra !

Tên binh sĩ cầm đầu nhóm cảnh vệ sửng sốt một chút, lập tức hiểu ra, hắn nhanh chóng quay đầu lại nghiêm giọng ra lệnh.

- Vâng !

Tên lính tốt trông cũng khá lớn tuổi không dám nói thêm gì, đoán chắc mình nghe nhầm nên nhanh chóng gật đầu đáp lại, chăm chú đi theo phía sau.

Gia viên Lam gia là nơi ở lại cùng sinh hoạt hàng ngày của Lam gia tộc nhân, nhưng nơi này lại được kiến tạo như một tòa thành trì thu nhỏ.

Tuy không có những công sự thường thấy trên những tường thành, nhưng ở mỗi vị trí chủ chốt đều được xây lên những đài cao dùng để truyền đạt một số tin tức trọng yếu khẩn cấp lúc diễn ra chiến tranh, có công dụng tương tự như Phong Hỏa Đài. Hơn nữa, những đài cao này còn là nơi dùng để quan sát tình huống cùng một số những thông tin cơ bản về địch nhân, tỉ như số lượng quân địch, những công cụ công phòng, hay cách bố trí binh lực của địch quân,...

Tuy rằng không có hào sâu vây quanh, nhưng tường viện Lam gia lại cao tới những sáu thước, với độ cao này, đối với những binh lính bình thường mà nói, nếu không có những công sự như thang công thành loại nhỏ thì muốn đột phá bức rào cản này cũng không dễ dàng. Độ cao này đối với những trận chiến loại nhỏ thông thường tuyệt đối là một tuyến phòng ngự rất khả quan, vừa có thể phát uy được tối đa ưu thế bắn từ trên cao xuống của cung tiễn thủ, lại vừa có thể tránh được ngựa của địch nhân được huấn luyện nghiêm chính bài bản có thể nhảy qua.

Bất quá, trận chiến này có phần đặc biệt hơn so với những trận chiến có quy mô khác.

Trong hoàn cảnh thông thường, tường viện Lam gia có thể xưng là dễ thủ khó công, nhưng trong trận chiến chỉ toàn cao thủ được đôi bên tuyển chọn kĩ lưỡng này, đối với những kẻ được xưng là võ lâm cao thủ này lại trở thành một hàng rào gỗ không hơn không kém.

Nhân số hiện tại mà Lam gia có thể điều động sử dụng được chỉ khoảng gần ngàn người. Đây là tổng số thân binh cùng gia đinh trong trạch viện mà một vị đại tướng như Lam Vân Long có thể có được.

Thực chất, binh quyền của Lam Vân Long khá lớn, tự thân ông ta nắm trong tay vài chục vạn quân, ở trong triều đình, trước Nghị Sự Điện, lời nói của Lam Vân Long tuyệt đối có trọng lượng. Nhưng trong trường hợp này lại không thể điều động số đại quân này được.

Nếu Lam Vân Long có thể điều động số binh mã từ ngoài kinh thành vào hỗ trợ, đừng nói là Yến gia cùng Mặc gia, ngay cả hoàng thất cũng phải e sợ, không dám làm chuyện lỗ mãng, trêu chọc vào tổ ong vò vẽ này.

Bất quá nếu chuyện này trở thành sự thực, chẳng khác nào Lam Vân Long đã phá vỡ quy tắc trò chơi, hành động này đồng nghĩa với việc tự đào hố chôn mình.

Bởi lẽ khi đó, không cần thiên tử hạ chỉ, những kẻ đối địch với Lam gia sẽ thừa cơ chụp lên đầu ông ta tội danh mưu phản, đến lúc đó Lam gia tuyệt đối không còn cơ hội xoay chuyển nào.

Bằng danh vọng của mình trong lòng quân, nếu Lam Vân Long nguyện ý, toán đại quân kia tuyệt đối sẽ vì ông ta mà liều mình. Bất quá Lam Vân Long không muốn như vậy, bởi họ còn có người nhà, có vợ con, phụ mẫu, ông ta không đủ nhẫn tâm để họ phải rơi đầu, gia đình phân ly, huyết lệ như trường hà.

Còn nếu những vị quân sĩ chết trận ở Lam gia, số lượng gần ngàn người này, chỉ cần là người trong quân đội, khi chết đi, dựa vào quy tắc ngầm giữa quân và thần, cũng là để bảo toàn thực lực của quốc gia, tránh bị cường quốc khác thôn tính. Thiên tử vẫn sẽ dựa theo biên chế trong quân đội mà vẫn phân phát trợ cấp theo luật của Thanh Lan quốc, việc này vẫn có thể bảo đảm thân nhân họ có thể tiếp tục cuộc sống bình ổn, mà không mang trên mình cái tội danh phản quốc, để lại tiếng xấu muôn đời.

Lam Vân Long ngồi trên chiếc ghế được đặt tại tiền viện, trên khoảng sân rộng là lượng lớn thân binh cầm đuốc cùng vũ khí nghiêm mật canh phòng xung quanh.

Trước mặt ông ta là hai hàng ghế tả hữu, ngồi ở đây, vào lúc này, đều là những người đáng tin cậy cùng tín nhiệm nhất, lần nghị luận chi tiết ứng chiến liên quan đến sinh tử của Lam gia được xắp xếp ngoài trời.

Lam Vân Long bình tĩnh ngồi ở đó, vẻ mặt không giận tự uy, điềm nhiên ngồi nghe thuộc hạ báo lên những tin tức thu được.

- Hồi bẩm tướng gia, theo nguồn tin chúng ta có được, cả trong sáng lẫn ngoài tối, binh mã hai nhà đối phương đại khái hơn hai ngàn một trăm người, ngoài đám thân binh, gia đinh ra, những kẻ có vai trò không trọng yếu khác có chút sức chiến đấu cũng gần trăm người. Ngoài ra, số lượng những khách khanh thuộc nhân sĩ giang hồ mà hai nhà chiêu mộ được cũng khá đáng kể, những người này đều là cao thủ, không ít thì nhiều cũng có danh tiếng nhất định trong chốn võ lâm lục đạo, tuy nhân số không quá năm mươi, nhưng trong hoàn cảnh hiện nay, đây cũng được xem như cường binh mãnh tướng, có tầm uy hiếp không nhỏ đến đại cục. Hơn nữa...

- Có vấn đề gì sao ?

Lam Vân Long thấy biểu hiện ngập ngừng, muốn nói lại thôi của thuộc hạ thì có chút nghi hoặc, ông ta nhẹ giọng hỏi.

Vị thân tướng đảm nhiệm vai trò tình báo này nghe vị tướng gia có đủ cả trí lẫn dũng, văn võ song toàn này hỏi vậy, cũng không dám chần chừ, lập tức nói tiếp :

- Hơn nữa, bên phía Yến gia có bí mật vận chuyển thứ gì đó vào thành, thoạt nhìn số lượng cũng không ít, vì để tra ra tường tận vật đó là gì, bên phía chúng ta đã tổn thất không ít người, nhưng vẫn không thể thành công, xin tướng gia trách tội !

Khi nói đến câu cuối cùng, Ô Đặc lập tức quỳ xuống cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng Lam Vân Long.

Cách gọi tướng gia này chính là cách gọi thân thiết của những người đã theo Lam Vân Long lâu năm, trải qua không ít những trận chiến sinh tử, có được cảm tình thâm sâu nhất định.

- Vậy sao...

Lam Vân Long hơi nhíu mày một chút, nhưng rất nhanh lại giãn ra, ông ta mỉm cười nhìn ái tướng của mình, nói :

- Không sao, Ô Đặc, ngươi đã làm rất tốt, cũng không cần phải quá lo lắng, đứng dậy đi.

Ô Đặc hơi do dự một chút, nhưng sau đó vẫn đứng dậy đứng sang một bên.

Lam Vân Long đang muốn nói thêm vài câu an ủi thuộc hạ, nhưng ngay lúc này lại xuất hiện biến đổi.

Một hắc y nhân như một u linh, đột ngột đi ra từ một góc tối bị che khuất bởi một gian phòng, thân ảnh người này như quỷ mị, chỉ loáng một cái đã tới bên cạnh Lam Vân Long.

Tất cả những thị vệ đứng xung quanh không hề có phản ứng nào, dường như họ đều biết người này là ai, không ai có một động tác nào nhằm ngăn cản hắc ý nhân bỗng nhiên xuất hiện này, mặc cho người này đi tới.

Hắc y nhân dùng vải đen che mặt nên không thể nhìn rõ dung mạo ra sao, sau khi nói nhỏ vào tai Lam Vân Long trong một khoảng thời gian, người này lập tức lại lẩn vào trong hắc ám.

Khi hắc y nhân thần bí vừa rời đi, Lam Vân Long vẻ mặt nghiêm túc nhìn chúng thuộc hạ, tất cả đều là mãnh tướng cùng túi khôn của Lam Vân Long và cũng có số ít có thực quyền không nhỏ trong giai tầng quyền lực của Thanh Lan Quốc.

- Mật báo cho biết, hai nhà đối phương vừa mời được một cường viện, kẻ này chắc hẳn các vị cũng đã nghe đến, là kẻ nổi danh trong chốn giang hồ gần mười năm trở lại đây, không những một thân công phu quỷ thần khó lường, tính cách của hắn còn vô cùng tàn nhẫn, khát máu, lãnh huyết vô tình, hắn được các đồng đạo trên giang hồ phong tặng danh hiệu, gọi là Xích Thủ Ma Quân.

- Xích Thủ Ma Quân !

Ngô Trung Kiên, là một vị tráng hán, có thân hình cường tráng, râu ria xồm xoàm, thoạt nhìn là một kẻ lỗ mãng, nóng tính, khi vừa nghe được lập tức đứng bật người dậy kinh hô.

- Tại sao hai nhà đối phương lại mời được người này. Nhưng kẻ được xếp vào hàng tuyệt thế cao thủ như Xích Thủ Ma Quân tại sao lại xuất hiện vào lúc này !

- Rất kì quái ! Xích Thủ Ma Quân từ khi xuất đạo tới này luôn độc lai độc vãng, chưa bao giờ có qua lại gì với những người trong chốn quan trường. Hơn nữa, người này kiêu ngạo thành tính, tuyệt đối sẽ không để bản thân chịu sự sai khiến của bất kì kẻ nào, càng đừng nói đến vì vàng bạc châu báu mà ra mặt.

Người nói lời này thoạt nhìn như một văn sĩ, hắn gọi là Thanh Tiêu Diêu, là kẻ có võ công được xếp hàng đệ nhị trong số Tứ Đại Thiên Vương dưới trướng của Lam Vân Long, chỉ sau Kim Mục Long - kẻ có võ công đệ nhất trong số các thân tướng tâm phúc đã theo Lam Vân Long lâu năm.

Tuy mang trong mình tuyệt thế võ công, nhưng nhất cử nhất động của Thanh Tiêu Diêu đều bộc lộ phong thái của văn nhân, khí chất tiêu sái cùng gương mặt anh tuấn đến mức gần như yêu dị của hắn tuyệt đối là thứ khiến người ta dễ ấn tượng nhất ngay từ cái gặp đầu tiên.

" Không sai, những kẻ như Xích Thủ Ma Quan căn bản khinh thường những việc đấu đá trong chốn quan trường, trong tình huống thông thường tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào, mà nếu vì một lí do bắt buộc nào đó phải tham dự, thì phải là đệ tử của hắn ra mặt mới đúng, tại sao ngay chính bản thân hắn lại đích thân tham dự vào chuyện này ?

Khải Du, nổi tiếng với Thập Bát Long Hoành Thương, trên chiến trường luôn lấy sự dũng mãnh không sợ chết của mình đi đầu trong mỗi trận chiến, trong quân doanh có danh thế khá cao, luôn được các binh lính nể trọng. Tuy hắn không có được cái khí chất thiết huyết kiên nghị mà những vị đại tướng hay có, nhưng đã từng có lần dùng chính thân mình chắn tên thay cho Lam Vân Long, chỉ riêng điểm này, tuyệt đối là một trong những kẻ được Lam Vân Long coi trọng nhất.

- Không sai, trong chuyện này chắc có ẩn tình nào đấy.

...

Lam Vân Long không hề tỏ ra vội vàng, ông ta đợi những thuộc hạ đắc lực, có tầm ảnh hưởng nhất định trong hệ thống quyền lực của Lam gia thoải mái đưa ra nghi vấn. Đến khi cảm thấy đã đủ, ông ta liền nói :

- Hắn làm vậy, chỉ vì muốn giết người !

- Giết người ?

Ngô Trung Kiên là người đầu tiên tỏ ra nghi hoặc không hiểu.

- Nếu chỉ vì muốn giết người hắn cần gì phải đến tận đây, ngoài kia tuyệt không thiếu người để hắn giết.

Trần Hiên, cũng là một thuộc hạ thập phần đáng tín nhiệm khác của Lam Vân Long, người này xưa nay hay được những người bên cạnh Lam Vân Long gọi là "Khúc gỗ", bản tính của người này rất thật thà, ít nói, nhưng lại rất tốt bụng với người khác, thoạt nhìn là một người đáng giá để kết giao. Lúc này, Trần Hiên hỏi đến điểm mấu chốt.

Lam Vân Long không trả lời ngay mà lại nói ra tin tức thu được :

- Theo như những lời mật thám thu được từ những thị vệ bên cạnh gia chủ Yến gia, Xích Thủ Ma Quân đồng ý trợ giúp hai nhà bên đối phương với điều kiện phải để hắn tận tình giết chóc mà không được hạn chế tự do của hắn. Hơn nữa, chính Xích Thủ Ma Quân cũng tiết lộ nguyên nhân, sở dĩ hắn muốn làm việc này là vì hắn cần đại lượng máu tươi cùng huyết khí để tu luyện một loại thần công. Mà loại ma công này nhu cầu số lượng rất lớn, số lượng càng nhiều thì uy lực tăng trưởng càng nhanh. Đáng tiếc, khi nghe đến đây thì hành tung của mật thám bị bại lộ, không thể không rút đi. Trong chuyện này còn có nguyên nhân nào khác không thì chúng ta không biết được.

- Ra là vậy, nguyên nhân này cũng rất hợp tình hợp lí.

Chúng tướng khi nghe được như vậy lập tức đồng loạt gật đầu, có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, với nguyên nhân như thế liền có thể giải thích tất cả những điểm không thích hợp.

Lam Vân Long nhìn các ái tướng hỏi câu ông ta quan tâm nhất :

- Trong các vị, ai có thể đối phó người này ?

Tại trường nhất thời không một ai đứng dậy trả lời, tất cả đều trầm mặc tự ước lượng thực lực bản thân, qua một lúc lâu chỉ thấy mọi người đều nhẹ lắc đầu biểu tình bất đắc dĩ.

Thấy vậy, Lam Vân Long đã biết kết quả thế nào, ông ta liền quay sang nhìn vị quân sư của mình, mim cười nói :

- U Tây Mạc, ngài có suy nghĩ gì cứ nói thẳng ra.

Người gọi là U Tây Mạc có khuôn mặt hơi gầy, thân vận một bộ trường bào trông khá cũ kỹ, hai hàng lông mày không lúc nào không nhíu chặt vào nhau, khi nghe Lam Vân Long hỏi, ông ta lập tức đứng dậy, hơi cúi chào, sau đó cung thanh nói :

- Thưa tướng gia, Xích Thủ Ma Quân vốn là đệ tử đắc ý của một trong Thất đại tà quân của võ lâm ma giáo, một thân võ nghệ được kế thừa hầu hết y bát của Quỷ Diện Tu La, trong giới võ lâm giang hồ Thanh Lan Quốc hiện nay, ngoài Thất đại tà Quân cùng Võ lâm ngũ kiệt ra, đã chẳng còn ai có thể chế ngự được hắn.

Lam Vân Long không tỏ vẻ thất vọng gì, thần sắc vẫn không chút biến đổi, ông ta hỏi U Tây Mạc :

- Vậy quân sư có cao kiến gì để đối phó người này hay không ?

Thực ra trong lòng Lam Vân Long đã có chủ ý, bất quá đạo làm tướng soái cũng giống như đạo làm vua vậy. Trong những lúc như thế này cần phải để thuộc hạ có cơ hội biểu hiện mình, đến lúc cần thiết chỉ cần bản thân đưa ra quyết định cuối cùng là được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang