Mục lục
[Dịch] Đặc Công Xuất Ngũ (Thối Dịch Đặc Công)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gulina một nhân vật trong cục tình báo nước G lại có mặt trong đoàn đại biểu đi khảo sát này. Diệp Phong mặc dù không bản lĩnh gặp là nhớ mặt nhưng hắn chắc đến 90% thân phận của người phụ nữ tóc vàng kia.

Trước đây không lâu khi hắn còn phải khổ sở với đống ảnh các mĩ nữ nước G, hai tháng sao có thể vội quên như vậy được. Mười năm trong nghề Diệp Phong tiếp xúc mấy chục đối thủ nữ nhưng Gulina là khó chơi nhất.

Đấu trí còn khó hơn đấu sức nhiều, theo tin tình báo thì cô ta cũng không có năng lực gì đặc biệt, nói về đánh nhau một khi cao thủ xuất hiện trước mặt có thể ngay cả một chiêu cũng không chống đỡ nổi nhưng đường lối tư duy của cô ta được rất nhiều cục tình báo các quốc gia nể trọng.

Làm việc năm năm, cô ta đã diệt không dưới mười tổ chức khủng bố mặc dù cô ta không công khai gì nhưng tư liệu về cô ta cũng bị truyền tới mọi ngõ ngách trên thế giới, nếu không có một nhân vật thần bí bên cạnh thì e rằng cô ta đã sớm bị giết chết rồi.

Ngây ra suy nghĩ trong vài giây, Diệp Phong nhanh chóng khôi phục lại trạng thái bình thường, tiến hai bước về phía Hà Tích Phượng. Mặc dù không biết người phụ nữ kia rốt cuộc đến đây vì gì, nhưng hắn cũng không quá lo sợ, dù sao nơi này cũng là Trung Quốc, chỉ cần âm thầm theo dõi Gulina thì sẽ không phải lo cô ta có ý đồ gì cả, đừng nói ở quê hương của hắn cho dù là ở đất nước của cô ta, nước G, Diệp Phong cũng tự tin có thể xử lý tốt hết thảy mọi chuyện xảy ra.

"Sao hả? Anh qua lấy báo cáo rồi chứ?" Hà Tích Phượng khẽ ghé sát vào người Diệp Phong nói.

"Tôi quên không nói với anh là còn có một người bạn ở nhà của tôi, anh không gặp cô ta chứ" Hà Tích Phượng dặn dò Diệp Phong xong rồi, mới nhớ ra trong nhà còn có một ôn thần, nếu như bị cô ta phát hiện có một người đàn ông lén lút đi vào cầm đồ chắc lại tưởng là kẻ háo sắc nào mà ra tay luôn cũng nên. Nhưng xem ra hắn vẫn bình yên vô sự, chắc là cô ta còn chưa tỉnh dậy, cho nên hắn mới thoát khỏi tai họa.

Diệp Phong đau khổ nói:" Ha ha, cô nói cảnh sát Đoạn đúng không? Cô ấy rất nhiệt tình với tôi, vốn dĩ cô ấy còn muốn đưa tôi đi nhưng bị tôi đuổi về."

Câu trả lời này nằm ngoài dự tính của Hà Tích Phượng, Diệp Phong hình như quen người bạn khuê phòng của cô ta, nhưng lúc này cũng không có thời gian nói chuyện nhiều tốt nhất nên giành thời gian ứng phó đoàn khảo sát cùng lắm thì về nhà hỏi Đoạn Băng là sẽ biết.

Nhìn thấy đoàn khảo sát đã xuống xe, Hà Tích Phượng mới khẽ kéo Diệp Phong chững chạc bước tới trước mặt Gulina dùng Hán ngữ giới thiệu nói:" Cô Gulina, vị này là giám đốc bộ phận Diệp Phong của Hương Tạ Hiên chúng tôi, sau này chuyện ăn - mặc - ở - đi lại đều do anh ta thu sếp, nếu có chuyện gì thì cô có thể trực tiếp liên lạc với anh ta , anh ta là cánh tay phải của tôi đấy. Rất có năng lực."

Ngồi trong xe nói chuyện với Gulina rất lâu, điều khiến hắn bất ngờ chính là cô ta biết tiếng Trung, hơn nữa lại rất chuẩn. Cho nên cũng không cần phiên dịch, chính hắn mặc dù cũng hiểu được ngôn ngữ nước G. Ngôn ngữ trong giao tiếp hằng ngày thì hắn cũng có thể ứng phó, nhưng những hợp đồng điều khoản thì đành bó tay, chỉ cần một chữ sai có thể mang đến rất nhiều vấn đề phiền phức.

Gulina biết tiếng Trung, nên cũng tránh được nhiều phiền toái.

Nghe lời Hà Tích Phượng, Diệp Phong bước nhanh lên trước một bước, dùng ngôn ngữ nước G rất chuẩn xác nói:" Thật vui khi được gặp cô Gulina, tôi là Diệp Phong, phụ trách hết thảy mọi viêc tiếp đãi, hy vọng cô sẽ hài lòng với sự phục vụ của chúng tôi."

Chăm chú nhìn người đàn ông bên cạnh, Hà Tích Phượng hài lòng gật đầu, Diệp Phong biểu hiện rất tốt, cái vẻ chán nản của ngày hôm qua đã không còn nữa.

Gulina có chút sửng sốt, nếu như không xem tướng mạo thì có thể nói hắn là người nước G, có thể đạt được trình độ này quả là kì tích. Chính cô ta khổ luyện tiếng Trung nhiều năm, cũng biết không đơn giản vì hai ngôn ngữ khác xa nhau.

Cô ta rất trịnh trọng giơ tay phải ra nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay đối phương rồi buông ra nói:" Diệp tiên sinh, không ngờ tiếng G của anh lại lưu loát vậy.

Hà Tích Phượng nói chen vào giải thích:" Gulina không biết đó thôi, Diệp Phong từng sống ở nước G mười năm, hai người chắc có nhiều điều để nói."

"Oh... Thì ra là thế."

Gulina bình thản nói:" Nhưng đây là lần đầu tiên tôi tới Trung Quốc, ngoài việc hoàn thành nhiệm vụ khảo sát ra, tôi còn muốn tìm hiểu truyền thống văn hóa của nước bạn, ví như chữ Hán tôi rất thích thư pháp, trong túi tôi còn có vài bức đây này.”

Cô ta nhẹ nhàng chỉ vào cái túi đen của mình, trong tưởng tượng của mình hai chữ tử thần Ảnh Phong được dùng rất nhiều loại ngôn ngữ viết ra nhưng về mặt trực giác thì tiếng Trung thể hiện rõ nhất sát khí của nó.

Cô ta dường như cũng hiểu rằng Ảnh Phong có liên quan gì đó đến Trung Quốc, một đất nước có bề dày lịch sử về các loại vũ khí.

Lần này chủ động tới Trung Quốc mục tiêu lớn nhất là muốn hiểu rõ văn hóa lịch sử quốc gia này, có lẽ sẽ từ đó phát hiện chút dấu vết, tiến thêm một bước dò xét khuôn mặt thật của sát thủ số một.

Đương nhiên tỉ lệ thành công là rất nhỏ, căn bản không có hy vọng gì, chi bằng nhân cơ hội này thư giãn luôn, suốt năm qua cô ta chưa bao giờ thoải mái như vậy, vứt bỏ những hận thù, làm một người phụ nữ bình thường cũng không tồi.

Diệp Phong giao phó nhân viên đem hành lí của đoàn khảo sát về phòng, còn hắn thì đưa mọi người vào phòng khách.

Nơi này bố trí cũng không giống bình thường, không hề có không khí đàm phán nghiêm túc, mà giống như một phòng trà lớn, hương trà thơm ngát khiến cho bọn họ thấy rất thích thú.

Gulina thì cứ như nhìn thấy bảo bối, bước nhanh tới chỗ của mình ngồi xuống, không thể chờ đợi thêm nhấc chén lên quan sát tỉ mỉ.

"Đây là trà Long Tỉnh của Trung Quốc sao?" Không nhịn được tò mò,cô ta quay sang hỏi Hà Tích Phượng. Tại nước G cô ta có uống qua nhưng không thơm như thế này, màu sắc xem ra cũng khác. Cô ta cũng biết thêm được nhiều điều về trà.

Nhìn cô ta rất tự nhiên, Hà Tích Phượng cũng nhẹ nhõm nhiều, nói chuyện kinh doanh tốt nhất là nói bằng tình cảm, làm cho cô ta vui thì chuyện hợp tác dễ như trở bàn tay,cô ta giả vờ như không biết đến bản báo cáo về Gulina mà Diệp Phong đưa cho, ngạc nhiên nói:" Không ngờ cô Gulina cũng biết đến trà Long Tỉnh Trung Quốc, vừa rồi không phải cô nói muốn hiểu rõ văn hóa Trung Quốc sao? Trà chính là một nét văn hóa xưa của Trung Quốc, uống trà tu thân, mặc dù tôi không hiểu được nhiều lắm, nhưng giám đốc Diệp thì biết đấy hay là để cho anh ta nói cho mọi người nghe."

Lần trước cùng Diệp Phong uống trà, thấy hắn nói không nhiều lắm, nhưng biểu hiện rất tỉnh táo, nên cô ta nghĩ hắn hiểu biết về trà. Hôm nay cho hắn cơ hội thể hiện càng củng cố thêm địa vị của công ty và có lợi trong chuyện hợp tác cùng Hidding Diệp Phong nếu như làm được thì bất đồng ngôn ngữ lập tức sẽ biến mất, đồng thời cũng có thể thể hiện cô ta biết dùng người, có can đảm đề bạt người mới, kể từ đó, mới có thể khích lệ những người trẻ toàn tâm vào công việc.

Diệp Phong vốn tưởng rằng Hà Tích Phượng mới là nhân vật chính, không ngờ hắn lại phải gánh trách nhiệm này, chưa ngồi ấm chỗ đã lại phải đứng lên nhìn xung quanh một lượt chậm rãi đi tới chỗ hai người phụ nữ nói:" Cô Gulina, nói về trà thì rất là uyên thâm, tôi cũng chỉ hiểu được một chút bề ngoài thôi, nếu Hà tổng giám đốc đã bảo tôi nói thì tôi xin nói, có gì sai mong mọi người thứ lỗi. Trà kì thực là một lễ nghi, để tu thân dưỡng tính …."

Tìm tòi mọi thứ trong đầu có liên quan đến trà, thao thao bất tuyệt nói hết ra, nhưng xem ra thứ này thật sự là khó có thể hiểu được đối với người nước ngoài, thậm chí có nghe cũng không hiểu bởi trong đó trúc trắc Hán ngữ cổ chỉ có Hà Tích Phượng và Gulina cùng mấy người trong Hương Tạ Hiên là hiểu thôi.

Đương nhiên với Diệp Phong tác dụng lớn nhất của trà là giữ cho hắn bình tĩnh trước và sau khi giết người, khác với tác dụng của rượu, nhưng hắn không thể giải thích rõ ràng được.

"Tóm lại tác dụng lớn nhất của trà là tu thân,đó cũng là sự dung hợp giữa phật đạo nho nên trà đạo rất tinh túy." Lấy một câu làm tổng kết, kết thúc cuộc giảng giải suốt mười phút.

Nhưng sau tiếng vỗ tay nhiệt liệt, là một giọng nói phản đối:“Tôi cho rằng tác dụng lớn nhất của trà là giải khát."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK