Địa Sổ Châu, Dục Huyết Lâm.
Vốn là chính là vùng đất để hoàng gia ngự dụng săn thú, nhưng hiện tại, cũng đã biến thành một biển máu tươi. Ở trung tâm Dục Huyết Lâm , trong một cái hố lớn trải dài mấy trăm dặm, tràn ngập máu tươi, tinh hồng huyết khí phiêu đãng ở trong không khí, mùi tanh làm người ta nôn mửa xông vào trong mũi.
Vô số huyết thú, hai mắt đỏ bừng, song trên mặt lại mang theo một bộ dáng như triêu bái, nằm dọc theo miệng hố—— từng đạo máu tươi từ trong cơ thể huyết thú chậm rãi rót vào trong ao máu.
Mặc dù vô số máu tươi rót vào, ao máu vẫn không hề có sóng gợn, bình tĩnh đến đáng sợ. Dọc theo ao máu, thiết trí một tế đàn đơn sơ , Cù Như giờ phút này, đang đứng ở trên tế đàn, trong mắt bắn ra quang mang hưng phấn, gắt gao quan sát ao máu phía dưới .
"Chủ nhân của ta, mau trở về, nô bộc trung thành nhất của ngài đã chuẩn bị xong mọi chuyện để cung nghênh ngày." Cù Như trong miệng lẩm bẩm.
Theo lời kêu gọi của Cù Như , huyết thủy trong ao như có sinh mệnh truyền vào, vốn dĩ vô luận bao nhiêu máu tươi rót vào cũng không trông thấy huyết trì có bất kỳ động tĩnh gì, lại mơ hồ bắt đầu ba động, từng vòng sóng gợn, từ trung tâm huyết trì lan tỏa ra, kèm theo Cù Như hưng phấn cuồng tiếu, truyền khắp cả Dục Huyết Lâm.
"Mọi người nhanh lên một chút! Đây đã là lần thứ ba Ngọc Sanh Tử tiền bối linh lực truyền thư kêu chúng ta tới đó rồi!" Hợp Tụ hô vang làm tâm tình trong lòng mỗi người cũng rất áp bách —— ngay cả Hóa Hư kỳ cao thủ cũng cần truyền thư triệu hồi, vậy sẽ gặp phải địch thủ như thế nào ?
Trầm Thiên đi theo Hắc Thạch, tùy ý để Hợp Tụ tự mình dẫn dắt, phạt ma đại điển mặc dù nhiều người, nhưng tu vi cao cũng không nhiều, lần này bố trí, Hợp Tụ chỉ mang theo Bồi Nguyên trung kỳ tu sĩ trở lên, đều do một gã tu sĩ đức cao vọng trọng dẫn dắt, căn cứ đội ngũ riêng mình thực lực bất đồng, tốc độ di chuyển cũng bất đồng.
"Trầm đạo hữu, tình huống hôm nay như thế, ta nghĩ ngươi không cách nào rời đi . Nếu như ngươi mạnh mẽ rời đi, nhất định sẽ gặp phải chất vấn, đến lúc đó tìm hiểu thân phận của ngươi, Hắc Thạch ta cũng đành phải cho biết ." Hắc Thạch truyền âm.
"Vô phương , ta liền đi theo các ngươi, đến lúc đó hỗn chiến, còn nhiều cơ hội chạy thoát." Hắc Thạch thật ra nội tâm rất thấp thỏm, dù sao mang theo người như Trầm Thiên tới đây, nhất định sẽ bị coi như đồng đảng .
Hắc Thạch nội tâm thở dài —— hắn vốn không muốn làm như thế, nhưng Trầm Thiên dùng tánh mạng đồ đệ của Hắc Thạch đê uy hiếp, hắn cả đời này quan tâm nhất , chính là mấy tên đồ đệ.
Phi hành có muốn nhanh hơn nữa cũng không được, huyết khí phía trước đã bao phủ đầy trời——
Lại bay một ngày, đoàn người, rốt cuộc chạy tới Dục Huyết Lâm.
"Ngọc Sanh Tử tiền bối, Hợp Tụ dẫn dắt các vị đồng đạo tới giúp ngươi giúp một tay." Trên bầu trời, ba lão giả khoanh chân mà ngồi trên không trung, tạo thành hình tam giác.
Ngọc Sanh Tử chậm rãi mở mắt, nhìn lướt qua đám người phía sau Hợp Tụ, chân mày hơi nhíu lại, nhưng rất nhanh liền khôi phục.
"Cực khổ, Hợp Tụ, huyết trì phía dưới ba động càng ngày càng cuồng bạo, Cù Như đích thị đang muốn triệu hồi thứ gì đó, thứ này rất tà ác, không phải bọn ta có thể chống lại."
"Vậy nên làm thế nào đây? Ngay cả Vạn Yêu Phục Tru Trận cũng không thể ngăn cản yêu ma này sao?" Hợp Tụ cau mày nói, mà một đám tu sĩ phía sau, trên mặt bao phủ u sầu.
Ngọc Sanh Tử lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nhìn huyết trì phía dưới .
"Ai, không còn cách nào, tu vi của bọn ta ở Địa Sổ Châu cũng coi là cao thủ, nhưng dõi mắt khắp Tu Chân Giới, bọn ta bất quá chỉ là hạt bụi mà thôi. Ta đã sai người theo Truyền Tống Trận đi tới Địa Minh Châu tìm kiếm viện thủ, chúng ta có thể làm bây giờ, chính là cố gắng kéo dài thời gian, tận lực giảm bớt tổn thất của Địa Sổ Châu ."
Hợp Tụ lộ ra vẻ mặt kiên nghị, vừa mở miệng muốn nói gì đó ——
Oanh ——
Theo một tiếng vang thật lớn, mặt đất bắt đầu kịch liệt chấn động, mà Cù Như cuồng tiếu càng như tiếng sấm bên tai.
"Hợp Tụ, để cho ba tu sĩ Bồi Nguyên hậu kỳ cùng năm tu sĩ Bồi Nguyên trung kỳ tạo thành một tổ, đi tới vị trí ba người chúng ta , cầm lấy vật này, duy trì hiệu lực của đại trận, Cù Như ở trong trận thực lực bị tước nhược rất nhiều, ba người chúng ta sẽ xuống phía dưới chém giết, hy vọng có thể tận lực trì hoãn." Ngọc Sanh Tử phân phó, rất nhanh liền thi hành, tám tu sĩ tạo thành một tổ , giống lúc trước Ngọc Sanh Tử ba người, khoanh chân ngồi trên không trung, chậm rãi đem linh lực quán thâu vào trong một tiểu đỉnh do Ngọc Sanh Tử phó thác .
"Đan Huyệt Tông đạo hữu, xin tận lực hỗ trợ, ba người chúng ta vào trận, kéo dài thời gian, không thể gian kế của ma đầu kia được như ý." Làm xong những chuyện này, Ngọc Sanh Tử nói một câu thật lớn, cùng Hà Hồng, Khổ Đăng hai người, cùng nhau bay vào trong trận.
Trầm Thiên khẽ dùng linh lực đảo qua, liền phát hiện tại phía dưới còn sắp đặt bốn trận điểm, cũng có tu sĩ chia ra duy trì ở bên trong.
Oanh ——
Ngay sau khi ba người bay vào trong trận không lâu, tiếng nổ tung cùng oanh minh truyền ra, các loại linh lực trên không trung đan xen lẫn nhau —— Hóa Hư kỳ chiến đấu, không phải Bồi Nguyên kỳ tu sĩ có thể nhúng tay vào.
Ầm ——
Tiếng sấm truyền đến , vốn dĩ thiên không quang đãng, lúc này đã trở nên âm trầm, mà phía sau mây đen, tựa hồ tràn ngập huyết sắc.
Hoa lạp lạp ——
Mưa to rơi xuống.
"Hợp Tụ đạo hữu, bổn tọa đến chậm, Ngọc Sanh Tử sư tổ đâu rồi?" Cam Thu giống như trước mang theo một đám tu sĩ, bay tới bầu trời Dục Huyết Lâm.
"Ngọc Sanh Tử tiền bối nghĩa tận trời cao, đã cùng hai vị tiền bối khác tiến vào trong trận cùng Cù Như chém giết ." Hợp Tụ duy trì trận pháp, dần dần có điểm mệt nhọc.
Cam Thu nhìn lướt qua tình huống phía dưới, nhíu mày, nhưng rất nhanh liền giãn ra.
"Các vị, Địa Sổ Châu hôm nay nguy cơ trước mắt, bọn ta không thể ngồi yên không động, không bằng theo ta tiến vào trong trận, đem đám ma thú đang bổ sung huyết thủy cho huyết trì kia đánh chết, như thế nào?"
Tốt ——
Cam Thu cổ động rất hữu hiệu, nhiệt huyết của chúng tu sĩ cũng dâng lên .
Nhưng lúc này, Trầm Thiên ở trong đám người nhìn thấy Nhu Nhu, Trầm Thiên ánh mắt, cùng Nhu Nhu ánh mắt cũng đang tìm kiếm Trầm Thiên chạm vào nhau —— mặc dù cách đấu lạp, vẫn như cũ có thể cảm giác được bốn mắt nhìn nhau nóng bỏng.
Bởi vì hiện trường lúc này quá mức hỗn loạn, Trầm Thiên cũng không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, mà Cam Thu lúc này đã dẫn đầu xông vào trong trận, Trầm Thiên cũng không có bất kỳ động tác gì—— đợi cho mọi người đi hết, Trầm Thiên quyết định sẽ trực tiếp rời đi, lúc này Hợp Tụ đám người đang phải duy trì trận pháp, không người nào có thể ngăn cản chính mình.
"Thiên Trùng đạo hữu, tu vi của ngươi thâm hậu như thế, theo lý nên làm gương cho mọi người mới đúng, vì cái gì lại chậm chạp bất động? Hôm nay Địa Sổ Châu nguy cơ trước mắt, là thời điểm tu sĩ đấu tranh anh dũng, không nên có tâm tư gì khác mới là đúng đắn!" Đột nhiên lúc này, Đặng Lân chỉ có gặp mặt một lần lại đột nhiên xuất hiện tại bên người Trầm Thiên, lớn tiếng nói.
Đặng Lân nói lớn tiếng, để cho các tu sĩ chưa tiến vào trong trận chú ý, ánh mắt chúng tu sĩ , rối rít nhìn về phía Trầm Thiên.
Trầm Thiên ho khan một tiếng, nói một câu đạo hữu nói không sai, dưới ánh mắt của mọi người , kiên trì tiến vào trong trận.
Oanh ——
Tiếng nổ mạnh ầm vang, từ bên người Trầm Thiên truyền đến, mới vừa rồi Khổ Đăng cùng Cù Như liều mạng cùng đánh một chiêu, nắm đấm đối kháng với nắm đấm, kết quả là Khổ Đăng bay ngược ra ngoài, sắc mặt trắng bệch, mà Cù Như khóe miệng cũng có máu tươi —— Vạn Yêu Phục Tru Trận uy lực quả nhiên rất lớn, khiến cho thực lực của Cù Như giảm bớt rất nhiều.
"Ha ha ha, hảo hảo hảo, đưa tới nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy , chủ nhân, thức ăn của ngài đã tới!" Cù Như nhìn thấy đầy trời tu sĩ bay vào trong trận, phát ra cuồng tiếu, tựa hồ không để ý tới khóe miệng máu tươi.
Rống ——
Một tiếng rống to từ trong huyết trì vang lên, một cái hư ảnh đầu lâu khổng lồ cao vài trăm trượng từ dưới huyết trì lao ra, mở ra miệng rộng, lập tức có vài chục tu sĩ bị hút vào bên trong, hóa thành huyết thủy.
"Đáng chết! Đây là mưu kế của yêu nghiệt này, dẫn chúng ta vào trận chính là muốn dùng huyết dịch của tu sĩ có hàm chứa linh lực bổ sung năng lượng cho huyết trì ! Cam Thu, mau dẫn người đi ra ngoài!" Ngọc Sanh Tử đem Cừu Thế đánh ra, hướng về phía Cam Thu hô to.
"Các vị đạo hữu, mau rời khỏi trận này, chớ nên trúng gian kế của yêu nghiệt !"
Nhưng lúc này đã không còn kịp nữa.
"Ha ha! Các ngươi đã tiến vào, cũng đừng hòng đi ra ngoài!"
Cù Như vung tay lên, trên mặt đất đám huyết thú vốn đang đem máu huyết trong cơ thể chậm chạp rót vào huyết trì , nhất tề phát ra một tiếng rên rỉ, thân thể rối rít nổ tung, tiên huyết hóa thân thành ác linh từ bên trong thân thể huyết thú bay ra, đánh về phía tu sĩ.
A ——
Huyết linh tốc độ nhanh chóng, một khi đem tu sĩ bắt lấy, liền đem hắn kéo vào trong huyết trì, hóa thành huyết thủy, mà mỗi lần có một tu sĩ bị ném vào huyết trì, huyết trì ba động lại càng mạnh, tựa hồ huyết trì hồi phục, đã gần ngay trước mắt.
"Nhu Nhu, cẩn thận."
Lý Dịch Phong ném ra một chiếc tiểu châm, đem huyết linh sắp bắt được Nhu Nhu đánh bại.
"Đa tạ, Lý sư huynh."
Nhu Nhu lộ ra vẻ mỏi mệt —— Huyết linh công kích quá mức mạnh mẽ, làm nàng có chút chịu không nổi.
Mùi vị thơm quá ——
Máu ——
Một thanh âm trầm thấp truyền đến.
Mà kỳ quái chính là, nơi phát ra thanh âm , không phải phía dưới huyết trì, chúng tu sĩ theo thanh âm nhìn lại.
Đây là một gã tu sĩ đầu đội đấu lạp lụa đen——
Một hộp gỗ màu đen , từ trong thủ trạc trữ vật của tu sĩ kia bay ra, hộp gỗ từ từ mở ra, một giọt máu hồng đến trắng bệch , rõ ràng ở trong hộp.
Cũng đến đây đi ——
Máu ——
Một hư ảnh hóa ra, đây là một người —— vóc người thon dài, tóc dài đỏ như máu, hai mắt xanh lam , người mặc quần áo kỳ dị.
Mà vẻ mặt của người nọ, cũng tà mị vô cùng. Sau khi hư ảnh kia xuất hiện, huyết linh không tự chủ được chạy về phía hư ảnh này, sau đó huyết linh cũng không đem hư ảnh kéo xuống huyết trì, mà là dung nhập vào trong hư ảnh.
Ha ha ha ——
Hư ảnh phát ra cuồng tiếu.
Sự cố này để cho tất cả tu sĩ có mặt ở đây cũng sửng sốt, hư ảnh vô luận là vẻ mặt, làm cho người ta cảm giác cũng là tà ác vô cùng, nhưng trước mắt lại giúp đở đông đảo tu sĩ đem huyết linh trí mạng toàn bộ trừ đi?
"Đây là. . . khí tức tương tự chủ nhân . . ." Cù Như ngơ ngác nói.
Hư ảnh cũng không nói, cười to mấy tiếng, từ từ biến mất trên không trung, mà giọt máu trong cái hộp kia tựa hồ có chút sáng bóng , hộp gỗ đóng kín, bay trở về trong vòng tay của người tu sĩ kia.
"Người này là ai? Tại sao lại có đồ vật tà ác như thế?" Không biết là ai, nói ra một tiếng chất vấn như thế.
Chúng tu sĩ rối rít nhìn về phía Trầm Thiên.
Đột nhiên ngay lúc này, huyết trì phía dưới cũng phát ra một tiếng thở dài.
Đây là một thanh âm như thế nào.
Phảng phất thời gian quá lâu không có bước vào trần thế, thấy tràng diện huyên náo ầm ĩ như vậy, ngược lại cảm thấy không thích ứng, phát ra một tiếng thở dài.
"Chủ nhân! Chủ nhân!" Cù Như nhìn huyết trì phía dưới , lớn tiếng la lên!
Phanh!
Huyết trì nổ tung, máu tươi bắn lên nhiễm đỏ cả thiên không, mặt đất cả Dục Huyết Lâm bắt đầu xuất hiện vết rách, trên bầu trời cuồng lôi càng thêm điên cuồng, ngay cả ở bên trong nước mưa, cũng mang theo mùi máu tươi nhàn nhạt .
Mặt đất nứt nẻ ánh vào trong mắt, bùn đất không chịu nổi loại nứt nẻ này, mà tà ác khí tức bên trong , xuyên qua vết rách truyền tới không trung.
Oanh ——
Toàn bộ Dục Huyết Lâm như biến mất, Dục Huyết Lâm mấy vạn dặm không còn tồn tại, thay vào đó, là này một tòa động phủ khổng lồ phong cách cổ xưa do cự thạch màu đen tạo thành, từ dưới đất trồi lên, khí tức tang thương đập vào mặt, màu đỏ đầu lâu hư ảnh khổng lồ bay chung quanh mọi người , cười quái dị, gào khóc , mà ngay một khắc này, cả Địa Sổ Châu, cũng đang run rẩy, vô luận là tu sĩ, hay là phàm nhân, phảng phất như ma quỷ kinh khủng nhất trong cơn ác mộng sẽ xuất hiện, phủ xuống nơi này.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK