Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Trong phòng trực tiếp.

Trương Diệp vẫn đang kể chuyện, tốc độ nói khá nhanh, so với tốc độ nói của Điền Bân nhanh hơn nhiều. Cái này giống như tính cách mỗi người khác nhau, cách nói chuyện khác nhau, đều là phong cách của mỗi người. Phần lớn câu chuyện được Trương Diệp nói rất nhanh, đương nhiên, một số đoạn quan trọng, cần chậm đều chậm lại.

" Chương thứ nhất : Ả người giấy và anh bạn chuột.

Nội tôi tên gọi là Hồ Quốc Hoa. Tổ tiên nhà họ Hồ là địa chủ có tiếng trong vùng, vào thời huy hoàng nhất đã từng mua hơn bốn mươi gian nhà liền kề nhau ở ba con ngõ trong thành, trong họ cũng có người làm quan, có người đi buôn bán, cũng từng quyên tiền hỗ trợ công việc tào vận và cung cấp thóc lúa cho triều đình Mãn Thanh."

Phía bên ngoài.

Mọi người còn không làm rõ tình huống, ai cũng không nghĩ tới, Trương Diệp có thể lên đài kể chuyện ma, nhưng nghe xong đoạn mở đầu, mọi người lại không có chút mong chờ nào, đây mà là truyện ma? Rất nhạt, ngươi là kể tự truyện sao? Nói nữa ngày trời, đều là kể về ông nội của nhân vật chính? Đằng trước còn nói trộm mộ? Trộm mộ có thể coi là truyện ma? Bọn họ chưa từng nghe qua thể loại này. Bọn họ cho rằng, chỉ có tác phẩm được độc giả khảo nghiệm, thị trường hút hàng, mới là truyện hay. Truyện trộm mộ mà Trương Diệp kể, bọn họ chưa từng nghe tên, lúc này đã đánh dấu " không được" trong lòng.

Nhưng chỉ khoảng mười phút.

Làm Trương Diệp nói đến đoạn người giấy do một vị chuyên làm hàng mã bỗng nhiên sống lại, cũng mở miệng nói muốn gả cho Hồ Quốc Hoa, Vương Tiểu Mĩ rùng mình một cái, ánh mắt của Triệu Quốc Châu cũng sáng lên, trong phòng không khí như lạnh xuống.

Ả người giấy làm cho Hồ Quốc Hoa đi đào mộ của nàng, Hồ Quốc Hoa nảy lòng tham, kết quả bị ả người giấy ăn mất trái tim. Tình tiết trở nên gay cấn, mọi người không tự chủ được, cả người căng thẳng.


Điền Bân nghe được sửng sờ, bởi vì tiết mục lúc 0h, nhiều người đã sớm đi ngủ, cho nên đối với truyện ma không hiểu rõ, nhưng Điền Bân là người dẫn chương trình cho tiết mục này, mỗi ngày đều tiếp xúc với truyện ma, cho nên vẫn có khả năng hiểu biết. Ngay từ đầu hắn chủ quan cho rằng, thể loại trộm mộ căn bản không có thị trường, vì thế chưa từng xuất hiện, nhưng nghe một hồi, Điền Bân cảm giác tóc gáy đều co rút lại, cả người lạnh lẽo theo từng câu từng câu mà Trương Diệp kể. Chuyện ma đã bắt được trái tim của Điền Bân.

Hắn nghĩ ra?

Làm sao có khả năng! Hắn có thể viết ra câu chuyện như thế ?

Điền Bân không tin, đám người Vương Tiểu Mĩ cũng không dám tin!

Chỉ có Triệu Quốc Châu là biết rõ, nhớ lúc phỏng vấn Trương Diệp, hắn tại chỗ làm ra bài thơ [ Hải Yến ], khiến các vị giám khảo khiếp sợ, hắn là một kẻ tài ba. Bằng không, với ngoại hình như thế, làm sao mà được đặc cách tuyển vào làm người dẫn chương trình? Lúc đó, Triệu Quốc Châu mãi mới từ tay Lí Hồng Liên giành được Trương Diệp, xem ra hắn quả thật biết nhìn xa trông rộng.

Một giờ sáng.

Thời gian qua thật nhanh.

Bên ngoài lúc trước có bao nhiêu người, giờ vẫn là bấy nhiêu, bao gồm Triệu Quốc Châu, không có ai rời đi, họ đều đang nghe.

Nữ trợ lý cho Trương Diệp một cái thủ thế.

Trương Diệp gật đầu tỏ vẻ đã thấy, chuyện kể cũng dừng ở một đoạn thích hợp " Mọi người ơi, tiết mục hôm nay liền đến đây, hoan nghênh mọi người ngày mai, đúng giờ nghe đài. Cảm ơn mọi người, ta là người dẫn chương trình Trương Diệp". Đẩy lên phím âm nhạc, Trương Diệp bỏ tai nghe, thở phào một cái, nói không khẩn trương là giả, trong lúc nói, hắn đã nói sai vài chữ, thiếu chút nữa liền xấu mặt, may mà tố chất cơ bản vẫn còn. Trương Diệp rất hài lòng với tiết mục đầu tiên mà mình được phát sóng trực tiếp, có sai sót cũng nằm trong phạm vi cho phép.

Một nhân viên công tác bước nhanh vào phòng, phía sau là phát lại chương trình trong giờ vàng ngày hôm qua, muốn sửa sang lại thiết bị.

Trương Diệp thì hướng về phòng của đám người Triệu Quốc Châu, đẩy cửa tiến vào, hắn trước tiên xin lỗi " Xin lỗi sếp! Ta không cùng mọi người thương lượng đã tự ý lên đài phát sóng, lúc nãy do thời gian không kịp, ta cũng không muốn tiết mục gặp chuyện không may mà dừng phát sóng, cho nên lâm thời nghĩ đến ý tưởng trước kia của mình, dựa vào ý tưởng mà kể truyện. Là do ta sáng tác nên cũng không có vấn đề bản quyền, ta cũng nghĩ đơn giản, ách, tóm lại, rất xin lỗi mọi người, nếu cấp trên truy cứu xuống, ta xin gánh hết trách nhiệm !"

Không có ai phản ứng, thật im ắng.

Trương Diệp nháy mắt mấy cái " Sếp, ta ... "

Bỗng nhiên, Triệu Quốc Châu giơ tay lên, chậm rãi vỗ tay !

Một biên tập viên trung niên cũng theo sau giơ tay, dùng sức vỗ !

Tiếp theo, ba ba ba ba ba, mọi người lục tục vỗ tay, nhất thời âm thanh vang vọng trong đêm khuya.

Triệu Quốc Châu dùng sức nắm lấy bả vai Trương Diệp, mỉm cười nói: " Sao phải xin lỗi ? Người cứu hỏa kịp lúc. Nếu không có ngươi, tiết mục còn không biết làm sao đây, hơn nữa quyển truyện " Quỷ thổi đèn" ngươi viết hay lắm, chất lượng không nói, ngôn ngữ cũng thích hợp, ta thấy còn tốt hơn mấy truyện ma mà Đài bỏ tiền mua bản quyền. Ta chỉ biết, không nhìn lầm ngươi!"

Trương Diệp vội nói : " Ngài quá khen, quá khen."

Vị nữ trợ lý cũng cười vui vẻ, vụng trộm cho Trương Diệp giơ lên ngón tay cái.

Lý Tứ cau mày, Điền Bân nhìn thấy thế, tâm tình không tốt, lạnh lùng nhìn Trương Diệp.

Triệu Quốc Châu vỗ vỗ tay, hấp dẫn sự chú ý của mọi người " Được rồi, mọi người đều làm việc cả đêm, hôm nay vất vả rồi, đều về nhà nghỉ ngơi đi!" Lại nhìn Trương Diệp nói : "Tiểu Trương, ngươi còn phần tiếp theo chứ? Ngày mai cho ngươi kể tiếp, ngươi tạm thời làm người dẫn chương trình cho tiết mục [ chuyện ma đêm khuya ] !"

Ta ?

Tiết mục tạm thời thuộc về ta?

Trương Diệp quá vui vẻ, quá hưng phấn, phải biết rằng, hắn mới đi làm có một tuần, có thể nói là người mới trong người mới, còn không có kinh nghiệm đã có cho mình tiết mục riêng ? Lần này phải nắm chắc cơ hội, hắn lập tức nói : " Cảm ơn Sếp đã tin tưởng, ta chắc chắn sẽ làm tốt !"

Điền Bân vừa nghe liền phản ứng " Sếp, hắn làm người dẫn chương trình ? Vậy ta đây .... "

Triệu Quốc Châu không kiên nhẫn nói : " Ngươi cái gì ngươi! Ngay cả vài giây cuối cùng cũng không dám lên. Nếu không phải Tiểu Trương giúp đỡ, đã muốn xảy ra sự cố. Ngươi trước làm người dẫn chương trình thay thế. Chính mình suy nghĩ lại. " Che miệng ngáp một cái, hắn mệt mỏi đi ra.

" Sếp!" Điền Bân kêu lên.

Triệu Quốc Châu cũng không quay đầu.

Vương Tiểu Mĩ nhìn Trương Diệp thật sâu, cũng đi ra.

Trương Diệp nhìn Điền Bân nói:" Điền lão sư, thật có lỗi, về sau có gì không hiểu còn phải nhờ ngài giúp đỡ." Hắn cũng không ném đá xuống giếng, cũng không tiểu nhân đắc chí, thực bình thản nói lời khách sáo. Trương Diệp đều bội phục chính mình, nhìn xem ta rộng lượng chưa !

Điền Bân nhíu mày giận dữ !

Ban ngày, Điền Bân còn hô phong hoán vũ, ma cũ bắt nạt ma mới, không ngờ chỉ qua vài tiếng, tiết mục của hắn, lại bị Trương Diệp lấy được! Được làm vua, thua làm giặc, cũng chỉ có thể nói, thế sự vô thường! Điền Bân cắn răng nghĩ, chưa biết ai cười đến cùng, quan trọng là thống kê tỉ lệ người xem ngày mai. Đây mới là trọng điểm, quảng cáo nhiều như vậy, tỉ lệ người nghe mà thấp, chỉ có thể là sai lầm của Trương Diệp, đến lúc đó hắn sẽ phải bị xử phạt, bị đá đi, vậy thì tiết mục vẫn là của ta, Điền Bân!




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK