“Đồng tử mắt mèo là dấu hiệu nhận biết đặc trưng của Pháp Sư. Cả ba người chúng ta đều có đồng tử đó nhưng màu sắc lại không giống nhau. Đều là do dòng máu quyết định.”
“Tôi hiểu rồi. Vì ngài là Pháp Sư thuần chủng nên màu mắt của ngài sẽ giống nhất.” Edward chỉ về phía Nolan, sau đó quay sang Alec.”Tiếp đến là anh, mang hai dòng máu nhưng sức mạnh của Pháp Sư chiếm ưu thế nên đồng tử anh ta màu xanh vẫn hiện rõ. Ella, cô ấy có màu mắt nhạt nhất.”
“Cậu suy đoán giỏi lắm, Edward. Có phải cậu chỉ nhìn thấy màu mắt đó mỗi khi con bé rơi vào trạng thái mất kiểm soát đúng không?” Không đợi Edward gật đầu anh đã nói tiếp.”Đó là lúc phong ấn của ta yếu nhất.”
Cùng lúc đó, dưới phòng bếp, Ella đang kể với Alice, Rose và Esme câu chuyện tương tự.
“Trời đất, Giáo Hội định sẽ làm gì với những ma cà rồng đó.” Alice đưa tay che miệng.
“Tất nhiên là giết chứ gì.” Rose mỉa mai (như mọi khi).
“Mình không biết Alice. Nhưng chắc chắn không phải là điều gì tốt đẹp.” Ella lắc đầu.
Alice cảm thấy choáng váng. Cô khá sững sờ trước điều mà Ella vừa tiết lộ. Họ đang sống chung với một bán ma cà rồng kiêm pháp sư và là hậu duệ của Đoạ Thiên Sứ trong truyền thuyết. Điều này khiến cô muốn nhảy cẫng lên vì phấn khích (=.=) Chợt, khung cảnh xung quanh cô thay đổi. Không còn là phòng bếp mà thay vào đó là ngọn núi tuyết quen thuộc. Những hình ảnh bắt đầu loé lên như có người đang tua nhanh đoạn phim 3D đầy chân thực. Bóng người thấp thoáng. Áo choàng đen. Aro. Marcus. Caius. Và Isabella Swan.
Ella nhanh tay đỡ lấy Alice trước khi cô đổ gục xuống sàn. Rose chạy lên trên tầng gọi mọi người. Họ đều biết tình trạng này. Alice đang có một lời tiên đoán.
Khi tất cả tập trung lại ở phòng làm việc của Carlisle, Alice ngay lập tức được chuyển nhượng lại cho Jasper. Ella đứng gần thổn thức, đúng là một cặp đáng yêu mà~
Không ngoài dự đoán, khi cái tên Isabella Swan được xướng lên thì mọi người đồng loạt nhìn Edward. Riêng Edward, mặc dù trở thành tâm điểm của cả phòng nhưng anh ta vẫn không phản ứng.
Nolan quay sang bên phải thì thầm với Alec. “Hay là vui quá nên đại não ngừng hoạt động.”
“Tôi thì thấy giống kiểu hãi hùng nên đơ luôn ấy. Chẳng nhẽ cái cô Thiên Nga gì gì đó xấu lắm à.”
“Isabella Swan, nhưng nghe đồn cô ta thích được gọi là Bella hơn. Một trong những viên ngọc thuộc về bộ sưu tập sức mạnh của Aro.”
“Này, em nói. Hai người lịch sự một tẹo được không.” Ella đẩy hai cái đầu đang nghiêng về phía hai bên. Quay sang trái, cô hỏi Nolan. “Sao anh biết nhiều về cô ta thế?”
“Thế ai là người đứng giữa hưởng ứng từ nãy đến giờ ý nhỉ? Ta là ai cơ chứ, là Đại Pháp Sư, có chuyện gì hot mà có thể qua nổi mắt ta.” Nolan nâng cằm vỗ ngực.
“Ngay từ đầu đến gặp họ, em đã bảo không khéo họ còn ưng người mà nhà Volturi chọn ý chứ. Mọi chuyện xảy ra chứng tỏ em phán quá chuẩn.” Có một con mèo nhỏ đang hếch mũi kiêu ngạo. Cái bộ dáng dương dương tự đắc nhìn mười phần muốn đạp (phần tử bạo lực =”=)
“Mọi chuyện xảy ra chỉ chứng tỏ em độc miệng thôi. Điều tốt không thấy đâu mà điều xấu lại kéo đến thì khổ.” Alec dội một gáo nước khiến con mèo nào đó ướt nhẹp.
Ella ai oán nhìn Alec, cẩn thận em kiện hai người tội ngược đãi động vật (Tác giả: con gái à, con không thực sự nghĩ rằng mình là mèo đấy chứ -_- )