Đại lao của Lục Phiến môn.
Tần Liệt Hổ cùng Tần An bị nhốt ở hai phòng giam liền nhau, một bên Liễu Đại, Liễu Nhị, Liễu Ngũ cùng với rất nhiều thân vệ khác canh chừng, nhà lao này thuộc trách nhiệm cai quản của Lục Phiến môn. Đám nha dịch đều là ở phía xa nhìn ngó, thì thầm to nhỏ:
- Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao lại bắt Tần đại nhân, còn có đại công tử của Tần Đại nhân là Tần An nữa?
- Nhị công tử của Tần đại nhân là một người tu hành vô cùng lợi hại, cứ như thế này mà bắt phụ thân cùng ca ca của hắn, không sợ phiền toái sao?
- Ai biết được, toàn bộ Lục Phiến môn hôm nay chỉ cho phép vào không cho phép ra.
Những điều mà bọn nha dịch này bàn tán, thực ra là điều mà toàn bộ trên dưới Lục Phiến môn hoài nghi, ai cũng cảm giác được, có chuyện lớn sắp xảy ra!
- Phụ thân, bọn chúng nói người cấu kết với yêu quái?
Tần An vịn tay vào cửa gỗ nhà lao, ngoái nhìn về phía phòng giam giữ phụ thân Tần Liệt Hồ.
Nếu như Tần An chỉ bị xiềng chân, đấy vẫn còn nhẹ chán. Bên Tần Liệt Hổ kinh khủng hơn nhiều, gông sắt nặng tới trăm cân, xích khoá cổ chân vừa thô vừa to. Không có cách nào khác, Tần Liệt Hổ đã sớm Luyện Khí tới tầng thứ chín, hơn nữa đã luyện thành Luyện Thể bí thuật, thực lực so với người tu hành bình thường cũng coi như rất mạnh rồi. Hắn có thể đấu lại những tiểu yêu bình thường, cho nên lúc giam giữ đương nhiên phải thận trọng đề phòng hơn.
- Không bằng không chứng, lại nói ta cấu kết yêu quái.
Tần Liệt Hổ cũng lộ ra thần sắc lo lắng, lắc đầu.
- Hơn nữa toàn bộ Lục Phiến môn vào được không ra được, quận thủ khẳng định không phải đề phòng chúng ta, hắn là e dè nhị đệ của con.
- Rõ ràng biết nhị đệ con thực lực hơn người, rõ ràng biết ta không cấu kết với yêu quái, hắn vẫn cứ động thủ …
Tần Liệt Hổ lắc đầu.
- Sợ là âm mưu phía sau không nhỏ.
- Âm mưu?
Tần An khó hiểu.
Tần Liệt Hổ thấp giọng nói:
- An Nhi, vị quận thủ tân nhiệm này tuy rằng hoành hành ngang ngược, nhưng dựa theo những gì chúng ta thăm dò được, hắn quản lý không tệ. Chắc chắn không phải là kẻ ngu xuẩn. Giống như lúc trước... Hắn tuy rằng chèn ép nhiều gia tộc ở Quảng Lăng quận chúng ta, nhưng tất cả đều là do chúng ta không có người chống lưng, thực lực không đủ mạnh. Tại thế đạo này, bắt nạt lẫn nhau là chuyện bình thường. Hắn trước đây đối với Tần gia ta cũng có chút giao hảo, hôm nay đột nhiên trở mặt, ta nghĩ hẳn là không phải đơn giản chỉ là vì tiền.
- Tại sao lại đột nhiên trở mặt?
Tần An nói.
- Quan lại trong triều, ngoài mặt niềm nở nhưng bên trong tính kế đối đầu cũng là chuyện bình thường. Trực tiếp vạch mặt cũng không ít.
Tần Liệt Hổ thấp giọng nói:
- Ta chỉ là một viên quan bát phẩm, nhị đệ con lại là người tu hành, không thuộc triều đình cai quản… cho nên nhất định là có nguyên nhân đặc biệt nào đó mới khiến vị tân quận thủ này muốn đối phó với nhị đệ con.
- Đối phó với nhị đệ sao, không phải là đối phó chúng ta?
Tần An nói.
- Đối phó chúng ta?
Tần Liệt Hổ lắc đầu
- Quận thủ đại nhân, đối với quan viên thất phẩm trở xuống có thể tiền trảm hậu tấu. Ta chỉ là quan bát phẩm, hắn nếu muốn có thể trực tiếp giết ta. Phụ tử chúng ta đâu đáng để hắn lãng phí tâm tư.
Tần Liệt Hổ nhanh chóng phán đoán khẳng định.
Quận thủ là nhằm vào nhi tử của hắn, hơn nữa chắc hẳn không phải là vì tiền.
Nguyên nhân gì khiến quận thủ làm như vậy? Hoặc là nói... ai đứng đằng sau giật dây chuyện này?
Tần Liệt Hổ thầm nghĩ…
- Là phiền toán do Y Tiêu cô nương liên lụy sao? Hay là Mạc Thai Gia ở phía sau sai khiến?
Y Tiêu là đệ tử của Thần Tiêu môn, lại là dòng dõi Y thị ở Côn Lôn châu. Người tựa tiên nữ, kẻ theo đuổi làm sao có thể ít được?
Tần Liệt Hổ thầm nghĩ.
- Mạc Thai Gia lúc trước cũng từng uy hiếp, bọn họ là đại gia tộc của Đông Hải Quận, Lão tổ tông của Mạc Thai Gia còn là một thầy phù thuỷ.
Tần Liệt Hổ đang suy đoán nguyên nhân của tai kiếp lần này.
Một bên, Tần An trầm mặc, một lúc sau mới nói:
- Phụ thân, thê tử cùng nhi tử của ta, bọn có khi nào cũng sẽ xảy ra chuyện không.
Tần Liệt Hổ cũng nhíu mày, trầm giọng nói:
- Cấu kết với yêu quái, đây là trọng tội, người nhà cũng sẽ bị liên luỵ. quận thủ định cho ta cái tội danh này, tuy rằng là vì nhị đệ con, thế nhưng mẫu thân con, thê nhi của con cũng sẽ bị cuốn vào vũng nước đục này…
- Không, không...
Tần An nước mắt lưng tròng nói.
Phụ tử hai người thân ở trong lao, lòng lại lo lắng cho người thân ở bên ngoài.
Mà một bên nhà giam, đám người Liễu Đại, Liễu Nhị, Liễu Ngũ liếc mắt nhìn về phía Tần Liệt Hổ cùng Tần An.
- Tần An khóc rồi kìa, khóc to lên đi, ha ha...
- Thật thú vị.
- Đợi lát nữa, cả nhà các ngươi sẽ được đoàn tụ!
Liễu Đại còn lên tiếng nói thêm một câu, Tần Liệt Hổ, Tần An đều nhìn lại.
- Ây, ta nói sai rồi, cũng có khả năng, bọn chúng chống cự, bị giết tại chỗ rồi, vậy một nhà các ngươi chỉ có thể ở dưới Cửu Tuyền đoàn tụ được thôi.
Liễu Đại cố ý nói, nói xong còn cười ha ha vài tiếng.
- Ngươi nằm mơ, nhị đệ của ta không phải là người các ngươi có thể đối phó được.
Tần An khàn giọng quát.
- Ha ha, nhị đệ ngươi? Bản thân hắn còn khó bảo toàn!
Một bên Liễu Nhị cũng cười cợt nói.
Bỗng nhiên…
Có thanh âm ầm ầm từ xa truyền tới.
- Công Dã Bính! Ngươi vu cáo phụ thân ta Tần Liệt Hổ cấu kết với yêu quái... Giết Thủy Thần đại yêu... Sao có thể bất công như vậy?
Khoảng cách giữa Tần phủ tới Lục Phiến môn tuy rằng vượt quá mười dặm, nhưng đủ để Thiên Địa Lực Lượng đồng thời phát ra âm thanh trong phạm vi hai mươi dặm, truyền khắp toàn bộ quận thành, cũng truyền tới Đại lao Lục Phiến môn.
Thanh âm này!
Đám người Liễu Đại, Liễu Nhị cùng bọn nha dịch bị kinh hãi, thứ âm thanh như muốn nổ tung cả trời đất, một khi vang lên trong lòng không khỏi phát sinh cảm giác kính sợ.
- Có lẽ ở rất xa, nhưng vì sao giọng nói này nghe đáng sợ như vậy?
Liễu Nhị thấp giọng nói.
- Không biết.
Liễu Đại lắc đầu, bọn hắn không tận mắt nhìn được, cũng không thể nào hiểu được cái gọi là Thiên Nhân hợp nhất.
Bên này Tần Liệt Hổ và Tần An đều vui mừng, phấn chấn.
Từ thứ thanh âm vang dội trời đất kia, bọn họ đều cảm thấy sức lực mạnh mẽ của Tần Vân, trong lời nói ấy, hiển nhiên tin tưởng mười phần, cũng không hề sợ hãi thế lực của quận thủ.
- Nhị đệ, đệ nhất định phải bảo vệ cả nhà chu toàn.
Tần An yên lặng cầu nguyện.
- Vân nhi.
Tần Liệt Hổ cũng là mong mỏi không ngừng.
Thời gian vẻn vẹn chỉ một tuần trà.
Ầm một tiếng, cửa nhà giam mở toang.
Công Dã quận thủ mang theo đám người vội vã tiến vào.
- Đại nhân.
Liễu Đại, Liễu Nhị, Liễu Ngũ cùng với đám thân vệ đứng lên, cung kính chào hỏi. Đám nha dịch cũng bày ra gương mặt nghiêm nghị ban đầu.
Quận thủ của một quận, trong tay nắm giữ toàn bộ quyền lực một phương.
Công Dã quận thủ sắc mặt bình tĩnh đi tới.
- Quận thủ đại nhân, thê nhi của ta, bọn họ đâu?
Tần An liền cao giọng nói: trong lòng hắn có lẽ là quá lo lắng.
- Yên tâm đi, nhìn sắc mặt này của quận thủ, khẳng định là không bắt được bọn họ.
Tần Liệt Hổ lại cười nhạo nói.
- Đưa Tần Liệt Hổ đi!
Công Dã quận thủ lạnh lùng ra lệnh.
- Đưa về quận Thủ phủ.
- Vâng.
Liễu Đại vội mở cửa nhà giam.
Tần Liệt Hổ nhìn thấy phản ứng của Công Dã quận thủ, trong lòng hắn liền thở phào. Vừa rồi Công Dã Bính không phản bác, vậy xem ra thực sự chưa bắt được người nhà của hắn. Người nhà bình an thoát thân, lòng Tần Liệt Hổ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
- Công Dã quận thủ, trời xanh có mắt, làm việc gì cũng phải có chút lương tâm.
Tần Liệt Hổ cười lạnh nói:
- Nhi tử của ta cùng với đệ tử Thần Tiêu môn liên thủ giết Thủy Thần đại yêu. Đại công này triều đình cũng có ghi chép, đây không phải là chuyện ngươi có thể dễ dàng vu oan.
- Ta nói ngươi cấu kết với yêu quái, không phải nói nhi tử của ngươi. Hắn là bị ngươi làm liên luỵ, nhưng nếu hắn dám chống cự, vậy tội càng thêm tội.
Công Dã quận thủ lạnh lùng đáp. Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Công Dã quận thủ lại thầm nghĩ:
- Lúc trước không có ý định đối phó với Tần Vân, đối phó với hắn chỉ là chuốc lấy phiền toái! Nhưng huyết tinh Vân Ma sơn…Ta tu hành nhiều năm như vậy, cũng chỉ có được một cây ‘Vân Ma sơn huyết tinh’. Nếu như chiếm được cây thứ hai, cái giá bỏ ra có lớn thế nào cũng đáng. Chỉ là Ma Thần Chỉ Cốt trong truyền thuyết không biết lợi hại thế nào, ta vẫn chưa từng nhìn thấy.
Lúc này, Công Dã quận thủ cùng đám thuộc hạ dẫn theo Tần Liệt Hổ rời đi. Còn Tần An vẫn tiếp tục bị giam giữ tại Đại lao Lục Phiến môn, Công Dã quận thủ còn tự mình an bài thêm nhiều thân vệ để trông giữ.
Tại một đình các tao nhã trong trạch viện.
- Tần Vân huynh, đây là một trong những trạch viện mà ta âm thầm mua, người ngoài tuyệt không biết trạch viện này cùng Hồng Gia ta có quan hệ.
Hồng Cửu đẩy cửa đi vào, cười nói:
- Trạch viện này, Tần Vân huynh hãy đưa gia quyến vào ở trong nội viện, ta ở bên ngoài trạch viện sẽ bố trí trận pháp. Quan quân dù có vào đây tra xét, đi một vòng cũng chỉ có thể ra ngoài, tuyệt đối không tiến được một bước vào trong nội viện.
- Đa tạ Hồng Cửu huynh đệ.
Tần Vân nói.
- Hắn mặc dù có đạo phù, có thể thi triển thuật che mắt. Thế nhưng thuật che mắt không lợi hại như trận pháp, nó chỉ có tác dụng với phạm vi nhỏ, khó có thể đem một tòa nội viện giấu đi.
- Việc nhỏ thôi, sau khi chuyện này qua đi, ta vẫn có thể thu hồi trận pháp lại mà.
Hồng Cửu cười nói:
- Ta sẽ chuẩn bị thêm lương thực cùng một chút vật dụng cần thiết tới đây. À, còn phải phái thêm hai nha hoàn tới hậu hạ gia quyến của Tần huynh nữa. Huynh yên tâm, hai nha hoàn này chỉ cần bước một bước vào trong trạch viện, trước khi gia quyến Tần huynh rời đi, các nàng tuyệt đối không bỏ đi trước nửa bước.
- Ừ
Tần Vân gật đầu.
- Tần Vân huynh, nếu còn có việc gì cần, cứ việc ra lệnh.
Hồng Cửu nhiệt tình nói.
Thường Lan phu nhân đứng bên cạnh nói:
- Hồng Cửu công tử, Tần gia ta lần này gặp nạn, ngươi lại giang tay giúp đỡ Tần gia, Vân nhi, ngươi nhất định phải nhớ kỹ phần đại ân này.
- Mẫu thân, hài nhi biết rõ.
Tần Vân nói.
Hồng Cửu liền nói:
- Tần Vân huynh giết Thủy Thần đại yêu, Quảng Lăng quận không biết có bao nhiêu người cảm kích, thậm chí có rất nhiều nhà đều lập trường sinh bài vị. Có thể giúp đỡ Tần Vân huynh, đó là phúc khí của ta. Việc cũng ổn rồi, ta đi bố trí trận pháp trước.
Hồng Cửu cười liền đi ra.
Thường Lan lại thấp giọng hỏi:
- Vân nhi, lúc trước Hồng Cửu công tử đưa ra vài trạch viên để con lựa chọn, vì sao con lại chọn chỗ này?
- Nơi này cách Lục Phiến môn khá gần, phụ thân cùng đại ca có lẽ đã bị bắt, có thể đã bị giam giữ tại Đại lao Lục Phiến môn.
Tần Vân nói:
- Con phải nghĩ biện pháp cứu người.
Đại lao Lục Phiến môn là nơi giam giữ phạm nhân trong vùng. Trạch viện này cách Lục Phiên Môn không tới mười dặm, bản thân hắn trong trạch viện có thể ở cự ly xa xuất phi kiếm đến Lục Phiến môn.
Trên thực tế xung quanh mười dặm Lục Phiến môn đều có non nửa tòa thành rồi. Ba trạch viện mà Hồng Cửu đưa ra đều ở trong mười dặm Lục Phiến môn. Cho nên lựa chọn trạch viện này, chính là vì nó cách quận Thủ phủ mười dặm. Tự nhiên chính là lựa chọn tốt nhất.
- Ừ, phải nghĩ biện pháp cứu phụ thân cùng đại ca con.
Mẫu thân Thường Lan lo lắng, một bên chị dâu tròng mắt cũng đỏ hoe nhìn Tần Vân, hai đứa nhỏ bất an ôm lấy chân mẫu thân của mình.
Tần Vân khẽ gật đầu:
- Yên tâm, cứ giao cho con.
Mặc kệ thế nào, nhất định phải cứu người ra!