Huyết Ma Giáo chủ lao vụt về phía Thiên Tà, tốc độ có thể nói là cực kỳ nhanh. Những người xung quanh chỉ thấy một cái bóng lướt qua trước mắt. Đám người Mộ Nam chăm chú nhìn về phía Thiên Tà, bọn họ biết lúc này tính mạng của bản thân đều phụ thuộc vào hắn, nếu như hắn thua thì những người ở đây không một ai sống sót.
Thiên Tà nhìn Huyết Ma Giáo chủ đang lao về phía mình, hắn há miệng nói:
- Đã đánh rồi sao, bản Công tử còn chưa có nói xong mà.
Nói thì chậm nhưng thực tế lại vô cùng nhanh. Huyết Ma Giáo chủ lao đến trước mặt Thiên Tà, nắm đấm dễ dàng xuyên qua thân hình của hắn, cả người Huyết Ma Giáo chủ cũng xuyên qua cơ thể hắn.
- Tàn ảnh.... Tốc độ của ngươi nhanh như vậy.
Huyết Ma Giáo chủ cũng không phải loại người không biết gì. Dễ dàng như vậy xuyên qua, chỉ có thể là xuyên qua tàn ảnh, hắn cũng không tin Thiên Tà yếu đuối như vậy. Nhưng tốc độ phải khủng bố như thế nào mới có thể trong chớp mắt tránh thoát khỏi, lại còn tạo ra tàn ảnh.
- Phía sau.
Thiên Tà thanh âm từ phía sau Huyết Ma Giáo chủ truyền đến. Huyết Ma Giáo chủ vội vàng quay lại thì OANH một tiếng, Thiên Tà vỗ vỗ đầu hắn một cái.
Vừa rồi khi nắm đấm của Huyết Ma Giáo chủ gần chạm đến người Thiên Tà, Thiên Tà đã dùng tốc độ cao né tránh, đồng thời vòng ra phía sau hắn. Một cái vỗ đầu này chỉ không phải là muốn đánh chết Huyết Ma Giáo chủ, mà chỉ là để cho Huyết Ma Giáo chủ cảm giác hơi đau đớn một chút, như kiểu mình bị người khác đùa giỡn.
Huyết Ma Giáo chủ quả nhiên bị chọc giận, hắn lại lao vụt về phía Thiên Tà. Nhưng lần này cũng vậy, hắn lại chỉ xuyên qua tàn ảnh của Thiên Tà. Vài lần như vậy, Huyết Ma Giáo chủ không chịu được nữa, hắn hét lớn:
- Có bản lĩnh thì đứng lại, tốc độ cao thì tính gì.
Mỗi một lần công kích đều không thành công, ngược lại còn bị vỗ đầu, Huyết Ma Giáo chủ có cảm giác muốn thổ huyết.
- Tốt, bản Công tử không chơi tốc độ với ngươi nữa.
Thiên Tà quay đầu lại, nhìn Huyết Ma Giáo chủ nói.
Huyết Ma Giáo chủ thấy vậy thì lạnh lùng nở nụ cười. Hắn nhanh chóng xử dụng công kích mạnh nhất của mình.
- Huyết Quyền - Huyết Nhuộm Tứ Hải.
Huyết Nhuộm Tứ Hải là công kích mạnh nhất của Huyết Ma Giáo chủ. Vừa rồi hắn cũng đã dùng qua khi đánh với Mộ Khuynh Thành. Nhưng lần này không giống, thực lực của hắn tăng cao lên uy lực của Huyết Nhuộm Tứ Hải cũng không phải lúc trước có thể so sánh.
Mà bên kia, Thiên Tà cũng oanh một quyền về phía Huyết Ma Giáo chủ. Quyền này không có chút đặc biệt nào, đơn giản chỉ là ngẫu hứng oanh ra.
Người xung quanh chỉ thấy một Quyền này của Thiên Tà không có gì đặc biệt, quá yếu..... Nhưng Huyết Ma Giáo chủ, người đối diện với Quyền này oanh tới, hắn lại cảm thấy được uy lực khủng bố của quyền này. Quả nhiên, Huyết Quyền của Huyết Ma Giáo chủ bị phá, hơn nữa một quyền tùy ý này còn oanh vào cơ thể của Huyết Ma Giáo chủ. Vừa rồi cảm thấy uy lực của quyền này, hắn cũng đã định lao người tránh né, nhưng thân thể hắn dường như bị thứ gì đè lại vậy, không thể nhúc nhích.
Ăn một quyền của Thiên Tà, Huyết Ma Giáo chủ phun ra một ngụm máu tươi, qùy trên mặt đất.
Một màn này xảy ra làm cho đám người xung quanh trợn mắt há mồm.Mộ Khuynh Thành cũng cảm thấy khiếp sợ, nàng mặc dù nghĩ Thiên Tà rất mạnh, nhưng muốn xử lý Huyết Ma Giáo chủ cũng cần phải tốn nhiều công sức hơn, không nghĩ tới lại dễ dàng như vậy. Mộ Khuynh Thành còn như vậy, không cần nói đến đám người Mộ Nam.
- Quá yếu. Còn thủ đoạn gì thì lôi hết ra, nếu không thì đồng ý làm người hầu của bản Công tử. Đừng giả chết rồi.
Có lẽ trên khắp đại lục này cũng chỉ có một mình Thiên Tà dám nói như vậy. Huyết Ma Giáo chủ lúc này cảnh giới là Đại Thừa cảnh hậu kỳ, trên đại lục là một trong số những tồn tại đỉnh phong.
Thiên Tà đứng yên bên cạnh, nhìn chằm chằm vào đang quỳ trên mặt đất Huyết Ma Giáo chủ. Quả nhiên, Huyết Ma Giáo chủ từ từ đứng dậy
- NgAO
Huyết Ma Giáo chủ ngẩng đầu lên, khuôn mặt đầy dữ tợn, hắn há miệng kêu lên một tiếng, phát ra thanh âm đinh tai nhức óc. Cả người hắn bị Huyết vụ bao quanh.
Đám người Mộ Nam trợn to mắt nhìn một màn này, lẩm bẩm:
- Ma.... Ma tộc....
Mà ở bên khác, Thiên Tà nhìn Huyết Ma Giáo chủ, khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười nhạt, nói:
- Đây là trạng thái mạnh nhất của ngươi sao? Quá khiến ta thất vọng rồi.
Huyết Ma Giáo chủ gầm lên một tiếng, sau đó hướng về phía Thiên Tà lao tới. Lần này tốc độ của hắn tăng cao không ít, lực lượng cũng vậy.
Tuy vậy, Thiên Tà vẫn là nhanh hơn hẳn, mạnh hơn hắn quá nhiều. Đợi lúc Huyết Ma Giáo chủ đánh gần tới, Thiên Tà khoát tay, nắm chặt lấy cổ của hắn, sau đó một quyền oanh vào người hắn.
Huyết Ma Giáo chủ bị Thiên Tà bóp chặt lấy cổ, hắn căn bản không thể làm gì được, cả người không nhúc nhíc được chút nào. Cộng thêm vừa rồi bị đánh một Quyền, máu tươi trong cổ họng hắn muốn trào ra nhưng bị bóp quá chặt khiến chúng không trào ra nổi.
Thiên Tà ném Huyết Ma Giáo chủ như ném con chuột chết sang bên cạnh, nói:
- Hai lựa chọn, Chết hoặc làm người hầu cho bản Công tử.
Lúc này đám người Mộ Nam đã không dám ngẩng đầu lên. Bọn họ không nghĩ tới người thanh niên mặc đồ màu tím đỏ trước mắt này lại khủng bố như vậy. Lúc đầu nhìn như vô hại, nhưng lúc sau...
Bối Ngọc Nhi và Bối Vi Nhi cũng vô cùng kinh ngạc, ngay cả Mộ Khuynh Thành cũng không ngoại lệ. Vừa rồi Huyết Ma Giáo chủ có thể nói là ở vào thời kỳ mạnh nhất, Mộ Khuynh Thành cũng không có chút tin tưởng nào về việc mình có thể đánh bại hắn, nhưng không nghĩ tới...
Trên mặt đất Huyết Ma Giáo chủ kịch liệt ho khan vài tiếng, ánh mắt hắn nhìn về phía Thiên Tà không còn là nổi giận, mà là khiếp sợ, sợ hãi.... Người trước mắt này quá khủng bố, hắn tin tưởng thực lực người này tuyệt đối không dưới Ma Vương. Ma Vương là người mạnh nhất trong Ma Tộc, nhưng Ma Vương cũng không thể một chiêu khống chế hắn dễ dàng như vậy, người thanh niên trước mắt này rốt cuộc mạnh đến mức nào. Nếu như hắn đã vượt qua cảnh giới Đại Thừa cảnh, như vậy tại sao không phi thăng. Phải biết quy tắc của đại lục này là những người một khi đã lên đến Độ Kiếp kỳ, sẽ bị đưa ra khỏi đại lục, đến một nơi khác, Tiên giới, Ma giới.... Huyết Ma Giáo chủ hít sâu một hơi, sau đó nói:
- Ta Xích Huyết xin thề, sau này sẽ đi theo chủ nhân. Đến chết mới thôi. Nếu như trái lời thề này, trời tru đất diệt.
Huyết Ma Giáo chủ thuần phục. Đúng vậy, hắn không còn cách nào khác ngoài thần phục. Hắn cũng không muốn chết, nếu như muốn chết thì tại sao lại phải cố gắng tu luyện tăng cao cảnh giới. Hơn nữa những người có tu vi cao như hắn không phải là càng không sợ chết, mà là càng thêm sợ chết. Hắn thần phục, làm người hầu của người thanh niên trước mắt này cũng không tính là chuyện gì mất mặt. Người thanh niên trước mắt này mạnh không biết đến trình độ nào, có thể nói việc thần phục này biết đâu lại là một chuyện tốt.
- Ngươi tên Xích Huyết? Tên không tệ, từ bây giờ đi theo bản Công tử, bản Công tử chắc chắn ngươi sẽ không phải hối tiếc.
Thiên Tà nhìn Xích Huyết, nói. Hắn cũng không nghĩ gì nhiều. Ma tộc đối với lời thề của mình vô cùng ít dùng tới, nhưng một khi đã thề thì trọn đời sẽ không làm trái lại với lời thề. Có thể nói bọn họ vô cùng tôn trọng lời thề của mình. Mà cho dù Xích Huyết hắn có vi phạm lời thề thì cũng không thể làm hại được gì cho mình, đơn giản là một bàn tay đập chết. Tại sức mạnh tuyệt đối trước mắt, mọi âm mưu, qủy kế đều không đáng được nhắc tới, không có tác dụng gì.
- Cầm lấy, khôi phục thương thế.
Thiên Tà ném cho Xích Huyết một cái bình ngọc nhỏ rồi quay người đi về phía Mộ Khuynh Thành.
Xích Huyết cũng không khách khí, hắn nhận lấy bình ngọc, lấy ra một viên đan dược. Khi hắn nhìn thấy viên đan dược, hắn kinh ngạc nhìn theo bóng lưng của Thiên Tà, miệng lẩm bẩm:
- Thánh đan.... Chủ nhân rốt cuộc là người nào.
Thiên Tà nhìn Mộ Khuynh Thành, cười cười, nói:
- Khuynh Thành, Phu quân giúp nàng giải quyết rắc rối, nàng còn không mau tới cho Phu quân chút lợi ích sao?
- Phu quân....
Mộ Khuynh Thành đi tới, ôm lấy hắn.
- Khuynh Thành, hôn hôn phu quân một chút.
-Không muốn.
Mộ Khuynh Thành ngại ngùng nói.
- Hắc.... Hắc. Đã là Phu thê rồi còn ngại ngùng cái gì, hôn một chút nào.
- Không...
- Haiz... Mất nhiều công sức như vậy, bây giờ hôn một chút cũng không được. Thiệt thòi chết bản Công tử rồi. Biết vậy lần sau...
Thiên Tà chưa nói xong, Mộ Khuynh Thành đã hơi nhón chân lên hôn má hắn một cái. Mặc dù cách một lớp vải mỏng nhưng Thiên Tà cũng rất thoải mái. Ai bảo xung quanh đây có nhiều bóng đèn như vậy.
( Bởi vì tác giả cũng phải đi làm ạ. Nên số lượng chương không nhiều, mong mọi người thông cảm. Tác giả chỉ có thời gian rảnh rỗi mới viết được thôi, chứ có phải cả ngày ở nhà ôm cái laptop đâu. Mọi người thông cảm chút nha. Cảm ơn đã theo dõi.)