Ánh mắt hai người giao nhau, tim Giang Nam rung động. Đôi mắt trẻ sơ sinh khổng lồ sáng ngời trong suốt toát ra cổ xưa, tang thương, không sống sinh linh đơn thuần mới sinh.
Đầu óc Giang Nam ù vang:
- Có người chuyển thế vào cơ thể trẻ sơ sinh khổng lồ!
Giang Nam mới nghĩ đến đây bỗng đứa bé nhắm mắt lại. Giang Nam cảm giác trước mắt tối sầm, khi đôi mắt hắn lại thấy ánh sáng thì tinh cầu đã biến mất.
Giang Nam tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy tinh cầu kỳ lạ kia đâu.
- Lạ, lạ quá.
Vẻ mặt Giang Nam nghiêm túc nói:
- Không phải Đế và Tôn, Bất Không bài bố. Với khí độ rộng rãi của bọn họ khinh thường làm hành động quái dị như thế, chắc là lực lượng bên ngoài xâmn hập mảnh đất bỏ hoang sáng tạo ra sinh mệnh này. Là lực lượng gì xâm nhập mảnh đất bỏ hoang? Có ý đồ gì khi chế tạo trẻ sơ sinh khổng lồ?
Giang Nam sưu tầm không được gì đành rời đi, thầm nghĩ:
- Mọi người sinh hoạt trong tinh cầu chắc thầmmừng mình có một thánh địa mà tịch diệt kiếp không cách nào lại gần, không hay rằng đang sống trên một quả trứng. Khi trẻ sơ sinh khổng lồ xuất thế thì mọi người sẽ thành tro tàn.
Lúc này Đại Diễn Cổ Thần, Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân, quái nhân đã sớm đến mảnh đất bỏ hoang. Vị trí bọn họ vào mảnh đất bỏ hoang cách xa chỗ Giang Nam, Linh Lung đạo đồng, Ma Thiên Tiên Quân.
Trên đường đi có Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần ngựa quen đường cũ, quái nhân thôi diễn vị trí của Hỗn Độn Long Tổ, gần cát tránh hung nên tốc độ cả đám rất nhanh. Bọn họ tiến sâu vào mảnh đất bỏ hoang.
Trên đường đi quái nhân trình diễn cho Đại Diễn Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Kim Đồng Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân thấy chỗ đáng sợ của cường giả thần toán. Tuyệt địa khắp nơi, tìm đường sống trong chỗ chết. Rõ ràng là đường chết nhưng quái nhân tìm ra đường sống, Đại Diễn Cổ Thần là nửa bước Thiên Quân khen không dứt miệng.
Đại Diễn Cổ Thần nhìn quái nhân:
- Tiên sinh, nếu sau này gặp đại chiến mong tiên sinh giúp đỡ Cổ Thần một tay.
Đại Diễn Cổ Thần cười to bảo:
- Nếu tiên sinh trợ giúp Tiên giới thì ta ăn ngủ không yên.
Tiên quang quanh thân quái nhân bị tiếng cười của Đại Diễn Cổ Thần chấn dao động.
Quái nhân biết Đại Diễn Cổ Thần thấy gã có năng lực thần toán kinh người thì nổi sát khí, vội vàng khom lưng nói:
- Đại Diễn đạo huynh yên tâm, ta và Cổ Thần vốn có nguồn gốc sâu xa, tương lai nếu Tiên giới và Cổ Thần đánh nhau tất nhiên ta sẽ bỏ gian tà theo chính nghĩa giúp đỡ Cổ Thần.
Đại Diễn Cổ Thần nhìn chằm chằm quái nhân, nhoẻn miệng cười nói:
- Ta tin ngươi.
Quái nhân thở phào, cười nói:
- Các vị đạo hữu, cứ tiếp tục đi tới vài ức dặm là Long La đạo hữu sẽ cảm ứng được vị trí của Hỗn Độn Long Tổ. Ta chỉ có thể tính ra phương hướng đại khái, Long La đạo hữu thì cảm ứng được vị trí cụ thể. Ta ở lại đây không giúp ích được gì, cáo từ.
Long La Bồ Đề Tiên Quân vội hỏi:
- Đạo huynh thần toán vô địch, có thể tính ra Hỗn Độn Long Tổ sống chêt thế nào không?
Quái nhân lắc đầu, nói:
- Hỗn Độn Long Tổ là bá chủ trong Thiên Quân, sinh tử của Hỗn Độn Long Tổ vượt qua suy tính của ta, thứ lỗi cho ta bất lực.
Đại Diễn Cổ Thần gật đầu, nói:
- Đạo hữu cứ đi đi, mảnh đất bỏ hoang có thể giam cầm Thiên Quân nhưng không trói buộc được cường giả thần toán như ngươi. Ngày nào đó nếu Hỗn Độn Cổ Thần có điều cần nhờ . . .
Quái nhân chắp tay:
- Tất nhiên ta sẽ đến giúp đỡ!
Quái nhân biến mất trong phế tích.
Đại Diễn Cổ Thần im lặng giây lát sau nhỏ giọng nói:
- Thật là nhân vật đáng sợ.
Mắt Kim Đồng Cổ Thần lóe tia sáng, cười quái dị hỏi:
- Thủ lĩnh có muốn ta đi theo giết hắn không?
Đại Diễn Cổ Thần lắc đầu, bình tĩnh nói:
- Ngươi không giết hắn được, ngươi động sát khí thôi đã bị hắn cảm giác ra ngay, biết nguy hiểm đến từ đâu liền có cách ứng đối. Nếu không có chỗ mượn sức thì giết hắn không khó, nhưng trong mảnh đất bỏ hoang có nhiều chỗ cho hắn mượn sức. Đừng nói ngươi không giết hắn được, dù là ta đích thân ra tay cũng chỉ được xác xuất năm mươi phần trăm.
Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân kinh hoàng.
Đại Diễn Cổ Thần là tồn tại như thế nào? Trong Tiên Quân không địch thủ, rất gần Thiên Quân, tồn tại như thế lại bảo là không giết quái nhân được, có thể thấy gã lợi hại cỡ nào.
- Cộng thêm ta cảm ứng được người này có liên quan chặt chẽ với Hỗn Độn Cổ Thần.
Đại Diễn Cổ Thần nhẹ giọng nói:
- Trong hơi thở của hắn có hơi thở tộc Cổ Thần, rất kỳ lạ, cao đẳng, như sinh linh sinh ra trong thiên hỏa. Không giết hắn được.
Đại Diễn Cổ Thần khẽ thở dài:
- Từ sau khi Ma Kha chết thì tộc Cổ Thần ta không còn vô trí giả nữa. Tiên giới thì anh hào lớp lớp, nếu ta chứng đạo Thiên Quân thì có thể kéo dài khí vận cho tộc Cổ Thần một đoạn thời gian. Nếu Ngọc Kinh, Huyền Đô, Càn Nguyên chứng đạo Thiên Quân thì khí vận tộc Cổ Thần ta chấm dứt.
- Nếu được cường giả thần toán này giúp đỡ thì khí vận Cổ Thần có thể kéo dài, thậm chí giành chính thống với Tiên giới.
Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần biểu tình nghiêm túc, khom lưng đồng thanh kêu lên:
- Thủ lĩnh hết lòng lo lắng cho tộc Cổ Thần, hai chúng ta rất khâm phục người. Nhưng thủ lĩnh quá đề cao Tiên giới, tám ức năm qua Tiên giới không tiến bộ được gì. Miễn tìm đến Hỗn Độn Long Tổ, có Thiên Quân vô địch này thì Tiên giới làm gì được ta?
Đại Diễn Cổ Thần lắc đầu, cất bước đi tới:
- Các ngươi không đọ lượng được không nhìn ra xu hướng Tiên giới hiện tại, không biết Hỗn Độn Cổ Thần đã đến lúc nguy hiểm. Thôi, tìm Hỗn Độn Long Tổ trước đi.
Phía bên kia mảnh đất bỏ hoang, Linh Lung đạo đồng bỗng hít mũi, vui vẻ nói:
- Phụ thân, ta cảm ứng được vị trí của Long Tổ!
Ma Thiên Tiên Quân mừng rỡ cười nói:
- May mắn có giáo chủ tặng cho hai nguyên thủy chi khí tang tốc độ tìm kiếm, hy vọng sẽ đến trước đám người Đại Diễn tìm ra Long Tổ.
Hai phụ tử Ma Thiên Tiên Quân chạy hướng có Hỗn Độn Long Tổ.
Lại nói quái nhân rời xa nhóm Đại Diễn Cổ Thần, gã tiến tới trước, thường dừng lại suy tính rồi đi tiếp.
Hướng quái nhân đi giống y như của Giang Nam.
Không lâu sau quái nhân dừng bước, ngước lên nhìn. Hư không tan vỡ, một tinh cầu to lớn bay ra khỏi hư không vỡ vụn, các sinh linh sống trên tinh cầu. Đây là thánh địa dồi dào sức sống.
Quái nhân hét chói tai:
- Đây là . . . Một trẻ sơ sinh khổng lồ!
Quái nhân vội vàng suy tính, lòng rung động, yêu tộc tràn ra khỏi người. Quái nhân tiếp tục suy tính, không lâu sau gã tính ra lai lịch của trẻ sơ sinh khổng lồ.
Quái nhân giật mình kêu lên:
- Thì ra là sinh linh sinh ra từ tịch diệt thiên hỏa, ủa? Không đúng, có lực lượng bên ngoài can thiệp vào mảnh đất bỏ hoang, là lực lượng gì mà . . . Ta không tính ra được?
Trước mắt quái nhân tối sầm, tinh cầu biến mất.