Đám người Giang Nam rối rít gật đầu, bọn họ cũng phát giác đến những thần thức ba động này, tài không ngoài lộ, tài phú của bọn họ đã lộ ra ngoài, thế tất sẽ đưa tới rất nhiều ánh mắt không có hảo ý.
- Nhiều người động chú ý đối với chúng ta như vậy, nếu như một loạt đi lên mà nói, không biết ai mới là người nhận được hai Thần Mộc Lệnh khác.
Giang Nam khẽ cau mày:
- Này cũng có chút không dễ làm . . .
- Chính xác.
Tam Khuyết Đạo Nhân gật đầu, thở dài nói:
- Chúng ta ở Xuất Vân thành dừng lại lâu như vậy, là vì đưa tới người nắm hai mặt Thần Mộc Lệnh khác hạ thủ đối với chúng ta. Nếu như người hạ thủ đối với chúng ta quá nhiều, đúng là khó tìm ra ai mới là chánh chủ.
- Hai người khốn kiếp các ngươi, rốt cuộc có nghe ta đang nói cái gì hay không?
Âu Tùy Tĩnh giận tím mặt, hướng hai người trợn trắng mắt, cả giận nói:
- Nhiều người sẽ hạ thủ với chúng ta như vậy, các ngươi không thèm nghĩ làm sao bảo vệ tánh mạng, còn đang suy nghĩ làm sao giết người đoạt bảo, các ngươi biết chuyện nặng nhẹ không?
Đột nhiên, một thanh âm dễ nghe vô cùng truyền vào trong tai Giang Nam:
- Huyền Thiên Giáo Chủ, có thể mượn bước nói chuyện hay không?
Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, cái thanh âm này truyền vào trong tai của hắn, nhưng không làm kinh động những người khác, hiển nhiên người truyền âm tu vi thực lực cực kỳ cao minh, so với hắn cùng đám người Thiệu Thiên Nhai không kém chút nào!
Hắn đứng dậy rời tiểu bí cảnh, men theo thanh âm kia bồng bềnh mà đi, cũng không lâu lắm, một bí cảnh đột nhiên mở ra, lộ ra không gian sâu thẳm, Giang Nam cất bước đi vào.
Một chiếc bảo liễn hương xa ngừng ở trong bí cảnh này, trên dưới một trăm vị thiếu nữ dung mạo xinh đẹp nâng kiếm đứng hầu ở bên hương xe, bức rèm che khẽ nhúc nhích, ngọc châu nhẹ vang lên.
- Nguyên lai là Hiên Vi Tiên Tử.
Ánh mắt của Giang Nam từ trên hương xe dịch chuyển, mọi nơi đánh giá một cái, mỉm cười nói:
- Không biết Hiên Vi Tiên Tử có gì chỉ giáo?
- Huyền Thiên Giáo Chủ có biết tình cảnh hôm nay của ngươi không?
Bên trong hương xa, truyền tới một thanh âm dễ nghe, nhẹ giọng nói:
- Giáo chủ, bốn người các ngươi bộc lộ tài năng, hơn nữa người mang trọng bảo, khó bảo toàn sẽ không đưa tới những người khác mơ ước. Chỉ cần các ngươi rời Xuất Vân thành, liền lập tức sẽ gặp đến không biết bao nhiêu cao thủ phục giết. Tuy tu vi bốn người các ngươi mạnh, nhưng mà thiên hạ to lớn, tàng long ngọa hổ, cao thủ xuất hiện lớp lớp, các ngươi ở trong trẻ tuổi có thể coi là cường giả, nhưng trong cường thế hệ trước giả tất nhiên cũng sẽ có người hướng các ngươi xuất thủ, lần này, các ngươi chạy trời không khỏi nắng. Lấy kiến thức của giáo chủ ngươi, không thể nào nhìn không ra điểm này?
Giang Nam khẽ cau mày, nhẹ nhàng phun ra một ngụm trọc khí, mỉm cười nói:
- Chẳng lẻ Hiên Vi Tiên Tử có thượng sách diệu kế gì, có thể làm cho Giang mỗ vượt qua kiếp này?
- Tự nhiên là có.
Cô gái trong xe khẽ cười nói:
- Chỉ cần Giang giáo chủ giao ra Thần Mộc Lệnh, Bắc Mạc Thi gia ta bảo vệ mấy người giáo chủ an toàn, tuyệt đối có thể làm cho đám người giáo chủ bình yên vô sự!
- Thì ra Hiên Vi Tiên Tử cũng là tục nhân, đối với Thần Mộc Lệnh này động lòng tham.
Giang Nam thấy buồn cười, lắc đầu nói:
- Bất quá, Hiên Vi Tiên Tử muốn bằng vào mấy câu nói liền để cho Giang mỗ giao ra Thần Mộc Lệnh, không khỏi có chút qua loa đi?
Cô gái trong xe tựa hồ cau mày:
- Giang giáo chủ, ngươi chỉ sợ còn không biết năng lượng của Bắc Mạc Thi gia ta. Thi gia ta hùng cứ Bắc Mạc ngàn vạn năm, cả Bắc Mạc chỉ có Thi gia. Cũng tìm không được bất kỳ thế lực khác có thể cùng Thi gia ta chống lại. Chỉ cần Thi gia ta đối ngoại tuyên bố bảo vệ, liền tuyệt không người nào dám động tới ngươi!
Trong lòng Giang Nam không vui, mặc dù hắn không biết cô gái trong xe này có cầm Bắc Mạc Thi gia tới dọa hắn hay không, nhưng loại giọng điệu này, để cho trong lòng hắn có chút ghét.
- Hơn nữa. . .
Trong xe cô gái tiếp tục nói:
- Giang giáo chủ, ngươi tuy là Thần Thể, nhưng ngươi không phải là Thần tuyển chi tử, Thần Mộc Lệnh rơi vào trong tay của ngươi, ngươi cũng không cách nào luyện hóa, ngược lại sẽ mang tới họa sát thân cho mình, cần gì tham luyến tài phú nhất thời mà lầm tánh mạng của mình? Ngươi đem Thần Mộc Lệnh giao cho ta, Bắc Mạc Thi gia ta liền là núi dựa của ngươi, khoản mua bán này rất đáng .
Vẻ mặt Giang Nam khẽ nhúc nhích:
- Hiên Vi Tiên Tử như thế nào biết Thần chọn đệ tử? Chẳng lẽ nói, một mặt Thần Mộc Lệnh khác rơi vào trong tay của ngươi?
Cô gái trong hương xa đột nhiên trầm mặc xuống, một cổ sát khí như có như không truyền đến.
Giang Nam trong lòng hiểu rõ, cười ha ha hỏi:
- Nếu như ta không giao ra Thần Mộc Lệnh, Hiên Vi Tiên Tử định làm như thế nào?
- Nếu nói như vậy. . .
Trong hương xa truyền đến một tiếng thở dài nói:
- Như vậy ngoài Xuất Vân thành, nói không chừng Hiên Vi cũng không khỏi không hướng giáo chủ xuất thủ.
- Đã như vậy. . .
Giang Nam bàn tay một phen, Thần Mộc Lệnh hiện ra trong lòng bàn tay của hắn, mỉm cười nói:
- Hiên Vi Tiên Tử, Thần Mộc Lệnh ở chỗ này, nếu ngươi có thủ đoạn, đại khái có thể từ trong tay của ta đem lệnh bài này lấy đi.
Cô gái Ttong xe lần nữa trầm mặc xuống, đột nhiên bức rèm che khẽ chấn động, một thủ chưởng trắng noãn như ngọc nhẹ nhàng thăm dò hương xe, chậm rãi hướng Thần Mộc Lệnh trong lòng bàn tay Giang Nam tìm kiếm.
Trong lòng bàn tay của nàng có một đạo nước xoáy từ từ chuyển động, trong nước xoáy có lãnh khí vô cùng âm hàn truyền đến, mơ hồ có thể thấy đạo nước xoáy này là một đạo Tinh Hà, tinh cầu đóng băng tạo thành Tinh Hà!
Tiểu bí cảnh này nhất thời đại tuyết phiêu phiêu, biến thành băng thiên tuyết địa, thậm chí ngay cả hư không cũng bị đống kết.
Hô…
Bàn tay này dò ra, nước xoáy trong lòng bàn tay càng lúc càng lớn, đợi đi tới trước người Giang Nam, đã nhét đầy thiên địa, hàn băng tinh cầu quấy toái hết thảy, tràn đầy lực phá hoại khó có thể tưởng tượng!
Đầu ngón tay của Giang Nam nhẹ nhàng búng ra, đầu ngón tay có một ngụm Thiên Đạo Bảo Chung ầm ầm bay ra, thẳng tắp xông vào trong nước xoáy, chỉ thấy Tinh Hà đóng băng nhất thời nhiễu động, muốn đem chuông lớn do đạo văn biến thành này cắn nát!
Cạch…
Thiên Đạo Bảo Chung chấn vang, hồng chung đại lữ, một cổ Thiên Đạo oai mơ hồ tràn ngập, trấn áp Chư Thiên, cho dù là Tinh Hà đóng băng cũng bị trấn áp xuống, dừng lại vận chuyển, tiếp theo Tinh Hà hỏng mất, nước xoáy tan rã!
Một kích kia của Thi Hiên Vi, bị phá sạch sẽ!
- Hiên Vi Tiên Tử, ngươi hướng ta xuất thủ một kích, ta cũng không có thể ngoại lệ!
Giang Nam sải bước hướng bảo liễn hương xe đi tới, đằng đằng sát khí, nhiều thiếu nữ xinh đẹp vờn quanh hương xe nhất tề quát một tiếng, cầm bảo kiếm nhất tề bay ra, trong chớp mắt tạo thành một tòa kiếm trận kích thước to lớn, che lại đường đi của hắn, nũng nịu quát lên:
- Sắc lang lớn mật. . .