Diệp Từ còn nhớ ngày trước đã từng đọc một quyển tiểu thuyết tên là "Linh Độ Chung Cực Huyễn Tưởng" (+), trong đấy có một câu để lại cho cô ấn tượng vô cùng sâu sắc: "Đôi lúc, may mắn cũng là một dạng năng lực".
(+) lời tác giả: khụ khụ, một phút dành cho quảng cáo, không được ý kiến, có ý kiến cũng đừng có đánh, có đánh nhớ tránh mặt nha...
(++) quyển tiểu thuyết được nhắc bên trên là một tác phẩm khác của tác giả.
Thế nên cô vốn biết thân biết phận, bản thân là người không có loại năng lực này, cho dù có đi chăng nữa thì nó cũng chỉ có khả năng cắn ngược lại cô mà thôi. Song, số mệnh từ trước đến giờ đều thích trêu người, nó tạo cho bạn suy nghĩ bạn không may mắn, thế mà lại bất thình lình mang may mắn đến cho bạn ở giây phút bạn không sao ngờ được.
Vòng thứ tư của event Vũ Long Đại Chiến, nói trắng ra là so tài về mặt may mắn này. Trong bốn vòng thi đấu thì vòng cuối cùng là đơn giản nhất, các đội không cần múa lân nữa, chỉ cần vác con lân đến cái sân cạnh hồ nước kia mở 'Trân Châu' nhận quà. Trong những viên 'Trân Châu' nhiều màu kia sẽ chứa nhiều loại vật phẩm khác biệt, người chơi mở ra được gì sẽ được nhận thứ ấy, nhưng điểm cộng vào kết quả thi đấu lại không giống nhau.
Ví dụ như sách kỹ năng được cộng 100 điểm, trang bị màu lam 80, trang bị màu lục 50, thuốc nước 10, thuốc tăng máu hoặc mana thì 5 điểm, tiền vàng ít nhất, chỉ 3 điểm. Sau khi kết thúc, đội nào cao điểm nhất sẽ giành chiến thắng.
Vòng thứ tư này cũng có hạn chế thời gian, chỉ có 10 phút thôi, có điều 10 phút đếm ngược này được tính kể từ lúc tất cả đội ngũ đều đã vào sân thi đấu, như thế có nghĩa là đội càng vào sớm lại càng có lợi.
Nhưng mà... ban nãy vừa nói gì nhỉ? À, vòng cuối này là trận đấu so may mắn, những cái mệnh danh là thi đấu may mắn thông thường đều có kết quả không sao ngờ được.
Nói đơn giản thế này, có người mở một vạn cái rương mà không ra được viên ngọc nào nhưng cũng có người lại một phát được luôn, may mắn kiểu như vậy không bất ngờ sao, không trêu người sao?
Bạch Mạch vừa chuẩn bị mở 'Trân Châu' vừa nói: "Các bạn tay đen chú ý cải tà quy chánh, cầu trời cầu phật đừng để đen nữa nha."
Mọi người cùng đáp: "Vâng."
Thế nhưng Bạch Mạch vẫn chưa chịu ngừng lải nhải, nhìn Diệp Từ bồi thêm một câu: "Bạn Công Tử U thân mến, nhất là bạn, bạn tốt nhất nên đi rửa tay cho sạch sẽ thêm vài lần nữa đi."
Những người đã cùng tổ đội với Diệp Từ căn bản đều đã chứng kiến trình độ xui xẻo của cô, thế nên nghe Bạch Mạch nói xong, ai cũng nhất trí gật đầu khẳng định: "Chuẩn rồi."
Diệp Từ chớp mắt nói: "Chuyện này đâu phải là em muốn..."
"Hội trưởng, cậu đừng để cái vận của mình ảnh hưởng đến may mắn của cả đội đấy." Bánh Đậu đứng cạnh Diệp Từ, vỗ vai ngắt lời cô với giọng điệu thất vọng vì dạy dỗ thất bại, cái kiểu nói chuyện của anh chàng dường như chỉ hận không thể ném thẳng cô xuống hồ để rửa đi vận xui vậy.
Thật ra hồ nước này cũng rất lớn, cả công hội Thiên Thiên Hướng Thượng ùa xuống ngồi hết bên bờ hồ thế mà chỉ mới kín một phần năm hồ nước mà thôi.
Có vẻ vì lần thi đấu này không quá khó khăn như trong tưởng tượng nên cả hội ai cũng hưng phấn bừng bừng, cộng thêm phần thưởng hấp dẫn đang chờ đón phía trước, ai nấy cũng bày ra vẻ mặt thích thú còn hơn cả lúc đánh phó bản nữa. Thường xuyên nghe thấy có người hô to: "Mình mò ra được nguyên liệu tốt này, hội trưởng Bạch ném vào kho hàng công hội đi."
"Cái vụ gì mà toàn tiền vàng không vậy trời, làm ơn làm phước cho con mở ra đồ tốt đi mà, ít nhất cũng phải mò ra bình thuốc gì chớ."
"A a a a a a a a a a, mình mò ra được sách kỹ năng này."
...
Trong lúc mọi người đua nhau khoe lên thành tích của mình, riêng Diệp Từ lại âm thầm lặng lẽ ngồi ở một góc, mỗi quả 'Trân Châu' được mở ra lại làm gương mặt cô tối sầm đi một chút. Miễn có thông báo có người mở ra tiền vàng là cả hội lại ăn ý quay đầu nhìn về phía cô, không một lời nào được thốt ra nhưng chỉ mỗi hành động ấy đã như xát muối vào trái tim bé bỏng đang rỉ máu của cô rồi. Song, dù hầu hết thông báo mở ra tiền vàng là đến từ cô, không có nghĩa là cô không có cơ hội mở ra sách kỹ năng, Diệp Từ tâm niệm câu nói này mà hừng hực ý chí tiếp tục 'chiến đấu'.
"Hội trưởng à, cậu lại mở ra tiền vàng rồi..." Đến lúc này, cả người vốn kiệm lời là Long Chiến Thiên cũng không kiềm được mà bật thốt lên sau thông báo nhận được tiền vàng lần thứ n của hệ thống, anh chàng nói rất nhẹ nhàng nhưng vẫn nghe rõ được tiếng thở dài đầy cảm thông cho số phận xui xẻo không ai bằng của Diệp Từ.
Diệp Từ tức muốn sôi máu, trút hết nỗi hận xuống quả 'Trân Châu' đang cầm trên tay, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Chết tiệt, mắc cái gì mà cứ đè người xui xẻo ra mà bắt nạt thế này..."
Giữa lúc Diệp Từ bị cả đội Thiên Thiên Hướng Thượng khinh bỉ triệt để, bỗng nhiên giọng nói thèm đòn của GM 094 lại một lần nữa bất ngờ vang lên: "Chúc mừng công hội Thế Kỷ Mới của đại lục phía Tây là công hội thứ hai vào vòng chung kết, xin các bạn hãy cẩn thận đứng vững, các bạn sẽ được đưa đến sàn đấu thứ tư ngay bây giờ. Vòng thứ tư chỉ còn duy nhất một vị trí, rốt cuộc sẽ thuộc về đội nào đây?"
Thế Kỷ Mới?
Diệp Từ giật mình kinh ngạc. Công hội đứng thứ hai trên bảng xếp hạng các công hội thế giới, thực lực của bọn họ dùng hai từ khủng khiếp để hình dung vẫn còn chưa đủ, bọn họ với công hội đứng đầu bảng xếp hạng thế giới - Bạo Phong Đồ Đằng - đấu đá liên tục suốt mười năm trong game Vận Mệnh, thế mà vẫn mãi giữ thế giằng co. Ở đại lục phía Tây, công hội của bọn họ phải nói là cực kỳ lớn mạnh, về cơ bản thì thủ sát của các phó bản hay boss Tự Do đều do bọn họ nắm giữ, không những vậy, trong số thành viên của bọn họ còn có không ít người thuộc dạng trâu bò tiếng tăm lừng lẫy nữa.
Công hội này dù xét về mặt thành tích hay phong cách của thành viên đều mạnh mẽ vô cùng, đội tinh anh của bọn họ đã đạt đến con số 500 người, mà mỗi thành viên trong đội ngũ ấy bước ra ngoài đều có thể một mình đấu với cả nhóm người, cực kỳ biến thái.
Trong trận đấu trước, Diệp Từ chỉ lo tập trung tăng điểm cho công hội của mình, làm gì có thời gian rảnh rỗi quan sát tình hình các đội xung quanh, giờ vào vòng bốn chỉ có mỗi việc là mở 'Trân Châu' nên cô mới rảnh rỗi nghĩ đến những chuyện này.
Chừng một phút sau, Diệp Từ nhìn thấy một con lân màu bạc thêu hoa văn màu đỏ từ xa bay nhanh đến cạnh cái ao, con lân vừa chạm đất liền xuất hiện cả trăm người chơi, những người này gần như đồng thời ngồi xuống bắt đầu mở 'Trân Châu' nhiều màu.
'Mở nhanh lên, giờ không còn thời gian đùa giỡn nữa, ai mở được nhiều nhất thưởng 20 DKP", Bạch Mạch thấy đối phương có đến 100 người, lập tức treo thưởng ở kênh công hội, cả đám hội viên chẳng những không mừng rỡ mà còn lầm bầm kêu khổ không thôi.
Diệp Từ cũng tiếp tục mở 'Trân Châu', nhưng ánh mắt lại không rời khỏi nhóm người Thế Kỷ Mới. Trước đây cô không có va chạm gì với mấy người này nhưng trong lần thi đấu PVP thì có gặp phải vài người, không biết mấy người đó hôm nay có tham gia không.
Hiện giờ các thành viên của Thế Kỷ Mới cũng chưa nổi bật gì hơn các người chơi bình thường cho lắm, công hội bọn họ tuy có thực lực rất mạnh nhưng trang bị chỉ tầm tầm mà thôi, thậm chí Diệp Từ còn nhìn thấy có người vẫn còn dùng trang bị màu lục nữa.
Diệp Từ nhìn một lượt các gương mặt xa lạ kia, thế nhưng không tìm thấy được những người cô đã từng gặp trong thi đấu, không lẽ trùng hợp đến nỗi chẳng có người nào tham gia sao?
Bỗng nhiên, ánh mắt của cô dừng lại, sau đó cầm theo quả banh vải trên tay bước vào trong nước.