Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

đệ nhất quyển
đệ tam chương
Thần Bí Lão nhân
Tác giả : Tử Dạ Khô Đăng
Dịch giả : Giang Hoài Ngọc


Hôm nay Giác Phi Dạ không lên lớp, một mình chạy đến con phố phồn hoa nhất của tiểu đảo. Theo lời nói của hắn ngày thường thì, nếu đã học không được, thì học cũng như là không học, còn không bằng nằm trên đồng cỏ để cho rắn cắn. Ra ngoài dạo phố hít thở không khí, cũng tính là cảm thụ được nhân văn khí tức của tiểu đảo.
Nói thật hổ thẹn, bất quản bản thân nỗ lực thế nào thì cơ nhục trên người cũng chẳng phát triển, nghe người nói chạy bộ thường xuyên có thể rèn luyện cơ nhục ở chân, hắn liền tập chạy bộ, nhưng không chạy còn tốt, một tháng trời kiên trì, bắp thịt đã không phát triển mà người càng thêm gầy ốm ! Nâng tạ nha, còn chưa nâng lên được, cơ nhục đáng thương đã muốn vỡ tung ra ! Giác Phi đã từng nghĩ, xương cốt của ta có phải sợ da thịt cùng luyến ái a, nếu không sao lại căm ghét không cho thịt chen vào ?
Hồ tư loạn tưởng một lúc, Giác Phi bất giác đã đi đến trung tâm của con phố “lớn” phồn hoa. Nhìn thấy trước mặt tam tam lưỡng lưỡng quan binh từ “tiểu đảo đại tửu lâu” đi đến.
- Thế nào mà một lúc xuất hiện nhiều quan binh a ? Không lẽ thật sự bắt đầu đánh nhau, tiểu đảo của chúng ta là chiến trường ? Ha ha, có thể dương danh rồi !
Giác Phi nghĩ đến dương danh càng thêm hưng phấn, nhưng nhìn xương cốt của mình :
- Ai, hài tử đáng thương …

- Ta nói lão Cao a, Binh Bộ không phải quá mẫn cảm, vận chuyển chút binh khí mà phái đến ba trung đội ? Mà không chỉ ba trung đội, còn khiến ma pháp sư lão đầu kia đi theo, chỉ nhìn thân hình lão, không phải bị đánh một chiêu là a di đà phật sao !
Từ “tiểu đảo đại tửu lâu” đi ra hai gã quân quan. Gã quân quan bị gọi là lão Cao nói.
- Nghe nói ông ta là cao giai ma pháp sư, một người có thể một lần sát tử trên trăm người, là quốc vương của chúng ta đặc biệt từ Ai Nhĩ Đức thỉnh tới.
- Cái này ngươi cũng tin ?
Người kia lộ xuất ánh mắt khinh bỉ. Lão Cao hổ thẹn cười nói :
- Hắc hắc. Đương nhiên không rồi, chỉ bằng lão ? Lão Cao ta nửa chiêu là có thể giải quyết !
- Là như thế, lão đầu kia tám phần là kẻ lừa gạt ! Lúc nãy nhìn lão ở trên ăn uống thoải mái a, trung đội trưởng của chúng ta còn kính tửu hắn ! Thật sự là sỉ nhục của quân đội a !
Lão Cao khẩn trương nhìn tứ phía :
- Hư … Ta nói huynh đệ, ngươi muốn ăn quân côn a ? Dám nói xấu trung đội trưởng.
Gã kia kinh sợ, nhìn khắp tứ phía, sợ bị người khác nghe thấy. Nhìn thấy Giác Phi ở trước mặt, trừng mắt nhìn hắn. Giác Phi sợ đến co rút người, cười hổ thẹn.
- Đi, đến Thiết Tượng Phô xem thử binh khí chế tạo ra làm sao !
Lão Cao nhận thấy càng sớm ly khai càng tốt. Hai người rảo bước đến Thiết Tượng Phô.
- Ma pháp ? Là gì vậy nhỉ ?
Giác Phi mới vừa bị dọa xong đột nhiên nghĩ đến gì đó, trực tiếp đi đến tửu điếm.
- Tần lão bản hôm nay sinh ý thật tốt a !
- Là Giác Phi a, hôm nay làm sao không lên lớp ?
Tần lão bản nhiệt tình đón tiếp – không nên hoài nghi Giác Phi Dạ vì sao mà có nhân khí cao như thế, mặc dù lão ba của hắn chỉ là một thiết tượng, nhưng tại quốc gia sùng thượng vũ lực, một thân võ nghệ của lão ba hắn tuyệt đối có thể giành được sự tôn kính của mọi người. Đương nhiên, bởi vì là nhi tử duy nhất của ông ấy, Giác Phi Dạ nhân khí tự nhiên không kém rồi.
- Ác, cái này a, hôm nay lão sư bận việc, chúng ta tạm nghỉ … Tần lão bản, lúc nãy mấy vị quan binh làm sao thế ?
Xem ra Giác Phi còn chưa trực tiếp tiến nhập chính đề.
- Ngươi nói mấy người đến uống rượu a ? Trên lầu còn một đám đông nữa ! Đám người hôm nay có lai lịch à nha, người trên lầu thấp nhất cũng là phân đội trưởng !
Tần lão bản nói. Cuối cùng cũng cho hắn có được cơ hội, Giác Phi tự nhiên không bỏ qua :
- Lừa gạt người a, hiển nhiên còn có tao lão đầu kia mà.
- Cái đó … không phải, lão đầu đó hình như so với trung đội trưởng còn cao cấp hơn, cả hắn đối với lão đầu còn cúi đầu, miệng nói cái gì “ma pháp sư đại nhân”.
Tần lão bản thật là, mới hỏi một câu mà đã nói hết ra rồi.
- Ta nói Tần lão bản a, “ma pháp sư” là gì thế a, sao mà trước đây chưa từng nghe qua ?
Dã tâm của chó sói cuối cùng cũng bạo xuất.
- Cái này ta không biết, dường như là một quan danh. Nếu không làm sao gọi lão là “đại nhân”.
Tần lão bản suy đoán.
- Ân, ra là thế, ta lên đó xem thử.
Nói xong, Giác Phi liền chạy lên trên lầu.
- Mau trở lại, bọn họ đã bao hết trên lầu rồi, không cho phép người khác đả nhiễu !
Nhìn theo bóng dáng Giác Phi chạy lên lầu trên, Tần lão bản chỉ có thể nói thế, lão ta không dám không có quy củ trước mặt các vị đại nhân, món lợi lớn này mà bỏ qua thật đau đớn a. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK