đệ nhất quyển
đệ bát chương
Kì Mạt Hạ Tập (thượng)
Tác giả : Tử Dạ Khô Đăng
Dịch giả : Giang Hoài Ngọc
Thu đã qua lâu, mặc dù tiểu đảo ở trên biển, nhiệt độ sai biệt không quá nhiều, bất quá sáng sớm vẫn có chút lạnh. Sáng sớm lạnh lẽo, đối học sinh phần thưởng tốt nhất không phải là cho hắn vinh dự, mà là có thể cho hắn ngủ nướng một lần sung mãn ấm áp.
Giác Phi kỳ thật đã tỉnh rồi, trước khi mẫu thân hắn sang gọi hắn dậy thì hắn đã mở mắt. Không biết vì cái gì, tối qua hưng phấn quá độ liên tục thi triển mấy tiểu hỏa cầu khiến cho bản thân mệt hết sức, nhưng sáng nay ngược lại tỉnh rất sớm. Mặc dù đã tỉnh, nhưng hắn không có ý nghĩ ngồi dậy.
- Ở chỗ tửu điếm tính sao đây, chẳng lẽ lại tặng lão đầu mấy bình rượu ? Vốn lời hôm qua còn chưa tính xong, bản thân đâu còn tiền nữa ? Khi nào thì nên đi đây ? Sáng nay thì không được rồi, nếu hôm nay lại trốn học thì dù có học thêm mấy cái tiểu hỏa cầu cũng không cứu được bản thân, lão ba đánh người lực khí so với đập sắt còn mạnh hơn.
- Tại sao còn chưa dậy ?
Mẫu thân Giác Phi cười a a qua gọi Giác Phi lần nữa, thử hỏi phụ mẫu trong thiên hạ có ai không muốn nhìn thấy con mình sung sướng vui vẻ, nhìn thấy nhi tử của mình không co đầu rút cổ như trước, mẫu thân Giác Phi đầy lòng hạnh phúc, không cười mới là chuyện lạ.
- Dậy đi, chậm chạp là không tốt đâu.
- Mẫu thân, ta dậy ngay đây.
Nói xong Giác Phi xoay mình rồi nhắm mắt lại.
- Dậy … mau …
Mẫu thân Giác Phi trợn mắt quát lớn. Trên mặt nữ nhân có chữ, không cần có học vấn, đều có thể hiểu rất nhanh.
Giác Phi giật mình bừng tỉnh, miễn cưỡng ngồi dậy, lòng thầm nghĩ :
- Một ngày mới bắt đầu a, bất quá phương thức bắt đầu này thật không tốt.
Ăn sáng xong, Giác Phi đi đến trường. Nói thật, đối với một kẻ không có một chút thiên phú học tập vũ kĩ, thậm chí có thể nói là tiên thiên bất túc, hậu thiên bất bổ, bảo hắn mỗi ngày đều đến trường lấy học tập vũ kĩ làm chủ, thật sự có chút làm khó hắn a. Nhưng không cách nào khác ? Trung ương hiệu triệu “dù nghèo cũng không thể nghèo giáo dục”, địa phương còn quản ngươi phải hay không phải “dù khổ cũng không thể làm khổ hài tử” !
- Ai, hôm nay dường như là ôn tập vũ kĩ cuối học kỳ ? Bất quá chỉ múa may động tác, chí thiểu không có đánh nhau.
Giác Phi thống khổ nghĩ.
Ai biết được …
- Các vị đồng học, sau khi học kỳ này kết thúc mọi người đều sẽ tốt nghiệp. Vì để mọi người có thể thuận lợi lên lớp … hoặc được tốt nghiệp.
Lão sư bị Giác Phi thầm mắng mấy trăm lần, ý vị cao sâu nhìn Giác Phi một lượt, nói tiếp :
- Hôm nay chúng ta luyện tập chuẩn bị cho những thay đổi của khảo thí là giữa các bạn đồng học tỷ đấu. Mọi người trước tiên khởi động một lúc, sau đó sẽ bắt đầu.
Giác Phi thầm than khổ đi sang một bên bắt đầu chuẩn bị, vỗ vỗ tay, nhịp nhịp chân – không lạ, dạng chuẩn bị này đối với việc tỷ đấu sẽ rất hữu ích, nhưng đối với Giác Phi Dạ kinh nghiệm tỷ đấu quý báu mấy năm nay, đương nhiên chỉ là chịu đau đớn.
- Giác Phi ca ca, muội có dược tửu.
Nữ hài khả ái Phỉ Phỉ cầm một bình dược tửu hướng Giác Phi đi đến, thật sự biểu lộ dáng vẻ tiểu cô nương, vô cùng khả ái … (ai, đáng tiếc không thể cấp cho ta a - lời Tử Dạ Khô Đăng).
- Tạ tạ a Phỉ Phỉ, hôm nay chúng ta cùng nhau đi thả diều nha.
Nhận lấy dược tửu, nhân cơ hội Đông Nam không có mặt, Giác Phi nhu nhược hiển nhiên không quan tâm tỷ đấu chưa bắt đầu đã thẹn thùng nhận lấy dược tửu.
- Hảo … có thể a.
Phỉ Phỉ nuốt mất một chữ suy nghĩ, mẫu thân từng nói, nữ hài tử cần học thật tốt. Nói xong còn cúi đầu, dụng sắc mặt e thẹn liếc nhìn Giác Phi một lượt, nét mặt ửng hồng.
Nói chuyện làm sao sắc mặt lại ửng hồng ? Giác Phi nghĩ không minh bạch gãi gãi đầu. Thật sự không hiểu được nữ hài tử. Sách sinh lý không có lừa đảo, nữ tính xác thật so với nam tính sớm thành thục hơn, nếu không thiên tài Giác Phi Dạ của chúng ta làm sao một chút cũng không hiểu được ý tứ của nàng ta.
- Phỉ Phỉ, ta hôm qua học được một thứ rất thú vị, lát nữa sẽ cho muội xem ha.
Vừa nghĩ đến tiểu hỏa cầu học được hôm qua, Giác Phi sắc mặt hưng phấn nói tiếp :
- So với múa hát còn thú vị hơn !
- Thật a ! Giác Phi ca ca, hiện tại làm cho muội xem đi. Muội rất muốn xem ! Muội biết Giác Phi ca ca rất yêu thương muội.
Không biết là vì nóng lòng hay là vì sợ Giác Phi thụ thương không thể biểu diễn được, Phỉ Phỉ khẩn trương nói.
- Cho muội biết muội đừng cho người khác biết nha.
Giác Phi nhìn bốn phía, rồi ghé sát tai Phỉ Phỉ nói :
- Ta đã học được ma pháp.
- Thật a ? Huynh học được ma pháp hệ nào vậy ?
Phỉ Phỉ ngẩn người. Đối với thái độ bất thường của Phỉ Phỉ, Giác Phi vì quá cao hứng nên một chút cũng không chú ý, nói :
- Tiểu hỏa cầu, rất lợi hại nha !
Phỉ Phỉ còn định nói thêm gì đó nhưng đành thôi, nhân vì …
- Các vị bạn đồng học đều đã chuẩn bị tốt rồi a, hiện tại tuyên bố danh sách đối luyện : Trương Thăng đấu Tinh Vũ, Phỉ Phỉ đấu Tư Minh, … Giác Phi đấu, đấu Đông Nam …
- A …
Dược tửu rơi xuống đất, Giác Phi không nói nên lời.
*** *** ***
Phỉ Phỉ khả ái sẽ cho mọi người một trận kinh hỉ nha – Khô Đăng. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK