Con bò cạp chiều cao mười trượng vừa nói, lập tức khiến quái vật hình người đó giận dữ, vừa muốn gầm rú với bò cạp đó, có điều lúc này cái kia nam tử kia bỗng nhiên nhíu mày, lập tức, quái vật hình người đó không dám hé răng, mà bò cạp cũng im lặng.
Về phần đại hán ngồi xếp bằng cũng cao tới ba trượng đó thì vẻ mặt cười ngây ngô nhìn tất cả những gì xảy ra, không hề có ý nhúng vào, mà nữ tử đó thì cũng vậy, chỉ nhìn trăm trăm vào nam tử đó, tựa hồ trong thế giới của nàng ta chỉ có một mình nam tử đó, những cái khác đều không quan trọng.
Nam tử áo trắng sau khi nhìn thấy bò cạp và quái vật hình người đó không hề cãi nhau nữa thì lúc này mới thản nhiên nói: Ta thu lưu các ngươi không phải để các ngươi cãi nhau, nếu các ngươi còn như vậy nữa thì cút đi cho ta. Tuy rằng nam tử áo trắng nói chuyện không quá nghiêm khắc, nhưng quái vật hình người đó và bò cạp đỏ thẫm đều run lên, vội vàng gật dầu vâng dạ, không dám bất mãn.
Sau khi nhìn thấy bộ dạng của quái vật hình người và bò cạp đỏ thẫm, nam tử áo trắng nói với cự nhân bên cạnh: Ba Lỗ, tra xem chúng ta hiện tại đã tới đâu rồi? Đại hán ngồi xếp bằng đó sau khi nghe thấy thì duỗi tay ra, lập tức một tấm bản đồ dùng da thú chế xuất hiện trong tay hắn, sau đó thì nhanh chóng xem xét, sau khi xem xong thì nói với nam tử áo trắng: Lão đại, chúng ta đã tới khu vực Trung ương của chiến khu Đông Phương, hiện tại đang phi hành tới một địa phương tên là Bàn Cổ tinh vực, Bàn Cổ tinh vực này là quốc gia cấp thấp nhất, rất hẻo lánh, chắc không có cao thủ gì.
Cự nhân nhìn thì ngây ngô, nhưng cũng rất là khôn khéo, nhanh chóng nói rõ tất cả, mà nam tử áo trắng nghe thấy lời nói của cự nhân thì gật đầu bảo: Tốt lắm, vậy cứ tới tinh vực này xem thử, dù sao chúng ta cũng đang đào vong, chỉ cần không bị tuần tra vệ và thợ săn tiền thưởng bắt được là ổn.
Sau khi nam tử áo trắng đưa ra quyết định thì lại nhắm hai mắt lại tu luyện, mà bốn người còn lại cũng tu luyện theo, mà phương hướng của thuyền buồm cực lớn đó không thay đổi, vẫn bay về phía trước, mục tiêu chính là Bàn Cổ tinh vực của bọn Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương, một hồi nguy cơ đang nhanh chóng tới gần.
Bàn Cổ tinh vực trong miệng của bọn nam tử áo trắng cũng chính là tiên giới mà Tần Thiếu Phong bọn họ gọi, Tần Thiếu Phong đang ngồi xếp bằng ở bên trong Oa Hoàng cung để tu luyện, thiên tinh nhiều như cát sông Hằng trong cơ thể rung động kịch liệt, cả người Tần Thiếu Phong cũng chậm rãi uốn lượn như dòng nước, mà toàn bộ tụ nguyên trận trong thiên tinh đều mở ra, từng cỗ hỗn độn nguyên khí khổng lồ bị Tần Thiếu Phong hấp thu cắn nuốt.
Tần Thiếu Phong từ sau lần trước cắn nuốt cảm ngộ trong Hồng Mông tử khí, lĩnh ngộ đối với các loại quy tắc tất nhiên là đề cao hơn rất nhiều, trình độ quy tắc thời gian bị vặn vẹo chung quanh Tần Thiếu Phong hiện giờ đã đạt tới cảnh giới một ngàn trên một, ước chừng tăng trưởng gấp đôi, mà trong hoàn cảnh tu luyện như vậy, thực lực của Tần Thiếu Phong cũng tăng trưởng nhanh chóng.
Từ sau khi tiêu tan chướng ngại với Tần Thiếu Dương, gông xiềng trong lòng Tần Thiếu Phong đã triệt để được cởi bỏ, tu vi tăng trưởng càng thêm nhanh, chỉ có điều đây chỉ là lợi ích mang đến do đột phá về tâm cảnh, Tần Thiếu Phong nếu muốn đạt tới cảnh giới Thánh Hoàng thì vẫn cần rất nhiều điều kiện, đầu tiên là nhục thân cần càng cường đại hơn, như vậy mới có thể đủ để cất chứa nhiều pháp lực hơn, cho nên khi cắn nuốt hỗn độn nguyên khí, Tần Thiếu Phong cũng lợi dụng lôi nhãn, không ngừng triệu hồi từng đạo cửu tiêu thần lôi để thối luyện nhục thân của mình, cộng thêm cả các loại năng lượng địa thủy hỏa phong, chỉ cần là Tần Thiếu Phong dùng được thì toàn bộ đều bị Tần Thiếu Phong triệu hồi, dùng để thối luyện nhục thân của mình, khiến cho nhục thân càng ngày càng cường đại.
Mặt khác, Tần Thiếu Phong cũng từng thời từng khắc vận chuyển đạo tâm chủng ma đại pháp và thất tình lục dục đại pháp, không ngừng làm lớn mạnh ma chủng và thất tình lục dục ma đầu, như vậy, theo thời gian từng ngày qua đi, thực lực của Tần Thiếu Phong không ngừng tăng trưởng, khí tức từ trên người Tần Thiếu Phong phát ra cũng càng lúc càng khủng bố.
Tần Thiếu Phong Lúc này đang ngồi xếp bằng trong Oa Hoàng cung, trên hư không từng cỗ hỗn độn nguyên khí hạ xuống, bị hắn điên cuồng hấp thu, tốc độ đó giống như là nuốt chửng vậy, Oa Hoàng ngồi bên cạnh nhìn mà cảm thấy có chút kinh hãi, hơn nữa từng đạo cửu tiêu thần lôi không ngừng oanh kích Tần Thiếu Phong, khiến cho Tần Thiếu Phong bị từng đạo lôi đình bao bọc , hình thành một cái kén cực lớn, năng lượng từ trong đó phát ra cực kỳ khổng lồ.
Mà trên mặt biển trung tâm của u minh huyết hải, Tần Thiếu Dương cũng đang khoanh chân ngồi đó, từng cỗ huyết khí giống như là máu rồng đang không ngừng từ trong u minh huyết hải ùa ra, sau đó bị Tần Thiếu Dương cắn nuốt, khiến cho pháp lực của Tần Thiếu Dương không ngừng tăng trưởng, bởi vì Tần Thiếu Dương chỉ tu luyện Tu La chân kinh, tất nhiên so với Tần Thiếu Phong thì đơn giản, hơn nữa nước biển của u minh huyết hải này cũng có tác dụng thối luyện nhục thân, cho nên Tần Thiếu Dương chỉ cần không ngừng cắn nuốt, cắn nuốt và cắn nuốt là được.
Từ sau khi từ Tử Tiêu cung trở về, Tần Thiếu Dương chỉ ngồi ở đây tu luyện, mà U Minh giáo chủ cũng không ngăn cản Tần Thiếu Dương, để mặc Tần Thiếu Dương ở đây tu luyện, bởi vì U Minh giáo chủ đã biết ân oán giữa Tần Thiếu Dương và Tần Thiếu Phong đã được hóa giải, cho nên dưới tình huống như vậy, đầu tư trên người Tần Thiếu Dương cũng tương đương với đầu tư trên người Tần Thiếu Phong.
Hai người Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương đều liều mạng tu luyện trong việc tấn thăng thành Thánh Hoàng này bọn họ không ai muốn tụt hậu, chỉ có điều muốn tấn thăng thành Thánh Hoàng cũng không phải chỉ có pháp lực đủ là được, giống như là bọn Trấn Nguyên Tử, Như Lai, với pháp lực của bọn họ mà nói thì đã sớm có thể tấn thăng thành Thánh Hoàng, nhưng vẫn không có cách nào tấn thăng, đây là bởi vì sao? Chính là bởi vì bọn họ không có Hồng Mông tử khí.
Nói một cách chính xác thì bọn họ không có cảm ngộ đối với thiên địa đại đạo bên trong Hồng Mông tử khí, cho nên dưới tình huống như vậy, bọn họ cho dù là pháp lực đã đủ thì cũng không thể tấn thăng. Có điều Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương đã có được lĩnh ngộ trong Hồng Mông tử khí, cho nên chỉ cần triệt để nắm giữ những cảm ngộ và thần thông này là bọn họ có thể tấn thăng thành Thánh Hoàng.
Đương nhiên, việc này cần thời gian, cho dù là hai người bọn họ nghịch chuyển thời gian thì cũng vẫn phải qua vài chục năm bọn họ mới hoàn toàn nắm giữ được những cảm ngộ và thần thông này, mà lúc này Tần Thiếu Phong đã một trăm tuổi, Tần Thiếu Dương thì chín mươi sáu tuổi, đương nhiên, thời gian bọn họ nghịch chuyển để trải qua tu luyện tất nhiên là dài hơn nhiều, có điều thiên đạo lại chỉ công nhận độ tuổi này của họ.
Lúc này tu vi của Tần Thiếu Phong đã đạt tới cảnh giới nhất phẩm bán bộ thánh hoàng đỉnh phong, chỉ cần một bước nữa thì chính là có thể đột phá đến cảnh giới Thánh Hoàng, mà đạo tâm chủng ma đại pháp của Tần Thiếu Phong đã đạt tới hạn chế cuối cùng phá tan tầng thứ ba, tiến vào tầng thứ tư, hơn nữa đạt tới cảnh giới phẩm thứ chín tầng thứ tư, uy lực của ma chủng đã lớn mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa ma chủng trừ năng lực cắn nuốt, cuốn hút, ăn cắp cảm ngộ thì cũng diễn sinh ra một năng lực khiến Tần Thiếu Phong rất hài lòng, năng lực này chính là mị hoặc.