Ngộ đạo trà của Dương lão tổ lại là đồ tốt, cũng không biết hắn lấy ra từ đâu, Tần Thiếu Phong đã sớm nhìn mà thèm, vẫn là muốn uống một chút, có điều lão bất chính này vẫn không chịu cho. Vốn Tần Thiếu Phong muốn để cho Hư Gia Thương Hội lấy một chút đến, kết quả Hư Gia Thương Hội căn bản chưa nghe nhắc tới Ngộ Đạo trà này, khiến cho Tần Thiếu Phong mười phần bất đắc dĩ.
Tần Thiếu Phong tin tưởng nếu mình không tới Thánh Sơn đỉnh, như vậy lão bất chính kia chắc chắn còn không cho mình uống Ngộ Đạo trà này, mà Ngộ Đạo trà này vừa uống xong, hóa thành một nguồn năng lượng thần kỳ tẩm bổ cho thần hồn của Tần Thiếu Phong, khiến cho thần hồn của Tần Thiếu Phong lớn mạnh hơn không ít. Hơn nữa quan trọng nhất là khả năng lĩnh ngộ của Tần Thiếu Phong cũng tăng mạnh, đối với thiên địa pháp tắc lĩnh ngộ càng tăng, cái này khiến cho Tần Thiếu Phong nắm giữ thiên địa pháp tắc năng lượng càng thêm khổng lồ.
Tần Thiếu Phong tuy là đại đạo chi thể, có được ưu thế người bình thường khó có được, đủ loại thiên địa pháp tắc trong thiên địa đều có thể bị Tần Thiếu Phong nắm giữ cùng sử dụng, nhưng mà nắm giữ thì nắm giữ, trong lúc sử dụng sẽ có vấn đề liên quan đến trình độ. Nói cách khác, Tần Thiếu Phong mượn sức của thiên địa pháp tắc cũng có hạn chế.
Đây là nói Tần Thiếu Phong tuy rằng nắm giữ các loại pháp tắc trong thiên địa, nhưng cũng không thể đánh cắp lực lượng của thiên địa pháp tắc đến vô cùng vô tận được, vẫn là có một mức độ. Mà quyết định mức độ này chính là việc Tần Thiếu Phong lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc cỡ nào, nếu lĩnh ngộ sâu, như vậy sức mạnh đạt được đương nhiên cũng là rất lớn, ngược lại thì là rất ít.
Tần Thiếu Phong đương nhiên là hiểu rõ đạo lý này, cho nên sau khi đạt tới Đạo Tổ cảnh, Tần Thiếu Phong luôn luôn dùng thần hồn để tiến hành lĩnh ngộ các loại thiên địa pháp tắc trong thiên địa, cũng có thành quả lớn. Nhưng vì thần hồn của Tần Thiếu Phong chỉ tới cảnh giới Lục chuyển ma thần, cho nên trên phương diện này cũng có hữu hạn, điều này làm cho Tần Thiếu Phong rất là bất đắc dĩ, vẫn luôn nghĩ cách tăng thêm thần hồn lực lượng, chỉ là hiệu quả rất kém.
Nay thần hồn của Tần Thiếu Phong tuy có thể hấp thu sức mạnh tín ngưỡng khổng lồ, nhưng cảnh giới của thần hồn cũng không tăng lên nhiều, nhưng lần trước Tần Thiếu Phong ngửi thấy hương khí lúc Dương lão tổ uống trà phát ra, nhất thời cảm thấy thần hồn chấn động, hơn nữa sức mạnh có tăng lên, cái này làm cho Tần Thiếu Phong lập tức thèm khát.
Bây giờ rốt cuộc đã được uống Ngộ Đạo trà, hơn nữa sau khi luyện hóa năng lượng trong Ngộ Đạo trà, Tần Thiếu Phong cảm giác thần hồn tăng trưởng mạnh, nằm trên đất, nhìn Dương Lão Tổ ngồi một bên nói: “Dương lão tổ, Ngộ Đạo trà này của ngươi rốt cuộc là lấy từ đâu? Ngươi nói cho ta biết, ta tự đi kiếm, về sau cũng bớt đến đòi ngươi.”
Dương lão tổ nghe Tần Thiếu Phong nói xong, đầu tiên là uống một ngụm trà, sau đó mới đáp lời Tần Thiếu Phong: “Ngộ đạo trà này là năm ấy ta ở bách bảo đại tiên giới làm ra, lúc ấy là bị một đám người đuổi giết, tiểu tử ngươi chút thực lức ấy, ngay cả Hồng Minh đại tiên giới này còn không rời đi, còn muốn tìm Ngộ đạo trà này, vẫn là thôi đi, nếu không cái mạng nhỏ này của ngươi không giữ được đâu.”
Nghe Dương lão tổ nói, Tần Thiếu Phong đảo cặp mắt trắng dã, sau đó nằm trên đất, toàn bộ Thánh Sơn đỉnh này chỉ có hắn và Dương lão tổ mà thôi, Tần Thiếu Phong đương nhiên là chẳng chút giữ hình tượng làm gì. Hai tay gối sai đầu, Tần Thiếu Phong nhìn Dương lão tổ nói: “Dương lão tổ, ngươi và tiên chủ đã từng giao thủ rồi, ngươi xem thực lực của ta bây giờ so với hắn thì thế nào? Nếu chúng ta đại chiến, ta có mấy phần chắc chắn có thể đả bại hắn?”
“Có mấy phần chắc chắn? Ta nói tiểu tử ngươi cũng quá đề cao mình rồi? Chỉ dựa vào thực lực hiện tại của ngươi, tiên chủ chỉ cần một tát là đủ tiêu diệt ngươi rồi. Hắc, ngươi đừng không phục, ta cũng chẳng cần lừa ngươi làm gì, đây là sự thật, tin hay không tùy ngươi.” Dương lão tổ nghe Tần Thiếu Phong nói xong thì đáp.
Tần Thiếu Phong nghe Dương lão tổ nói xong, mặt đen lại, cho dù ngươi nói sự thật cũng không cần đả kích người khác thế chứ? Nhưng Tần Thiếu Phong cũng không phản bác lại, sau đó nhìn Dương lão tổ nói: “Vậy ngươi nói ta phải làm sao để tu luyện tam đại huyền công tăng mạnh? Tối thiểu ở cảnh giới nào mới có thể chiến thắng tiên chủ?”
Đây là vấn đề Tần Thiếu Phong quan tâm nhất, tối thiểu phải biết bây giờ tiên chủ là cảnh giới gì, cũng tốt cho Tần Thiếu Phong có một mục tiêu theo đuổi. Mà Dương lão tổ nghe Tần Thiếu Phong nói xong thì đáp: “Tu vi của tiên chủ, tiểu tử ngươi không cần nói, dựa theo phân chia cảnh giới trong Hồng Minh đại tiên giới, đạo tổ cảnh cửu giai đại viên mãn, hơn nữa còn không phải là đại viên mãn theo nghĩa bình thường, mặt khác chính là đã đem hai đại huyền công còn lại tu luyện tới đỉnh cao viên mãn rồi.
Nghe Dương lão tổ nói, Tần Thiếu Phong ngạc nhiên không nói gì, đỉnh cao viên mãn, đó là đỉnh cao viên mãn đó! Trước tạm không nói tới tu vi đạo tổ cảnh cửu giai đại viên mãn, chuyện này Tần Thiếu Phong đã biết từ lâu, hơn nữa Tần Thiếu Phong tin tưởng, với thủ đoạn của tiên chủ, đương nhiên không phải là đại viên mãn bình thường! Chỉ cần nói tới Đạo tâm chủng ma đại pháp cùng Thất tình lục dục đại pháp kia ở cảnh giới đỉnh cao viên mãn, nghe bốn chữ này Tần Thiếu Phong cũng có chút sửng sốt rồi, trong lòng không thể tin được.
Đạo tâm loại ma đại pháp đỉnh phong viên mãn cảnh giới là đệ thập nhị tầng đệ nhất phẩm, mà Thất tình lục dục đại pháp đỉnh phong viên mãn đương nhiên là Cửu chuyển ma thần cảnh giới, Tần Thiếu Phong từng ảo tưởng mình sẽ có một ngày đạt tới cảnh giới này, nhưng mà Tần Thiếu Phong biết đây là chuyện vô cùng xa vời, hơn nữa Tần Thiếu Phong cảm thấy dựa vào tình hình trước mắt của hắn mà xem, chuyện hai đại huyền công đạt tới đỉnh phong viên mãn căn bản là không tưởng, là chuyện không thể.
Mặc dù Tần Thiếu Phong hiện tại ở cảnh giới này, mỗi một giai tăng lên đều cần năng lượng khổng lồ, cái này cũng nhờ vào vị diện châu mà Tần Thiếu Phong có được, bằng không hắn thực sự không biết mình phải làm sao mới tăng cảnh giới cho tam đại huyền công của mình. Cho nên nghe nói tiên chủ có thể đạt tới cảnh giới đỉnh cao viên mãn mới kinh ngạc như vậy.
Dương lão tổ thấy Tần Thiếu Phong kinh ngạc như vậy, uống một ngụm trà rồi nói: “Ngươi đang nghĩ vì sao hắn có thể tu luyện tới đỉnh cao viên mãn phải không? Nói cho ngươi cũng không sao, hẳn ngươi cũng cảm thấy được chỗ tốt của vị diện châu kia rồi, mà ngươi có thể có được vị diện châu, người khác lại không thể có được sao? Tiểu tử tiên chủ kia đúng là tâm ngoan thủ lạt, hắn có bí pháp có thể huyết tế vị diện châu của người khác, đạt được năng lượng trong đó, nên mới có được lực lượng như vậy.”
Nghe Dương lão tổ nói xong, Tần Thiếu Phong cảm giác rùng mình lạnh lẽo, huyết tế vị diện châu? Tần Thiếu Phong hai mắt trợn trừng, hắn không nghĩ tiên chủ lại điên cuồng như vậy, đó là vị diện châu đó, trong đó ẩn chứa số lượng sinh linh nhiều cỡ nào, hắn lại có thể nhẫn tâm huyết tế, từ đó thu hoạch năng lượng trong vị diện châu?
Tần Thiếu Phong cảm thấy tiên chủ hoàn toàn là một kẻ điên, bằng không cũng sẽ không làm chuyện như vậy, chỉ một tên điên như vậy lúc nào cũng lo lắng tính mạng của mình, đó cũng không phải là chuyện tốt lành gì. Cho nên Tần Thiếu Phong nghe xong, lòng cũng bắt đầu nghĩ phải làm sao mới có thể đối phó tiên chủ, đạt được thắng lợi cuối cùng.
Như vậy Tần Thiếu Phong đã hiểu rõ rốt cuộc mình và Tần Thiếu Phong chênh lệch cỡ nào, phải biết mỗi một vị giai của tam đại huyền công đều đã cách biệt một trời một vực rồi, mà Tần Thiếu Phong và tiên chủ chênh lệch rất lớn về cảnh giới, đương nhiên là có thể nói rõ thực lực của bọn họ chênh lệch cỡ nào. Điều này làm cho Tần Thiếu Phong cảm thấy vô cùng gấp gáp, cảm thấy minh cần phải càng cố gắng tăng thêm thực lực của mình hơn nữa, bằng không chính là sẽ bị tiên chủ tiêu diệt.
Tần Thiếu Phong cũng không muốn nhờ Dương lão tổ trợ lực, tuy nói Dương lão tổ có thể đè áp tiên chủ, chứng tỏ sức mạnh của Dương lão tổ so với tiên chủ cũng chẳng kém chút nào, nhưng Tần Thiếu Phong sẽ không để Dương lão tổ ra tay trừ bỏ tiên chủ, đừng nói Dương lão tổ có thể làm được hay không, thân là nam nhân thì không nên có cách nghĩ như vậy.
Tần Thiếu Phong tuy rằng không nhận mình là đại anh hùng đại hào kiệt như vậy, nhưng mà chút cốt khí này thì cũng vẫn có, mục tiêu của tiên chủ là mình, như vậy Tần Thiếu Phong sẽ tự mình đối mặt, mặc kệ là thành công hay là thất bại, đó đều là trận chiến đấu của chính mình, điều này Tần Thiếu Phong tuyệt đối sẽ không chút lùi bước.
Dương lão tổ thấy Tần Thiếu Phong trầm mặc không nói, vì thế uống một ngụm trà rồi nhìn Tần Thiếu Phong nói: “Sao rồi? Sợ sao? Thực ra không phải ngươi không có cơ hội, chỉ xem ngươi có dám hay không thôi.” Những lời này của Dương lão tổ khiến hai mắt Tần Thiếu Phong lóe ra tinh quang, nhìn Dương lão tổ nói: “Bớt nói nhảm đi, mau nói đi, bằng ta để ngươi đánh cược thua trận đi.”
Phải biết rằng Dương lão tổ và tiên chủ là có đánh cuộc, mà đánh cuộc mấu chốt là xem thái độ của Tần Thiếu Phong, cho nên dưới tình huống này, Tần Thiếu Phong muốn cho ai thắng thì người đó thắng. Đương nhiên, nếu tiên chủ thắng, đối với Tần Thiếu Phong cũng chẳng có lợi lộc gì, cho nên đương nhiên Tần Thiếu Phong cũng không lựa chọn như vậy.
Dương lão tổ nghe Tần Thiếu Phong nói xong, cười cười rồi nói với hắn: “Thật ra rất đơn giản, ngươi chỉ cần có thể tiến vào ma trủng địa ngục, chém giết ma trủng địa ngục chi chủ, như vậy ngươi sẽ có năng lực chống lại tiên chủ, đương nhiên, ta muốn nói cho ngươi thực lực của ma trủng địa ngục chi chủ chỉ kém tiên chủ một chút mà thôi.”
Ma trủng địa ngục, đây là sau khi sinh linh Hồng Minh đại tiên giới chết đi, nguyên linh phải bước vào đó, cũng tương đương với lục đạo luân hồi địa ngục trong Hồng Mông thế giới, chẳng qua là cường đại hơn lục đạo luân hồi địa ngục của Hồng Mông thế giới, mà ma trùng địa ngục này với Hồng Minh đại tiên giới trên thực tế là một chỉnh thể, chỉ là tồn tại ở không gian bất đồng mà thôi. Nếu Tần Thiếu Phong có đủ sức tiến vào ma trủng địa ngục, chém giết ma trủng địa ngục chi chủ, như vậy cũng còn có cơ hội đối phó với tiên chủ.
Chỉ nghe tới việc thực lực của ma trủng địa ngục chi chủ chỉ kém tiên chủ một chút, lúc này Tần Thiếu Phong còn có suy nghĩ cầm tảng đá bên cạnh đập vào đầu Dương lão tổ. Nếu không phải nghĩ mình không phải là đối thủ của Dương lão tổ thì Tần Thiếu Phong đã làm như vậy rồi.