• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Sau khi khoan khoan khoái khoái, triệt triệt để để, vui vui vẻ vẻ tắm rửa xong, Tả Nham lại nhặt ít cành cây trở về sơn động. Thúc động linh lực, Huyền Minh chi hỏa sống động giữa ngón tay, sau đó châm vào một cành cây, Tả Nham chất lên thành đống lửa!

Ánh lửa đỏ rực bổng chốc thắp sáng cả sơn động.

Tả Nham lúc trước chỉ bị Long Huyết thụ hấp dẫn cầm theo một ngọn đuốc, cẩn thận xem xét sơn động!

- Vách núi này vuông vức sáng bóng, thực giống như được người ta chỉnh chọt vậy! Nhưng ai lại ở chỗ này tu sửa một cái sơn động như vậy chứ! Chẳng nhẽ vì một gốc Long Huyết thụ sao? – Tả Nham đi tới bên vách núi, giương ngọn đuốc lên, tỉ mỉ nhìn vách núi, trong lòng có chút nghi hoặc.

- Thực sự giống như cố ý tu sửa vì Long Huyết thụ vậy! Không cao không thấp, rất vừa vặn! – Ngẩng đầu nhìn nóc động, tán cây cách nóc động còn có một đoạn khoảng cách, ánh nắng rọi vào có thể hoàn toàn chiếu lên Long Huyết thụ. Điểm này khiến Tả Nham rất kinh ngạc.

Giơ ngọn đuốc lên lần nữa, Tả Nham từ từ đi vào bên trong.

- Đây là? –Tả Nham nhìn thấy bên trong sơn động không ngờ có một bình đài na ná như đàn tế.

Trên bình đài đặt một chiếc hộp bằng kim loại, bên cạnh chiếc hộp còn có một vật không biết là tảng đá hay là quả trứng đường kính hoảng 50cm!

Cầm chiếc hộp sắt lên, Tả Nham một lần nữa trở về trước đống lửa, mở hộp ra!

Một cố sinh mệnh khí tức nồng đậm phả vào mắt!

- Bông tai? – Tả Nham cầm bông tai cổ xưa màu tím trong chiếc hộp lên, trên bông tai còn khắc một con hắc sắc lân xà chín đầu sống động y như thật.

- Nhưng vì sao trong một chiếc hộp sắt tinh xảo như thế chỉ để một chiếc bông tai? –Tả Nham nghĩ hoài vẫn không ra.

- Không biết có phải là linh khí hay không nữa! –Trong lòng Tả Nham đột nhiên toát ra một ý niệm.

Vũ khí hoặc một vài khí cụ phụ trở của Linh giả trên Ardin đại lục, được gọi là Linh khí!

Tả Nham cắn đầu ngón tay, nhỏ một giọt máu lên bông tai. Sau khi giọt máu trên bông tai lăn xuống, vẫn cứ nhỏ xuống đất, không hề dung hợp với chiếc bông tai.

- Xem ra không phải Linh khí! Nhưng một chiếc bông tai bình thường vì sao lại dùng một chiếc hộp đáng giá như thế để đựng chứ!

- Long Huyết thụ, hộp sắt, bông tai! – Tả Nham cau mày, ngó nghiêng xung quanh vách động.

Vỗ vỗ gáy, Tả Nham thấp giọng lẩm bẩm, “Nơi này dường như có người cố ý sắp xếp!”

Tả Nham lắc đầu, mọi thứ trong sơn động đều quá cổ quái, thực sự nghĩ mãi mà không ra!

Một lần nữa giơ ngọn đuốc lên, Tả Nham trở lại bình đài, lấy cái thứ không biết là tảng đá hay là quả trứng kia về.

- Hóa ra là một quả trúng a! Lớn như vậy cũng không biết là hậu duệ của loại ma thú nào. Song, quả trứng này hẳn rất trân quý đây! –Tả Nham dùng ngón tay gõ gõ quả trứng, khóe miệng thoáng hiện nét cười, tiếp đó từ từ nói :

- Không biết có thể nở hay không nữa! Nếu có thể dùng linh lực ấp, có thể thêm một con ma thú phi hành ngược lại cũng rất không tồi.

Chỉ có loại ma thú phi hành họ nhà chim mới có thể đẻ trứng. Ma thú thuộc họ bò sát thì trực tiếp sinh ra ấu thú.

Hơn nữa trứng của phi hành ma thú sinh ra chẳng những ma thú có thể ấp mà Linh giả cũng có thể ấp. Chỉ cần rót linh lực vào trong trứng, sau khi linh lực bị ma thú trong trứng hoàn toàn hấp thu, lập tức sẽ tự động nở ra.

Cũng chính bởi Linh giả có thể ấp trứng nên rất nhiều Linh giả có thể trộm một ít trứng của phi hành ma thú tự tiến hành ấp, sau đó cùng ấu thú kết thành khế ước chủ tớ, thu được một ma thú loại phi hành.

Hoặc là đem trứng tới phòng đấu giá để đấu giá!

Bởi vì phi hành ma thú có đặc tính có thể phi hành, cho nên một quả trứng cho dù là tam cấp ma thú cũng có thể bán được vài vạn kim tệ. Giá trứng phi hành ma thú tam cấp trở lên cũng càng cao.

Có được một con phi hành thú trên tam cấp không chỉ ý nghĩa cho việc có thể cưỡi ma thú để phi hành, hơn nữa ma thú còn có thể trở thành người hầu quan trọng của Linh giả.

Mà kích cỡ trứng phi hành ma thú sinh ra cũng quyết định cấp bậc cao thấp của ma thú. Trứng càng lớn thì chứng minh đẳng cấp ma thú càng cao.

Một số Linh giả thực lực bản thân không hề mạnh nhưng có một ma thú cao cấp, vậy thì cũng có thể chiếm được địa vị nhất định.

Cho nên Tả Nham trông thấy một quả trứng lớn như vậy liền có chút khấp khởi!

Thúc động linh lực từ từ rót vào trong trứng, vỏ trứng nhất thời lóe ra kim sắc quang mang, sáng rực lên!

Hiển nhiên, quả trứng này có thể ấp nở, vẫn còn tồn tại sinh mệnh khí tức!

- Ha ha, có thể ấp nở! Không ngờ rằng thật đúng là đại nạn không chết sau này tất có phúc a! Long Huyết dịch, phi hành ma sủng! –Tả Nham nghĩ tới những tao ngộ lần này của mình, không khỏi vui mừng khấp khởi liên miên.

- Ây! Chỉ không biết bông tai đó có lợi gì!

Tả Nham nghĩ cũng chả cần nghĩ đã biết sự trân quý của chiếc bông tai. Trong một sơn động có Long Huyết dịch và trứng phi hành ma thú, một chiếc bông tai dùng hộp sắt đựng, có thể là vật hiếm có bình thường sao?

Không tiếp tục ngẫm nghĩ sự huyền bí của chiếc bông tai nữa, Tả Nham bắt đầu chuyên tâm rót linh lực vào quả trứng.

Nhưng ấp trứng cũng không phải chuyện có thể hoàn thành một sớm một chiều.

Một trời mới mọc vừa ló rạng, bầu trời bắt đầu đổi màu, sáng rực lên!

Một tia nắng xuyên qua sơn động rọi lên khuôn mặt Tả Nham, trên khuôn mặt thanh tú đó đính thêm một nụ cười mỉm điềm tĩnh. Lo sợ hốt hoảng qua nhiều ngày như vậy, sau khi đã không còn những phiền não đó, giấc ngủ này, Tả Nham ngủ hết sức ngon lành!

Thời điểm vốn phải tỉnh thì Tả Nham bất ngờ lại không tỉnh, vẫn còn đang ngủ mê mệt.

Mãi cho đến chừng chín giờ, Tả Nham mới tỉnh lại.

Vừa ra đầm nước rửa mặt thì bụng Tả Nham đột nhiên sôi lên.

- Bực ghê, không ngờ đã đói bụng rồi! –Tả Nham xoa xoa bụng cười thầm.

Nhìn thoáng qua rừng rậm nơi xa kia, Tả Nham do dự, trong rừng rậm nhất định có ma thú, giết một con ma thú thì sẽ có thực vật. Nhưng nếu gặp phải ma thú trên nhị cấp, mình chẳng những không giết được ma thú, ngược lại còn có khả năng bị ma thú ăn tươi!

Tả Nham thực không muốn gặp nguy hiểm nữa!

- Có rồi! Bắt hai con cá ăn không được sao! –Tả Nham nhìn thoáng qua đầm nước, rất nhanh liền cởi quần áo, nhảy vào trong đầm nước.

- Lên đi! Hắc hắc! Còn muốn chạy à! –Tả Nham chộp một con cá lớn, hưng phấn quẳng lên trên bờ. Lên hít sâu một hơi, Tả Nham lại chìm vào trong nước.

Sau khi ăn xong hai con cá nướng, Tả Nham xoa xoa cái bụng trương lên của mình, thoải mái nằm trong chốc lát. Tả Nham lại uống hai giọt Long Huyết dịch, sau đó ngồi khoanh chân bắt đầu tiếp tục khu trừ tạp chất.

Bất tri bất giác đã một canh giờ trôi qua, Tả Nham mở mắt, thấy trên da thịt trần trục của mình toát ra dầu trơn màu vàng hôi thối thì hài lòng cười.

Hai lần phục dụng Long Huyết dịch, cộng thêm một khoảng thời gian vận chuyển linh lực, Tả Nham rốt cuộc đã trừ khử sạch sẽ tạp chất trong cơ thể. Chẳng những khiến linh nguyên trở nên dồi dào, hơn nữa dung lượng linh lực lưu chuyển trong kinh mạch đã nhiều hơn tròn bốn lần so với trước kia! Thiên phú đã hoàn toàn khôi phục, mà còn tăng cường thêm một ít!

Song, nguồn linh lực dựa vào Cố Nguyên Đan tinh luyện vẫn có chút không vững chắc, còn phải tốn một khoảng thời gian nữa mới có thể củng cố a! Cũng nhờ Tả Nham vận khí tốt, may mắn lấy được Long Huyết dịch, nếu không đã vĩnh viễn dừng lại ở trình độ nhất tinh Linh chiến giả rồi!

- Đúng rồi, chiếc khăn! Bây giờ có thể an tâm mạnh dạn làm rõ bí mật của nó rồi! –Tả Nham đột nhiên nhớ tới chiếc khăn gấm thần bí kia.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK