Ban đêm im ắng.
Ta một người tội nghiệp ôm bụng từ trên thụy tháp trong đình viện đi về phòng ngủ.
“Ô…bụng làm sao lại đau như vậy a…Hôm nay ăn hết một hộp trái cây, sẽ không phải là tiêu chảy đi..”
Thấy ẩm ướt, đưa tay ra phía sau mông sờ, một mảnh ướt sũng màu đỏ…
A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a
Ta nói làm sao mà đau như vậy, nguyên lai là dì cả mẹ* đã đến ( nguyệt sự )
Thật thảm , phải trở về thay quần áo, còn phải đem thụy tháp lau đi sạch sẽ. Bằng không nhóm Tiểu Bạch bọn họ thấy được còn không thẹn thùng đến chết…
Di?
Làm sao lại sạch sẽ như vậy a..?
Ta cứng người….
Đột nhiên nhớ tới, cả một buổi chiều….ngồi…ở trên người của Hồ Ly….
Kia hắn…
Quên đi, vỗ vỗ đầu, dù sao y phục mà Hồ ly mặc cũng là màu đỏ.
Ha ha chắc chắn là nhìn không ra ,hẳn là nhìn không ra… ân tuyệt đối là nhìn không ra nhìn không ra …nhìn không ra ….nhìn không ra… Hẳn là nhìn không ra đi…
PS: vì thế toàn bộ buổi tối Di Nhi phát hiện Thiếu Cung Chủ nhà hắn luôn luôn lẩm bẩm tự nói một cách kỳ quái… Ngày hôm sau Tiểu Bạch quan tâm đi hỏi thăm chủ tử kết quả không giải được giải thích còn bị tặng thêm một cái cốc đầu…Aiiii,Tiểu Bạch thật sự đáng thương a.
Ô…
Chưa từng phát hiện ra làm nữ nhân lại thật sự bất tiện như vậy
Hôm nay là lần đầu tiên.
Nhớ lại tối hôm qua….
“… Di nhi… Cái kia…” Nhìn tiểu bạch chớp chớp hai mắt đầy hồ nghi, bản thân không kềm được lại tự lùi về sau vài bước. Cực kỳ giống một tiểu dã thú đang tự phòng vệ. Đáng thương oa nhi, haizz nghĩ kỹ một chút quả thực đã lâu ta không có gọi hắn Di Nhi như vậy, ngoại trừ một lần gọi rồi ngay trước mặt “Cướp” đi hộp hương chế dược bảo bối của hắn.
Ho khan một tiếng
“Ách… Di nhi… Ngươi có hay không…” Dừng lại… Nhìn bộ dạng Tiểu Bạch nghiêng tai chăm chú nghe, đột nhiên cảm thấy nghẹn tại yết hầu. Kỳ thật ta muốn nói Di Nhi ta dì cả mẹ đã đến, chính là nguyệt sự của nữ nhân mỗi tháng một lần. Ngươi có cái kia miếng lót vệ sinh sao(BVS) ta lưu lượng hơn người khác rất nhiều nghĩ muốn cần thêm cánh bảo hộ …Nhưng mà …nhìn kia nam hài hai má trắng nõn cùng hầu kết đặc trung…Ôôô nói không nên lời a….bản thân ta như thế nào nguyên bản cũng là nữ thanh niên đến từ thế kỷ hai mươi mốt…như thế nào không biết xấu hổ nói với một tiểu thanh niên đang trong thời kỳ trưởng thành yêu cầu đặc thù này nọ….Ai~~ ngẩn đầu nhìn vào ánh mắt thanh thuần ngập nước của hắn…thất bại….Được.! Mao gia gia* đã nói, tự mình động thủ cơm no áo ấm.
( Mao Trạch Đông,một vị lãnh đạo của TQ)
“Quên đi, Tiểu Bạch… Giúp ta làm tìm một ít vải vóc mềm mại… phải thấm hút nước tốt một chút….”
……
Chờ đợi
Chính mình ngồi đợi ING
Một nén nhang
Ba nén nhang…
A a a a a a a ta muốn điên rồi, tốc độ cản không theo kịp tiến độ aaa. Bên này còn chưa có chuẩn bị cho tốt mà bên kia liên tục rong huyết….Thân thể này là như thế nào so với cơ thể cũ của ta còn khoa trương hơn….Làm ta liên tưởng đến bộ manga tên a. ( Chỗ này sis không rõ lắm nhưng hiểu đại khái là nguyệt kỳ của Khanh Nhi quá nhiều đến nỗi cô ấy so sánh với tên bộ truyện tranh dòng sông đỏ. ^^ (không biết có phải là bộ dòng sông kì bí của yurri ko hen)
Không được, phải tìm viện trợ.
Nhưng mà…ô ô ta đang rơi vào một ổ nam nhân thôi…Phía trước phía sau đều là nam nhân…
Liếc mắt một cái, nhíu mi lại nhìn Tiểu Bạch đang đứng một bên nhìn ta kỳ quái. Mếu máo nói : “Tiểu Bạch…ta đến quỳ thủy*…”( Một tên gọi khác của nguyệt sự)
“Giúp ta một chút, các ngươi tìm một ít thứ mà nữ hài tử nơi này thường xuyên dùng đến.”
Gió thổi qua cửa sổ lồng lộng…
Trong phòng im ắng im ắng…
Bốn mắt nhìn nhau…
Người trước mặt lông mi nhíu chặt gần như một khối, ngón tay xoay xoay nửa ngày mới rụt rè lên tiếng hỏi : “Chủ tử…thứ mà con gái thường xuyên dùng là cái gì a…còn cái kia…cái gì là quỳ thủy a…”
….( một đàn quạ đen bay ngang kiu quạ quạ quạ…=))
Ô, tay ta run rẩy lợi hại…Đừng nói với ta rằng hắn từ nhỏ là đã vào Hậu Yên Cung lớn lên, đừng nói với ta là ngoại trừ ta hắn chưa từng tiếp xúc với nữ nhân nào khác, đừng nói với ta là ta đã gặp phải một cái siêu cấp đơn thuần tiểu xử nam….Ôôô…bất quá nhìn cái bộ dáng bây h của hắn mọi chuyện đều có thể lắm a.
Quên đi,TiểuBạchPASSđiệu, Ta cũng không muốn cả đêm dạy giáo dục giới tính cho hắn.[ PASS :Loại bỏ]
Ách…
Suy nghĩ một chút, Hoằng Tình? Không nên không nên, phỏng chừng hắn mà phát hiện ra bộ trang phục hoa lệ kia của hắn bị ta “Vấy bẩn” không biết còn ép ta ký cái hiệp ước bán thân gì nữa đâu….Tế Tuyết là dược sư, nhưng mà ta không muốn tìm hắn. ThiNamhình như cũng là xử nam, hơn nữa cùng ta cũng không phải quá quen thuộc…Nhạn Địch? Trực tiếp loại không cần suy nghĩ….từ sau cái đêm cùng hắn lần trước, ta liền trốn tránh hắn, cũng không phải cái gì khác chỉ là cảm thấy không được tự nhiên, đêm đó hắn cũng là giúp ta chữa bệnh nên mới được phái đến đi…Sau đó… còn ai nữa? ĐÚNG RỒI…đi tìm nàng, nàng là nữ nhân duy nhất trong cung , ha ha xem ta làm thế nào lại bỏ quên mất nàng .( Haizz hậu linh đáng thương, hiện diện quá mờ nhạt T__T)
Ưỡn ngực, nâng mông . Một đường chạy thẳng đến tẩm cung.
Bên trong im ắng, cửa sổ mở ra, gió nhè nhẹ thổi vào, nhấc lên trang giấy phất phơ rung động. Hé ra tờ giấy Tuyên Thành nhẹ như bay về phía mặt của ta…
Giở ra thì thấy hai hàng tự như rồng bay phượng múa..
“Thâm nhiễm anh hoa sắc ,Hoa y dẫn cựu tư ,Tuy nhiên hoa lạc hậu ,Do tự thịnh khai thì ….
Ngô tâm phi nhữ tâm ,Sở cảm lưỡng tương dị ,Nhật mộ quy đồ cùng ,Dự cáo diệc vô lực””
( Đây là lời bài hát Vượt qua thời không trong bộ anime Harukaharu Toki no Naka tên tiếng việt là Miền Bí ẩn. Ôi nhắc Phim này sis lại nhớ bạn Bát Diệp. Hình tượng nam 9 trong lòng sis >_